Hồi I. Chương VI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đàm phán với Đại Tiểu Thư Cancer Alli Corneille, Gemini đang có tâm trạng rất tốt. Một phần là do hoàn thành được một nửa kế hoạch của mình, một phần có thể là...lừa được con mồi vào tròng? Gemini cười khẩy, cảm giác như thành công chỉ vừa mới đến.

Gemini đi dọc trên hành lang dinh thự Gerianne, trên môi vẫn nở một nụ cười mãn nguyện. Sau ngày hôm đó, không lúc nào là anh không vui vẻ. Gemini biết chắc rằng cô ta sẽ không giữ bí mật này mà kể cho Đại Công Tước Corneille nghe. Nhưng nhà họ là gia tộc có tham vọng, chắc chắn cũng đồng ý với kế hoạch đó mà thôi.

Khi vừa bước vào phòng, Gemini đi tới lan can phía ngoài cửa sổ. Hiện tại anh đang mặc một trang phục đơn giản. Chỉ là một chiếc áo sơ mi trắng kèm với áo khoác choàng bên ngoài, chiếc quần tây đen cùng với đôi boots đen cổ thấp. Gemini đang đứng hưởng thụ cơn gió trong lành, bỗng có người phá đám.

"Ồ, Thiếu Gia Gemini sao nay lại thong thả thế?"

Gemini liếc mắt lên cái cây gần phòng anh, nhìn thấy có một người đang ngồi trên một cành cây, đang lựa lưng vào cái cây to lớn, một chân đặt trên chiếc cành, chân còn lại đung đưa tự do. Gemini không bất ngờ gì cho lắm, bình thản nói.

"Thiếu Gia Virgo đây thích trèo vào nhà người khác bằng cách vậy à? Sao mà tự tiện thế?"

"Ôi dào, bạn bè cả mà, ai lại đi so đo mấy chuyện này cơ chứ?"

Virgo cười một cách vô sỉ, cứ như chuyện mình đang làm là đúng đắn. Hắn nhảy từ trên cây xuống, đáp vào ngay chỗ Gemini đang đứng, phủi phủi bụi như đúng rồi. Gemini liếc nửa con mắt, đi tong một buổi sáng đẹp rồi.

"Không phải cậu đang đi lấy đồ giúp Hoàng Đế à? Tại sao lại ở đây?"

"Tôi vừa đi về đấy chứ? Khá gần nên cũng nhanh thôi. Vừa về liền nhớ cậu nên liền chạy qua nhà cậu này."

"Thôi cái cách nói chuyện mắc ói ấy đi. Không người ta lại hiểu lầm Thiếu Gia nổi tiếng với phụ nữ lại thích đàn ông đấy."

"Ai mà lại đồn ác thế chứ? Tôi gì cũng chơi được nhé."

Virgo cười một cách không thể nào lương thiện hơn, còn Gemini thì đang trưng đôi mắt khinh bỉ về phía người đối diện. Anh không biết rằng ngoài cái việc chơi chán thì bỏ của Virgo còn lòi ra vụ Virgo không bình thường nữa.

"Thôi nào, đừng khinh bỉ tôi như thế, tôi tổn thương đấy."

"Cút đi mau, đừng nó nói mấy câu phát ói coi. Da gà của tôi nổi lên hết rồi này."

Gemini giơ chân đạp đạp Virgo cho dù hắn ta đang mặc một cái quần đen. Một dấu chân được in đẹp đẽ trên cái bắp chân của Virgo. Hắn chề môi phủi phủi dấu chân đó, nói bằng cái giọng đáng thương.

"Người ta buồn đấy biết không?"

"Còn nói như thế nữa tôi quăng cậu từ đây xuống dưới đất đấy."

Virgo làm khuôn mặt khinh thường nhìn Gemini khiến anh hận không đấm cho tên này ra bã. Nhây thấy ớn luôn, không biết tại sao có thể chơi cùng tới bây giờ. Nhìn hắn vậy ai mà biết hắn ta là thủ lĩnh giỏi nhất của quân đội Hoàng Gia đâu chứ?

"Thôi không giỡn nữa, cậu đến đây làm gì? Không phải chuyện đơn giản đúng không?"

"Nào có, tôi đến đây ngay sau khi về vì tôi đánh hơi được cậu đang làm chuyện xấu nào đó..."

