Chapter 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba tên đàn ông đi vào phòng, Libra và Leo đang lục đục cũng liền im hơi lặng tiếng, chuyện va chạm nhau tạm thời gác sang một bên vấn đề quan trọng trước mắt là xem xem đám Vampire qúy tộc kia đang có tính toán gì làm hại đến Vua Ogawa và cả Công Chúa.

Lộp cộp!

Dừng chân ngồi vào cái sofa đơn, một tên ngã người ra sau chân bắt chéo, hai tay để hai bên thành ghế bái phục lên tiếng:

-Ngài Uragiri quả nhiên là cao tay, chuyện để Công Chúa Ocela đến Ranh Giới Đỏ...

-Im ngay!! -Một tên khác đột nhiên lại quát lên ngắt lời tên đang nói.

Bên trong tủ Libra nhíu mày, một kẻ buôn chuyện liền có một kẻ ngăn cản, rõ ràng đằng sau đó là cả một mưu đồ nên mới không được phép nói tiếp. Mà tại sao lại là chuyện đến Ranh Giới Đỏ, biết là Uragiri ông ta muốn ép Ocela vào con đường nguy hiểm, nhưng theo lời vừa rồi thì hình như còn thứ gì đó làm cô cảm thấy không lành. Ông ta đang có âm mưu lớn hơn cả việc xóa bỏ sự tồn tại của Công Chúa, nếu vậy ngoài đoạt ngôi Vua ra thì thật cô không tìm được lý do nào khác cả.

-Nhưng mà các ngươi có thấy không? Đám Vampire thuần chủng bên cạnh Vua Ogawa đấy, chúng thật sự là những bức tường thép mà chúng ta khó lòng vượt qua!!

Câu chuyện nhanh chống lại chuyển sang các Vampire thuần chủng như rằng chuyện Ranh Giới Đỏ chưa từng được nhắc đến, cả ba liên tục nói về các tình tiết như tìm điểm yếu, cách thức gây sát thương khiến cho vết thương khó lành lặng nhất, hoặc tiến độ hồi phục bị chậm lại của Vampire thuần chủng. Xem ra bọn Vampire qúy tộc này biết khá nhiều về các cô cậu, cũng như việc biết Vampire thuần chủng có khả năng hồi phục phi thường, mà sẽ dễ hiểu hơn nếu để tất cả vấn đề vào người lão Uragiri kia thì tất nhiên đều sẽ được giải thích rõ ràng, chẳng lẽ lão ta lại ăn không ngồi rồi một chỗ mà tốt bụng để yên cho các cô cậu. Nhưng điều tra ra được bí mật này cũng thừa nhận là phía qúy tộc không tầm thường và dường như các Vampire thuần chủng đã mắc phải một sai lầm lớn khi đánh giá thấp năng lực của chúng. Trong bóng tối, ở sau lưng Uragiri ắt phải có một kẻ đầu óc tinh tường hơn nữa.

Leo liền xoa xoa cằm, đột nhiên trong trí nhớ của cậu lại chợt nghĩ đến cái tên luôn kè kè bên cạnh Uragiri, không biết có phải là do hắn cố ý xóa bỏ sát khí của bản thân, đứng ra ngoài ánh sáng để che mắt thiên hạ bản chất thật hay không, nên ấn tượng ban đầu của cậu với hắn khá mờ nhạt, hay nói đúng hơn cậu đã không hề quan tâm đến hắn, mặc dù nhìn cách tiếp xúc là biết ngay hắn là thân cận của lão Uragiri, lại còn có Akaki ở đấy.

Vừa đâm chiêu suy nghĩ vừa nghe bên ngoài nói chuyện, Leo ngời ngợi đám Vampire qúy tộc đang lên kế hoạch đảo chính, nhưng để hoàn thành kế hoặc một cách hoàn hảo thì không phải là loại bỏ Ocela hay Vua Ogawa, mà chính là phải loại bỏ 12 Vampire thuần chủng, những bức tường thép kiên cố bảo vệ thành trì.

-Thôi nghỉ đủ rồi, các ngươi mau chống thi hành nhiệm vụ, kẻo lại vào ngục!!

Nhiệm vụ?

Nói đến đây, cả ba đột nhiên lẳng lặng rời khỏi phòng mà không buông thêm lời nào nữa. Khi tiếng cửa cạch một tiếng Libra liền tặc lưỡi xông ra khỏi tủ.

