Chap 29: Huấn Luyện Ác Ma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bỏ lại mấy cô gái ngoài cổng các sao nhanh chân đến phòng học của mình, cũng may có lối đi riêng nếu không chỉ với những khuôn mặt yêu nghiệt của mấy người này cũng đủ để gây ra nhiều phiền toái rồi.

Đến lớp học mọi người liền tụ tập lại chỗ Xử Nữ dùng ánh mắt đầy mong chờ nhìn cô. Xử Nữ nhìn đám người vây quanh mình dùng ánh mắt khiến cô rùng mình, suy nghĩ một lát rồi cất giọng lạnh lùng.

- Ngày mai 19:30, bến cảng.

Câu nói ngắn gọn, không lí do, không giải thích thế nhưng mọi người ai cũng ngầm hiểu ý nhau và không hỏi gì cả.

Cô Yujiki bước vào, cô nhìn cả lớp một lượt sau đó bắt đầu công việc của một người giáo viên chủ nhiệm của mình.

- Lớp đã đông đủ thì bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu xếp chỗ nhé, đây là thùng thăm mọi người lần lượt lên bốc nhé-cô Yujiki nói rồi đặt thùng thăm cô chuẩn bị sẵn lên bàn.

Mọi người cũng lần lượt từng người lên bốc rồi đưa cho cô Yujiki để tránh ''vài'' người nào đó cấu kết đổi chỗ với nhau. Cuối cùng sơ đồ lớp như sau (một người một bàn nhé):

-Bạch Dương-    -Sư Tử-             -Song Tử-
-Kim Ngưu-        -Thiên Bình-     -Nhân Mã-
-Xử Nữ-               -Cự Giải-            -Bảo Bình-
-Thiên Yết-        -Song Ngư-       -Ma Kết-

- Ok! mọi người ổn định chỗ ngồi nhanh rồi chúng ta bắt đầu bài học nhé-cô Yujiki nói.

- Khoan đã, thưa cô theo những gì em tìm hiểu một lớp học phải có lớp trưởng, lớp phó trong lớp chứ-Song Ngư giơ tay lên nói. Cô nhớ là thể loại học đường hay có tình tiết lớp trưởng uy quyền "chèn ép" lớp phó vạn năng mà, hắc hắc chắc chắn lớp mình phải có a nếu không thì thực nhàm chán.

Mọi người vừa nghe Song Ngư liền không để ý nhiều lắm ngoại trừ vài bạn trẻ bụng dạ xấu xa liền nghĩ ra vài trò như...hắc hắc sau này sẽ biết.

- Ờ ha...um...vậy Ma Kết em làm lớp trưởng, Song Ngư em làm lớp phó học tập vậy được không? Có ai ý kiến không?-cô Yujiki nhanh chóng bầu ra lớp trưởng và lớp phó mà mình thấy ưng ý nhất sau đó hỏi ý kiến mọi người

- Em có ý kiến, nghiêm trọng ý kiến-Song Ngư nhanh chóng kiến nghị với vẻ mặt táo bón. Cô nghĩ, "không phải chứ, cô chỉ muốn ở ngoài xem kịch thôi, không muốn làm người trong cuộc đâu, cô à sao cô lại không chọn người khác mà lại chọn em chứ, mà có chọn em thì cũng đừng có chọn con dê biến thái kia chứ, em không cam tâm TT^TT ".

- Ý kiến không có hiệu lực, cứ quyết định vậy đi-cứ như thế ý kiến còn chưa cho người ta xem mắt liền bị cô Yujiki bác bỏ một cách phũ phàng.

"Nói như thế thì lúc đầu còn hỏi người ta có ý kiến không làm gì"

Mọi người im lặng liếc mắt nhìn cô Yujiki, không tự chủ mà cùng thốt lên tiếng lòng mà tất nhiên tiếng lòng này chỉ có thể chôn dấu trong lòng, tự mặc niệm cho hai con người "khốn khổ" sắp bị mấy đứa bạn khốn nạn cấp đem đi bán, còn về bán cho ai...mọi người chắc cũng tự hiểu.

Cả lớp im lặng chứng tỏ mình không có ý kiến gì, cô Yujiki hài lòng gật đầu tự suy diễn rồi nghĩ "mấy đứa trẻ này cũng lễ phép chứ bộ, đặc biệt là đứa nào đứa nấy thật sự là xinh đẹp vượt quá mức báo động rồi, khuôn mặt hại nước hại dân, trêu hoa ghẹo nguyệt có thừa thực khiến người ta ghen tỵ mà TT^TT , tụi nhỏ này mà thả ra ngoài thì chắc chắn dùng ngón chân cũng nghĩ được sẽ cỡ nào tai hoạ''.

