Game 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Alo? Mẹ ạ?"

"Con sao rồi? Vẫn ổn chứ?"

Ma Kết che loa, đưa điện thoại ra xa rồi thở ra một hơi mới dám tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Vẫn tốt ạ. Mẹ đừng lo cho con. Ở nhà thì thế nào ạ?"

"Ở nhà không sao hết. Mấy ngày nay mẹ với thằng Út ráng năn nỉ ba con, cũng xiêu lòng một chút rồi." - Trong giọng nói của bà vừa mang nỗi lo cho đứa con nơi xa, vừa thấy vui vì con khỏe mạnh và gia đình sắp được đoàn tụ.

Nghe được tin này, Ma Kết cảm thấy phần mỏi mệt ban nãy chẳng còn là gì. Nếu ba có thể tha thứ cho anh thì tốt quá. Mỗi năm anh đều có thể trở về thăm gia đình, không phải nhìn nhà người ta quây quần bên bữa cơm mà thầm ganh tị nữa. Còn có thể vơi được nỗi mong nhớ và không thôi lo lắng về ba mẹ khi đã ở tuổi xế chiều.

"Thật ạ? Vậy thì tốt quá! Con hứa trong năm nay sẽ thu xếp về quê."

"Ma Kết, anh đang làm..." - Câu nói bị Sư Tử bỏ lửng giữa chừng. Ai mà biết anh ấy đang nghe điện thoại chứ.

Thế là cô ái ngại nhìn anh, cúi đầu nhỏ giọng xin lỗi. Đúng lúc định lui ra ngoài thì một bạn ca sĩ khác cũng được mời đến hôm nay lớn tiếng gọi:

"Sư Tử, Ma Kết hai người làm gì trong đó vậy? Sắp đến hai người rồi này."

Sư Tử bối rối la toáng lên:

"Á á, biết rồi ra ngay đây."

Hành động đáng yêu của cô khiến Ma Kết phì cười. Những gì vừa xảy ra đầu dây bên kia nghe rõ mồn một. Mẹ anh cười tủm tỉm trêu:

"Ai đấy? Bạn gái con à? Sao không bảo con bé ở lại nói chuyện một chút?"

"Không phải đâu mẹ ơi, đồng nghiệp của con thôi. Mà sắp đến con biểu diễn rồi, con cúp máy trước nhé!" - Anh cười khổ với mẹ mình. Đâu ra mà bạn gái chứ. Thật tình!

Mặc kệ lời giải thích của Ma Kết, bà ấy vẫn nhất quyết cho rằng hai đứa đang ngại ngùng.

"Giấu cái gì chứ. Bày đặt ngượng nữa. Thôi bận gì thì làm đi. Khi nào thuyết phục được ba mẹ sẽ gọi cho con. Đừng làm quá sức đó."

"Vâng, con biết rồi. Sắp đến giờ cơm chiều rồi, mẹ đi ăn cơm đi."

"À, có về thì nhớ dắt theo con dâu của mẹ nha."

Nói rồi bà cúp máy. Thế là cuộc gọi ngắn ngủi của hai mẹ con anh kết thúc. Nhờ những cuộc điện thoại bất ngờ từ mẹ, anh mới cảm thấy nhẹ lòng đôi chút.

Nơi quê hương xa xôi, người phụ nữ trung niên mắt hướng về phương xa, nơi mặt trời to tròn đỏ rực dần lặng ở đằng Đông. Rời nhà bao năm vậy mà con trai bà vẫn không quên được giờ ăn cơm của gia đình. Lòng bà dâng lên nỗi chua xót: đứa nhỏ này thật không dễ dàng gì. Chịu đựng chừng ấy năm, phải cứng rắn đến thế nào cơ chứ? Một mình lo toan cuộc sống, làm việc ngày đêm với ước mơ chắc đã có những khoảng thời gian rất khó khăn. Giờ này có lẽ con trai bà đang hát trên sân khấu của nó rồi.

Lúc Ma Kết từ phòng trang điểm bước ra thì thấy Sư Tử đứng ở trước cửa cũng đã chuẩn bị xong đâu vào đấy. Anh tiến đến đứng cạnh cô:

"Sao vậy?"

"À, em xin lỗi nhé! Lúc nãy không biết anh đang bận." - Sư Tử hơi giật mình, cô đang nghĩ phải xin lỗi Ma Kết thế nào. Cuối cùng vì anh bất ngờ xuất hiện nên cô buộc miệng nói ra luôn.

Anh ấy chỉ cười nhẹ, đưa tay đặt lên vai cô:

"Không sao đâu. Em xin lỗi làm gì chứ, đâu phải chuyện gì to tát."