Từ cuối Virgo cố ý kéo dài như đang chất vấn Gemini. Mặc khác, anh cố tỏ ra bình thường, khoanh tay dựa lưng vào thành lan can, thản nhiên hỏi.

"Tại sao cậu nghĩ vậy? Tôi thì có thể làm được gì đây?"

"Tôi khuyên cậu nên dừng lại trước khi muộn. Bởi vì mọi chuyện không đơn giản như cậu nghĩ đâu."

"Cậu nói thế là ý gì?"

"Công Chúa không phải là một người không có quyền lực nào, mà ngược lại. Nàng ta có thế lực chống lưng mạnh hơn cậu tưởng."

Virgo gác tay lên thành, nghiêng đầu nói. Gemini nghe xong câu nói ấy, có chút kiêng dè, nhưng lại làm rất bình thản, như kiểu đã biết quá rõ về việc này. Anh mỉm cười, nói một cách đùa cợt.

"Ý cậu là Đại Hoàng Tử và Nhị Hoàng Tử? Tôi đã có cách đối phó với họ rồi. Hay là cậu muốn nói chuyện này cho họ? Vậy thì tôi không chắc chúng ta sẽ có thể nói chuyện như thế nữa đâu."

"Ồ không, tôi không quan tâm đến vụ này. Tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu thôi. Hai Hoàng Tử thì tôi không nói tới. Ngoài hai người họ ra, vẫn có một người rất mạnh khác đang đứng sau hậu thuẫn cho Công Chúa."

"Ý cậu muốn nói là...?"

"Rồi cậu cũng sẽ biết. Nên cẩn thận nếu cậu vẫn muốn tiếp tục vụ này. Cậu lôi kéo người khác vào cho nên cẩn thận đi, Gemini."

"Cậu đúng là lo chuyện bao đồng đấy."

Cả hai nhìn nhau, mỉm cười như một cách khinh bỉ đối phương. Mặc dù cả hai là bạn, nhưng trên chiến tuyến, gia tộc của cả hai cũng chả ưa gì nhau. Gemini và Virgo đã biết kết cục này, nên cả hai cũng chỉ dừng ở mức là bạn, chứ không phải là "bạn thân".

" Mà này, "Móng vuốt của Rồng" vẫn đang còn chỗ cậu chứ?"

"Audrey? Không ở chỗ tôi chứ ở đâu? Đâu có ai sử dụng được nó đâu?"

"Vậy à? Vậy cứ bảo dưỡng nó đi, vì sau này sẽ cần tới đấy."

"Hả? Ý cậu là sao? Cậu tìm ra được người sử dụng được nó rồi sao?"

"Chưa biết, nhưng tôi có lòng tin. Thôi trễ rồi, tôi phải trở về thôi. Em trai tôi chắc đang nhớ tôi lắm."

Virgo vẫy chào Gemini rồi nhảy xuống phía dưới. Phòng của Gemini không cao lắm, nên Virgo nhảy hẳn xuống đất luôn. Gemini nhìn Virgo đi khỏi, trong đầu có nhiều suy nghĩ. Từ việc sao cậu ta biết được kế hoạch của mình, tới việc sử dụng thanh kiếm Audrey. Và còn về...em trai...?

"Hừ, nhắc đến lại thấy bực mình. Cũng tại cái tên nhây đó mà làm hỏng cả buổi sáng của mình."

Gemini nổi điên quay vào phòng, lại đi đâu đó mất. Ở phía này, có một người con trai tóc đen mắt vàng đang đi bỗng dưng hắt xì một cái rõ to. Cậu ta khịt khịt mũi, liếc nhìn lại phía dinh thự to lớn kia.

"Cậu ta lại nói xấu mình nữa rồi."

***

Sagittarius đứng trước dinh Công Chúa, khẽ nuốt nước bọt. Theo lời của Taurus, anh đã tìm đến Công Chúa Leo với mong muốn rằng Công Chúa sẽ có cách giúp anh và anh trai của mình gần nhau hơn. Trong khi đợi cung nữ vào báo cáo với Công Chúa, Sagittarius nhìn xung quanh dinh thự.

Một lúc sau, có tiếng bước chân phát ra, hình như là người của Công Chúa. Họ mời anh vào trong, dẫn anh đến trước phòng của Công Chúa. Cung nữ đẩy cửa vào, Sagittarius chưa kịp nhìn Leo đã cúi đầu xuống hành lễ.

