Chap 38: Khuôn mặt khác của Ma Kết!! Đáng yêu?!!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở đôi mắt xanh ngọc, Bạch Dương khẽ nhíu mày khó hiểu. Hôm qua cô ngã hình như ngất xỉu trước cửa phòng Thiên Bình mà. Sao tự dưng lại ở trong phòng bản thân? Ai đã đưa cô về?

Ai đã đặt cô lên giường?

Ai đã đắp chăn cho cô?

Và...ai đã thay đồ cho cô?!!!

Hoảng hốt nhìn xuống cô đang mặc, không phải hôm qua cô mặc quần áo chạy bộ sao, sao hôm nay lại mặc váy vậy? Có lẽ là người hầu đi, có lẽ vậy...không sao...

Tự nhủ như thế, Bạch Dương chậm rãi bước xuống giường, ngồi trước bàn trang điểm chẳng có nỗi một đồ mĩ phẩm kia. Cô bơ phờ nhìn vào mình trong chiếc gương ấy, phản chiếu một cô gái có mái tóc vàng tỏa nắng, đôi mắt xanh ngọc như viên trân châu trân quý nhất thế gian nay lại hiện lên vài tia đau khổ, buồn bã. 

Đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt mình một cách run rẩy, Bạch Dương chợt sờ tới một vết xẹo nhỏ trên trán. Mấp máy môi, cô chỉ biết ngây ngốc nhìn mình trong gương mà không làm thêm một bất cứ hành động gì:

- Thiên Bình...cậu ngốc lắm...

Như vô hồn tiếp tục tự kỉ nhìn hình ảnh phản chiếu, thực không hiểu nổi cô đang nghĩ gì mà từng giọt lệ pha lê rơi xuống lã chã không ngừng. Chợt cô nhớ ra một điều gì đó, đôi tay nhanh chóng kéo ngăn kéo ra, bới tìm một quyển sổ đã cũ kĩ. Hiển nhiên quyển sổ này lâu năm chưa được mở ra đọc. 

Bạch Dương ngón tay run run lật từng trang giấy đã ố vàng, đọc từng chữ, nhìn từng từ, mỗi câu trong đó khiến nước cô không ngừng rơi. Bất ngờ, cô đọc được dòng chữ này khiến cô trở nên khó hiểu, cất giọng đọc lên câu nói này, mày ngài nhướng lên:

- Dẫu có là vũ trụ bao la, tình yêu của em cũng không hề thay đổi. Mong rằng vì sao tinh tú kia sẽ gửi tới anh nỗi nhớ mong của em bao ngày. Mãi mãi bên nhau. - Lật thêm vài trang nữa nhưng lại không có thêm một chữ nào. Điều này khiến Bạch Dương không thể nào ngừng nghĩ về điều kì lạ này. 

- Đây là cái gì?

Vừa đúng lúc Ma Kết mở cửa bước vào thấy cô gái nhỏ kia đang đi chân trần dưới nền đất lạnh liền khẽ lắc đầu cầm thêm một đôi dép bông tới chỗ cô. Đặt ly nước xuống bàn tạo ra tiếng làm cho Bạch Dương rời mắt từ quyển sổ sang anh. Khá bất ngờ trước chàng trai đang nở nụ cười ôn nhu với mình kia, cô như gặp ma quỷ đóng sập quyển sổ một cái rồi đặt lên bàn. 

- Anh vào đây làm gì?

- Đi dép vào cho đỡ lạnh đã!- Ma Kết cúi người xỏ đôi dép vào chân cô mỉm cười rồi đưa cô một viên thuốc. - Em uống đi, vừa sốt xong ốm dậy nên ăn cháo dưỡng sức!

Dứt lời một cô người hẫu đã mang tới một bát cháo còn nóng hổi. Gật đầu với người hầu để cô ta lui, Ma Kết cầm bát cháo đặt trước mặt cô. Mặc dù khá nghi ngờ anh, nhưng Bạch Dương cũng quá là mệt mỏi liền uống thuốc rồi nhìn bát cháo. Nhìn biểu cảm này là chắc chắn không muốn ăn, anh nở nụ cười dịu dàng:

- Ngoan, ăn đi cho khỏi ốm!

- Không! - Cô phồng má bĩu môi quay mặt đi. 

- Dương nhi! - Ma Kết gắt lên không hài lòng. 

Trong phút chốc cả hai liền bắt đầu ngẩn người ngượng ngùng, mỗi người một suy nghĩ riêng nhìn chung có vẻ đã có hai quả cà chua chín cần được hái. Riêng chỉ có Ma Kết là vẫn nở nụ cười dịu dàng hiếm có.

Hai từ này...anh muốn nói từ rất lâu rồi, cô là tình yêu của đời anh, là người mà anh chẳng muốn rời xa cũng chẳng muốn biến mất...Dương nhi...lời yêu bao giờ anh mới có thể can đảm nói với em?

Ánh mắt nhìn cô lại càng hiện lên sự sủng nịnh vô hạn, chính Ma Kết giờ đây cũng chẳng thể kìm chế được cảm xúc của bản thân mình nữa. Chỉ sợ, cô chỉ cần làm một hành động đáng yêu lần nữa, anh sẽ không kiềm được mà đè cô ra ăn sạch. 

- Em có ăn không?

- Anh...anh...được rồi, tôi ăn! - Bạch Dương nghẹn lời, rồi lại gật đầu như gà mổ thóc, chậm chạm ăn từng muỗng cháo, đôi lúc lườm anh vài cái.

- Em cứ như vậy, người ngoài tưởng rằng anh đang bắt nạt em! Em cứ ăn từ từ chậm rãi, không cần vừa ăn vừa nhìn anh vậy. 

Cười một cách vô sỉ, Ma Kết không hề để ý rằng, Bạch Dương đang nhìn anh bằng một ánh mắt khinh bỉ. Tên này từ khi nào bị nhiễm bệnh tự luyến của Sư Tử vậy? Kì quặc, tên khùng! Trong phút chốc, hình tượng âm trầm, điềm tĩnh của Ma Kết trong lòng bé cừu đã sụp đổ thay vào là một tên nửa dê nửa cá tự kỉ ở mức độ cao. 

Đôi mắt nhìn Ma Kết càng ngày càng hiện lên tia khinh bỉ nồng đậm, khiến anh chàng chợt thấy nổi da gà, thu liễm lại khuôn mặt đáng đánh kia, Ma Kết lấy ghế ngồi cạnh cô. Chống cằm dõi theo từng cử chỉ của cô, làm cho một lần nữa Bạch Dương sợ tới mức phát rồ phát dại nhanh chóng cách xa anh chàng vài mét. 

Nhận thấy hành động kì lạ của cô, Ma Kết chợt bừng tỉnh khẽ hắng giọng, chợt xuất hiện vài vệt mây hồng:

- Em nghỉ ngơi đi, anh có chút việc! Nhớ giữ gìn sức khỏe cẩn thận, tối anh về anh sẽ kiểm tra!

Vừa dứt lời, Ma Kết đã nhanh chóng bước ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Bên trong Bạch Dương nghe vậy liền bật cười khúc khích. Anh ta cũng khá đáng yêu đấy chứ, mà...anh ta nói tối về kiểm tra là sao? Nhíu mày nghi hoặc, sau một hồi xử lí dữ liệu trong não, Bạch Dương chợt khóc không ra nước mắt! Thôi tiêu rồi!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net