Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

33. Cùng Nhau Hoà Ca Dưới Muôn Vàn Tinh Tú

・・・

Ngày cuối cùng ở Hawaii, mới sớm tinh mơ cả bọn bên này đập cửa phòng bên kia, đốc thúc nhau dậy thật sớm, tất nhiên vẫn là Aries và Taurus dẫn đầu. So với hôm trước, hôm nay Aries có phần dễ tính hơn với Taurus, bởi nó kỳ thực không muốn con bé vì quá ám ảnh chuyện giảm cân mà đánh mất niềm vui của mình.

Chừng sáu giờ sáng, cả bọn đã tập trung đầy đủ trước cổng khách sạn. Con bé Aries đại diện kiểm tra quân số, sau đó dẫn đầu đoàn quân đi càn quét khu vực ăn sáng.

Ăn uống no say, cả bọn hưởng ứng sáng kiến của Leo, rủ nhau ra biển chơi bóng chuyền.

Nhân danh lớp trưởng, con bé Aries đảm nhận trách nhiệm chia đội. Thế nhưng dù nó có chia ra sao thì cũng có đứa phản bác, cuối cùng chẳng hiểu sao mà hơn phân nửa từ bỏ cuộc chơi. Thế nên, sau tất cả thì Capricorn với chủ ý dạo phố đắc cử!

Thật ra, mục tiêu ban đầu chúng nó hướng tới khi ra biển là chơi dù lượn cơ! Tuy nhiên, sau khi hỏi giá vé thì cả bọn không hẹn mà cùng chuyển sang chơi thuyền chuối, bởi giá vé là quá đắt đối với học sinh chúng nó!

- Ơ bọn mày không chơi bóng thật à?

Thằng bé Leo với tinh thần thể thao nồng cháy kịch liệt phản đối ý tưởng đi dạo nhàm chán của Capricorn. Thế nhưng, dường như không chỉ thằng bé cảm thấy thế, mà cả Aquarius cũng lên tiếng phản bác Capricorn.

- Nhưng không đi dạo thì biết làm gì giờ? Lớp có mỗi Leo, Sagit, thằng Scor, Aries với chị em nhà Evans là biết chơi bóng chuyền. Tuy nhiên con bé Gem lại quá thấp, nó thuộc đội nào thì đội đấy xem như nắm chắc phần thua rồi còn gì?

- Nè!!!

Capricorn vừa nói xong thì con bé Gemini đã tức giận nắm lấy tai nó giật thật mạnh, khiến thằng bé đau đớn la oai oái không thôi, hai tai cũng vì thế mà đỏ tía cả lên!

- Tao nói đúng quá còn gì? Đau!

Đối với con bé Gem, đứa nào dám sỉ nhục chiều cao của nó thì đứa đấy đã phạm phải đại tội, mà đã phạm tội thì cấp thiết phải trừ khử ngay. Cho nên, dẫu cho Capricorn có đưa ra lập luận chặt chẽ thế nào thì cũng đều vô hiệu lực, con bé đó sẽ bẻ gãy tất cả, nhất quyết tra tấn đến cùng.

Lại nói, chị em nhà Evans vốn là cặp chị em nổi tiếng đoàn kết, cho nên đứa em vừa thấy chị nó ra tay thì cũng lập tức rủ theo con bé đồng bọn Libra đứa đấm, đứa đá cho Capricorn vài cái, lại thêm cả đứa bạn thân Pisces chẳng những không bênh vực mà còn nhặt cát ném nó không thương tiếc, báo hại Capricorn không chỉ đau đến thấu trời mà cả bộ quần áo sạch tinh tươm nó cẩn thận chọn nhân ngày cuối đi chơi cùng Virgo cũng bẩn đến thê lương!

- Bọn mày có giỏi thì đứng lại đây!

Chẳng mấy chốc, việc bàn luận chuyến đi chơi đã trở thành trò rượt đuổi của bọn nó. Chẳng biết có rủ rê hay lên kế hoạch gì không mà bốn đứa nó lại cùng chạy ra biển, báo hại Capcricorn càng thêm khổ sở.

Đặc biệt là khi hôm nay nó đổi sang hình tượng lịch lãm với chiếc quần âu dài...

Thế nên, khi thằng bé nhận ra bản thân bị lừa thì cũng đã quá muộn, cái quần màu kem của nó lẫn cái áo sơ mi trắng cũng bị bốn đứa kia tàn nhẫn ném cát cho bẩn đến thê lương.

Thế nhưng, có lẽ điều khiến Capricorn đau lòng nhất chính là phản ứng của Virgo khi thấy nó rơi vào hoàn cảnh này. Con bé đấy vui lắm! Giờ thì nó đã chẳng còn là đứa duy nhất bị bẩn quần áo nữa rồi!

Bởi mới nói, đi biển thì ăn mặt sao cho đúng với đi biển, lại còn vận trang phục như đi đám cưới làm chi cho chúng nó ghét!

Cái bọn đam mê thể thao như Aries, Leo và Sagittaurius thấy bọn nó rượt đuổi ngoài kia liền chạy ra theo. Gì chứ những trò thế này thì không thể vắng bóng ba đứa chúng nó được đâu! Lại nói, nhắc đến biển thì thằng nhỏ Aquarius không thể không góp mặt, cho nên nó liền quẳng hết đồ đạc cho Scorpio mà chạy theo.

Cuối cùng, phía xa trên bãi cát chỉ còn Taurus, Virgo và Scorpio.

Thằng bé Scorpio vốn chẳng phải đứa thương bạn mến bè gì, cho nên sao lại có chuyện nó can tâm tình nguyện giữ đồ giúp Aquarius? Ngẫm lại, cái đứa đấy hôm nay vốn định càn quét những cửa hiệu trên phố, lại định đi vẽ Henna, cho nên ngân quỹ hẳn đều để trong túi.

