Hồi I. Chương II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới quý tộc ai cũng mong con mình là một người tài giỏi, hay là sở hữu một sắc đẹp mê người cốt yếu tạo nhiều điều kiện thuận lợi để nâng cao địa vị của mình. Điều mà họ cảm thấy thần kì nhất chính là sáu đại gia tộc lớn đều có những đứa con hoàn hảo, không tài giỏi thì cũng có sắc đẹp. Đấy là điều mà các quý tộc nhỏ hơn luôn ghen ghét, đố kị.

Không ngoại lệ, gia tộc Corneille sinh được một cô con gái có màu tóc hiếm nhất Đế Quốc, hiếm hơn cả mái tóc đỏ của Đại Thiếu Gia Gerianne. Đó là cô gái được Hoàng Đế để ý và định đoạt hôn ước một trong hai hoàng tử, Cancer Alli Corneille.

Với những người có màu tóc hiếm, và được Hoàng Đế chú ý thì đó là vinh hạnh rất lớn. Riêng Cancer, thì nàng xem đó là gánh nặng và không hề thích một tí nào. Nàng không thích hai hoàng tử, cả hai cũng không có tình cảm nào với nàng. Cớ sao cứ phải là nàng? Nàng từng nghĩ mình căm ghét mái tóc này, nàng muốn cắt phăng nó đi, hoặc nhuộm một màu khác.

Dĩ nhiên điều đó không thể.

Ba của nàng rất mong đợi vào nàng. Ông muốn nàng cưới một trong hai hoàng tử, lúc đó ông sẽ trở thành ba vợ của hoàng tử, và quyền lực sẽ được nâng lên cao nữa. Cancer không muốn, kết hôn là phải xuất phát từ tình yêu. Cô muốn có một tình yêu thật sự, không lợi dụng, tính toán. Nhưng có lẽ nó quá xa vời với chốn xa hoa, phồn vinh này.

"Thưa Đại Tiểu Thư, Tiểu Thư Aries Dillen Ambroise muốn gặp cô."

"Gặp ta? Đường đột đến vậy à?"

Trong đầu Cancer hiện lên vạn câu hỏi, bởi vì chả có lí do nào Aries đến gặp đường đột mà không gửi thư báo trước như vậy. Cancer rất thắc mắc nhưng không thể không tiếp đãi Aries. Nàng ta là một người nguy hiểm ngầm.

"Mời nàng ấy vào đây, hãy chuẩn bị cho ta trà và bánh ngọt."

"Vâng, thưa Đại Tiểu Thư."

Cung nữ cung kính lùi ra cửa, sau đó đưa tay ý muốn mời người ngoài cửa vào trong. Một hình bóng với mái tóc nâu xõa dài ngang lưng, trên tóc điểm một cài hoa màu cam. Vận một bộ váy phồng màu lam dịu mắt, mang đôi guốc thấp cùng màu váy, và tay đeo găng. Tất cả đều toát lên vẻ đẹp của Aries, trông cô như một người bước ra từ bức tranh vậy.

"Thật quý hóa vì sự xuất hiện của chị, Aries Dillen Ambroise. Ta có hơi bất ngờ một tí vì chị đã đến đường đột mà không báo trước. Ta vẫn chưa kịp chuẩn bị gì cả."

"Ồ không, ta đến đây để đưa cho cô lời nhắn từ Đại Hoàng Tử Capricorn."

Nghe đến đây, Cancer thót cả tim. Chỉ vì cô vừa suy nghĩ đến hai vị hoàng tử, nên cảm thấy mình như bị nắm thóp. Cố giữ bình tĩnh và nét mặt như một quý cô, Cancer đưa tay về phía ghế ngồi đối diện mình.

"Ưm, mời chị ngồi, chúng ta sẽ từ từ bàn luận ạ."

Aries gật đầu, tiến về phía ghế. Cô nhìn cung nữ riêng của mình, và cô ta đưa cho Aries một tấm thiệp, trên đó có kí hiệu của Hoàng Tộc. Cancer có chút bất ngờ, nhưng cũng im lặng theo dõi Aries.

"Sắp tới là sinh nhật mười bảy của Công Chúa, Đại Hoàng Tử muốn nhờ gia nhân nhà cô vào hoàng cung trang trí bữa tiệc. Bởi vì gia tộc cô kinh doanh trang sức đúng không? Ngài ấy rất tin tưởng vào đôi mắt thẩm mĩ của cô, Cancer."