-Lũ này cũng khôn đấy!! -Cô lên tiếng.

Leo bước ra sau cô, cũng hiểu vì sao Libra lại tỏ thái độ khó chịu. Nhiệm vụ mà chúng nói e là có xấu không có lành, mà bản thân cả hai lại chẳng thể biết thêm tí thông tin nào.

-Bám theo chúng!! -Libra đưa ra quyết định rồi toan định rời đi thì đột nhiên Leo lại nắm cánh tay cô kéo ngược trở lại.

-Cô đi theo? Đùa à? -Cậu nói.

Libra thấy hành động của Leo kì lạ thì im lặng.

Cậu thả cô ra, chỉ ngón trỏ ra phía cửa và buông một câu như đúng rồi khiến Libra không khỏi ngây người.

-Akaki đang nói chuyện với chúng cách căn phòng này tầm 10m thôi đấy. Cô tự nhiên đi ra thì nghĩ xem, khi chúng thấy cô đi ra từ căn phòng mà chúng vừa nói chuyện thì thế nào?

Libra nghe xong vẫn không thôi gỡ cái nhìn ra khỏi người Leo, không phải cô không tin điều cậu vừa nói, mà là ngạc nhiên dù gì cũng chẳng có lý do gì để Leo phải nói xạo cả.

-Cậu có thể thấy tương lai sao? -Cô liền hỏi.

Leo rũ mắt, sau lại mở ra đưa tay vuốt ngược tóc mái lên đáp một cách hời hợt:

-Nói vậy cũng đúng, nhưng đồng thời cũng không đúng.

Khó hiểu, nhưng Libra không thích tọc mạch chuyện kẻ khác nên không hỏi thêm lý do này nọ gì nữa, chỉ ''vậy à'' một câu gọn rồi nhảy ra bằng đường cửa sổ.

Leo thấy vậy chớp chớp mắt cơ thể tự di chuyển nhảy theo, giữa không trung cậu bất mãn.

-Không thèm tìm hiểu luôn à, người ta cố tình làm ngầu thế mà!

Bịch!

Đáp đất, Libra thẳng người dậy hơi xoay người về phía của Leo nghiêng đầu, quăng lại cậu một câu phũ phàng.

-Hả? Ngầu chỗ nào cơ?

-Ặc!

Sau đó cô bỏ đi để lại Leo hóa đá tại chỗ. Cậu còn tưởng Libra sẽ lắng nghe nỗi khổ của mình chứ.

~~~

Nhóm của Aquarius thì đang tới chỗ của Pisces và Taurus, nhưng khi thấy chỗ này vẫn còn đầy xác của bọn Vampire xâm nhập thì hơi ngạc nhiên, không phải vì chúng đã bị xử đẹp, điều đó khỏi nói tới rồi, mà là số lượng không phải bị nhiều quá rồi sao? Chúng bình thường rất hèn nhát, dù có muốn Công Chúa cũng không ngu ngốc tới mức làm liều như vậy, thậm chí gặp phải loại thuần chủng vẫn cố đâm đầu vào chỗ chết, cứ như bị điều khiển vậy.

-Hai đứa! -Scoprio chợt lên tiếng gọi, Pisces và Taurus đồng lúc nhìn sang, Scoprio chợt nhíu mày.

-Tại sao không biết dọn "rác"? Anh đã bảo bao nhiêu lần rồi, mọi thứ điều phải được sạch sẽ và đẹp đẽ kia mà!!

Méo xệch mặt, dù biết ông anh là người ưa sạch, nhưng mà sao lại bắt tụi này dọn chứ.

-Không sao, lát nữa bọn thuộc hạ sẽ dọn! -Pisces đáp lại.

Taurus bên cạnh gật gật đầu tán thành, sau lại còn nghênh mặt cao ngạo phán:

-Bọn em là chiến binh, mà chiến binh chỉ có nhiệm vụ là đánh, dọn "rác" đã có thuộc hạ lo!

Để kết thúc phần trình bày, Pisces còn chiêm thêm một câu nữa sau lời Taurus.

-Scoprio, anh đôi khi cũng nên nhìn mọi thứ thông thả hơn đi, làm gì có Vampire nào hút máu mà ăn luôn cả xác đâu.

Cả hai kẻ nâng người hứng, Scoprio mặt lạnh tanh nhìn hai thằng nhóc trước mắt mình lý lẽ, trứng mà muốn dạy đời vịt ư? Scoprio đột nhiên tối mặt, nhưng bờ môi lại tự nhiên nở nụ cười mỉm, anh ngước nhìn Pisces và Taurus híp mắt đưa ra sắt lệnh.

-Một tháng chùi rửa nhà vệ sinh, lau bụi hết biệt thự trong cậy vào hai đứa cả nhé.

Im lặng...

Im lặng...

Im lặng...

Phụt!

Tiếng cười khúc khích của bốn Vampire nữ.

Taurus và Pisces bàng hoàng đồng thanh hét lớn:

-SAO LẠI....??