Sư Tử vừa định nói gì đó thế nhưng Ma Kết đã nhanh hơn: "Đừng nói nữa. Em thuộc lời chưa? Tâm trạng ổn chứ?"

"Ừm, em cảm thấy hôm nay mình đặc biệt tốt. Chắc là sẽ làm được."

Đúng thật là hôm nay cô đã tự tin hơn trước rất nhiều. Phần vì đã dần quen được với việc đứng trên sân khấu, phần kia là nhờ Ma Kết có những lời động viên cũng như góp ý sau mỗi lần biểu diễn để cô rút kinh nghiệm. Thật ra mấy buổi diễn hiện tại của cô đều được anh ấy giới thiệu. Chứ một người mới vào nghề làm sao được nhiều người biết đến mà mời chứ.

Tiếp xúc vài lần rồi Sư Tử mới biết Ma Kết tuy bề ngoài có vẻ lạnh nhạt, không quan tâm đến mọi chuyện nhưng thật ra lại vô cùng tinh tế và điềm đạm. Là điềm đạm, không phải lạnh lùng. Lời nói lúc nào cũng vậy, không nhanh không chậm, không quá nhỏ cũng chẳng quá lớn, vừa đủ nghe. Đôi khi Ma Kết khá hài hước? Có lẽ vậy, điều này thì cô không dám chắc. Anh cũng rất nhiệt tình khi giúp đỡ người khác, điển hình là cô đây chẳng hạn.

"Đứng thẩn thờ đó làm gì vậy? Đến chúng ta rồi kìa."

"A, ờ em đến ngay."

...

Bảy giờ tối, bàn ăn nhà Xử Nữ có ba người vậy mà vô cùng ồn ào. Cũng bởi vì Xử Nữ và Kim Ngưu suốt ngày cãi vã khiến một mình Nhân Mã phải cam chịu. Có những hôm cô thật sự là không muốn đến luôn, thật đó. Có mỗi việc dọn chén đũa lên bàn cũng cãi nhau thì ăn uống gì nữa?

"Ủa? Thiếu rồi, con "Ngu" lấy thêm cái chén với đôi đũa đi."

Mặc dù biết Xử Nữ đang gọi mình nhưng Kim Ngưu vẫn ngồi trơ trơ ra đó bấm điện thoại như chẳng nghe thấy gì cả. Ai bảo cố tình gọi sai tên cô quá đáng vậy chứ.

"Ê con kia, tao kêu mày đó!" - Ở dưới bàn, Xử Nữ dùng chân đạp thật mạnh lên chân Kim Ngưu.

Thế là cô la oai oái lên, tay vơ lấy chiếc ly bên cạnh:

"Thằng cờ hó này, tin tao phang bể đầu mày không?"

"Ngon thì làm thử." - Xử Nữ đương nhiên không sợ, hất mặt thách thức cô nàng.

"Hai người ồn quá! Để em đi lấy cho." - Nhân Mã nhìn cảnh này liền cảm thấy chán nản. Cô cản họ rồi đành đứng dậy đi lấy.

Xử Nữ vội bắt lấy cổ tay cô, ngăn lại:

"Em để nó đi lấy. Đã sang ăn chực, anh nấu cơm cho ăn còn không biết tự giác dọn bàn. Để đó cho nó."

Kim Ngưu oán giận nhìn cậu ta. Nhân Mã của mày thì có làm gì chắc. Người ta vừa động tay vào nồi thì đã sợ cô ấy bị bỏng, động vào chén thì sợ cô ấy nặng quá, rửa bát lại sợ xấu tay người ta. Hứ! Đúng là bọn có người yêu. Bà đây không chấp.

Đùn đẩy qua lại cuối cùng vẫn là Kim Ngưu đi lấy. Khi đó cô thật ngốc, không để ý xem tại sao phải thêm chén đũa. Đến lúc biết rồi liền hối hận không thôi. Nếu biết trước cô sẽ chuồn nhanh ngay lúc đó rồi.

Chẳng là hôm nay có ít show diễn nên Ma Kết ghé qua ăn cơm cùng mọi người. Nhìn thấy anh ấy bước chân vào phòng bếp cô liền chột dạ cúi thấp đầu. Đến chào người ta một tiếng cũng quên mất. Đến khi tất cả chuẩn bị động đũa thì cô mới sực nhớ ra nên có hơi lớn tiếng:

"Chào anh!" - Hành động của Kim Ngưu khiến tất cả đều dừng động tác của mình lại, nhìn cô chằm chằm.

Xử Nữ là người đầu tiên bật cười:

"Mày điên hả? Ông ấy tới từ lâu rồi, giờ mới chào. Cung phản xạ mày có vấn đề rồi à?"