Aries đặt lá thư lên bàn rồi đẩy nó về phía Cancer. Cô nuốt nước bọt, cầm lấy lá thư rồi nhìn vào kí hiệu trên bìa. Quả nhiên, đúng là Đại Hoàng Tử. Nhưng cô thắc mắc tại sao lại mời cô, phải có một người nào đó đã đề xuất với ngài ấy như vậy.

"Ồ, hôm nay ta có buổi tiệc trà với Đại Hoàng Tử và hai người bạn cùng tuổi. Ta đã đề nghị với ngài để cô phụ trách khâu trang trí. Không biết Tiểu Thư Corneille có phiền gì không?"

Cancer đưa mắt nhìn người đối diện. Quả nhiên, Aries là một người nguy hiểm, nàng ta giống như đọc được suy nghĩ của cô vậy. Nhìn nàng ta ung dung quan sát cô, Cancer bỗng nhiên có cảnh giác vô hình.

"Ta không phiền, cảm ơn chị đã đề xuất ta. Ta sẽ cử gia nhân đến cung điện để trang trí cho bữa tiệc của Công Chúa."

"Được vậy thì tốt quá. Còn nữa, đây là thư mời dự sinh nhật của Công Chúa của cô. Ta đã xong việc rồi, cho ta xin phép về nhé. À, ta đã nói với cung nữ của cô là khỏi pha trà cho ta rồi. Được rồi, ta xin phép, không cần tiễn đâu."

Aries mỉm cười, đứng dậy cúi đầu chào và bước ra phía cửa. Cancer cũng chào lại, nhìn theo bóng lưng của Aries bước ra khỏi cánh cửa. Cancer tiến đến cửa sổ, nhìn nàng ta được cung nữ đỡ lên xe ngựa, rời khỏi hoa viên. Cô nắm chặt tay, cắn răng khó chịu. Aries, tôi phải để mắt đến cô nhiều hơn rồi.

Trên xe ngựa, cung nữ thân cận của Aries nhìn chăm chăm cô. Aries đang nhìn ra phía cửa sổ nhỏ, vẫn đang mỉm cười cất giọng hỏi.

"Sao vậy Nalia, có chuyện gì thắc mắc sao?"

"Thứ lỗi cho thần nhiều chuyện, nhưng gia tộc Corneille đang là đối thủ của gia tộc ta, tại sao Tiểu Thư lại đề xuất nàng ta vậy?"

"Nalia, muốn thâu tóm thì phải tạo quan hệ. Ta biết cô ta chẳng ưa gì Hoàng Tộc, nên ta sẽ thừa cơ hội này để gây khó dễ đến gia tộc Corneille."

Cung nữ Nalia bất ngờ, thầm thán phục kế hoạch đầy toan tính của chủ nhân mình. Aries cười nhạt, cô đã hứa với lòng bằng mọi cách sẽ đứng đầu gia tộc. Cho nên, tình cảm hay quan hệ thân thiết gì đó, đều vô dụng trong mắt cô.

***

Tại cung điện Legrand, một tòa thành đồ sộ và nơi lớn nhất trong Đế Quốc Legrand. Quân lính và người hầu ở đây gấp đôi số lượng của các quý tộc. Nơi kiêu hãnh và quyền lực đứng đầu lục địa.

Trong Hoàng Tộc, Hoàng Đế hiện tại chỉ duy nhất có một vợ. Hoàng Đế Cepheus Fanya Legrand là một tiên đế cực kì yêu thương Hoàng Hậu của mình. Người phụ nữ được mệnh danh xinh đẹp nhất xứ Elayna láng giềng của Đế Quốc Legrand. Người có mái tóc dài màu đen, khuôn mặt nhỏ nhắn với những đường nét trên khuôn mặt rất thanh thoát.

Trái với Hoàng Hậu, Hoàng Đế lại có mái tóc màu trắng. Và ba đứa con của ngài ai cũng sở hữu màu tóc trắng. Duy chỉ có Đại Hoàng Tử có đôi mắt màu tím giống mẹ, điều đó làm cho Hoàng Đế hết mực yêu thương.

Hôm nay, Nhị Hoàng Tử Taurus Fanya Legrand sẽ đi gặp cô em gái bé bỏng Leo Fanya Legrand của mình. Không biết bắt nguồn từ đâu và lí do gì, Leo Fanya Legrand không được phụ hoàng yêu thương nhiều như hai anh. Mặc dù Hoàng Hậu vẫn dành tình yêu thương đồng đều, nhưng Hoàng Đế thì lại không thích cô con gái này.

