hai mươi tám | taurus

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thực ra tôi không định đi theo Scarlett Scorpio, nhưng tất cả cũng chỉ vì tôi sợ mình sẽ chết ngất trong lúc chờ lũ bạn có tâm kia đi tìm được cái hiệu thuốc.

Tôi cúi đầu, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Jake Virgo: "Tao kiếm được thuốc rồi, mày không cần đi mua nữa đâu."

Tin nhắn trả lời đến ngay lập tức: "Mẹ nó, tao vừa mới trả tiền!"

Tôi bật cười.

Scarlett Scorpio quay lại nhìn tôi.

"Sao vậy?" Cô nàng khẽ chớp mắt.

"Không có gì." Tôi bỏ điện thoại vào túi áo khoác. "Jake Virgo vừa mới trả tiền thuốc xong."

"Tội cho anh ta." Cô nàng mỉm cười châm biếm, rút chìa khóa ra mở cửa phòng nghỉ. "Vào đây đi."

Phòng của hội Scarlett cũng tương đối giống với phòng của bọn con trai chúng tôi, ba giường, một cái tủ quần áo lớn, một bộ bàn ghế với một phòng tắm. Khác biệt lớn nhất là ở đây bừa bộn hơn chỗ bọn tôi nhiều.

"Tôi không tin đây là chỗ ở của ba đứa con gái đâu."

"Tôi cũng không cần anh tin." Scarlett lấy mấy túi snack ném cho tôi. "Ăn đi, nếu anh muốn."

"Đây là của Lorelei Aries mà?" Sáng nay cô ta còn ôm một bọc to tướng toàn mấy gói snack khoai tây kiểu này đi qua đi lại trong sân với vẻ mặt như đang ốm một đống vàng cơ mà nhỉ?

"Tôi thắng cược, được lấy hết." Rồi Scarlett thản nhiên bóc một gói.

"Ờ." Tôi thả mấy túi snack xuống cái giường gần nhất. "Thuốc của tôi đâu?"

"Đây." Scarlett chỉ tay vào người mình.

Tôi ngây người ra. Còn cô nàng phá ra cười sằng sặc.

"Mẹ nó anh tin thật à, vui đấy!" Rồi cô nàng mở cái ba lô vứt trên ghế.

Tôi đứng yên tại chỗ, chớp chớp mắt mấy cái, ngượng ngùng ấn hai tay vào túi áo khoác. Có lẽ cơn sốt làm tôi hơi ngu đi, chắc vậy. Vì tôi đã nghĩ cô nàng định giở trò gì đó.

Scarlett ném cho tôi một vỉ aspirin.

"Tôi chỉ có loại này thôi, được chứ?"

"Được." Tôi gật đầu, cầm vỉ thuốc đi ra phía cửa.

"Từ từ đã." Giọng Scarlett bất ngờ vang lên làm tim tôi thót một cái.

Tôi quay lại, nhìn cô nàng rót một cốc nước ấm cho mình.

"Uống luôn đi."

Tôi nhìn Scarlett đầy dè chừng một lát. Với cái loại troublemaker như cô ta thì cẩn thận không bao giờ thừa. Đáp lại tôi chỉ là ánh nhìn hết sức kiên nhẫn như thể cô nàng đang thực sự chờ tôi uống thuốc cho xong. Có lẽ tôi suy nghĩ hơi khắt khe về Scarlett quá thì phải.

"Cảm ơn cô." Cuối cùng tôi đón lấy cốc nước, mỉm cười cảm ơn và bóc thuốc ra uống. Khi tôi đặt lại cốc nước trống không lên bàn, trên môi cô nàng đã là nụ cười khiến tôi cảm thấy cực kì bất an.

"Tôi đi đây." Quyết định rút lui càng nhanh càng tốt, tôi quay đi, đặt bàn tay lên tay nắm cửa. Nhưng tôi còn chưa kịp làm gì thì Scarlett Scorpio đã bổ nhào tới, kéo tôi lại và hôn lên môi tôi, thật sâu.

Đôi môi mát lạnh của Scarlett áp lên môi tôi, tay cô nàng luồn vào trong áo khoác, lạnh lẽo đến mức tôi co người lại. Biết ngay là cô ta lại định giở trò mà.

