Chương 53: Thư tình rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo gần đây, Nguyễn Xử Nữ cảm thấy bản thân rất kì lạ.

"Ừm, xin lỗi vì đã tự tiện gọi cậu ra đây!"

"Không sao."

Mắt Xử Nữ nhìn cô nữ sinh đang đứng đối diện mình, trước sự ngập ngừng kia, cô nở nụ cười thân thiện vốn có.

"Không cần phải sợ như vậy, tớ có ăn thịt cậu hay gì đâu!"

"A, xin lỗi, tớ không có ý... Ừm, tớ muốn nhờ cậu một việc có được không?"

Nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt của Xử Nữ chợt tắt đi, cứng ngắc và có phần gượng gạo. Tất cả đều là bởi, cô có thể đoán ra được ý đồ của cô nữ sinh kia.

Hai bàn tay còn đang giấu đằng sau, cô bạn hai mắt nhắm hờ, hít sâu một hơi như để lấy can đảm. Cuối cùng mất một lúc, cô mới đưa ra trước Xử Nữ một lá thư.

"Nếu không phiền, nhờ cậu đưa hộ tớ bức thư này cho Cự Giải nhé!"

Khi nhận ra mình đoán đúng, đến cả đôi mắt của Xử Nữ cũng trở nên lạnh nhạt đến lạ lùng, dù bên ngoài mặt vẫn cố tỏ vẻ thân thiện.

"Sao lại là tớ? Sao cậu không trực tiếp đưa-"

"Tớ biết cậu và Giải rất thân nhau, vả lại, tớ làm sao đủ can đảm đưa cho cậu ấy được!!"

Mày Xử Nữ lập tức nhướng lên, trong lòng dâng ngay sự khó chịu. Một cô nữ sinh như cô ta mà dám chủ động ngắt lời cô, lại còn có phần lớn tiếng với cô. Nhưng điều cô ta khiến cô bực nhất chính là dám gọi tắt tên của Cự Giải.

Dù biết rõ cô bạn kia không hề có ý xấu, lòng cô vẫn cứ không thoải mái. Tận một lúc lâu, tay Xử Nữ mới đưa ra nhận lấy bức thư của cô bạn.

Khỏi nói cũng biết rằng cô nàng kia vui ra mặt thế nào.

"C-Cảm ơn cậu nha! Nhờ cậu hết đó! Thật sự cảm ơn nhiều lắm, Xử Nữ!!"

Nhìn theo cô bạn một mạch chạy bắn đi trong khi hai bàn tay cứ ôm chặt lấy khuôn mặt đã đỏ ửng, Xử Nữ lại đưa mắt nhìn xuống bức thư kia. Đến con nít ba tuổi cũng biết đây là thư tình vớ vẩn - một loại tỏ tình vớ vẩn của bọn con gái.

Xử Nữ vốn chín chắn và ít khi chấp nhất những chuyện cỏn con, vậy mà bây giờ lại vì điều này mà bực bội trong lòng. Mắt cô nhìn quanh một hồi, cuối cùng chân bước lại một thùng rác đằng kia. Tay Xử Nữ bình thản vứt bức thư của cô bạn vào đó.

Cô nhớ rất rõ, bản thân không hề nhớ đã đồng ý với lời đề nghị của cô ta.

"Cô quá đáng ghê nha~"

Xử Nữ trừ việc hai mày nhíu lại hoàn toàn không có chút ngạc nhiên nào. Cô nhận ra giọng nói này, cũng biết nó thuộc về ai. Mắt Xử Nữ quay ra sau, lập tức đã đối diện với một đôi mắt màu nâu hổ phách tuyệt đẹp.

"Xà Phu."

Dù cô gái trước mặt nhìn mình bằng ánh mắt ghét bỏ khó chịu, Xà Phu trước sau vẫn nở nụ cười thân thiện vui vẻ, thậm chí đôi đồng tử của cậu còn chứa đầy sự thích thú.

Những việc xảy ra nãy giờ, cậu đều đã thu ngay vào tầm mắt.

"Cậu làm gì ở đây? Cậu nhìn thấy gì rồi? Và-cậu-muốn-gì?!"