- Chúng ta cũng nên bắt đầu thôi, đầu tiên mọi người nên thay đồ rồi ra sân tập mọi người có 5 phút để chuẩn bị, sau 5 phút chúng ta sẽ gặp nhau ngoài sân tập-hồi hồn cô Yujiki nói.

Mọi người cũng nhanh chóng đi chuẩn bị, với hiệu suất làm việc cực cao của các sao chưa đầy 5 phút mọi người đã tập trung đông đủ, cô Yujiki đến theo sau cô ấy là một đám người trong đó có bốn nam ba nữ, tám người đi đến chỗ các sao nhìn thấy mọi người tập trung đông đủ đúng giờ cô Yujiki lại càng hài lòng với đám trẻ này.

- Được rồi chắc mấy đứa cũng biết lớp của chúng ta không giống với những lớp học bình thường, lớp học này được tạo ra chính là để huấn luyện những đứa trẻ có tiềm năng trở thành sát thủ nhưng điều quan trọng hơn chính là giúp chúng có thể sinh tồn trong mọi hoàn cảnh, mấy đứa được đưa đến đây cũng chính là vì điều đó mặc dù tất cả đều đã trở thành sát thủ nhưng mấy đứa vẫn còn thiếu sót rất nhiều thế nên chúng ta sẽ giúp mấy đứa bù đắp lại phần thiếu đó, đã hiểu rõ rồi chứ-cô Yujiki bắt đầu từ từ giải thích lí do mà mọi người ở đây, lí do mà có lớp học đặc biệt này sau đó cô nhìn mọi người một cách nghiêm túc thế nhưng trong lòng có nghiêm túc không?.

''Cô nhất định sẽ dạy dỗ tốt những đứa trẻ này, để mà khi thả ra ngoài...hắc hắc...phải khiến cho thiên hạ loạn mới được a" hiển nhiên cô Yujiki nhà chúng ta chính là một cái chỉ sợ thiên hạ không loạn, chắc rồi với đôi bàn tay "ngọc ngà" của cô thì không lâu sau nữa chúng ta sẽ được tận mắt chứng kiến 12 cái ti bỉ, vô sỉ, phúc hắc,...ra đời. Mọi người, nào chúng ta cùng mặc niệm cho tương lai sau này của thế giới đi, đặc biệt là kẻ thù của họ.

- RÕ!-khi nghe xong những điều cô Yujiki nói nhiệt huyết của mọi người bắt đầu nóng lên, họ rất mong chờ những bài luyện tập sắp tới thế nhưng lại không biết rằng bài luyện tập sắp tới sẽ thay đổi họ rất rất nhiều.

- Tốt lắm bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu huấn luyện cho mấy đứa à quên giới thiệu với mấy đứa luôn đây là người đứng đầu đội ngũ phụ trách huấn luyện cho mấy đứa, tên cậu ta là Jen, nào Jen anh nên chào hỏi học sinh của mình đi.-cô Yujiki nói sau đó giới thiệu người đứng đầu đội ngũ huấn luyện của các sao.

Từ trong đội ngũ đó một thanh niên bước ra, toàn thân đều mặc đồ đen bó sát, khuôn mặt bị chiếc mũ vành lớn che gần hết chỉ để lại chiếc cằm hoàn mĩ, nhưng các sao vẫn có thể nhận ra người đó là ai, chẳng phải đó là Jen-người ở chung một mái nhà với họ sao.

Mọi người trừng mắt nhìn Jen như thể muốn tìm điều gì khác lạ từ anh.

- Thật không ngờ nha

- Chậc chậc, đi đâu cũng gặp người nhà

- Không biết có giống bọn mình đi cửa sau không nhỉ?

- Cửa sau

- 100% cửa sau

- Chắc chắn là cửa sau

- Chỉ có cửa sau

- Đầu năm nay đi cửa sau nhiều nhỉ

- Đây chắc chắn chính là đãi ngộ chỉ có người nhà mới có đi, uầy tự nhiên cảm thấy đi cửa sau cũng thật đáng tự hào

- Cửa sau với trả cửa trước, đừng có ở đó mà ra vẻ này nọ, đi luyện tập đi, lười biếng thì đừng có mà trách cô độc ác đấy, Jen bắt đầu đi-Cô Yujiki nghe mọi người nói mà buồn cười nhưng lại vì hình tượng mà cố nén lại, cuối cùng phải đành phải giả vờ quát để che dấu, ai bảo cô là người lớn chứ, người lớn phải giữ hình tượng để làm gương cho trẻ nhỏ, haiz.(=.='' thím à những tên này mà là trẻ nhỏ á, thím đang tự lừa dối bản thân à)

- Bắt đầu thôi, buổi huấn luyện ác ma chào đón các người.

