BLAGA DIMITROVA (BUNGARI)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NẾU EM NHƯ TRÁI ĐẤT


Nếu em như Trái đất

Thay biến mãi không cùng,

Nếu mắt anh mỗi giờ

Tìm thấy em mới mẻ.

Nếu cũng như Trái đất

Không nhờ dựa vào ai

Mà vẫn cứ vững chãi

Đường không gian đi hoài.

Nếu cũng như địa cầu

Em cứ điềm nhiên nhận

Bão tuyết với phong ba

Của mùa đông tẻ lạnh!

Rồi nở tươi tất cả

Như dưới tuyết tái sinh

Long lanh, giàu, mới lạ,

Hát muôn suối em xanh.

Nếu hồn em chứa sâu

Cả vô cùng của đất,

Cả sức hút diệu kỳ

Giữ muôn loài không rớt!

Thì vui lòng em cho

Anh đi cùng thế giới,

Bởi anh có lên trời

Cũng bên em trở lại.


Xuân Diệu dịch

-----------------------------------------------------------------------


CHẲNG TÌNH YÊU


Ta sẽ sống kể từ ngày hôm nay,

Một mình, không còn nghe chuông điện thoại:

Như ngọn gió thoát mọi vòng sôi nổi.

Suối đóng băng; ta sẽ sống chẳng tình yêu.

Chẳng bao giờ còn nhợt xanh sau một đêm thức trắng,

Ta cũng sẽ chẳng bao giờ có đôi má nóng ran;

Nỗi đau khổ chẳng bao giờ đến hồn ta nữa,

Hồn ta chẳng bao giờ phóng nữa chiếm trời xanh.

Từ đây ta không còn ác vào đâu nữa!

Ôi, cũng không còn những cử chỉ rộng khơi,

Thôi đã hết cái đêm đục ngầu cay đắng,

Cũng đã hết rồi, khoảng rộng vời chân trời.

Chẳng bao giờ, sau khi nản chờ mong,

Ta sẽ thấy hửng đông chân trời mọc;

Cũng chẳng còn, sau lúc lạnh tê bởi lời nói độc,

Chỉ nghe giọng người yêu, ta lại cháy lòng.

Không còn một giọt lệ rơi trên vai mình cứng cỏi,

Cũng lại không còn một tiếng cười tự trái tim ta!

Hết làm mồi cho cái nhìn ấy ám ảnh ta!

Nói tóm lại – ta hết là người sống!


Xuân Diệu dịch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net