Thật sự thì dù bao lâu đi chăng, Xử Nữ có lẽ cũng không thể nào dừng ghét Xà Phu được. Cậu ta là một thằng nhóc con xấu xa và phiền phức!

"Đi vòng vòng tham quan trường? Đừng lo, tôi chỉ thấy từ giữa đến cuối mà thôi~ Tôi cũng không có ý gì hết! Thật đó!"

Có ma có quỷ mới tin lời cậu ta.

"Cậu thấy gì mặc cậu, tôi không quan tâm!"

"Thích người ta, nhưng thay vì công khai theo đuổi lại ở đằng sau dẹp bỏ những người thích người ta~ Tôi từng bảo cô rất cố chấp, đâu có sai phải không~?"

Bước chân Xử Nữ vừa toan bước đi chợt khựng lại, răng theo đó cắn chặt lấy môi dưới một cách khó chịu. Nhặt một lon rỗng bị ai đó vứt dưới chân, cô không chút thương tiếc ném mạnh về phía Xà Phu.

"Im đi! Cậu thì hiểu cái quái gì?! Đừng có ở đó nói nhảm, đồ khốn!"

Tuy nhiên, lon rỗng ấy lại cực kì đơn giản bị Xà Phu dùng tay giữ lại, thậm chí còn thản nhiên vung tay vứt sang thùng rác ngay phía sau cậu.

"Ai bảo tôi không hiểu! Ít ra tôi còn hơn cô, tôi vẫn đang công khai theo đuổi Sư Sư đấy thôi~"

"Hả?"

Dù mọi thứ rất dễ để nhận ra, khi Đinh Xà Phu lúc nào cũng muốn bám dính lấy Lâm Sư Tử, lúc nào cũng cãi nhau với Lưu Song Ngư vì con bé, nhưng Xử Nữ tất cả đều nghĩ là cậu ta đang đùa. Nhưng khi nhìn vào mắt Xà Phu, Xử Nữ nhận ra rằng,

A, cậu ta thật không hề đùa, thậm chí còn rất nghiêm túc.

Dù theo những gì cô biết và nghe được, cậu ta gặp cô bé lần đầu tiên chỉ mới ngày cậu ta chuyển đến, nhưng,

Xà Phu thật sự thích Sư Tử.

"Dù sao thì đó cũng là chuyện của cậu, không liên quan tới tôi! Tôi làm gì, hoàn toàn không mượn tên nhóc con như cậu bận tâm!"

Nhìn theo Xử Nữ nhanh chóng bỏ đi, Xà Phu nãy giờ vẫn giữ nguyên nụ cười thích thú của mình, mắt cậu theo đó cũng hơi nheo lại.

Mà cậu nên về lớp thôi. A, nhớ Sư Tử chết mất~

***

Thật ra đây không phải lần đầu tiên. Xử Nữ được nhờ những chuyện như vậy, thật sự không phải lần đầu tiên.

Chẳng biết từ lúc nào, cũng chẳng rõ tại sao, Cự Giải gần đây bỗng nhiên trở nên khá nổi tiếng với bọn con gái. Hình như chỉ vì khi cậu ngủ, mũ áo vô tình bị gió thổi bay mà lộ ra khuôn mặt điển trai vốn có.

Dù bản thân luôn nghĩ Cự Giải rất đẹp trai, nhưng trong tâm trí của Xử Nữ, cô vẫn cho là bọn con gái thật dở hơi và không có mắt nhìn người.

Có lẽ bởi vì Cự Giải thường xuyên ở cùng Xử Nữ, Bảo Bình và Kim Ngưu, thậm chí cả bọn nhóc ở lớp 10-3, nên bọn con gái chẳng thể "hành động" gì được. Vì vậy, bọn nó lại bắt qua cô - bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng Cự Giải.

Giống như cô nữ sinh kia, lúc đầu thì thi thoảng, nhưng dần thường xuyên hơn, hết cô này đến cô kia cứ liên tục nhờ Xử Nữ gửi bức thư tình của họ đến cho Cự Giải.

Nghĩ tới lại bực mình.

"Cậu sao vậy, Tiểu Xử?"