"Thần là Sagittarius, xin được diện kiến Công Chúa Điện Hạ."

"Miễn lễ, mời ngài vào."

Giọng nói vô cùng nhẹ bẫng phát ra, khiến Sagittarius bị thu hút. Anh ngẩng đầu dậy, vô tình đôi mắt cứ dán chặt vào người trước mặt không thể rời khỏi được. Công Chúa đang mặc một bộ đầm dài mullet màu trắng xen kẽ màu hồng. Mái tóc trắng dài buộc gọn thấp sang hẳn một bên, điểm trên đó là chiếc nơ màu trắng tinh xảo. Mang một đôi giày cao gót thấp màu hồng phấn với đôi vơ trắng. Trên khuôn mặt được tô điểm một chút son đỏ, cùng tông với đôi bông tai dài lấp lánh. Trông Leo bây giờ không khác gì nàng tiên giáng trần.

"Ngài Gerianne? Có chuyện gì sao?"

Đến lúc này, Sagittarius mới hoàn hồn, vội trấn tĩnh bản thân sao lại có thể mất hình tượng như thế. Nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên Sagittarius gặp lại Leo từ lúc cô vẫn còn nhỏ. Lúc cả hai còn nhỏ, anh vào cung với ba, vô tình thấy Leo đi chung với Đại Hoàng Tử. Bởi vì Công Chúa có tin đồn là sức khỏe yếu nên không được đi ra ngoài nhiều, nên anh cũng hiếm thấy Leo.

Sagittarius vội bước vào trong, đôi mắt đảo nhanh qua căn phòng. Căn phòng của Công Chúa rất rộng, màu chủ đạo là trắng và xanh. Mọi thứ không quá cầu kì nhưng rất tinh tế và xinh đẹp. Vô tình, đôi mắt anh lướt thấy một người khác có mặt trong căn phòng, cũng đang chăm chú nhìn anh.

"Ồ, đây là Tiểu Thư Libra Finis Mallorie đấy à? Có phải thần đang làm phiền Công Chúa không?"

"Không đâu, Cân nhỏ...à không, Tiểu Thư Libra cũng có việc sắp đi rồi, nên ngài không làm phiền đâu."

"Thế à, vậy thì may quá."

Libra không nói gì, im lặng nhìn Sagittarius. Anh vô tình nhìn thấy sự lạnh lẽo và ác cảm trong đáy mắt của Libra. Đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa đó đang cảnh giác với người đối diện. Đôi mắt đó làm anh cảm thấy bị ngột ngạt, quả thật cô ta sở hữu màu mắt hiếm ai có được. Nhưng khi Sagittarius chớp mắt một cái, ánh nhìn của Libra trở về bình thường. Sagittarius tự nghĩ có lẽ mình đã nhìn nhầm rồi chăng?

"Công Chúa, thần xin phép rời khỏi đây. Lần sau thần sẽ lại tới thăm Công Chúa."

Libra đứng lên, tiến tới Leo nắm lấy bàn tay nàng rồi đặt một nụ hôn trên đó. Sagittarius bất ngờ, vì đó là cách chào hỏi của các Thiếu Gia khi cung kính với Công Chúa hay các quý cô. Bởi vì Libra cao hơn Leo nửa cái đầu, và đang mặc trên người một chiếc đầm đơn giản không quá cầu kì, nên hành động của Libra thực sự rất nổi bật.

Trái lại, Leo không có tí ác cảm nào, ngược lại còn thấy thích thú, đưa tay như đón nhận nó. Đối với nàng, Libra như một người bạn, một người chị luôn bảo vệ cho nàng. Nên nàng thực sự rất thích mỗi khi Libra nâng niu nàng.

Sau khi hoàn tất màn chào hỏi, Libra xoay người, cúi chào Sagittarius một cái rồi nhanh chóng rời đi. Sagittarius cũng chào lại, sau đó cũng nhìn theo bóng lưng của Libra rời khỏi đây. Leo đứng nhìn cả hai, sau đó lên tiếng.

"Xin lỗi đã làm mất thời gian của ngài. Mời ngài ngồi, anh Taurus đã thông báo với ta rằng ngài có việc sẽ tìm ta. Không biết là chuyện gì nhỉ?"

Sagittarius ngồi xuống đối diện với Leo, cùng lúc đó cung nữ đem bánh trà lên. Sagittarius gật đầu cảm ơn rồi hướng mắt đến Leo đang từ từ thưởng thức trà, mở lời.