Ôi dào Aqua ạ, mày là đứa đã dạy tao rằng làm bất cứ việc gì cũng nên để ý đến thù lao. Cho nên, mày quay về rồi tốt nhất đừng trách tao nhé!

- ...

Con bé Virgo sốc đến cạn lời trước độ trẻ con vô đối của những thanh niên này, nhưu g khi thấy Scorpio lẻn sang góc khuất mà rà soát ba lô của Aquarius thì cũng vô thức đi theo.

Thế nhưng, cả người bỗng khựng lại. Con bé khẽ giật mình, liền nhìn sang bàn tay nắm lấy cánh tay mình.

Taurus!

Nhận được cái lắc đầu nhẹ từ con bé, Virgo có chút không phục, nhưng cũng thuận theo nó, lót dép ngồi xuống nền cát. Nói ra thì mới để ý, kỳ thực cũng rất lâu rồi nó và Taurus mới có cơ hội tâm sự riêng với nhau, nhỉ?

Nghe có vẻ khó tin, nhưng người đầu tiên biết chuyện con bé thích Scorpio chính là Taurus. Hơn nữa, thông tin đó hoàn toàn do nó tự nguyện kể con bé nghe.

Năm lớp 10, tuy cả hai không cùng lớp nhưng cả hai đã quen nhau ở câu lạc bộ Mỹ Thuật của trường. Con bé Taurus không phải giỏi hay yêu thích mỹ thuật là mấy, chẳng qua do năm ngoái phòng bếp phải bảo trì dẫn đến câu lạc bộ nấu ăn không sinh hoạt, vì thế nó phải bất đắc dĩ chọn mỹ thuật.

Lại nói về Virgo, nó thì đơn giản là chọn bừa thôi, dẫu sao việc ở ban Kỷ Luật của nó khi ấy cũng đủ nhiều rồi! Cho nên, những lúc sinh hoạt câu lạc bộ, cả hai đứa nó đều chọn một góc riêng mà bấm điện thoại, lâu dần sinh chán, lại bắt đầu làm quen với người kia.

Virgo vốn là đứa có phần cao ngạo, cho nên dẫu ai nấy đều sợ, quyền lực trong tay rất nhiều, nhưng con bé lại chẳng có bạn bè thân thiết. Thế nên, khi gặp một người đáng tin cậy như Taurus, một người không chỉ giỏi lắng nghe, lại không chút vụ lợi, Virgo tựa như có thể tháo gỡ những nút thắt trong lòng, chuyện gì cũng đều có thể tâm sự với con bé.

・・・

Từ nhỏ, Virgo đã là đứa trẻ ngậm thìa vàng. Sinh ra trong một gia đình giàu có, hơn nữa lại là con một nên con bé được bố mẹ rất mực cưng chiều. Tất nhiên bản thân con bé rất vui vì điều đó, cũng rất trân trọng tình yêu thương của bố mẹ, thế nhưng cũng chính vì thế mà lại dẫn đến một vài hạn chế nhất định trong các mỗi quan hệ, cũng như cuộc sống thường nhật của một đứa trẻ như nó.

Để đảm bảo an toàn về thể chất cũng như danh dự, mỗi nơi con bé đặt chân đến đều phải được sắp xếp chu toàn, cũng như mỗi người nó tiếp xúc cũng đều phải thông qua sự đồng ý của mẹ.

Còn nhớ thuở nhỏ, nó cuối cùng cũng có được người bạn đầu tiên trong đời, cũng chính là con gái đối tác làm ăn của bố. Virgo còn nhớ rất rõ, hai đứa bọn nó lần đầu nằm nhau vào sinh nhật năm tuổi của nó, được bố tổ chức tại một nhà hàng lớn, long trọng vô cùng.

Cô bé Virgo khi được rất nhiều bạn bè vây quanh, nhưng cũng vì không được thả tự do chạy nhảy khắp các phố phường như bè bạn mà con bé có phần trầm tĩnh, có thể xem như chững chạc hơn so với lứa tuổi của mình. Thế nên, ngày hôm ấy có nhiều bạn đến chơi như vậy, con bé kỳ thực rất vui!

Cũng nhờ thế, nó đã tìm được một người thật sự hợp với mình, người bạn thân đầu tiên trong đời. Rosalie!

Có lẽ, tình bạn của hai đứa trẻ năm tuổi cũng vì những thiếu thốn về tinh thần vốn có mà lại càng khắn khít hơn, lâu dần lâu dần trở thành sợi dây liên kết chặt chẽ buộc chặt hai đứa. Cho nên, rất lâu sau đó, tận năm năm sau, hai đứa Virgo và Rosalie vẫn thân thiết tựa thuở ban đầu.

Thế nhưng, cứ ngỡ cuộc sống vẫn đang yên bình là thế, hoạ sát thân đã ập đến với gia đi hf cô bé Rosalie. Bố em bỗng chốc bị tố có liên can đến một vụ buôn bán ma tuý rất lớn!

Hôm ấy là sinh nhật Rosalie, hai đứa vốn đã hẹn nhau sẽ đến công viên cùng vui chơi. Thế nhưng, ngay khi con bé Virgo vừa tự tay gói món quà của nó thì mẹ con bé bỗng chốc khoá cửa, nhất quyết không cho nó đi.

Virgo vẫn nhớ hôm ấy con bé đã thất vọng đến nhường nào, thậm chí dẫu chó nó có gào khóc đến khản cổ, mẹ vẫn nhất quyết không cho, ngược lại còn bảo bác quản gia nhốt nó vào phòng, cửa sổ lẫn cửa chính đều khoá chặt. Cũng vì thế mà sau đấy con bé dỗi mẹ ra mặt, có dỗ thế nào cũng chẳng mở miệng lấy một lời.