Tiếng của Cự Giải ngắt đi dòng suy nghĩ của cô, khi sực tỉnh, Xử Nữ nhận ra rằng khuôn mặt của cậu đối với cô rất gần. Xử Nữ bỗng dưng cảm thấy xấu hổ lúng túng, tay theo phản xạ lập tức đẩy cậu ra.

"Cái tên ngốc này, cậu đâu cần áp sát như vậy!"

Chẳng biết có hiểu gì hay không, Cự Giải cứ thế thản nhiên cười tươi.

"Cậu vào nhà đi, tớ về đây!"

Nhìn theo Cự Giải bước về nhà mình ở ngay cạnh nhà cô, Xử Nữ vẫy tay chào trong khi miệng vẫn còn hiện hữu nụ cười. Nhưng mọi thứ tắt ngúm đi khi cánh cửa chính nhà cậu đóng lại, cả đôi mắt tinh anh của cô cũng rũ xuống một chút.

"Về rồi đó hả? Ban nãy lên nộp hồ sơ mà không thấy, em tưởng chị về sớm lắm chứ!"

"Một chút nữa đưa cho chị! Nói với mẹ chị hơi mệt nên không ăn!"

"Ơ, dạ! Em biết rồi!"

Mắt Ma Kết kì lạ nhìn theo chị gái mình một mạch đi ngay lên lầu, cậu còn nghe cả tiếng đóng cửa có phần mạnh bạo. Cậu chợt nhíu chặt mày.

Chị cậu bị gì thế? Đừng nói có đứa nào thằng nào ăn gan hùm làm Xử Nữ buồn nghen!

Tội khó tha.

***

Vừa bước vào phòng đã đóng cửa lại, cả chốt cửa cũng khoá luôn, Xử Nữ nằm phịch xuống giường và vứt cặp sang một góc. Chân vẫn còn buông thõng xuống sàn, mắt Xử Nữ nhìn lơ đễnh lên trần nhà.

Cô gần đây bị cái gì vậy? Thật khó chịu quá đi.

Đột nhiên ngồi bật dậy, Xử Nữ rời khỏi giường và ngồi bệt luôn dưới sàn. Cô thò tay vào gầm giường, cuối cùng kéo ra một hộp nhỏ.

Bên trong đó chứa đầy những bức thư tình mà bọn con gái nhờ cô đưa cho Cự Giải.

Phải rồi, cô đã giấu chúng. Thay vì đưa cho cậu, cô đã giấu chúng.

Xử Nữ đúng mà, không phải cảm thấy, mà là bản thân cô thực sự rất kì lạ.

***

Nhưng cây kim trong bọc có ngày rồi cũng lòi ra. Chuyện Xử Nữ giấu hoặc vứt đi những lá thư tình vớ vẩn kia, không sớm thì muộn cũng bị bọn con gái phát hiện.

Hiện tại là giờ ra về. Vì là tổ trực nhật, Xử Nữ phải ở lại. Bảo Bình đã sớm xuống sinh hoạt câu lạc bộ, trong khi Cự Giải vừa bị gọi lên phòng giáo vụ nhờ gì đó. Thế cho nên, chỉ có mỗi mình Xử Nữ trong phòng học.

Khi cô vừa hoàn thành công việc và đang thu dọn đồ vào cặp, một nhóm nữ sinh nào đó từ bên ngoài chợt đi vào, một mạch tiến về bàn học nơi Xử Nữ đang ngồi.

"Xử Nữ, cậu có chuyện phải trả lời cho bọn tôi đấy!"

Nhìn cô gái vừa đập tay lên bàn mình, Xử Nữ khẽ nhíu mày. Dù trong lòng biết rất rõ bọn con gái này tới đây làm gì, cô nghĩ mình chẳng có gì phải sợ hãi cả.

"Đã là giờ về rồi đấy, người không phận sự thì không được phép ở lại lớp đâu. Chưa kể,"

Mắt Xử Nữ đầy ẩn ý quét một lượt mấy đứa con gái trước mặt.

"Tôi nhớ các cậu không phải thành viên lớp này!"

"Cậu được lắm! Đừng tưởng là hội phó hội học sinh thì hay ho!"

"Phải đó! Cậu ve vãn hội trưởng chưa đủ, lại còn dám giấu đi thư tình của chúng tôi!!"