"Nhị Hoàng Tử Điện Hạ đã nói với thần rằng Công Chúa có thể cho thần lời khuyên. Chả là giữa thần và anh trai thần có xích mích không nhỏ, thần muốn Công Chúa có thể giúp thần đưa ra một vài lời khuyên."

Leo nghiêng đầu thắc mắc " Là ngài Gemini Dorine Gerianne à?"

Sagittarius gật đầu, sau đó kể lại toàn bộ sự việc cho Leo nghe. Không phải kể hết, mà là kể những việc quan trọng. Leo chăm chú nghe kể, sau đó lại suy nghĩ một chút, rồi lại nghe kể.

"À, ta đã hiểu rồi. Ngài Gemini đã nghĩ anh chính là nguyên nhân làm phu nhân Gerianne mất, và Đại Công Tước Gerianne không quan tâm gì đến ngài ấy. A, thật là một câu chuyện đau khổ, thật giống với ta."

Câu cuối Leo nói bằng một giọng rất nhỏ với vẻ mặt đượm buồn. Mặc dù mẹ nàng vẫn còn sống, nhưng nàng lại có thể chất yếu, không giúp được gì cho cha lẫn mẹ, nên phụ vương nàng không thích nàng là vậy.

"Người nói sao ạ?"

"À, không có gì. Ta nghĩ ta cũng chẳng giúp được gì nhiều, nhưng ta nghĩ ngài nên tạo nhiều sự bất ngờ và âm thầm giúp đỡ ngài Gemini. Đừng quá hấp tấp vội vàng, bởi như thế chỉ làm cho ngài ấy chán ghét hơn mà thôi."

Leo nói với Sagittarius, nói rất nhiều thứ. Mặc dù chính nàng cũng không có kinh nghiệm gì, nhưng khi nghe chuyện từ một người khác thì nàng lại có rất nhiều điều muốn chia sẻ. Hoặc chính bản thân nàng cũng chả hiểu được mình.

"Thật ra ta không chắc nó có giúp ích được cho ngài không, nhưng ta đã cố hết sức. Còn lại chỉ nhờ vào ngài thôi."

Leo mỉm cười, khuôn mặt vô cùng dịu dàng nhìn người đối diện. Sagittarius hơi mở to mắt, sau đó tiến tới gần Leo, nắm lấy bàn tay đang được đặt nhẹ trên đùi của nàng, hôn lên mu bàn tay.

"Được chính Công Chúa giúp đỡ là điều vinh hạnh của thần. Thần sẽ thử một lần, nếu vẫn không thành công thì đó là do bản thân thần không đủ năng lực. Xin Công Chúa đừng lo lắng."

Được hôn lên tay, mặc dù rất ngại ngùng nhưng Leo cũng cảm thấy rất vui. Một phần vì nàng đã giúp đỡ được đối phương, một phần do bản thân nàng cảm thấy được thanh thản, mọi vướng mắc trong lòng cũng đã có lời giải đáp. Leo nhẹ nhàng đặt tay còn lại lên vai của Sagittarius, chậm rãi nói.

"Ngài không cần phải khách sáo vậy đâu, ngài Sagittarius. Nếu ngài có vướng mắc trong lòng, cứ tới đây tìm ta. Ta sẽ sẵn sàng lắng nghe chúng."

Leo đích thân tiễn Sagittarius, anh cúi đầu hành lễ với nàng rồi bước lên xe ngựa. Leo đứng nhìn chiếc xe ngựa đang chuyển động xa dần, đôi mắt có chút u buồn. Nếu chuyện của nàng được giải quyết dễ dàng như thế thì tốt quá.

"Công Chúa, đã đến giờ dùng bữa rồi ạ. Xin Người quay trở vào trong ạ."

"Ta cảm thấy không đói, mau dọn đi."

"Bỏ bữa như thế là không tốt đâu, em gái."

Nghe một tiếng nói quen thuộc, Leo bất ngờ liền quay lại. Một thân ảnh cao lớn, quen thuộc dần hiện ra. Người đó có mái tóc trắng giống cô, đôi mắt màu xanh nhạt cùng nụ cười đang dần xuất hiện. Leo bất giác thốt lên.

"Anh hai?"