Bẵng đi một tháng sau, một tháng con bé sống trong cô đơn, trong sự thấp thỏm, lo sợ. Một tháng không gặp Rosalie, cả trên lớp lẫn bên ngoài. Một tháng không có lấy một tin tức nào về con bé.

Thế nên, Virgo cứ ngỡ khi nghe tin về con bé, nó sẽ vui biết nhường nào. Thế nhưng, mãi đến khi ngày đó thực sự xảy ra rồi, nó mới thật sự suy sụp...

Ngày nọ, cô giáo thông báo, Rosalie đã mất do tai nạn giao thông, vào ngày sinh nhật con bé.

... Và đó cũng là hôm Virgo thất hẹn!

Tách! Tách! Tách!

Hôm ấy trời mưa rất lớn, cô bé Virgo đã khóc nấc lên từ trường về đến tận nhà. Suốt quãng thời gian sau đó, con bé như người mất hồn, không cười cũng không nói chuyện với ai. Đối với nó, thế giới xung quanh đều đã chết cả rồi, đã chết như cách mà mẹ nhẫn tâm chặt bỏ mối liên hệ của nó và Rosalie, như cách Rosalie đột ngột biến mất khỏi thế giới này vậy!

Và có lẽ, cũng vì cái bóng trong quá khứ quá lớn, dần dần trong tâm trí cô bé Virgo lại sinh ra một nỗi ám ảnh với những người bạn. Con bé từ khi lên cấp hai đã luôn cố gắng đối tốt với mỗi người bạn của mình, cái gì tốt nhất đều nhường cả đi.

Bởi lẽ, nó không muốn phải mất thêm một ai nữa!

Trái với hình tượng sau này, vào những năm cấp hai, Virgo nổi lên với cái danh người tốt bụng nhất trường. Năm đầu tiên, nó được chọn làm lớp trưởng. Thế nhưng, mỗi khi có ai đó vi phạm, nó đều mỉm cười châm chước cho qua.

Bạn bè xung quanh, bất kể ai xin cái gì nó cũng đều cho, từ đồ dùng học tập, quà vặt cho đến cả tiền bạc. Con bé không biết bản thân đang làm đúng hay sai, nhưng với nó tất thẩy cũng chẳng còn quan trọng nữa. Nó đều sẽ làm với cả lòng thành, cũng có thể xem như đây đều là nó chuộc lại lỗi lầm với Rosalie khi xưa cũng được...

Thế nhưng, thế giới quan của con bé một lần nữa sụp đổ khi nó vô tình nghe được cuộc đối thoại của hai người bạn thân:

- Nhỏ Virgo thế mà dễ lừa nhờ, nói vài ba câu là đã lấy được cái đồng hồ Rolex của nó rồi!

- Ôi thích thế, mày nói xem chiều nay tao nên làm gì với nó đây?

- Để tao chia sẻ chút kinh nghiệm! Lần trước tao có bảo cái đồng hồ bố mua tặng trước khi mất bị cướp mất, đau buồn này nọ, cuối cùng tự nhiên được tặng luôn đây này!

- Nhưng rõ là sáng nay tao thấy bố chở mày đi học mà?

- Thế mới đỉnh!

Tách! Tách! Tách!

Con bé Virgo vốn dĩ đang đến phòng giáo viên nộp bài tập, ấy vậy mà lại vô tình nghe không sót một câu. Nước mắt nó cứ thế lã chã rơi, bởi với nó mà nói, cả hai đều là những người bạn trân quý vô cùng.

Bởi lẽ, đó là những người bạn nó có được sau khi Rosalie mất đi, cũng là những người nó dốc lòng đối xử, như để chuộc lại lỗi lầm khi xưa.

Rốt cuộc, sao lại thành ra thế này?

Tách!

Con bé Virgo khẽ ngước mặt lên, nó bỗng thấy thấp thoáng hình ảnh cô bé mừoi tuổi phía trước. A, là Rosalie!

Phải rồi, có lẽ Rosalie muốn nhắc nhở rằng đây vốn là hình phạt dành cho nó! Cũng đúng, nó đang chuộc tội, sao có thể dễ dàng như vậy? Sao nó có thể tham lam đến nỗi, vừa chuộc tội lại vừa đòi hỏi tình cảm từ người khác?

Phải, chính là như thế!

Cả hai không xem nó là bạn thì đã sao chứ? Chỉ cần nó vẫn cứ như thế, luôn quan tâm họ bằng tất cả những gì mình có là được! Chỉ cần... chỉ cần nó có thể chuộc lỗi, chỉ cần... có thế!

- Vô sỉ!

Tách!

Cả không gian bỗng dưng im bặt. Con bé Virgo thậm chí có thể he thấy tiếng trái tim nó đập thình thịch từng nhịp, từng nhịp một.

... Vô sỉ à...

Có lẽ, nó của trước kia sẽ nói như vậy... nhỉ?

Tách!

A, bóng dáng cô bé mười tuổi ấy lại xuất hiện lần nữa! Lần này, cô bé đã chẳng còn quay lưng với nó nữa rồi. Cô bé tươi cười quay về phía nó, mỉm cười thật tươi, cũng thật dịu dàng.

Choang!

Con bé Virgo khẽ đưa tay che mắt, chói, chói quá! Nó mơ hồ phát giác bản thân đang đứng trong một không gian đen thăm thẳm, thế nhưng cô bé trước mặt lại sáng rực rỡ.

Cô bé ấy, Rosalie bừng sáng đến kỳ lạ!

... Rosalie!

... Liệu, đó có phải là cậu không?

Tách!

Liệu... cậu sẽ tha thứ cho tớ chứ?

Tách!

Phát hiện con bé ở góc bên kia đã nghe thấy toàn bộ, hai đứa trẻ kia vội chạy đến giải thích đủ điều. Thế nhưng, con bé vẫn thất thần đứng đó, chẳng nói một lời.