"Cậu nghĩ là bạn thanh mai trúc mã của Cự Giải thì hay lắm hay sao?!"

Khoan đã, bọn nó vừa nói cái gì? Cô, ve vãn hội trưởng hội học sinh? Buồn cười. Điên khùng! Cô có bao giờ thích cậu ta đâu!! Chưa kể, Xử Nữ gần đây càng căm ghét cậu ta hơn, thản nhiên ra nước ngoài và bỏ lại cho cô hàng đống công việc!

Nhưng khi Xử Nữ nhìn lại lần nữa, cô nhận ra người vừa nói câu cuối cùng chính là cô gái đã nhờ cô chuyển hộ bức thư vào ngày hôm qua, cũng là đứa cầm đầu hiện giờ.

Xử Nữ nhếch môi cười nhạt.

"Bảo tôi giấu? Ừ thì tôi giấu đó, các cậu làm gì được tôi."

"Cậu!"

"Vả lại nếu có bản lĩnh, sao không tự mình đưa cho cậu ấy?"

Muốn bắt nạt Xử Nữ cô, đừng tưởng muốn làm gì thì làm. Cô vốn không phải đứa dễ bị lung lay chỉ vì mấy lời vớ vẩn của bọn nó đâu!

"Đã làm sai còn mạnh miệng sao?! Cậu đúng là đồ mặt dày!"

"Tôi nói cho mấy người biết, tôi nhớ tôi chưa bao giờ đồng ý rằng sẽ chuyển thư của mấy người cho cậu ấy! Đưa cho tôi, tôi tưởng rác thì vứt đi thôi!"

Nếu bọn con gái này thực lòng yêu thương Cự Giải, cô có lẽ sẽ đối xử với những bức thư tình đó nhẹ nhàng hơn. Nhưng thật buồn cười, bọn nó chỉ muốn thử xem bản thân có đủ khả năng chinh phục cậu không, có đủ khả năng hoàn thành cá cược vớ vẩn của bọn nó hay không. Thật nực cười!

"Con khốn!"

Dứt lời, một trong những con nhỏ kia đã một bước tiến lại, tay đưa cao hơn đầu, thoáng chốc đã vung mạnh vào mặt Xử Nữ một cái tát.

Bàn tay cô chạm nhẹ vết tát đau rát bên má, tặc lưỡi một cái. Trong mắt cô hiện lên tia khó chịu cực độ, lườm nguýt con nhỏ kia.

"N-Nhìn gì chứ? Là cậu tự chuốc lấy thôi! Cậu hôm qua còn dám vứt thư của tôi vào sọt rác!"

"Vậy nói cho tôi biết, trong các cậu ai thích Cự Giải thật lòng?"

Xử Nữ thật sự nổi giận rồi. Điều này không chỉ cô, mà cả con nhỏ nọ, thậm chí cả bạn nó cũng đều nhận ra.

"T-Tôi... Tôi... Nhưng chuyện đó thì liên quan gì đến cậu chứ hả? Bộ thích thì mới quen được sao?! Cổ h-"

Cái tát cô ta vừa tát Xử Nữ, bây giờ đã được cô trả lại cả vốn lẫn lời. Không chỉ khiến cả hai bên má đều đỏ ửng, thậm chí còn mất đà ngã ra sau.

"Cự Giải đã cô đơn lắm rồi. Tôi còn lâu mới để bọn ngu ngốc các người đùa giỡn với cậu ấy!"

Một đứa khác nhìn sang bạn mình bị đẩy ngã, mắt đầy hận thù liếc nhìn Xử Nữ, cả tiếng cũng có phần lớn hơn.

"Nói cho mỹ miều vậy thôi, cậu cũng chỉ là vì thích Cự Giải nên mới cản trở bọn tôi!!"

"A!!!"

Xử Nữ mắt nhìn bọn con gái, nhìn cả mấy cái cặp cô vừa vứt vào bọn nó, đôi đồng tử theo đó trở nên lạnh lẽo.

"Phải đó, tôi thích Cự Giải. Rất thích, thích nhiều hơn bất kì ai! Sao hả, đã nghe lọt tai hay chưa?"