Leo từ nhỏ cơ thể đã ốm yếu, mẫu thân luôn túc trực chăm sóc cô. Đến khi cô tròn năm tuổi, trong bữa tiệc sinh nhật, cô bị ngất xỉu vì bị đuối sức. Phụ hoàng đã mắng cô là đồ vô dụng, yếu đuối, không giúp gì được cả. Từ đó đến giờ Leo luôn né tránh ông, và không bao giờ bộc lộ sự yếu ớt trước mặt phụ hoàng của mình.

Leo đứng trước cửa sổ phòng, với trang phục là một chiếc đầm dài màu xanh của bầu trời, phía dưới váy phồng có đính những bông hoa màu trắng. Một chiếc váy rất đơn giản cùng với mái tóc được buông xõa tự do, đôi bông tai dài tua màu vàng cùng với son đỏ nhẹ làm nổi bật sự xinh đẹp của nàng.

"Thưa Công Chúa, có Nhị Hoàng Tử Điện Hạ đến gặp ạ."

Cung nữ cúi người cung kính nói với Leo, cô xoay người nhìn ra. Leo gật đầu và tiến đến gần ghế sopha phòng mình, đứng yên ở đó, hai tay chắp lại đặt trên váy. Khuôn mặt và đôi mắt của cô có chút mệt mỏi, nhưng khi người nọ vào, Leo liền khôi phục bộ dạng, mỉm cười hành lễ.

"Thật vinh hạnh khi anh đã đến, Nhị Hoàng Tử Taurus Fanya Legrand. Mong sự phồn vinh sẽ trải dài khắp Legrand."

Người vừa bước vào, với bộ vest màu trắng ngà, quần tây đen kết hợp cùng đôi giày boots cùng màu. Trên vai khoác một chiếc áo choàng dài, mái tóc màu trắng được chia bảy ba, đuôi tóc khẽ rũ xuống đôi mắt màu xanh đang mở to vì bất ngờ.

"Leo, em làm gì vậy? Tại sao phải hành lễ?"

Taurus vội chạy đến bên cô em gái, đặt quyển sách đang cầm trên tay xuống bàn rồi nâng Leo thẳng dậy. Nàng cũng không quá ngạc nhiên, cứ thế mà mỉm cười với anh của mình.

"Đó là quy tắc hoàng tộc mà anh? Dù có là anh em thì vẫn người nhỏ hơn vẫn phải hành lễ mà?"

"Nhưng chúng ta không cần làm vậy. Nhất là khi chỉ có anh và em ở đây."

Leo không đáp, nàng vẫn nở nụ cười với anh. Taurus cho tất cả người hầu rời đi, sau đó ngồi xuống ghế, rót cho mình một tách trà. Leo thấy thế liền ngăn lại.

"Ấy, sao anh phải làm việc này, cứ để cho em..."

"Em ngoan ngoãn ngồi xuống đi, Leo. Anh có việc cần bàn với em đây."

Nàng nhíu mày không vui, nhưng cũng ngoan ngoãn nghe lời mà ngồi xuống ghế đối diện. Taurus rót trà cho ly của em, rồi đặt ấm xuống, đẩy qua một bên. Taurus đẩy xuống sách trên bàn về phía Leo, nhàn nhã nói.

"Đây là cuốn sách em đã hỏi anh lần trước. Thật may mắn vì thư viện Hoàng Gia có. Nhưng em mượn cuốn sách độc dược này làm gì?"

Leo cầm lấy cuốn sách, lên tiếng cảm ơn Taurus. Thật ra nàng biết thư viện Hoàng Gia sẽ có, nhưng tại sao nàng không tự đi tìm mà lại nhờ anh mình? Đơn giản vì nàng không muốn quá nhiều người biết nàng đọc cuốn sách này.

"Chỉ là em tò mò thôi. Mà anh có chuyện gì muốn nói với em vậy?"

"Buổi lễ sinh nhật của em đã được anh Capricorn quyết định. Anh ấy nói sẽ giảm số lượng người tham dự và giảm thời gian tổ chức. Em không cần phải lo lắng về buổi lễ nữa."

"Em xin lỗi, thân là Công Chúa mà lại bắt nhiều người giới quý tộc không được tham gia. Lại còn làm phiền tới anh hai nữa."

"Em nói gì vậy? Em là em gái của bọn anh, phiền cái gì chứ? Còn nữa, kẻ nào dám bàn tán về việc này, anh sẽ không tha cho chúng."

Leo ngạc nhiên, rồi lại mỉm cười. Tuy rằng không có được tình cảm của ba, nhưng bù lại mẹ và hai anh rất yêu thương nàng. Nàng cảm thấy mình vẫn là người may mắn, nàng vốn dĩ không hề cô đơn.