Rosa, rốt cuộc... cậu nghĩ thế nào?

Rosa, có thể trả lời tớ được không?

Tách!

Suốt cả buổi chiều hôm ấy, con bé Virgo chẳng tập trung học gì cả. Mặc cho giáo viên có giảng mấy đí chăng nữa, đôi mắt của nó vẫn lẳng lặng nhìn về hướng bầu trời xa xăm ngoài kia.

Con bé muốn nhìn xem, rốt cuộc Rosalie đang ở đâu!

Tách!

Vừa tan trường, con bé đã chạy thật nhanh, cố gắng tránh khỏi bác tài xế nhà mình. Cảm thấy đủ an toàn, nó liền gửi một tin nhắn đến mẹ.

Hôm nay nó muốn tự mình đến một nơi, nơi mà suốt bao lâu nay nó đã chẳng có can đảm đặt chân đến.

Hôm nay nó muốn tìm câu trả lời cho riêng bản thân mình! Nó muốn thăm Rosa!

Hôm nay, nó muốn đến mộ phần của Rosalie!

- Có phải Vivi không cháu?

Tách!

Ngoài trời bắt đầu đổ mưa rồi, nhưng con bé Virgo lại chẳng để tâm nhiều như vậy. Bởi lẽ, giọng nói của người phụ nữ đã khiến con bé ngẩn người.

Chầm chậm đưa mắt nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt, đôi đồng tử con bé bỗng chốc dãn to. So với vài năm trước, trông bà đã già đi rất nhiều! Mái tóc đen tuyền xoăn uốn lượn mà nó vẫn luôn ngưỡng mộ năm xưa cũng chẳng còn nguyên vẹn nữa, giờ đây nó lại bị xen lẫn những sợi bạc nổi bật. Có lẽ, nỗi đau đớn phải một mình ôm lấy suốt bao năm qua đã khiến một người phụ nữ dịu dàng như bà trở nên như thế!

Bà là mẹ của Rosa, người mà nó luôn xem là người mẹ thứ hai của mình!

- B- bác...

Có lẽ đã lâu không nói chuyện khiến cổ họng con bé trở nên khô khốc, một lời nói ra đối với nó cũng trở nên khó khăn vô cùng. Lại nói, con bé bất ngờ đến độ kinh ngạc, ngay cả một tiếng "bác" cũng nói không rõ.

- Bác!

Nó đã tìm kiếm bao lâu nay, đã bao lần chạy đến nhà Rosa nhưng đều không gặp được bác. Mãi đến sau này, khó khăn lắm, nó mới thuyết phục được mẹ, giúp nó tìm mộ phần của Rosalie. Ấy vậy mà, hôm nay cứ ngỡ là ngày tồi tệ nhất đời nó, nào ngờ lại có thể gặp được bà tại đây.

Tách!

Con bé không kìm được, dòng nước mắt bỗng lăn dài trên má. Nó gọi lên một tiếng thất thanh, rồi chạy thật nhanh vào lòng bà.

Cảm giác này vẫn như thế! Thật ấm áp!

Tách!

- Bác ơi!

Nó đã thèm cảm giác này lâu lắm rồi, thèm cảm giác được ở trong vòng tay của bà, thèm cảm giác được thốt lên một tiếng "bác ơi!". Cuối cùng, lâu đến như vậy, nó cũng có thể lại được chạy ùa vào lòng bác rồi!

Tách!

Ấm áp quá!

Bà nhẹ nhàng xoa đầu đứa trẻ đang oà khóc nức nở trong lòng, dòng lệ nóng hổi cứ thế mà lăn dài trên má tự bao giờ.

Đôi mắt bà khẽ nhìn sang mộ phần con gái, môi bỗng vẽ nên một nụ cười dịu dàng vô cùng.

- Năm đó, trước khi chạy ra ngoài, Rosa có nhờ bác đưa thứ này cho cháu khi cháu đến thăm con bé.

Con bé Virgo đưa đôi tay run rẩy của nó ra nhận lấy hộp quà màu lục nhạt trong tay bà, trân trọng vô cùng.

Ngẩn người một chốc, con bé liền ôm chặt hộp quà vào lòng, tựa hồ sợ bản thân vừa buông tay, nó sẽ lập tức biến mất vậy!

Rosa, Vivi đến rồi! Con bé vẫn yêu thương con nhiều lắm!

Rosa, cuối cùng mẹ cũng đã có thể hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của con rồi!

Tách!

.
.
.

Con bé Virgo vừa về đến nhà đã bất chấp cả người ướt sũng nước mưa mà chạy thẳng về phòng, đóng sầm cửa lại. Cẩn thận lau thật khô cả hai tay, con bé cẩn thận đặt hộp quà lên giường, cũng thật tỉ mỉ, đưa tay run rẩy chạm vào nắm hộp quà.

Bên trong, có một chiếc khăn choàng màu lục cùng một phong thư được trang trí rất đẹp!

Tách! Tách! Tách!

Rosa, đồ ngốc!

Rosa, chiếc khăn choàng này đẹp lắm, đẹp lắm, chiếc khăn đẹp nhất tớ từng thấy!

Đêm hôm ấy, con bé Virgo ôm thật chặt chiếc khăn, khóc đến cạn nước mắt. Cuối cùng, tự bản thân con bé cũng chẳng hay mình đã thiếp đi tự bao giờ.

Tách!

... Rosa, cảm ơn cậu!

Rosa, tớ sẽ không để quãng đời tiếp theo của cậu trải qua như thế nữa đâu!

Sáng hôm sau, con bé Virgo ăn vận quần áo chỉnh tề, đến lớp sớm ba mươi phút. Tập thể những học sinh cũ trong lớp đã quen đến muộn, nào ngờ hôm nay lại bị lớp trưởng bắt không sót một ai. Kể cả, những ai từng lợi dụng nó cũng bị để ý đến từng chân tơ kẽ tóc.