***

Aries Dillen Ambroise đang vùi đầu trong phòng thí nghiệm đầy rẫy chất độc nguy hiểm. Một tay cô cầm ống nghiệm này, đổ vào ống nghiệm khác. Sau đó đun nhẹ lên, tạo ra thứ chất có màu tím đậm, Aries đổ nó vào một cái lọ nhỏ có họa tiết tinh xảo, sau đó đậy nắp lại và đặt vào trong cái tủ to lớn chứa đầy những thứ giống nhau.

Sau khi dọn dẹp xong căn phòng, Aries bước ra ngoài, tháo bao tay và khẩu trang vào thẳng túi đựng rác mà cung nữ đã cầm sẵn, sau đó tiến tới một căn phòng to lớn, đầy âm u. Cô gõ cửa ba cái, sau đó tự mình mở cửa bước vào trong.

Trong căn phòng có chủ đạo là màu đỏ sẫm, ánh đèn mờ hắt lên không gian nơi đây, tạo thành một nơi thật sợn cả gai óc. Trong phòng chỉ có duy nhất một người, người đó mặc một bộ vest màu đen, áo khoác được choàng bên ngoài. Người đó đang đứng ngắm trăng, tay cầm ly rượu đỏ lắc nhẹ như đang tận hưởng mọi thứ.

"Thưa cha, thuốc gây ảo giác đã hoàn thành. Lần tiếp theo con sẽ chế tạo ra thuốc gây dị ứng."

"Tốt, tốt lắm. Không hổ danh là con gái của ta. Cứ tiếp tục phát huy, không lâu nữa đâu, Hoàng Gia sẽ xem chừng chúng ta. Lúc đó con cũng sẽ được Hoàng Đế gả cho một trong hai vị Hoàng Tử."

Aries nghe vậy chỉ biết cười trừ. Vốn dĩ cô chả có hứng thú gì với cái vị trí hôn thê của Hoàng Tử cả. Thứ cô muốn chính là trở thành chủ nhân của gia tộc Ambroise thôi. Cô gần như đã cống hiến cả thời gian của mình về việc chế tạo thuốc và độc. Tất cả chỉ để phục vụ cho việc đó.

Nhưng Aries không vội giải thích ngay, bởi vì nếu nói ra sẽ bị cha cô chặn miệng lại. Aries vẫn đang chờ thời cơ chín muồi để hoàn thành kế hoạch của mình. Kiên nhẫn thì thành công, Aries đã tự nhắc nhở mình như vậy.

"Vâng, cha hài lòng là được. Vậy không làm phiền cha nữa, con xin phép."

"Được, mau trở về phòng nghỉ ngơi đi, con đã vất vả rồi."

Aries cúi đầu nâng nhẹ hai bên tà váy, sau đó xoay người rời đi. Nhẹ nhàng đóng cánh cửa đó lại, Aries thay đổi nét mặt từ một vẻ đang mỉm cười trở nên lạnh lẽo, nguy hiểm. Cung nữ của cô, Natali cúi đầu chào chủ nhân của mình, cất giọng.

"Thưa Tiểu Thư, phòng tắm đã được chuẩn bị."

"Được rồi, ta về phòng liền đây."

Aries trở về phòng, nhanh chóng làm mọi thứ cần thiết sau đó bước vào phòng tắm và ngâm người trong bồn. Mái tóc nâu dài ướt đẫm được vuốt gọn ra sau, hiện lên khuôn mặt say đắm lòng người. Phải nói Aries chính là một mĩ nhân nguy hiểm, nét đẹp mang một màu chết chóc. Cô ngước nhìn lên trần nhà, hồi tưởng lại cuộc nói chuyện giữa mình và Aquarius Elicia Angelie.

""Ái chà, có con mèo nhỏ đang theo dõi tôi này.""

Aries đứng dựa vào một cái cây to bên cạnh bờ hồ nhỏ. Ở đây là một nơi gần dinh thự nhà Ambroise, nhưng ít người để ý đến khung cảnh tuyệt đẹp nơi đây. Ở đây chỉ đơn giản là một khu vườn nhỏ ven đường, nhưng nơi này lại có một bờ hồ nhỏ khá là xinh. Hoa dại mọc xung quanh càng tô điểm cho bờ hồ này.

Một người nào đó khuất sau bụi cỏ lớn bỗng chột dạ, liền ngó một con mắt ra nhìn. Thấy Aries đang đứng khoanh tay mỉm cười nhìn mình liền giật mình rút người lại. Aries tặc lưỡi, kiên nhẫn với người nọ.