Đáp lại sự chống cự rõ ràng của tôi, Scarlett chỉ bật cười thích thú.

"Anh đáng yêu quá!" Lời khen của cô nàng khiến mặt tôi còn đỏ hơn nữa.

"Tôi đang ốm đấy, tốt nhất là cô nên tránh xa ra." Tôi lùi lại về sau một bước, dựa lưng vào cánh cửa phòng, thở hổn hển.

"Yên tâm, sức đề kháng của tôi tương đối tốt. Tôi cũng có thuốc rồi." Cô nàng nháy mắt một cái. "Tôi đã nói rồi, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau, Hoàng tử Bảy phút ạ."

"Tại sao lại là tôi?" Tôi cố gắng để hít thở bình thường. "Cô là một troublemaker và tôi thì quá ngoan hiền so với cô. Muốn một cuộc tình kiểu qua đường sao?"

"Thôi nào, anh có thể đừng nghiêm trọng hóa mọi vấn đề được không? Tôi hoàn toàn có thể hôn một người hai lần mà không phải vì yêu." Giọng Scarlett vẫn thản nhiên. "Lần thứ nhất là vì tôi tò mò, lần thứ hai là vì anh quá dễ thương."

Tôi nhìn cô nàng một lát, khẽ chớp nhẹ mi mắt.

"Ừ, sao cũng được." Rồi tôi cụp mắt nhìn xuống đất, mở cửa đi ra ngoài.

"Này!"

"Hả?"

"Giữ sức khỏe."

Tôi vô thức mỉm cười với Scarlett.

"Cảm ơn cô."

Và cánh cửa đóng lại.


oOo

Tôi quay về phòng nghỉ của mình và nằm vật lên giường, lấy điện thoại bật nhạc rồi quẳng sang một bên. Có lẽ tôi cần nghỉ ngơi và giữ sức khỏe, đúng như Scarlett đã nói.

Tôi chắc là mình mới chỉ ngủ được gần một tiếng lúc thằng Aiden về cùng Tyler và làm loạn hết cả phòng lên.

"Tyler, mày ở phòng bên kia mà!" Tôi thò đầu ra khỏi chăn, lầm bầm chửi thề mấy câu.

"Tao qua đây để báo một tin cực hay cho mày." Nó nhảy phắt lên giường tôi, tự nhiên như ruồi.

"Nói nhanh lên trước khi tao đập cả cái điện thoại của tao vào mặt mày."

"Mày biết Megan Winston vừa up gì lên Facebook không?" Nó bấm bấm cái điện thoại. "Đây này!"

Tôi cầm lấy cái điện thoại của Tyler. Megan Winston vừa đăng một cái ảnh lúc tôi rời khỏi phòng Scarlett và cô nàng thì đang đứng ở cửa. Ngoài ra còn có một dòng caption đại ý là muốn biết xem tại sao tôi lại rời khỏi phòng của Scarlett Scorpio một cách "lén lút" như vậy (đấy là cô ta thấy thế, còn tôi cho rằng mình đã rời đi một cách rất quang minh chính đại đấy chứ).

"Chưa hết đâu, đọc comment đi!" Thằng Tyler bảo tôi đọc tiếp. Và đống comment khiến tôi suýt nôn ra máu. Bọn bạn của QueenB cho rằng tôi và Scarlett đã làm chuyện gì mờ ám, thậm chí là cả ngủ với nhau. Và tôi thì...

"Thật hả mày?" Aiden Aquarius từ đâu thò đầu vào. "Ghê hơn cả thằng Hunter rồi đấy!"

"Thôi đi!" Tôi quẳng cái điện thoại sang một bên. "Scarlett Scorpio cho tao một vỉ aspirin, và chuyện chỉ có thế. Giờ tao cần được ngủ, rõ chưa?"

"Daniel, giọng mày làm tao sợ đấy." Tyler nhảy xuống khỏi giường, vươn tay tắt mấy cái đèn. "Ngủ tiếp đi, tao về phòng vậy."

Và tôi thì bắt đầu tự hỏi tại sao người ta cứ hay "đen tối hóa" mọi việc lên như thế.


.

Yay và vụ này có vẻ vui quá hihi =))

Comment tí đi cho tớ vui, các cậu nghĩ gì về phần này??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net