Mọi người bắt đầu tập luyện, nâng cao mọi kĩ năng sinh tồn, đồng thời cũng học tập trở thành "hồ ly" (ý nói là gian xảo đấy mọi người, thấy từ hồ ly nghe hay hơn nên au dùng nó), phúc hắc,...tất nhiên với một số người có sẵn dòng máu gian thương trong người thì học mấy thứ này chính là dễ dàng vô cùng, vận dụng vô cùng hiệu quả =.=", còn một số người trời sinh trong sáng, thiện lương gì gì đó thì cũng dần dần bị đầu độc trở thành bên ngoài thì là thiên sứ trong mắt mọi người nhưng mà bên trong thì đen tối như ác ma, nói chung 12 bạn trẻ nhà chúng ta đã bị tẩy não.

Như tên gọi, huấn luyện ác ma thì chính là huấn luyện ác ma, tạo ra một ác ma mà khiến tất cả mọi người ai cũng phải sợ hãi, dè chừng. Thế nhưng lại ít ai biết được ác ma mà họ tạo ra rất khác biệt với ác ma trong lời đồn đại hay trong chính tưởng tượng của họ.

Buổi huấn luyện nhanh chóng vắt kiệt sức của mọi người, cả thể chất lẫn tinh thần của họ, tuy rằng trước kia vẫn được huấn luyện nhưng vẫn là khác biệt lớn so với buổi huấn luyện này, lần này họ dùng hết toàn bộ mọi sức lực, sức chịu đựng đến giới hạn của mình. Mọi người mệt mỏi, người thì ngồi tựa vào nhau hoặc tựa vào gì đó hoặc nằm thở dốc, cố gắng lấy lại sức lực một cách nhanh nhất có thể trong thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi vài phút.

Song Tử ngồi tựa vào thân cây nghỉ ngơi, không thèm quan tâm tới hình tượng mà chửi bậy

- Mẹ nó, rốt cuộc là tên biến thái nào thiết kế ra cái này, quả thật là muốn lấy mạng người mà-Vừa nói anh vừa quan sát xung quanh một cách cẩn thận, cảnh giác với tất cả mọi thứ xung quanh, thậm trí anh hiện giờ chỉ hận mình tại sao không có thêm vài con mắt nữa để quan sát.

Khoảng 1 tiếng trước khi mọi người bắt đầu huấn luyện thì đột nhiên cả sân huấn luyện biến thành một khu rừng và nhiệm vụ của họ chỉ có một chính là sống sót sau 5 tiếng, nói nghe thì dễ lắm nhưng thực hiện mới là khó, chỉ vỏn vẹn 1 tiếng thôi mà đủ thứ chuyện xảy ra, nào là tập kích bất ngờ, thực vật biến dị độc hại, động vật cực độc, đầm lầy,...cứ như là đang bước vào rừng nhiệt đới thật sự.

- Thiên a,lão tử thề, nếu lão tử biết được kẻ nào làm ra cái này lão tử nhất định sẽ hung hăng mà chà đạp hắn.-Sư Tử tính khí nóng nảy ngửa đầu lên hét lớn.

- Con mèo ngu ngốc kia, có tin gia quăng ngươi vào đầm rắn không, im miệng lại cho gia đừng có mà ở đó la hét thu hút đám độc vật kia.-Ma Kết trừng mắt nhìn Sư Tử đang ngửa đầu la hét, chạy tới bịp miệng cái người đang không chú ý gì đến hoàn cảnh hiện tại, tức giận nói.

- Hừ, con dê...

- Im miệng

- Im miệng

Sử Tử đang định phản bác nhưng chưa kịp nói hết thì hai giọng nói đồng thời vang lên đánh gãy lời anh.

- Gì chứ, các người...

Bị ngắt lời, Sư Tử đang định phản công tiếp nào ngờ chưa nói hết câu thì đã bị Song Tử bịp miệng lại, anh cũng nhanh chóng phản ứng lại, cảnh giác nhìn xung quanh. Mọi người cảnh giác nhìn xung quanh, nắm chặt vũ khí trong tay mình thế nhưng họ lại không nhận ra chính mình đang đứng trong một đội hình, mỗi thành viên đều đứng ở một góc hoàn hảo, che đi góc chết của đồng bọn mình. Phải chăng đây có phải là sự khởi đầu tốt cho họ?

======================================================
Các tình yêu ơi, cho au vạn lời xin lỗi các tình yêu nha vì đã mất tích mấy tháng liền, au nhớ mn nhiều lắm á, mn tha lỗi cho au nha 😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net