"Cảm ơn anh, nhưng không cần đâu ạ. Em nghĩ họ sẽ hiểu thôi."

"Được rồi, không làm phiền em nghĩ ngơi nữa. Hãy chuẩn bị cho sinh nhật của em. Anh sẽ tặng em một món quà đặc biệt?"

"Quà? Không cần phải tốn kém đâu ạ, chỉ cần anh chúc mừng sinh nhật em là được rồi."

Taurus xoa xoa thái dương, cô em gái của mình sao cứ tự ti thế? Nghĩ tặng quà là tốn kém, vậy cái danh Nhị Hoàng Tử để trưng sao? Anh còn có thể tặng Leo một lãnh thổ ở phía Tây kia kìa. Mà nếu làm vậy Leo sẽ làm ầm lên cho coi.

"Tốn kém gì chứ? Em đừng có nói vậy, đây là tấm lòng của người anh này thôi. Ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi, cần gì cứ gọi anh. Anh phải trở về cung đây."

Taurus đứng dậy, Leo cũng đứng lên đi theo anh của mình. Trước cửa phòng, Taurus xoa đầu nàng rồi vẫy tay tạm biệt. Leo mỉm cười vẫy tay lại, nhìn anh mình đi khuất xa rồi mới quay vào phòng. Cô tiến lại bàn cấm cuốn sách về độc dược, mím môi suy nghĩ gì đó.

***

Gia tộc Angelie từ xưa đến nay luôn là nơi cung cấp lương thực chính cho Hoàng Tộc và Đế Quốc. Với một cái xưởng lương thực hết sức đồ sộ, Angelie được Hoàng Đế vô cùng tín nhiệm và ưu ái. Cho nên, nói về sự nghiệp, Angelie thừa sức đánh bại những quý tộc khác.

Aquarius Elicia Angelie, cô con gái hết sức tài giỏi của gia tộc Angelie. Tất cả mọi hoạt động giao thương buôn bán đều cho một tay cô ấy làm hết. Những buổi gặp mặt, buổi tiệc hay đại diện hợp tác, đều là cô ấy làm. Phải nói rằng chủ nhân của gia tộc rất ưng con gái của mình.

Như mọi lần, Aquarius Elicia Angelie bước từng bước mệt mỏi trở về phòng. Cô bước vào phòng, quăng đôi guốc khoảng hai phân ra một góc, chỉ kịp cởi bỏ chiếc mũ nhỏ trên đầu rồi ngã xuống giường. Aquarius mệt mỏi thở từng đoạn, cô vứt bỏ các phép tắc của một quý tộc mà nằm dài trên chiếc nệm ấm áp.

Hôm nay, Aquarius phải đi gặp mặt các mối làm ăn, rồi đi dự tiệc trà của con gái nhà Hầu Tước. Xong rồi phải chạy qua xưởng đưa tài liệu cho chủ xưởng. Aquarius không khác nào đi chạy show, có thể nói cô còn bận rộn hơn ba của mình.

Cô nàng chợp mắt, chưa được bao lâu liền nghe thấy tiếng cung nữ gọi mình. Aquarius khó chịu, đứng dậy bước ra cửa với bộ dáng xuề xòa, mái tóc bị rối tung, chân không mang dép. Chiếc đầm dài màu tím nhạt nhăn nheo không vào nếp. Cô mở cửa phòng, lêm tiếng cằn nhằn người hầu của mình.

"Ta đang rất là mệt, mọi công việc cứ lùi lại sau đi."

"Thưa...thưa Tiểu Thư...có Nhị Thiếu Gia từ gia tộc Bernetta đến gặp ạ."

Aquarius trưng khuôn mặt nhăn nhó nhìn chàng trai khôi ngô tuấn tú trước mặt của mình. Chàng trai đó bật cười một hồi lâu, sau đó cố bình tĩnh trêu chọc vị Tiểu Thư kia.

"Có lẽ tôi đã làm phiền Tiểu Thư Aquarius nghỉ ngơi rồi nhỉ? Xin lỗi nhiều nhé. Bây giờ Tiểu Thư có thể bàn chuyện với tôi một chút được không nhỉ?"

"Xin...xin hãy chờ một lát."

Aquarius lúng túng ngượng ngùng kéo cung nữ của mình vào phòng, đóng cửa lại. Bên ngoài, Pisces vẫn đang che miệng cười thầm, nghĩ rằng cô nhóc này thật sự rất hài hước đấy. Chả là anh không nghĩ một Tiểu Thư luôn trau chuốt bề ngoài lại có bộ dạng xuề xoà thế này.

