C2:Xuân thì rất đẹp nhưng mà...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Khúc tiêu của ta hay chứ " chàng trai hỏi chăm chú nhìn nàng

" Hả, gì cơ, ngươi hỏi ta sao" Nhân Mã hỏi lại

" Phải, chẳng phải cô đến đây vì nghe thấy tiếng tiêu của ta sao" hắn ta vẫn chăm chú nhìn nàng, chờ đợi sự trả lời

"Đúng, khúc tiêu của ngươi rất hay, nhưng lại làm cho người nghe rơi nước mắt, cảnh mùa xuân đẹp, vui tươi như vậy hình như có chút không hợp" nàng hỏi hắn

"Xuân thì lúc nào chả đẹp, chả vui tươi nhưng mà đối với ta thì không như vậy, nó làm cho ta nhớ đến những chuyện buồn, tôi vừa thích mà vừa ghét nó" hắn bình thản trả lời nàng

"Chàng trai này thật kì lạ, hẳn đã trải qua chuyện thương tâm nào đó vào mùa này, mình ko nên hỏi thêm" Nhân mã thầm nghĩ

" Khúc này là do ngươi sáng tác sao"

"Không phải do ta sáng tác, ta chỉ nghe lén và học theo thôi" rồi hắn ta mỉm cười, một nụ cười tượng như ánh tà của mặt trời, lòng nàng bỗng có chút dao động, sao nó có thể đẹp đến vậy

"Ngươi hình như không phải là người ở đây" Nhân Mã lại hỏi, cô rất muốn tìm hiểu người này

"Đúng vậy, ta ở nơi khác nhưng năm nào tôi cũng đến đây ngắm anh đào" Hắn trả lời

"Vậy... " Nàng chưa kịp nói hết câu thì bị hắn chặn

"Đến lúc ta phải đi rồi, mai ta sẽ lại đến đây và trả lời hết câu hỏi của cô nương, trong có vẻ cô rất thích ta nhỉ"  rồi hắn đứng dậy, phủi phủi những cánh đào dính trên quần áo

"A, không phải, là.. là tò mò muốn biết thôi" nàng đỏ mặt, hắn ta cứ như đọc đc suy nghĩ của mình, mình đúng là rất có hứng

"Vậy thôi chào, tên của ta là Triết Song Tử, mai lại gặp" chàng trai dùng khi công bay lên rồi nhảy từ từ cây này sang cây khác

"Khoang đã Triết, ngươi không muốn biết tên ta sao"Mã hét to sợ Song Tử ko nghe thấy.

"Tên của nàng, ta đã biết lâu rồi, Lục Nhân Mã nhỉ " thoát cái, hình bóng hắn ta đã biến mất

" Hắn ta biết tên mình sao, sao lại có thể" nàng thắc mắc - không những vậy khi công của anh ta rất tốt, võ thuật không phải hạn tầm thường gì, người này thật đáng để Mã nhi nàng tìm hiểu mà, nàng cười thầm

*Hoa đào vẫn rơi lả tả, màn đêm dần buông xuống, cuộc gặp gỡ của bọn họ đã diễn ra trong một khung cảnh đẹp đến như vậy.
               ..........................
Đại tỷ tỷ yêu dấu của đệ, nga~ - cái giọng ẻo lả đáng ghét này chắc chắc là của cha Sư Tử chứ không ai vào đây, cô vừa mới bước tới cổng nhà, đã phải nghe thằng này rên rồi

"Tỷ tỷ yêu dấu có quà cho đệ khoong~"  Sư tử bám víu lấy tay Mã rồi cọ cọ lên đó.

"Cút ttttt, mày làm tao ớn quá đấy, Tử tử " Mã vừa nói vừa phủi phủi Sư tư ra, cơ mà chả có hiệu quả

"Này, bà Mã kia,bà có quà cho tui ko đó"  đằng sau lại có thêm một thằng đòi quà, là Bạch Dương
* Hình song ngư nè ~ chap hơi ngắn, mai bù, mai là về Dương nhá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net