Sau đó Ma Kết không nói gì nhiều, gật đầu với cô: "Chào em."

Trời ạ, xấu hổ chết mất. Cô vừa làm chuyện ngu ngốc gì vậy. Hôm trước đã mất mặt một lần rồi, nay thêm lần nữa. Ma Kết sẽ không nghĩ xấu về cô chứ?

Buổi ăn bắt đầu khá yên lặng, chẳng ai nói gì cả. Lâu lâu Xử Nữ có lên tiếng châm chọc Kim Ngưu, cô ấy vậy mà không nói gì, trực tiếp cho anh ăn vài trái bơ. Cứ thấy là lạ nên suốt bữa ăn Xử Nữ luôn để mắt đến Ma Kết và Kim Ngưu. Cuối cùng, vẫn là anh lợi hại nhìn ra được điểm khác thường rốt cuộc nằm ở đâu. Mà đòn này vừa được xuất ra liền gây ra sát thương cực kì lớn, Kim Ngưu xém chút nữa mất mạng.

"Ê, chẳng lẽ hôm con Ngưu say đã xảy ra chuyện gì rồi à?"

Nhân Mã đang gắp thịt dừng lại hóng chuyện. Ma Kết chỉ ngước lên nhìn rồi tiếp tục ăn, chẳng có biểu hiện kì lạ nào. Đến lượt Kim Ngưu thì không hề vậy. Cô bị nghẹn, đưa tay quờ quạng xung quanh tìm ly nước. Ma Kết ngồi bên cạnh rất tự nhiên đưa ly nước của mình qua cho cô.

Uống nước xong xuôi, cơn nghẹn qua đi rồi Kim Ngưu mới thẹn quá hoá giận hét lên:

"Mày nói nhảm cái gì vậy hả? Thằng chó này hại bà mày nghẹn suýt chết. Tao giết mày!"

Vừa dứt câu Kim Ngưu đã bay sang bóp cổ Xử Nữ lắc điên cuồng mặc cho Nhân Mã can ngăn cỡ nào cô vẫn nhất quyết không bỏ ra.

_____________________

Hellu mọi người, mình nghĩ là tuần nào mình cũng nhai đi nhai lại mỗi việc nhắc các nàng giữ gìn sức khỏe và thực hiện các biện pháp phòng dịch thì lại nhàm quá. Nên hôm nay mọi người nghe "Ghen Cô Vy" cho bớt chán nhaaa. À à, nhớ giữ sức khỏe nữa đọ ❤️❤️❤️

Tự nhiên hôm nay viết chương mới xong lại muốn tâm sự với mọi người ghia. Nên là mình dành ra thêm vài dòng viết đôi lời tâm sự của mình. Mong là không làm phiền mọi người. Nếu có thì cho mình xin lỗi trước nhé. Thật ra, mình bắt đầu viết TFG cũng đã gần mười tháng rồi. Cảm thấy nhanh ghê vậy đó. Ban đầu mình không nghĩ rằng truyện sẽ được nhiều người ủng hộ đâu. Nhưng sau đó, các bạn - những readers có độ đáng yêu vô cực đã ủng hộ và cho mình động lực rất nhiều luôn. Tuy lúc bắt đầu không có quá nhiều lượt tương tác và mình khá buồn. Thế nhưng dần rồi, mọi người đã ủng hộ mình bằng những lượt vote, những comment cực kì dễ thương khiến mình rất vui. Thật sự là vậy. Đến nỗi cứ mỗi tối muộn khi nào rảnh là mình mở lên đọc lại tất cả comment của các bạn, chẳng hạn như bây giờ (cũng một giờ khuya rồi, hic). Nên là mọi người muốn hỏi mình điều gì, nhắn nhủ hay góp ý thì cứ comment đi nha, đừng có ngại. Mình thích đọc comment của các bạn lắm í hí hí. Thật ra, mình không phải là một con người thân thiện và dường như lúc trước mình rất ít khi nào trả lời comment của readers. Nhưng hiện tại, nhờ các bạn mà mình mới có thể thoải mái trò chuyện, trả lời comment, trở thành một tác giả thân thiện và khá là cute (mọi người có nghĩ mình khá cute hong?). Nói chung mình muốn gửi đến readers yêu dấu của mình lời cảm ơn chân thành nhất. Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã giúp đỡ, ủng hộ mình. Cũng cảm ơn mọi người đã bỏ thêm thời gian ra đọc những dòng khá là nhảm nhí này của mình. Mình vẫn sẽ ra chương đều đều nhaaaaa. Cuối cùng là, yêu mọi người nhiều lắm óooo ❤️❤️❤️❤️

By: _Huyuka_

To be continue...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net