4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bảo Bình và Bạch Dương lững thững xách balo siêu to của mình đến bến cảng.

Đây là bến của ngư dân, không phải bến du lịch, nhìn đâu cũng thấy những rổ cá đầy ắp, giãy đành đạch, những bà bán cá đội nón, đeo ủng, che mặt kín bưng, tay đang làm cá thoăn thoắt.

"Cậu chắc không?" Bảo Bình ái ngại nhìn khung cảnh hỗn loạn, trong nắng, mùi tanh bốc lên dữ tợn, xộc từng đợt vào phổi cô mỗi lần hít thở.

"Chắc, chúng ta tìm một đội 5 người 3 nam 2 nữ thôi, tớ nhắn tin rồi, họ sẽ gọi lại nếu thấy tin nhắn" vừa dứt câu, điện thoại Bạch Dương nháy lên báo số lạ, Bạch Dương lập tức đưa lên tai "Đang đâu rồi?"

Bảo Bình nhìn xunh quanh thật kĩ để tìm xem nhóm nào có 5 người trong đó có một người đanh nghe điện thoại không, quả nhiên là có, ở phía xa.

Nhóm đó nhận ra Bảo Bình đang nhìn họ, liền vẫy tay với Bảo Bình, rồi chạy tới.

"Cậu là Bảo Bình và Bạch Dương đúng không?"

"Đúng vậy" Bạch Dương thiện ý cười nhẹ một cái, nhưng lại thở dài ngay sau đó cùng với giọng điệu ái ngại "Nhưng tớ mong chúng ta sẽ không dẫn trẻ con theo?"

Mọi người đờ ra hồi lâu, sau đó mặt Xử Nữ đỏ dần lên, cô quạu "Tôi sắp đủ tuổi đi tù rồi!"

Cự Giải phì cười lộ liễu, sau đó giả bộ nghiêm túc trở lại, trêu tức Xử Nữ.

"Xin lỗi~" Bạch Dương gãi đầu ngại ngùng, sau đó cô cúi người chào, tự giới thiệu cô là Bạch Dương.

"Tớ là Song Ngư, người liên hệ với các cậu" Song Ngư tiến tới bắt tay hai người bạn đồng hành. Rồi giới thiệu lần lượt từ trái sang.

"Đây là Cự Giải, Xử Nữ, Song Tử, cuối cùng là Kim Ngưu"

Mọi người cúi đầu chàu nhau thân thiện, rồi Bạch Dương dẫn họ tới một gian hàng bày cá, hỏi về một ngư dân tên Lưu.

"Ông Lưu ấy hả,hừm..." Bà bán cá bỏ miếng bịt mặt xuống, suy nghĩ rồi chắc là ngửi thấy mùi cá hơi nồng, bà kéo lại miếng bịt mặt lên, quay ra hỏi người bên cạnh "ông Lưu đâu ấy nhỉ?"

"À, ông ta mới về đấy, chắc giờ ở bên quán vỉa hè nào đó làm vài li cafe rồi"

Họ theo hướng cô bán tôm chỉ, tìm thấy một người đàn ông đang ngủ trên cái võng mắc bừa ở một quán xập xệ.

"Ông Lưu?" Bạch Dương khẽ lay ông ta, người đàn ông mở một bên mắt, ngái ngủ hỏi "Tên gì?"

"cháu là Bạch Dương"

"Ta hỏi nơi tụi bây đến?"

"Bọn cháu 7 người, đến đảo Mặt Trời ạ"

Rồi ông Lưu hỏi mấy giờ, khi ấy là hơn 1 giờ rưỡi.

Ông nhanh chóng đứng dậy, trả tiền 1 li cafe rồi dẫn 8 đứa tới một con thuyền đậu khá xa.

"Giúp ta khiêng đống này lên thuyền nào các đằng ấy"

Mọi người nhanh chóng xếp vali đồ đạc lên thuyền, rồi chạy tới giúp ông Lưu một tay, những thùng xốp to và cồng kềnh, nhưng cũng không nặng lắm, mà là rất nặng ??

"Trong này là gì ạ?" Song Tử vừa khện nệ khênh một thùng to vừa hỏi.

"Thùng đấy chắc là hạt giống rau củ, còn mấy thùng gỗ sẵn trên thuyền là phân bón. Mấy đứa con gái đang bê là thùng đựng đồ chơi cho tụi trẻ con đấy" rồi ông nhìn quanh, sau đó thốt lên "Chết cha!! Thùng sách vở của tụi nhỏ đâu rồi?"

Trước khi nhổ neo, ông Lưu bắt mỗi đứa phải mặc áo phao và tròng phao vào người, Kim Ngưu nhìn cái phao hình chim cánh cụt lai hồng hạc ông phát cho mình và thốt lên kinh hãi rằng thà phải bơi còn hơn mặc nó, suýt nữa ông ném cậu ấy xuống biển, Xử Nữ nhanh chóng tròng phao vào người Kim Ngưu và giảng hoà cho hai người, còn cô, đang tròng một cái phao hình Doraemon xanh lá cây lè lè.

Thuyền dập dềnh rẽ sóng.

Trong khoang thuyền chỉ có 2 băng ghế kê đối diện nhau, một bên là Kim Ngưu, Bạch Dương và Bảo Bình, bên kia là Song Tử, Xử Nữ, Cự Giải và Song Ngư. Hành lí chiếm một góc bé xinh bên cạnh mấy thùng hàng.

Ngồi trong khoang nhìn người đối diện dập dềnh cùng sóng biển đối với những người lần đầu đi thuyền như Cự Giải cực kì đáng sợ, chưa đầy 5 phút sau, cậu đã chỉ còn là một đống gì đó nằm trong lòng Song Ngư với một túi giấy sạch kề miệng.

"Chắc cậu ấy sẽ trụ được đến lúc lên đảo thôi" Song Ngư trấn an mọi người.

"Huệeeee....khụ khụ khụ...."

Bạch Dương và Bảo Bình rất ăn ý đưa tay che mắt nhau lại.

...hoặc là không !

Cự Giải phải nói là say bét tè lè nhè, say đến mức phát sốt. Người cậu ấy nóng dần lên, mồ hôi rịn trên trán, mặt đỏ hồng hồng, miệng kêu ư ử rất đáng thương. Song Tử và Xử Nữ trải báo xuống sàn ngồi, để cho Cự Giải nằm đo ván với ghế, gối đầu lên đùi Song Ngư.

Bảo Bình và Bạch Dương sau một hồi lục lọi khắp các ngăn trong balo to đùng cách mạng cuối cùng cũng lôi ra được một vỉ hạ sốt và một miếng dán nhiệt, loại của trẻ con, mà thôi, méo mó có hơn không đi. Bạch Dương vừa cất lại đồ linh tinh vào balo vừa yêu cầu Bảo Bình để thuốc men ở nơi dễ tìm dễ lấy hơn, phòng trường hợp cực nguy cấp.

Song Tử cũng lục đục pha một bình trà sâm bằng ấm nước nóng của ông Lưu để cho Cự Giải uống thuốc.

"Xử Nữ, lấy dùm mình cốc nhựa trong balo với"

Xử Nữ lấy ra 8 cốc nhựa rồi cất gọn gàng chỗ còn lại. Cô bảo Song Tử rót trước cho một cốc, rồi cô mang lên buồng lái mời ông Lưu.

Song Ngư đỡ cốc nước từ tay Song Tử, nhấp một ngụm kiểm tra xem nước có nóng quá không, sau đó đặt sang bên cạnh, cẩn thận nâng nửa người Cự Giải lên giục cậu ta uống thuốc. Cự Giải bấy giờ chỉ mở được nửa mắt, lờ đờ nhận và uống thuốc như người mất hồn, uống xong, định nhằm đùi Song Ngư mà gục xuống tiếp thì hai vai bị người kia giữ lại:

"Đừng nằm vội, để cho xuôi đã" rồi Song Ngư bóc miếng dán nhiệt, vén tóc mái Cự Giải lên, cẩn thận đắp vào.

Khoảng cách chỉ có 1 gang tay thôi, nhưng Song Ngư vẫn cảm nhận được luồng khí nóng từ mũi Cự Giải mỗi khi cậu ta thở ra đều đều. Hai tay cậu vẫn đang giơ lên miết nhẹ lên miếng dán nhiệt, dần dần dịch xuống gò má. Cự Giải trong lúc mơ màng cảm nhận một thứ gì đó thật dễ chịu đang xoay vòng hai bên gò má mình, cậu tò mò muốn mở mắt ra xem xem, thật hay cho lúc đó, ánh mắt cũng vừa vặn chạm nhau, Song Ngư nhanh chóng rụt tay về.

Xử Nữ về mang theo một cái chăn mỏng, thấy hai người đang ngồi đối diện nhau làm gì đó, mặt Cự Giải không biết đã uống thuốc chưa, còn đỏ hơn ban nãy nữa??

"Chăn nè" Xử mở chăn choàng lên người Cự Giải "Uống thuốc rồi ngủ một giấc, tỉnh dậy là khỏi ngay thôi, lạc quan lên!"

Cự Giải cười, gật gật cún con nghe lời, sau đó nằm xuống, đương nhiên là gối đầu lên đùi Song Ngư rồi.

Tuy là cảm thấy có gì đó không đúng cho lắm, nhưng Xử Nữ vẫn không biết là sai ở đâu, cô tháo giày ngồi xuống bên cạnh Song Tử. Song Tử đang thổi một cốc trà sâm, nhìn từ phía Xử Nữ, muốn bao nhiêu dịu dàng có bấy nhiêu dịu dàng, khiến Xử Nữ vừa cảm thấy không đúng, giờ còn cảm thấy không ổn.

"Của bé này" Song Tử cười thật ôn nhu, nhưng thấy Xử Nữ ngơ ngác ngơ ngác, cậu chẳng ngại nắm lấy tay Xử Nữ, đặt cốc trà vào "Bé cũng nên uống đi, trà nhà anh mà, tốt lắm!"

Nội tâm bé Xử bắn pháo hoa bùm bùm.

Kim Ngưu cẩn thận mang 2 cốc nước đến cho Bạch Dương và Bảo Bình, thuyền dập dềnh, nên sau khi nhận được lời cảm ơn, cô nhanh chóng ngồi ngay ngắn vào vị trí của mình. Thất thần xoa xoa con cánh cụt lai hồng hạc vắt ngang eo một cách vô thức, mắt nhìn mơ hồ ra ngoài biển cả mênh mông. Kim Ngưu hình như sợ những vùng nước rộng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net