Hôm nay, kể từ hôm nay, Virgo không còn là một lớp trưởng nhu nhược nữa!

Kể từ lúc này, nó vẫn sẽ là Virgo Ellis, Virgo của trước kia, một Virgo luôn sẵn sàng hướng về tương lai.

Lại nói, bẵng đi một thời gian, con bé lại vô tình tìm được danh tính của người đã nói hai chữ "vô sỉ" hôm nọ. Cậu là một nam sinh tóc vàng có vóc người cao gầy, cũng là một trong những học sinh ưu tú của trường. Scorpio Turcotte!

・・・

Con bé Taurus nhìn Virgo rầu rĩ bên cạnh, khẽ thở dài một hơi. Chuyện này chính Virgo đã kể cho nó nghe lúc trước, mà cũng vì thế mà nó dốc lòng ủng hộ con bé theo đuổi Scorpio.

Bởi, có thể nói Scorpio chính là người giúp Virgo bước ra ánh sáng còn gì?

Thế nhưng, bây giờ nghĩ lại, nó mới cảm thấy hối hận!

Suốt một năm qua, dù có là kẻ ngốc cũng có thể dễ dàng nhận thấy Scorpio không hề có tình cảm với Virgo. Cho nên, nó kỳ thực không muốn con bé Virgo càng lún càng sâu, lại càng không muốn Virgo sau này phải đau khổ.

Cho nên, nó thật sự mong Virgo có thể từ bỏ ngay lúc này. Bản thân nó biết điều đó rất khó, nhưng thà đau một lần rồi thôi, vẫn hơn cứ kéo dài dăng dẳng như vậy, từng ngày từng ngày một dằng xé con tim con bé.

Taurus biết rõ, Virgo đã chịu đủ đau khổ rồi!

Thu hết can đảm, Taurus cuối cùng cũng có thể một lời nói ra suy nghĩ của nó với Virgo. Con bé đó không nhìn Taurus, chỉ cúi gầm mặt xuống nền cát trắng...

Con bé biết rất rõ, Taurus luôn muốn tốt cho nó, lời con bé nói cũng không hề sai! Thế nhưng, nó đối với Scorpio có thể xem như là một loại chấp niệm, đôi lúc cũng cảm thấy bản thân không thật sự thích thằng bé đến như vậy.

Đôi lúc, đầu óc sáng suốt rồi, nó lại nhận ra, bản thân vốn chỉ xem Scorpio như một ân nhân...

Thế nhưng, sau đó bản thân lại chẳng thể chấp nhận!

- Cho tao... một ít thời gian, được không?

- Đừng để bản thân của sau này phải thất vọng nhé!

Con bé Taurus nhắm tịt mắt, khẽ cười dịu dàng. Taurus cũng chẳng hỏi thêm gì nữa, bởi nó tin, Virgo nói được như vậy, thì con bé nhất định biết bản thân nên làm gì. Bởi lẽ, Virgo của bây giờ khác xưa nhiều lắm.

Virgo lúc này, chí ít, cũng đã trưởng thành hơn nhiều rồi!

Về con bé Virgo, đối với nó, ngay lúc này đây thật an yên làm sao! Dẫu bản thân đang chìm trong những suy nghĩ hỗn độn của bản thân, nhưng có Taurus bên cạnh, nó có cảm giác như dẫu bản thân có ra quyết định gì, thì nụ cười dịu dàng của con bé đó vẫn sẽ vỗ về nó, bao dung nó.

Có đôi lúc, Virgo cảm thấy Taurus đặc biệt hơn bất kỳ ai. Bởi lẽ, nơi con bé luôn toả ra một cảm giác yên bình hơn bao giờ hết, khiến người khác cuối cùng cũng có thể an tâm tựa vào, ngủ một giấc thật ngon!

Có lẽ, đó là điều khiến Taurus là duy nhất, mãi mãi không ai có thể thay thế được!

Bốp!

Con bé Virgo mãi nghĩ, nhất thời ngẩn người sau quả ném quả bóng dưa hấu vào thẳng đỉnh đầu mình từ cái bọn xa xa ngoài kia. Phải mất chừng một phút sau, nó mới nhận thức được sự hiện diện của Aries trước mặt mình, cùng cái bộ dáng cười ngặc nghẽo quen thuộc:

- Này, không phải tao đâu nha! Là thằng Leo đánh sang đấy!

- Ê đừng có mà bóc phét! Chẳng phải do mày đá lệch nên tao mới trượt tay còn gì? Vả lại, cũng nhờ tao mà bọn mới mới hạ thủ được mục tiêu ban đầu rồi còn đâu?

- ...

Màn đối thoại lớn tiếng vừa rồi của Aries và Leo đã thành công chọc con bé Virgo nổi trận lôi đình, lập tức cầm dép đuổi theo bọn nó chạy té khói ngoài xa.

Thế nhưng, đã nhắc đến Aries và Leo thì không thể thiếu phần Gemini và Sagittaurius được. Bọn nó thấy bạn lâm nguy bèn dốc sức ném cát về phía Virgo, khiến cả người con bé cũng vì thế mà toàn cát là cát, bẩn không sao chịu được!

Á à, thì ra bọn mày chọn cái chết!

Sau một hồi vòng vo, cuối cùng từ chuyện cả bọn không biết đi đâu chơi lại trở thành rượt đuổi trên biển thế này. Cũng chẳng biết kết quả chung cuộc ra sao, chỉ biết rằng không lâu sau đó, những thành viên còn lại cũng đã thành công kéo cả Taurus nhàn rỗi và Scorpio gian manh trên kia nhập cuộc...

.
.
.

Hôm nay rõ là bọn nó chỉ ăn sáng mỗi bữa sáng, nhưng chẳng hiểu sao sức lực lại dồi dào đến mức ở đấy chạy giỡn đến tận chiều tà.

