Chap 13: Lục quái nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Cậu cũng ghê lắm, bây giờ mới ra đây chào bọn chị!- Song Tử trêu chọc.

- Hì, chào Ngũ tỷ, mấy tỷ về đây từ lúc nào vậy?- Jun ngượng ngùng gãi đầu hỏi.

Cả quán lúc nghe thấy Jun chào Đại tỷ đã hoảng sợ rồi, bây giờ cậu lại ngượng ngùng gãi đầu thì hỏi làm sao mà họ sống! Cái kẻ giết người máu lạnh lúc nãy và bây giờ khác nhau một trời một vực, thật khiến cho người khác thổ huyết a! Vì góc khuất che đi khuôn mặt của các cô, nên ai cũng thử nhướng người lên nhìn được dung mạo, bây giờ họ tiếc khi các cô đến không nhìn một chút!

- Vừa mới về hai hôm trước, cậu quản lí cũng tốt đó!- Nâng cốc rượu wishky lên, Xử Nữ nhẹ nhàng khen ngợi nhưng sâu trong đó lại là lời chê trách.

- Dạ xin lỗi Nhị tỷ,lần sau em sẽ dứt khoát hơn!- Hoảng sợ Jun lập tức cúi nửa người xuống nhận tội. Jun không bao giờ trước mặt quỳ xuống, kể cả trước mặt bang chủ hay những người có thân phận cao của thế giới ngầm, vì đó là quy tắc của bang, cho dù đứng trước kẻ có thể sắp giết mình họ không bao giờ quỳ xuống cầu xin tha thứ. Vì họ có niềm kiêu ngạo của họ, có niềm tự tôn của họ, các cô không cho một ai có thể chà đạp lòng tự tôn ấy của họ, kể cả các cô!

- Còn có lần sau?- Bạch Dương nguy hiểm lạnh lẽo hỏi, không hề có một chút bất mã vì Jun không quỳ một chút nào.

- Dạ, sẽ không có lần sau!- Đứng người thẳng lên, ánh mắt kiên định nhìn Bạch Dương khẳng định chắc chắn.

Hài lòng gật đầu, các cô không định nói gì nữa chỉ ngồi nhâm nhi rượu, cũng không ở lại lâu, việc các cô ở đây cũng đã xong. Trước khi đi, Thiên Bình liếc mắt vào căn phòng V.I.P 1 kia rồi chớp lóe, 6 người thân ảnh đã không còn thấy.

Mọi người trong bar kinh ngạc xong, tất cả lại tiếp tục công việc của mình, nhưng trong thâm tâm, trái tim nhỏ bé họ vẫn có sự rung động lớn.

Ngồi trong phòng V.I.P 1, 6 anh chàng đã chứng kiến tất cả, tâm run lên từng hồi, anh rất tò mò ai là Đại tỷ trong miệng của Jun.

- Lục quái nhân? Thú vị đấy!- Ma Kết cười nửa miệng thích thú.

- Mấy cô gái đó, được đấy, mình có ý chí muốn đối đầu với các cô ta đấy!- Đưa cốc rượu X.O lên nhâm nhi, trong mắt Sư Tử có tia quyết tâm.

Hai người Ma Kết và Sư Tử, kẻ nói người xướng họa, Thiên Yết vẫn giữ nguyên im lặng, thưởng thức li rượu của mình, Cự Giải  trầm mặc không nói, Nhân Mã không hiểu nghĩ gì mà trầm tư, có mỗi Kim Ngưu là đang tâm trên chín tầng mây.

Chợt không khí có chút giao động, Nhân Mã là người nhận ra đầu tiên, bật dậy đi ra khỏi bar, đi ra chỗ bãi đất trống gần quán bar, đằng sau là các anh, Cự Giải để tiền trên bàn rồi chạy theo.Qủa nhiên, chỗ bát đất trống đó có một con quái vật to gấp đôi các anh, người như một ngọn núi nhỏ mỗi tội có nhiều đường nhấp nhô, như cây kem chảy, miệng nó không có răng, tay cũng chẳng có, mỗi chỗ nó đi qua, tất cả đều bị ăn mòn!