"Cậu!"

"Ngoại trừ lời xin lỗi qua loa cho những bức thư vớ vẩn giả tạo của các cậu, còn lại tôi chẳng thấy mình làm gì sai cả! Nếu nghe lọt rồi thì biến đi!"

Nhưng cô ta không có vẻ gì là đã chịu bỏ cuộc, thậm chí còn thêm giận dữ vì những lời nói của Xử Nữ. Vùng mạnh khỏi tay những người bạn đang đỡ minh, bàn tay cô ta vung lên, chỉ còn mỗi việc là đánh Xử Nữ.

Tuy nhiên, bàn tay ấy lại bị chính chủ nhân nó giữ lại, tất cả hành động dường như khựng lại ngay tức thì. Không chỉ mỗi con nhỏ, cả bọn con gái còn lại đều mở to mắt nhìn người con trai đột ngột xuất hiện đứng chắn giữa họ. Bên dưới chiếc mũ áo đã bỏ xuống từ lúc nào là đôi mắt bình thản như không.

"Nếu không phiền, các cậu có thể đi được không?"

Dù vậy, sự xuất hiện bất ngờ của Phan Cự Giải không hề khiến Nguyễn Xử Nữ một chút ngạc nhiên nào. Mặc kệ bọn con gái vừa hậm hực bước ra ngoài và tức giận đóng mạnh cửa phòng học, mặc kệ luôn cả cậu vẫn còn đứng đó, Xử Nữ cứ thế bỏ về chỗ ngồi của mình, hệt như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Nhưng cô thừa nhận, khi Cự Giải đứng chắn cho cô, Xử Nữ đã thấy rất vui. Cô cũng chợt nhận ra, thì ra cậu cao hơn cô đến một cái đầu.

Quay ra sau nhìn cô bạn thanh mai trúc mã bướng bỉnh của mình, Cự Giải khẽ mỉm cười. Cậu đi đến chỗ ngồi mình, mở cặp và lấy ra một hộp nhỏ đựng đồ sơ cứu mà cậu hay mang theo.

"Để tớ giúp cậu."

"Tớ không cần!"

Nhưng tay chỉ vừa vuơn ra đã bị Xử Nữ hất đi ngay. Cô cúi gầm mặt, cả ôi cũng mím chặt.

"Tớ xin lỗi, nhưng tớ thật sự không cần."

Cậu ấy đã nghe thấy rồi? Cậu ấy đã biết những rồi? Cậu ấy đã thấy những rồi? Cậu ấy đã đây bao lâu? Cậu ấy sẽ nghĩ về mình đây? Con nhỏ xấu xa điên khùng như mình. Cậu ấy-

"Tiểu Xử luôn rất cứng đầu, đúng chứ?"

Dù cho Xử Nữ cự tuyệt, Cự Giải vẫn dùng tay giữ chặt lấy tay cô, ép cô phải nhìn mình. Khi này cậu mới có thể nhìn rõ khuôn mặt cô, khuôn mặt đã bị nước mắt thấm nhoè.

"Cậu đau đến vậy sao?"

Phải rồi, Xử Nữ đau. Đau lắm! Nhưng có phải đau ở bên má đâu, cô là đau nơi lồng ngực kìa! Cự Giải đang muốn gì vậy, tại sao lại dùng những lời kia nói chuyện với cô?

"Cậu, có giận tớ không?"

Giậntớ giấu thư tình của cậu. Giận tớ cố chấp cứng đầu. Giận tớ chỉ đem cho cậu phiền phức. Giận tớ-

"Nếu giận, tớ đã không ở đây. Dù không muốn thừa nhận, nhưng nếu không có thằng Xà Phu, tớ đã không hề biết những gì cậu phải chịu."

Xà Phu?

"Cậu thích tớ? Giấu đi những bức thư là vì cậu thích tớ, có phải không? Tiểu Xử, cậu nói cho tớ biết đi!"

Xử Nữ rất muốn lảng tránh, cũng rất muốn quay đi, nhưng đôi mắt kiên định dịu dàng của Cự Giải cứ nhìn chằm chằm vào mắt cô. Cậu thậm chí ngồi xổm dưới đất, hai tay từ lúc nào đã ấm áp cầm lấy tay cô.