Bầu trời trong veo buổi sớm cũng dần chuyển sang màu cam rực rỡ của ánh hoàng hôn. Cũng như báo hiệu rằng không gian vừa thay đổi, chúng nó cũng là sắp chuyển sang một trạng thái mới.

Chốc chốc, hai đứa Can-Lib cùng Sagittaurius và Pisces phụ trách đi mua kem cho cả nhóm vừa hay trở về, cùng nhau nhập hội ngồi xổm ngắm hoàng hồn.

Phải rồi, đây là lần đầu tiên bọn nó được ngắm hoàng hôn, mà lại là cùng nhau cơ đấy!

Hoàng hôn khác bình minh nhiều lắm! Nếu bình minh có sự chuyển giao sắc độ từ tối sang sáng, khiến con người cảm tưởng nó trôi qua thật lâu, thật chậm, nhưng lại kích thích người ta phấn chấn đến lạ thường.

Thế nhưng, hoàng hôn thì hoàn toàn ngược lại. Tự mình ngắm hoàng hôn khiến ta bỗng chốc cảm thấy bản thân bị hối hả đến lạ thường, cứ ngỡ chỉ chậm một khắc liền lập tức bỏ lỡ cảnh sắc tuyệt đẹp ấy vậy.

Thế ấy mà, khi hoàng hôn đã qua rồi, bầu trời cao xa kia thoáng chốc đã khoác lên mình lớp áo xanh thẫm mát lạnh cùng những cơn gió biển rì rào, khiến từng đợt cảm giác yên bình lại bất chợt ùa về, chầm chầm mà miên man, tựa như lời thì thầm của từng cơn sóng biển với muôn vì tinh tú trên bầu trời kia vậy!

- Bọn mày có ai biết hát không? Những lúc thế này mà có người hát ấy, thì phải nói là bá cháy luôn!

Con bé Aries vốn không quen yên tĩnh, liền đưa ra một lời đề nghị tuyệt vời vô cùng. Thế nhưng, đáp lại lời nói của nó đầu tiên lại là hành động giật lấy cái ba lô của Aquarius từ Scorpio:

- Hôm qua Aqua nó mới mua Kalimba này!

- Ơ thằng này, lúc đấy làm gì có mày, sao mày biết tao mua?

Chẳng cần nhận lại câu trả lời của đối phương, Aquarius cũng tự mình hiểu được nguyên nhân. Thế là chẳng còn nghi ngờ gì nữa, cái đứa gian manh vốn sẵn tính trời này đã nhân lúc nó vắng mặt mà lục lọi đây này!

Đúng là tội đáng muôn chết!

Nhưng thôi, dẫu sao cũng đang đúng lúc, nên xem như thằng đấy lại giúp nó có dịp thể hiện tài năng tuyệt hảo này!

- Nào, ai sẽ là người có vinh dự được tao đệm đàn đây?

Cả bọn không hẹn mà cùng đồng loạt bĩu môi. Xuỳ, ai thèm được mày đệm đàn cơ chứ!

Nhưng thôi, vì không gian lúc này đang cần âm nhạc, nên đành nhịn nó vậy!

- Gem, chị hát đi!

Bỗng dưng, con bé Cancer đẩy vai Gemini bên cạnh, hí ha hí hửng đề nghị. Hai chị em bọn nó vẫn luôn rất thích xem anime, và lại càng thích cùng nhau ngân nga những bài mở đầu, kết thúc trong các bộ ấy! Phải nói, ngành công nghiệp anime Nhật Bản thật sự thành công, bởi lẽ nó không chỉ có nội dung hay, hình ảnh đẹp, ,à còn sản sinh ra những bài hát hay đến nao lòng nữa!

Mà, tuy nói hai đứa cùng ngân nga, nhưng chủ yếu là con bé Cancer vẫn luôn ngồi nghe Gemini hát. Bởi lẽ, nó kỳ thực rất thích giọng hát ấy, trong trẻo mà cao vút, tựa hồ có thể bay vút lên tận bầu trời vậy!

- Ôi dào, bọn mày phải may mắn thế nào mới được nghe giọng hát tuyệt vời của tao ấy nhỉ?

Chậc, cái đứa này, lại khoác lác nữa rồi!

Con bé Gemini bỗng lấy điện thoại trong ba lô, bấm bấm một hồi, rồi đưa sang cho Aquarius. Nó biết Aquarius vốn không biết nhiều bài Nhật, cho nên chỉ có thể thay thằng nhóc đó tìm nhạc phổ mà thôi!

- Bắt đầu nhé!

♪ Để có những trải nghiệm tốt hơn thì mọi người kéo lên phía trên tiêu đề, mở video nhạc nghe trong lúc đọc đoạn này nha!

・・・

Itsumo doori no aru hi no koto ~ Vào một ngày như bao ngày khác,

Kimi wa totsuzen tachiagari itta ~ Cậu bất chợt đứng lên và nói:

"Konya hoshi wo mi ni yukou" ~ "Tối nay cùng đi ngắm sao nhé!"

"Tama ni wa ii koto iunda ne", Nante minna shite itta waratta ~ "Thỉnh thoảng cậu cũng có những ý hay nhỉ?"

Akari mo nai michi o ~ Chúng tôi cười đùa rồi cùng đi!

Baka mitai ni hashaide aruita ~ Tựa những đứa ngốc trên con đường tối tăm,

Kakaekonda kodoku ya fuan ni ~ Vậy nên chúng tôi sẽ không bị phấn khích...

Oshitsubusarenai you ni ~ ... Bởi sự cô đơn và lo lắng trong chúng tôi!

Makkurana sekai kara miageta ~ Nhìn ngắm từ một nơi sâu thẳm,

Yozora wa hoshi ga furu you de ~ Đêm hôm đó trông như một cơn mưa tinh tú!

