Chap 34: Một câu chuyện vốn chả có hồi kết![1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cách đây 2000 năm ánh sáng...

Ở một thế giới nọ, ở đây có cây cối xanh tươi, có hoa thơm cỏ lạ, có bầu trời xanh trong trỏe, có người dân hiền lành, chất phát. Và họ có một người trị vì vì nước vì dân. Tóm lại, đại lục này là một thể thống nhất, là một đại lục yên bình thịnh trị dưới hàng ngàn đời hoàng tộc Cystal. 

Cystal là một hoàng tộc vốn từ lúc được thành lập, mỗi con người của hoàng tộc này đều mang một dòng máu đặc biệt. Những giọt máu không có màu đỏ mà có màu trong suốt, loại máu này chỉ có hoàng tộc Cystal thuần huyết mới có. Bất kể là có mẹ thuần huyết nhưng cha là người thường và ngược lại thì không được coi là thuần huyết, những người con lai ấy có dòng máu màu xanh ngọc. 

Vì vậy, muốn có dòng máu thuần huyết để những đứa con kế tiếp trị vì sau này, hoàng tộc Cystal thường cho con cái kết hôn với anh em họ hàng của mình, chỉ cần có dòng máu thuần huyết, mặc kệ là con cháu họ hàng xa xôi, hay là anh em ruột thịt tất cả đều được chấp thuận. Nhưng tục lệ này được phá bỏ tới đời Nữ Hoàng thứ 11-Eri Dempsey Cystal. 

Nữ Hoàng đời thứ 11 lên ngôi lúc chỉ có 12 tuổi, mà hoàng tộc Cystal quy định bất kể nam hay nữ,  thân phận hiển hách hay thường dân chỉ đến 18 tuổi mới có thể chọn phu quân, thê tử. Vậy nên nữ vương còn quá trẻ để chọn một trong 8 người anh của mình làm chồng. Mà từ khi còn bé, trong đầu của nữ vương vốn đã không thích cái tục lệ này!

Vì nàng nghĩ rằng, tình yêu không thể gượng ép, không thể chỉ vì một dòng máu mà chấp nhận loạn luân, tình yêu là sự tự do, là xuất phát từ trái tim chứ không phải vì lòng hiếu thảo hay bất lực chấp thuận theo cha mẹ sắp đặt. 

Có những lúc nàng nghĩ rằng, các trưởng bối biết điều này sẽ phản đối vô cùng kịch liệt nhưng thật không ngờ, không chỉ không phản đối, mà họ còn vô cùng mừng rỡ! Họ không phải là không tuân theo tục lệ của tổ tiên, không phải làm mai một đi cái tục lệ có hàng ngàn năm lịch sử này, mà họ mới chợt nhận ra rằng, nếu như lai hai dòng máu giữa hoàng tộc Cystal với hoàng tộc khác thì sẽ sinh ra những đứa con có năng lực còn mạnh gấp trăm lần, năng lực của bố mẹ nó. 

Để củng cố sự trị vì của mình, và mong muốn sự thái bình thịnh trị của một đất nước mãi vững bền thì phải có một người lãnh đạo sáng suốt và cường đại. Sẽ không ngạc nhiên gì trước sự vui mừng của những vị trưởng bối này. Sau khi đã giải quyết ổn thỏa việc công bố cho cả đất nước lẫn toàn thể đại lục và các nước lân cận, Nữ Hoàng ngay lập tức được các vị trưởng bối cho thời hạn 1 năm để tìm đức lang quân của mình. 

Và đương nhiên, việc này cũng quá dễ dàng với Nữ Hoàng, nàng đã đi quá nhiều nơi, chưa nơi nào nàng chưa đặt chân tới, mà người nàng yêu cũng chẳng cần phải đi đâu xa. Ngay lập tức, nàng công bố với cả thế giới rằng nàng-Nữ Hoàng thứ 11-Eri Dempsey Cystal của hoàng gia Cystal sẽ lấy Hoàng Đế của hoàng tộc Adonis làm chồng! Sau 2 năm, họ liền có một công chúa bé bỏng được ra đời!

Nghe như một câu chuyện cổ tích nhỉ? Nhưng mọi chuyện giờ mới chỉ là sự bắt đầu!

Từ khi vị công chúa độc nhất vô nhị được sinh ra, cả hoàng tộc Cystal lẫn Adonis liên tiếp xảy ra nhiều việc may mắn, như được vị Thần Quyền Năng chúc phúc, ban phước lành nhưng cũng xảy ra những việc quá đỗi là xui xẻo. Từ việc dịch bệnh chợt bùng phát cho tới việc hạn hán 3 năm, hay việc lũ lụt gây thiệt hại rất nhiều. Qua đi những ngày tháng khổ cực, hai đất nước giống như được phù hộ, mùa màng bội thu, dịch bệnh được xóa sạch, nhân dân tìm ra được các mỏ khoáng sản để phục vụ đời sống, vv....v...

Tựa như nàng công chúa này như một cán cân, nàng có thể đem đến sự yên bình, thái thịnh nhưng cũng đem lại những tai ương, tội ác, thần dân họ coi đó là sự đặc ân của Thần, là nguồn sức mạnh to lớn mà Thần đã trao tặng cho nàng. Có điều không ai biết rằng, chính nàng cũng không thể khống chế được nguồn sức mạnh to lớn, vĩ đại mà trong miệng họ ấy!

Dần dà, những việc rắc rối gia tăng, và cũng như những việc may mắn theo đó mà lấp đi những hậu quả của những việc xui xẻo kia. Cứ thế, hai quốc gia, hai hoàng tộc cứ bị xoay như chong chóng, nhưng có một điều kì lạ là, bất cứ ai dù là người hoàng thất hay thần dân, không một ai ghét bỏ, nghi ngờ hay thậm chí là khó chịu về việc này. Đơn giản, họ nghĩ rằng, đây chính là Ý THẦN!

"Trung với Thần là trọng trách, phản Thần chính là tội nhục"

Có phải hay không điều này chính quá mức tôn thờ, và mê tín? Tin vào đến mù quáng? Hay là họ đã bị bỏ bùa chăng? 

Mà họ cũng không biết rằng, nàng công chúa ấy không chỉ được Thần ban phước mà còn được đứa con của Địa Ngục-Ác Quỷ được nhốt sâu thẳm dưới 18 tầng địa ngục-Santa ban phước, liệu rằng nàng công chúa này mang tới cho thế giới là phước hay họa?




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net