Kim Ngưu ngay lập tức lập ra kết giới, ngăn cho người ngoài đi vào, mấy trở về nguyên thân đối chiến với con quái vật. Nhưng vì không thể chém mà cũng không thể xích nó lại vì nó thuộc dạng lỏng, rất khó để giết nó, 6 người nhanh chóng bị vào thế hạ phong.

Con quái vật lên tục bắn những tia axit từ cái miệng ghê tởm của nó công kích, 6 người cứ né tránh, không trúng người, con quái vật tức giận nhân lúc 6 người đuối sức, nhổ hẳn một tia chí mạng. 

...

Ngay lúc trọng điểm, một tường nước chắn trước họ, tia axit bị tiêu diệt không dấu vết. Ngẩng đầu lên nhìn nơi người đã cứu với bọn họ, Cự Giải có chút bất ngờ...cô gái vừa cứu họ không phải là cô gái tóc màu xanh buổi chiều hôm nay sao, sao cô ấy lại ở đây?

Không để ý tới ánh mắt nghi hoặc của các anh, Muriel chỉ nhìn vào con quái vật trước mặt, thử bắn tia nước vào nó, đều bị xuyên qua nhưng không hề gây hại đến nó. Thấy vậy, Nhân Mã tốt bụng nhắc nhở:

- Bắn vào không có ích gì đâu, chúng tôi đã thử rồi, bắn, chém, trói cũng không được!

- Vậy sao?- Muriel nhếch môi cười hứng thú- Để xem ngươi chịu được cái này không? Thiên Thủy xích, đi!

Một dải nước từ lòng bàn tay của cô bắn về phía con quái vật, quấn nó lại, dải nước biến đổi thành sợi xích, thắt chặt nó lại. Con quái vật gào lên một tiếng, người cố thoát ra sợi xích này, tưởng chừng xích sắp đứt nhưng điều kì lạ đã xảy ra, sợi xích đó sắp đứt lại nối liền với nhau, thân người con quái vật dần bị ăn mòn. Rồi dần dần con quái vật chỉ còn là vũng nước.

Nhìn cảnh này mà 6 người kinh ngạc không thể nói gì, bọn họ làm gì cũng không làm gì được nó, mà cô gái này chỉ cần 2 chiêu là có thể thắng, thực biến thái! Trận chiến kết thúc, tường nước bảo vệ cũng biến mất, Kim Ngưu thu lại kết giới, 6 người nhìn cô, cô nhìn lại các anh. Mắt đưa đi đưa lại, không nói gì,7 người cứ đứng trầm mặc nhìn nhau, rồi chẳng nói chẳng rằng, Muriel biến mất trước mắt các anh.

Người thì cũng đã đi rồi, 6 anh chàng cùng nhau đi ra ngoài, nhưng lại chạm mặt con người mà mình luôn muốn gặp.

- Lục quái nhân! - Sư Tử cười như có như không.

- Thật là trùng hợp! Các anh làm gì ở đây?- Không yếu thế, Bảo Bình cười nửa miệng đáp lại.

- À, chỉ là đi dạo một chút thôi!- Nói dối mặt không đỏ, tim không đập nhanh, chỉ có thể là Nhân Mã.

- Ồ, vậy sao, chúng tôi cũng không làm phiền!- Nhìn các anh nhìn lên nhìn xuống, cái này là nói dối trắng trợn a, quần áo rác rưới thế kia mà đi dạo sao, Song Ngư cười cười đầy ẩn ý, có đánh nhau thì có.

Nói rồi, cô kéo tay đám bạn mình định đi thì đã bị một giọng nói chói tai chặn lại:

- Dừng bước đã nào, bọn mày giết đường chủ bang Demon còn dám chạy?

- Ai nói là bọn tôi chạy đi?- Dừng lại đúng yêu cầu của tên nào đó, Song Tử mặt lạnh như tiền không cảm xúc, sát khí tỏa ra hướng cái tên nào đó bắn tới.

- Hừ, đừng tỏ ra thanh cao, bắn chết đường chủ, anh em lên báo thù cho đường chủ của chúng ta!- Tên vô danh chỉ huy cái đám đằng sau mình tiến lên đánh. Giờ 12 người bị bao vây bởi một đám cùi bắp. Xử Nữ cười quỷ dị một tiếng, giọng nói sắc bén như ác quỷ vang lên:

- Muốn đánh Lục quái nhân sao, các người chưa đủ tư cách!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net