Itsukara darou kimi no koto wo ~ Từ lúc nào không hay,

Oikakeru watashi ga ita ~ ... Liệu tớ đang bước đi theo cậu?

Dou ka onegai ~ Bằng cách nào đó, làm ơn...

Odorokanai de kiite yo ~ ... Xin cậu đừng bất ngờ,

Watashi no kono omoi wo ~ Mà hãy lắng nghe cảm xúc trong tớ nhé!

"Are ga Denebu, Arutairu, Vega" ~ "A kìa sao Thiên Tân, Ngưu Lang và Chức Nữ"

Kimi wa yubisasu natsu no daisankaku ~ Cậu đã chỉ ra Tam giác mùa hè!

Oboete sora wo miru ~ Tớ nhớ ra và nhìn lên bầu trời.

Yatto mitsuketa orihime-sama ~ A kìa đó là nàng Chức Nữ!

Dakedo doko darou hikoboshi-sama ~ Nhưng mà chàng Ngưu Lang đâu mất rồi?

Kore ja hitoribocchi ~ Trông nó trông thật cô đơn phải không!

Tanoshigena hitotsu tonari no kimi ~ bên cậu, người đang vui sướng,

Watashi wa nani mo ienakute ~ Tớ chẳng thể mở lời nói được gì...

Hontou wa zutto kimi no koto wo ~ Rằng thật sự, tớ...

Doko ka de wakatteita ~ ... Đã thích cậu từ lâu lắm rồi!

Mitsukattatte ~ Tớ đã có thể nhận ra nó,

Todoki wa shinai ~ Nhưng có lẽ chúng sẽ không bao giờ chạm đến cậu...

Dame da yo nakanai de ~ "Nó sẽ không xảy ra đâu, nên... đừng khóc nhé!"

Sou iikikaseta ~ Đó là những gì tớ tự nói với mình!

Tsuyogaru watashi wa okubyou de ~ Tớ luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, nhưng thực chất lại quá nhút nhát!

Kyoumi ga nai youna furi wo shiteta ~ Cố tỏ ra rằng tớ chẳng quan tâm...

Dakedo ~ Tuy nhiên,

Mune wo sasu itami wa mashiteku ~ Cái cơn "thình thịch" trong tim tớ vẫn vẹn nguyên!

Aa sou ka suki ni narutte ~ A, đúng rồi!

Kou iu koto nanda ne ~ Đang yêu chính là như thế đấy!

Doushitai? itte goran ~ Tớ nên làm gì đây? Hãy nói tớ biết đi!

Kokoro no koe ga suru ~ Đang có một tiếng nói trong tim tớ...

Kimi no tonari ga ii ~ Rằng ở bên cậu thật tuyệt!

Shinjitsu wa zankoku da ~ Thực tại... cũng thật đáng sợ!

Iwanakatta ~ Đến nỗi tớ chẳng đủ can đảm để nói ra...

Ienakatta ~ Tớ chẳng thể nói ra được nữa rồi...

Nidoto modorenai ~ Tớ... sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa!

Ano natsu no hi ~ Ngày hè hôm đó,

Kirameku hoshi ~ Những ngôi sao phát sáng đó,

Ima demo omoidaseru yo ~ Kể cả bây giờ tớ vẫn luôn nhớ!

Waratta kao mo ~ Khuôn mặt cười đùa đó,

Okotta kao mo ~ Và cả vẻ mặt giận dữ đó nữa,

Daisuki deshita ~ ... Tớ thật sự yêu thích chúng!

Okashii yo ne ~ ... Thật kỳ lạ cậu nhỉ?

Wakatteta no ni ~ Kể cả khi tớ rất rõ từng nhịp đập trong tim...

Kimi no shiranai ~ Thì có lẽ cậu vẫn sẽ không biết.

Watashi dake no himitsu ~ Đó sẽ là một bí mật chỉ của riêng tớ!

Yoru wo koete ~ Đêm đó đã từ rất lâu rồi,

Tooi omoide no kimi ga ~ Trong một miền ký ức xa xăm của tớ...

Yubi wo sasu ~ Chính cậu đã chỉ ra nó đấy,

Mujakina koe de ~ Với một giọng nói thật trong trẻo và vô tư!

・・・

Từng lời ca tiếng hát của con bé Gemini vang lên trong tiếng đàn vụng về của thằng nhỏ Aquarius, cùng với tiếng vỗ tay theo nhịp của mười thành viên còn lại. Bọn nó cứ thế mà ngẩn ngơ, chẳng biết từ khi nào đã bị từng câu hát của con bé, cũng như không gian lộng lẫy xung quanh từng nhịp từng nhịp, mang bọn nó bay thật cao trên bầu trời rộng lớn ấy.

Cảm giác như, chính mình đã tự tay chạm vào chòm Thiên Tân, Ngưu Lang, và cả Chức Nữ!

Cả không gian yên tĩnh cứ thế mà bị từng những tiếng ca mang đậm hơi thở thanh thuần của tuổi thanh xuân tươi trẻ mà bay vút lên tận trời cao, xua đi cái thanh tĩnh của bầu trời đêm, từng thanh âm ấy tựa hồ có thể bay thật cao thật xa, cùng chuyện trò với những áng mây tự do giữa bầu trời rộng lớn kia!

Đẹp quá!

Tách!

Con bé Virgo chẳng hiểu sao nước mắt lại lã chã rơi. Có lẽ, nó có thể đồng cảm được với nhân vật trong bài hát này, lại càng chính nhờ giọng ca của con bé Gemini mà có thể nhập tâm đến như vậy.

Có lẽ, nó không nên nghe theo lời con bé đó mà đọc lyrisc làm gì!

Gemini, mày là cố tình hát bài này có phải không?

Đồ ngốc!