~~~

Thế Giới Con Người.

Sagittarius ngồi mãi trên cây cũng bắt đầu đâm ra chán, ước tính thời gian từ hồi đến đây cũng đã hơn 3 giờ đồng hồ, vậy mà nói chuyện với nhau không được quá năm câu, cố bắt chuyện cỡ nào ai kia cũng không thèm đáp lại nửa lời.

Bóng đèn bất ngờ phát sáng, Sagittarius nhảy xuống đất.

-Công Chúa, hay chúng ta đi ăn kem nhé! -Đột nhiên, cậu lại đề nghị đưa Ocela vào sâu hơn thế giới con người, Capricorn liền chau mày nhìn.

Nhưng Ocela lại nào biết đến cái gọi là kem mà Sagittarius vừa đề cập là gì, ở thế giới của Vampire làm gì có tồn tại thứ đó, cô nàng liền để ngón trỏ lên má nghiêng đầu vẻ mặt ngây ngô, Sagittarius thấy thế hiểu ngay đi tới khoe.

-Nó ngọt này, thơm này, mịn nữa này...!

Phút chốc nói đến đây, Sagittarius bỗng đổi chất giọng ma mị chút đỉnh tiếp:

-Có thể đối với bọn Vampire tầm thường nó là thứ có vị rất tệ, nhưng tôi cá chắc đối với Công Chúa nó lại là thứ ngon nhất từ trước tới giờ, ngon hơn cả máu.

Ocela nghe đến điều này hai mắt liền sáng rực, gương mặt rộ rõ vẻ thích thú, bình thường cô không uống máu, nên thứ để cô giải quyết cơn đói là những món ăn kì lạ từ đầu bếp bí ẩn mà cha cô đưa đến lâu đài để nấu riêng biệt dành cho cô, do ăn được và khá hợp khẩu vị nên cô cũng không tra hỏi gì, ngày qua ngày cứ thế dần dần Ocela gạt bỏ mọi nghi hoặc, nó trở thành thói quen mỗi khi đến giờ ăn cô chỉ cần ở phòng chờ là sẽ có kẻ mang thức ăn đến tận nơi.

-Ta muốn thử! -Ocela hí hửng như một đứa trẻ.

-Vâng vâng! -Sagittarius đáp lại rồi đi cùng Công Chúa một đoạn ngắn, nhưng khi không cảm nhận được sự di chuyển của Capricorn thì cậu mới dừng lại nhìn về phía cô.

-Không đi cùng à?

Vẫn là cái nhìn không mấy thiện cảm dành cho cậu, Capricorn đang nghĩ phải chăng tên Sagittarius này đang muốn biến Công Chúa thành con người? Mặc dù Ocela giống như thế thật nhưng sự thật cô nàng vẫn mang trong mình dòng máu tôn qúy của loài Vampire, tuy rằng cô không ghét con người nhưng hắn cũng không nên tuỳ tiện để Công Chúa tiếp xúc nhiều với thế giới này như vậy, nên chỉ nghĩ đến điều Sagittarius đang làm cô lại thấy không hài lòng, hoặc có khi là do cô suy nghĩ quá nhiều.

-Capricorn? -Ocela gọi.

Khẽ rũ mắt, Capricorn tiến tới dáng vẻ không còn phản đối nhiều nữa. Có lẽ thả lỏng một tí cũng không vấn đề gì, Sagittarius thấy thế liền nhoẻn miệng cười một cách giảo hoạt.

Hết Chap 24.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net