Xử Nữ có thể làm gì bây giờ?

"Phải, tớ thích cậu. Tớ thích cậu từ khi chúng ta còn nhỏ, luôn luôn thích cậu! Hơn bất kì ai..."

Xử Nữ ghét những cô gái cứ bén lại gần Cự Giải, ghét cái cách cậu đối xử dịu dàng với ai đó ngoại trừ cô. Xử Nữ còn nhớ rất rõ, rằng cô đã từng xoá đi tin nhắn mà Kim Ngưu gửi cho cậu, chỉ vì cô nghĩ cô ấy thích cậu.

Không phải cô rất xấu xa ư?

"Sao cậu không nói cho tớ biết? Sao lại làm những việc này, cậu có thể nói cho tớ mà!"

Cự Giải có thể rất ngốc, nhưng không phải ngốc đến nỗi không nhận ra cô thích mình.

"Tớ không thể, cậu... cậu sẽ ghét tớ mất!"

Xử Nữ rất cố chấp, rất bướng bỉnh, nhưng Cự Giải hiểu, cô thật sự yếu đuối hơn bất kì ai, và dễ bị tổn thương hơn bất kì ai.

"Tớ bạo lực, tớ xấu bụng, tớ hay nổi nóng, tớ không quan tâm đến cảm xúc của người khác. Tớ tự cao và không bao giờ thành thật với chính mình, tớ rất ghét điều đó! Nhưng nghĩ tới rằng cậu sẽ ghét tớ, tớ rất buồn. Dù vậy, tớ vẫn không muốn người ta lại gần cậu! Tớ xấu tính quá, phải không...?"

Ngay lúc này, Xử Nữ có thể cảm thấy bàn tay đang dịu dàng xoa đầu mình, đôi mắt theo đó mở to, mặc cho những giọt nước mắt chảy ra.

"Đừng khóc! Cậu xấu bụng, cậu thường xuyên bắt nạt tớ, nhưng ai bảo cậu không biết quan tâm đến cảm xúc người khác cơ? Phải, cậu tự cao, cậu hay dối lòng, nhưng đối với tớ, cậu là một cô gái tuyệt vời! Tuyệt nhất!"

Chẳng phải chính nhờ có Xử Nữ, Cự Giải mới là Cự Giải của hôm nay hay sao? Nếu không có cô, cậu mãi mãi cô đơn trong ngôi nhà của chính mình. Nếu không có cô, cậu bây giờ ai mà biết sẽ còn lang thang ở đâu hay không.

"Tớ không bao giờ ghét cậu đâu, thích cậu còn không hết nữa là~"

"... Hả-"

Một tay chống lên ghế Xử Nữ đang ngồi, Cự Giải hơi rướn người về trước. Trước khi cô kịp nhận ra, Xử Nữ có thể cảm nhận rất rõ hơi ấm nơi bờ môi của chính mình.

Rất dịu dàng. Rất nhẹ nhàng. Và rất ấm áp.

Rời khỏi đôi môi ươn ướt của Xử Nữ, Cự Giải dùng ánh mắt ôn hoà nhìn cô, cười nhẹ.

"Tớ thích cậu!"

Nhưng Xử Nữ vẫn là Xử Nữ, cô dù đang khóc vẫn không bỏ được tính cách dễ nổi nóng và dối lòng của mình.

"Nụ hôn đầu của tớ! Sao... Sao cậu dám!?"

"Chẳng lẽ ngoài tớ, cậu còn định trao cho thằng nào khác sao?"

"K-Không phải! Nhưng-"

"Hãy cứ để tớ lo lắng và chăm sóc cậu! Bảo vệ và tin tưởng cậu, nhất định tớ sẽ làm được!"

Khỏi nói cũng biết khuôn mặt Xử Nữ đỏ ửng ra sao, thậm chí còn không thốt lên được câu nào.

Nhưng cô rất vui, thật sự rất vui, thiếu điều chỉ muốn ôm lấy Cự Giải nhảy cẫng lên!!

Tuy nhiên, cô thà chết chứ không bao giờ làm cái chuyện đáng xấu hổ đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net