Sau một hồi lâu, cánh cửa cũng đã mở. Một cô gái với bộ dạng chỉnh chu xuất hiện. Với bộ đầm phồng màu chủ đạo hồng phấn, tay áo dài đến khuỷu tay. Mái tóc được chải chuốt gọn gàng, hai bên tóc được tết lại buộc gọn ở giữa. Điểm thêm một chiếc nơ hồng trên tóc được tết. Với đôi guốc hai phân màu trắng làm cô nàng có vẻ cao hơn lúc nãy. Aquarius với vẻ ngoài hoàn hảo đưa tay phải lên giữa ngực, cúi chào.

"Rất hân hạnh được đón tiếp ngài, ngài Bernetta."

Sau khi đã an tọa trên ghế, cung nữ cũng đã dâng bánh trà lên. Aquarius nhấp một ngụm trà, có phần hơi ngại vì lúc nãy đã xuất hiện với bộ dạng luộm thuộm. Pisces nhìn cô, chân gác chéo, tay đặt lên đầu gối mỉm cười.

"Tôi thấy trang phục lúc nãy đẹp hơn."

Aquarius sặc trà, trưng khuôn mặt không còn gì đỏ hơn nhìn Pisces. Chỉ mới không chỉnh chu một tí đã bị trêu ghẹo suốt. Ai biểu lúc nào cô cũng trau chuốt làm chi, để rồi lộ ra điểm yếu liền bị chọc ghẹo.

"Xin ngài thứ lỗi, chẳng qua tôi khá mệt nên không có để ý vẻ bề ngoài..."

"Không, ta đâu có trách móc gì cô đâu. Chỉ là ta thấy hơi buồn cười thôi."

Đến đây, Aquarius câm nín. Nếu không phải vì lịch sự và ra dáng một cô nàng quý tộc thì cô đã đấm người trước mặt rồi. Lần sau phải rút kinh nghiệm hỏi trước rồi mới ló đầu ra mới được.

"Ồ, ta có hơi vô duyên nhỉ? Xin lỗi nhé. Chả là ta muốn gặp cô để nói về tình hình lương thực của quân đội thôi."

"Có vấn đề gì sao ạ? Hay lương thực có vấn đề? Không đủ số lượng cung cấp hay sao ạ?"

"Xin hãy bình tĩnh, thưa Tiểu Thư. Lương thực không hề có vấn đề gì hết. Thật ra tôi được Đại Hoàng Tử thông báo rằng sắp tới là sinh nhật của Công Chúa Điện Hạ. Ngài ấy bảo đừng cung cấp nhiều quá, vì lượng người tham dự đã được giảm xuống."

"Giảm xuống sao ạ?"

Aquarius suy nghĩ. Chắc là do sức khỏe của Công Chúa, nên phải giảm là đúng. Vốn dĩ, mỗi lần Hoàng Tộc có tiệc lễ gì, lượng lương thực sẽ được tăng gấp đôi ngày thường. Nhưng sinh nhật Công Chúa lại bị giảm xuống, thực sự là điều không vui đối với chủ nhân bữa tiệc chút nào.

"Tôi đã hiểu rồi, thưa ngài. Tôi sẽ báo lại với xưởng. Tiện thể cho tôi hỏi, quân đội có tăng số lượng cung cấp không ạ? Để tôi báo luôn một thể."

"Ta nghĩ là có. Anh ta bảo rằng Đại Hoàng Tử suy đoán sẽ có một chiến tranh giành lãnh thổ nổ ra trong thời gian không xa, quân đội đang được tập luyện ráo riết. Nên ta nghĩ khẩu phần ăn của họ sẽ nhiều hơn đấy."

"Tôi đã hiểu. Bây giờ tôi sẽ xuống xưởng. Cảm ơn ngài đã đích thân tới tận đây để thông báo cho tôi."

"Có gì đâu, bổn phận thôi mà. Đây là thư mời dự tiệc sinh nhật Công Chúa mà Đại Hoàng Tử gửi cho cô. Ta làm xong nhiệm vụ rồi, phải trở về dinh thự Bernetta thôi."

Aquarius gật đầu, và cô đích thân tiễn Pisces ra khỏi cửa phòng. Cô nhờ người hầu của mình đưa Pisces ra xe ngựa, còn cô ở trong phòng chỉnh sửa lại bề ngoài của mình. Sau đó, Aquarius khoác một chiếc áo choàng có lông mềm dài, bước ra khỏi phòng.

"Chuẩn bị xe ngựa, ta sẽ đến xưởng."

~~~~ Hồi I. Chương II kết thúc ~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net