"Cô còn muốn trốn tới khi nào, hửm Tiểu Thư Aquarius Elicia Angelie?"

Tới lúc này, người đó mới kiên dè bước ra. Aquarius nâng chiếc váy của mình đứng dậy sau đó đi từ từ lại đối phương, khuôn mặt có chút hối lỗi vì đã theo dõi.

"Không...không cần phải gọi cả họ lẫn tên đâu..."

"Ồ, tôi sẽ rút kinh nghiệm. Vậy, Tiểu Thư có thể cho tôi hỏi Tiểu Thư bám theo tôi để làm gì không?"

"Ờm...chỉ...chỉ là tình cờ đi theo thôi...không có gì quá quan trọng đâu."

Aquarius đảo mắt liên tục. Vốn dĩ cô chỉ sẽ nhìn một tí rồi trở về thôi, ai ngờ tập trung quá liền bị phát hiện. Nhìn đối phương có chút không vừa ý, Aquarius liền nhanh chóng sửa lời.

"À không...cho tôi xin lỗi..."

"Thôi không sao đâu, dọa cô sợ rồi nhỉ? Vốn dĩ tôi đã biết cô bám theo rồi, bởi vì có chuyện muốn nói với cô nên mới để cô đi theo."

Aries nhếch môi, hài lòng với thái độ của người trước mặt. Vẻ mặt ngạc nhiên. Đúng, chính là vẻ mặt cô đang mong chờ. Quả nhiên tất cả đều trong dự tính của cô, bây giờ chỉ cần dụ con mồi nữa thôi là hoàn hảo.

"Có chuyện muốn nói với tôi?"

"Phải, chỉ là tôi biết được một bí mật này. Chính là gia tộc Mallorie đang âm thầm chuẩn bị thu mua phần đất phía Đông Nam của Legrand. Nhưng theo tôi được biết thì đó là phần đất của gia tộc Angelie cô thì phải...?"

Aquarius mở to mắt, bất ngờ sau lời nói đó. Đó chính là phần đất của gia tộc cô, dự định sẽ xây dựng một xưởng lương thực ở đó. Aquarius có chút không tin, liền đanh mặt lại chất vấn người đối diện.

"Đây không phải là chuyện bình thường, chị đừng có nói tùy tiện. Dựa vào đâu tôi phải tin chị?"

"Ta là người đã có mặt trong buổi tiệc trà của các đại hậu duệ. Đại Hoàng Tử chính là người đã tiết lộ cho ta. Mà không ai không biết rằng Đại Hoàng Tử có mối quan hệ với nhà Mallorie."

"Quan hệ?"

"Nhị Tiểu Thư Libra Finis Mallorie là người đã nói cho Đại Hoàng Tử nghe. Đại Hoàng Tử đã nói lại cho chúng ta, và ngài khuyên là hãy cẩn thận vì hiện tại gia tộc Mallorie rất mạnh. Gia tộc của chúng ta cũng không thể tránh khỏi cuộc thu mua đó."

Aquarius nghe đến đây, bàn tay đã cuộn chặt lại. Khuôn mặt trông cực kì tức giận. Đúng là cô ghét cay đắng gia tộc đó quả không sai mà. Aries nhìn biểu hiện của Aquarius, môi đã hiện lên một nụ cười. Cô đã hoàn thành kế hoạch rồi, bây giờ chỉ còn chờ đợi kết quả mà thôi.

"Tôi biết cô đang rất giận, nhưng bây giờ hãy giữ bình tĩnh. Mong cô sẽ không tiết lộ chuyện này cho ai, bởi đây là tin mật, nếu người nào biết ngoài tôi với cô thì chúng ta sẽ bị bắt. Tôi mong rằng cô sẽ kín miệng."

"Tôi biết."

Và lúc đó, sự xuất hiện của Scorpio làm Aries ngạc nhiên, nhưng rồi cũng lấy lại bình tĩnh mà đối đáp. Aries nhìn biểu hiện của Scorpio, nghĩ rằng cô ta chắc cũng đoán ra được gì rồi."

Trở về thực tại, Aries đứng dậy, bước ra khỏi bồn tắm, một cái khăn to được phủ lên người cô. Aries nhìn bản thân trong gương, nở một nụ cười ranh mãnh, xảo quyệt. Mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

~~~~ Hồi I. Chương VI kết thúc ~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net