... Nhưng, có lẽ, đã đến lúc nó phải đối mặt rồi!

Tách!

Tình cảm ngây ngô của tuổi thơ đó, có lẽ đã đến lúc nên khép lại! Giờ đây, nó cuối cùng cũng đã có thể nhìn thấy ánh sáng lấp lánh của tương lai!

Ánh sáng nhỏ năm đó đã chẳng còn là duy nhất nữa rồi! Bởi lẽ, bây giờ xung quanh nó đã có mười hai nguồn sáng rực rỡ, tựa như mười hai chòm tinh tú trên bầu trời!

Hít một hơi thật sâu, tự cười trấn an bản thân một cái, con bé liền dứt khoát đưa tay lau nước mắt. Mạnh mẽ lấy hết dũng khí mà đứng lên, nó chỉ thẳng tay về hướng Scorpio, hét lớn:

- Scorpio Turcotte, cảm ơn mày đã vực dậy tao năm ấy! Nhưng mà, kể từ hôm nay tao sẽ không thích mày nữa!

Tách!

Lời con bé Virgo tựa hồ xé toạc không gian êm dịu nãy giờ, cứ như một làn gió nhè nhẹ mà mạnh mẽ, thổi tung một cái đã đưa từng câu hát của Gemini vượt qua tầng tầng lớp lớp những áng mây kia mà vươn đến muôn vì tinh tú khắp bầu trời.

Virgo khi nào cũng như thế, cứ thích làm theo ý mình mà chẳng chịu nghĩ cho người khác gì cả! Nói như thế, Scorpio biết trả lời thế nào cơ chứ?

Con bé Virgo đã thu hết can đảm của nó cho lời vừa rồi, cho nên sau đấy bọn nhóc kia có mắng thế nào, nó cũng sẵn sàng chấp nhận.

Bởi lẽ, ngay lúc này đây, bản thân nó cảm thấy nhẹ nhõm đến kỳ lạ. Cứ như, cả cơ thể rốt cuộc cũng thoát khỏi xiềng xích bao năm, cuối cùng tảng đá lớn trong lòng cũng được gỡ bỏ.

Giờ đây, nó có thể cùng mọi người bay lên rồi!

Thế nhưng, phản ứng của bọn nhóc lại khiến nó chẳng thể ngờ đến! Chúng nó ngẩn người một chập, đoạn không hẹn mà cùng lăn ra ôm bụng cười ngặt nghẽo!

Này này, bọn mày có biết tao đã rất ngại mới có thể thốt nên lời không?

Con bé Virgo đỏ mặt, liền lập tức giơ nấm đấm chuẩn bị hành quyết. Thế nhưng, nó lại bị một câu nhẹ tênh của Taurus cản lại:

- Ừ, bọn tao biết mà!

Sao?

- Mày giỏi lắm Vir ạ!

Con bé Gemini cười toe toét, được dịp nhảy lên xoa đầu, khiến tóc Virgo rối tung cả lên! Chỉ đợi có thế, cái đứa không biết điều Leo liền thừa nước đục thả câu, buông lời châm chọc:

- Ôi dào, xem ai vừa nói kìa!

- Chà, có phải cái đứa hung hăng nhất huyện, là nỗi khiếp sợ của toàn trường không nhỉ?

Leo và Sagittaurius kẻ tung người hứng thành công thu hút sự chú ý của Virgo. Thế là, hai đứa nó nghiễm nhiên trở thành nạn nhân tiếp theo của con bé, thay cho con nhóc Gemini còn đang cười lăn cười bò bên kia!

Bỗng dưng, một giọng nam trầm chầm chậm vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của tất thẩy mọi người:

- Cảm ơn nhé!

Tách!

Con bé Virgo bất giác ngẩn người trước câu nói của Scorpio, khoé mắt lại bắt đầu ươn ướt mất rồi!

Đồ ngốc!

Khẽ hít một hơi, nó liền chuyển sang đánh thằng bé một cái rõ đau, lớn giọng nói:

- Cảm ơn gì chứ, mày chỉ muốn cứu hai đứa nó thôi phải không? Thế thì tao đánh chết mày này, đánh thay cho hai đứa chúng nó này!

- Ơ bất công!

- Cho bọn tao đánh với!

- Tao nữa tao nữa!

- Này!

.
.
.

Đánh đấm hả hê, hát cũng đã hát đến khản cổ, lũ trẻ lại bất chấp nằm trên nền cát trắng, cùng ngắm sao trời. Sao đêm nay đẹp quá! Ở biển không có dây điện, cũng chẳng có nhà cửa chót vót, quả là một nơi lý tưởng để ngắm sao!

- Mày thấy không, đó là chòm Bạch Dương, cùng tên tao đấy, đẹp quá phải không?

- Nghĩ sao vậy, chòm Sư Tử bên kia mới là đỉnh nhất!

- Trời trời, bọn này lại ba hoa gì vậy, chòm Song Tử mới nổi bật làm sao!

- Lại nhảm nhí gì vậy trời, chòm Bảo Bình mới là thủ lĩnh của bầu trời nhá!

- Ôi dào, từ khi nào mà thanh niên vác nước lại trở thành thủ lĩnh hay thế?

- Này này mày bớt ngang ngược đi nha!

- Ủa rồi có kính thiên văn đâu mà bọn mày nói như đúng rồi vậy?

- Quỷ Can làm mấy hứng quá!

- Bọn mày định ngủ ở đây luôn à, bẩn chết mất, toàn cát với chả cát không này!

- Cơ mà tao đói quá, ăn được mỗi bữa sáng thôi, tao muốn đi ăn!

- Đấy con Lib chỉ được mỗi cái nói đúng! Đi ăn đi, xong hẵn về ngủ!

- Ừ nhỉ, nhanh nhanh nào! Sắp đói chết rồi đây này!

----
04/08/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro