Nhập học và gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___________ Trong lúc Bình và mẹ về nhà thì nhóm Techon và Demon đã và đang trên đường tới trường. Trong chiếc xe limousine dài dài: ( cái xe dài dài cho nhiều người đi đấy, nhưng k phải xe tải nhá, nếu muốn các vị có thể lên google sớt ~~~~~)

 Xử nữ và Kim ngưu đang đàm đạo về sách, Bạch dương với Ma kết đang tựa vào nhau chơi game, Nhân mã nghe theo Ma kết đang chỉnh lại cho ngay ngắn bộ đồ của Sư tử( chậc, cứ như u vs con), Song tử thì trêu trọc Song ngư, Thần nông dựa đầu vào Cự giải ngủ, còn anh hay đi Giải nhà ta ôm chỉ nhá.( trội, lãng mạng thớ, hớ hớ)----- Thế! Quay ngoắt 192 độ rith te té tè là bé Cân đang ngồi 1 mìn ( bồ nó có đi học đâu---- hiểu hiểu chớ).

 - Thiên bình: Sắp đến trường rồi đó.

 - Xử nữ: Ờ, 

 - Cự giải đưa tay lên miệng: Xùy xùy, chú lớn tiếng quá, Nông đang ngủ này.

 - Ma kết: Cân, chúng tớ đang chơi game mà, đừng làm phiền chớ. Chơi là phải hết, không được thua. ( Cẩn thận gớm)

 - Dương: Ờ, ờ phải đó.

 - Song tử: Haha, Cân bị cho ra lề đường ruồi, tội ghê. ( ria rìa đó mờ)

 - Song ngư: Anh họ, đừng buồn nha. [ quay sang Song tử cười tủm tỉm]

 - Thiên bình: Haizz, được rồi, được rồi, cứ tự nhiên. [ vẫy vẫy tay] 

~~~~~~ 5' sau, chiếc limousine đã tiến vào sân trường trước con mắt ngạc nhiên vô đối của học sinh toàn trường. Bước xuống xe không ai khác chính là 11 sát thủ của chúng ta. Bịch( tiếng đóng cửa xe): 

 - Thần nông dụi dụi mắt bước xuống: Đến rồi hả.

 - Song ngư: Trường này cũng lớn đó chứ, không đến nỗi.

 - Hiệu trưởng ( ổng từ đâu đó chạy ra á, ukuk) Tất nhiên rồi, trường hoàng gia mà, mời, mời các vị.

 - Thiên bình: Ông là hiệu trưởng trường?

 - Hiệu trưởng: Phải phải, các vị,  rất hân hạnh, ha ha [ chìa tay, bắt bắt] ( lịch sự v~) 

 - Cự giải: Vậy chúng tôi sẽ học lớp nào.

 ------ Rầm ràm, balo, bala, tiếng ồn ào vang lên, học sinh bủa vây hết ra hành lang nghe ngóng:

 - Học sinh A: Ai vậy cà, học sinh mới ư!

 - Học sinh B: Mấy bạn nữ trông xinh quá.

 - Học sinh C: Ôi, hotboy kìa, đẹp trai hút hồn.

 - Học sinh D: Không biết thế nào nhưng cứ vào đây mà không an phận thì kiểu gì mấy chị lớp 3 cũng xử đẹp. Hôm qua học sinh mới đến thảm rồi đó.( chap 1 ta bị lẫn á, định bụng là lớp 12 nhưng nó không đúng phong cách nhật lắm, ta là otaku chính gốc nên năm nhất và năm 3 đi ha. Xl xl, ta thật lòng xl. )

 - Học sinh E, F, T, ...: Phải đó phải đó.

----- Song tử: Trường học này ngộ quá ha, nói chuyện lớn tiếng thật.

 - Phó hiệu trưởng: Xin lỗi các vị, chúng tôi sẽ giải tán ngay. [ quay sang 1 giáo viên, chả biết ông kia hiểu gì không mà gật đầu mới sợ ~~~xong chạy đi]

 - Loa: Các em, đã đến giờ vô lớp học, đề nghị các em giải tán, trở về lớp.

 Học sinh đành về lớp nhưng vẫn có một số chế ngó lại xem xét.

 - Nhân mã: Vậy, chúng tôi vào lớp được chưa.

 - Hiệu trưởng: A, được được. Mời. 

 -------- Hiệu trưởng: Đây là lớp học của các vị. Từ nay, giáo viên chủ nhiệm của các vị sẽ là cô Gintako. 

 - Cô Gintako: Ế, nhưng tôi mới vào trường được 1 tuần lễ mà. 

 - Hiệu trường: Quyết định rồi, không hỏi nhiều. [ quay sang] Tôi đi đây.

 - Phịch( đóng cửa)- Hiệu trưởng: Phù, đáng sợ quá. - Phó hiệu trưởng: Tim tôi suýt nhảy ra ngoài, hix.

 ________ Trong lớp: Đơ 5s ( lần này nhiều hơn 2s)

  - Song tử nhảy nhót: Cô ơi, cô bao nhiêu tuổi thế, cô trẻ quá, nhưng cô không có phong thái quý tộc.

 - Thần nông: Song tử.

 - Song tử: Xin lỗi.

 - Cô Gintako nuốt nước bọt: UKm, cô xuất thân bình dân, vậy chúng ta bắt đầu làm quen nha, mỗi bạn ngồi một chỗ đi.

 - Song ngư: Không cần rụt rè thế đâu cô, hihi.

 - Cô gật gật

_________________ Biệt thự gia đình Sawada:

- ...: Nhà anh to thật đấy. Em về đây sẽ không phải chịu khổ rồi.

- ...: Tất nhiên rồi, anh đường đường là người trong hoàng gia mà. Anh hứa nếu em về đây cùng anh em sẽ là nữ hoàng.

Tiếng nói chuyện phát ra từ phòng khách. Đó là cha của Bình và vợ mới của ông.

Lúc đó, ông của Bình từ phòng làm việc đi ra: Hoàng gì thì ta không biết nhưng cái Bảo nó sắp về rồi, về với mẹ nó, anh cứ chuẩn bị tinh thần đi.[ ông ngồi xuống rồi gọi vị quản gia già] anh bảo nhà bếp chuẩn bị những món ngày xưa con dâu ta thích, nó sắp về rồi đó.

- Quản gia: Vâng, thưa ngài.

Cha Bình mặt cắt không còn giọt máu. ( bác thiếu máu rồi, trội, thương ghê cơ.)

- Người phụ nữ: Anh, sao con anh về anh lại sợ sệt thế, vợ cũ anh nữa, anh bảo bỏ bà ta rồi mà.

- cha Bình : ak uk, không có gì đâu em. Hay em tạm về đi, hôm nào đến sau.

- Người phụ nữ nũng nịu: Không, em ở đây cơ, em là vợ anh mà.

- Cha Bình: Không thế ở đây đượ...

Chưa nói hết câu đã bị ngắt lại:

- Người giúp việc: Thưa ngài, tiểu thư đã về.

- Ông Bình gật gù: Ờ, được, rất tốt.

Cha Bình vội vàng quay sang: Về mau đi em.

- Bảo Bình lớn giọng bước vào cửa: Tốt nhất bà nên đi sớm đi và đừng có vác mặt quay lại đây.

- Ông Bình: Con dâu, con đã về, lâu rồi ta không gặp con, nào, vào đây, ngồi vào đây.

- Mẹ Bình: Con chào cha, cha vẫn khỏe chứ. [ quay sang nhỏ giọng] Anh

- Bảo Bình: Sao mẹ phải nhỏ nhẹ như vậy, người đâu, mang đồ ở xe lên phòng của mẹ tôi.

- Quản gia: Bà chủ, mừng bà trở lại. Người đâu.

- Mẹ Bình: Bác Noa, lâu rồi... Hà hà. Cho tôi một tách trà nhé.

- Quản gia: Tất nhiên rồi.

 Mẹ Bình với Bình ngồi xuống. 

 - Bình: Tôi cho bà một cơ hội, cuốn khỏi đây và không bao h quay lại hoặc là chịu hậu quả nghiêm trọng.

 - Người phụ nữ: Anh, con anh nói gì vậy.

 - Cha Bình: COn không được hỗn láo, cô ấy lớn hơn con, phải lễ phép. 

 - Bình: Ô, tương lai thành mẹ kế ak, hay thật đấy. [ ngẩng mặt, mắt cương quyết] Nhưng ông đừng quên, tôi là ai.

 - Cha Bình: Bây giờ con muốn ta làm sao. Ta không dạy nổi con rồi. Hừ.

 - Bình nhấp ly trà: Một năm trước, lúc ông bỏ mẹ tôi thì ông đã không còn cái quyền dạy dỗ tôi rồi.

 - Cha Bình: cOn.

 - Bình: Bây giờ tôi muốn ông ở nhà, lo liệu công ti con mà ông nội giao lại cho ông. Mấy công ti còn lại sẽ do mấy ông cậu quản lí. Ông không cần động đến.

 - Cha Bình: Ta là trưởng gia tộc này, là chủ của nó, con không có quyền ra lệnh cho ta.

 - Ông Bình đặt tách trà xuống: Ta vẫn ngồi đây, con nghĩ gì. Hơn nữa, gia tộc này sẽ do Aquarius làm chủ, không ai có quyền phản đối, kể cả anh em con có nói gì cũng không thể đổi.

 - Cha Bình: Cha, sao cha lại có thể như vậy được!

 - Bình: Không nói nhiều, ông nên tiễn biệt người đàn bà kia đi. Tôi không nhìn được nữa rồi. Quản gia.

 - Quản gia: Người đâu, tiễn khách.

 - Người phụ nữ: Bỏ ta ra, ta sẽ làm chủ các ngươi đấy. Anh, anh, cứu em.

 - Quản gia: Thả chó cho ta.

 - Cha Bình: Noa, ông không được làm vậy.

 - Quản gia Noa: Xin lỗi cậu, trong ngôi nhà này nếu có gì mà chủ nhân tôi không vừa ý thì sẽ không thể tồn tại. Giữ cậu chủ lại.

 - Cha Bình: Buông ta ra. Bình, ta xin con, đừng hại người ta.

 - Bình: Tôi không có hại, chỉ đuổi thôi, biết điều thì sống, không thì chết.

 --- Bình rút súng, chĩa vào người phụ nữ: Bà ngoan ngoãn cút khỏi ngôi nhà này đi.

 - Người phụ nữ: Không, đừng bắn, ta đi ta đi. [ Nói xong lủi mất]

 - Cha Bình: Em... [ quay sang Bình] Con thật tàn nhẫn. Ta không có đứa con như vậy.

 - Bình ngồi xuống: Tôi có công nhận ông là cha tôi? Tôi là sát thủ, tôi chưa giết bà ta là may, vậy chưa đủ tàn nhẫn.

 - Mẹ Bình: Con, đừng như vậy.

 - Ông Bình: Thôi, ta đến cung điện đây, Noa, chuẩn bị xe cho tôi.

 - Quản gia: Vâng.

 - Bình dắt tay mẹ: MẸ lên nhà thôi.

-- Trong phòng khách, Cha Bình bất lực ngồi phịch xuống ghế. 

____________________________________________________________________________________

 Cầu mong các chế có đọc thì bình luận chỉ hay dở hộ ta cái, nha nha, ~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net