Chapter 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên ngoài, Gemini cùng Pisces mang theo cơ thể của Cancer đi sâu vào bên trong Ranh Giới Đỏ, trong tầm mắt của cả hai dần dần xuất hiện một cái hang động được đục khoét từ tảng đá khổng lồ để làm nơi cư ngụ, ở cửa hang in vài vết móng cào vừa dài vừa sâu rất dữ tợn, rải rác xung quanh còn có xương xóc của dã thú đã có dấu hiện thoái hóa theo thời gian. Pisces đi tới cửa hang xoa cằm quan sát, ngửi một chút còn ngửi được mùi của cây cỏ tỏa ra từ bên trong, coi ra thảo dược cần hái về đang ở trong đó rồi. Pisces toan định gọi Gemini cùng vào, vừa xoay đầu đã thấy cô đang đặt cơ thể Cancer xuống sau đó ôm chặt lấy để tìm tia che chở vô hình rồi hướng cậu lắc đầu kịch liệt từ chối đi cùng. Pisces ban đầu còn ngơ ngác nhưng sau khi phát hiện hang động có nhiều mạng nhện mới hiểu ra vấn đề của Gemini, thật sự là sợ tới bỏ trốn. Đối với Vampire chuyện sợ hãi một thứ vừa nhỏ vừa yếu hơn mình như thế thì khá mất mặt, nhưng bởi vì đây là Gemini nên Pisces rất tự nhiên gạt bỏ quy luật của Vampire cho rằng sợ nhện cũng là một điểm đáng yêu của con gái không có gì xấu hổ cả. Cuối cùng để bảo vệ Gemini an toàn trước lũ nhện theo cậu cũng mới chướng mắt gần đây, Pisces đi vào một mình, Gemini thấy hơi áy náy nhưng thật tình cô không đủ dũng khí đối mặt với thứ sinh vật lông lá nhiều chân kia thêm lần nào nữa kể từ lúc bị chúng rớt lên người. Trong lòng Gemini thầm thở dài rầu rĩ, Vampire lại có một điểm yếu chưa khắc phục thế này nếu để kẻ địch nắm thóp được sẽ rất phiền toái, có lẽ cô nên tập dần bước đầu tiên khi nhìn thấy nhện sẽ không lộ ra biểu cảm sợ sệt và tư thế muốn bỏ chạy nữa.

Ở trong hang động quả thật có rất nhiều mạng nhện nối nhau dài khắp lối, Gemini nếu đi vào nhất định sẽ ngất tại chỗ.

Pisces đi tới đâu lại tiện tay giết sạch lũ nhện tới đó, có trách thì trách chúng đột nhiên làm ngứa mắt cậu đi.

Cuối hang động cực kỳ rộng, đặc biệt có một loại cây mọc khắp nơi trong hang dù chỗ này hoàn toàn thiếu ánh nắng mặt trời để chúng phát triển tốt như thế, Pisces bước lại gần khụy gối thấp xuống bứt một lá rồi vò nát nó, mùi của loại cây này nhẹ tới nỗi nếu không có khứu giác của thuần chủng sẽ không ngửi ra mùi của nó. Thân cây có một chút pha đỏ, đường gân trên lá cũng là đỏ nhạt khả năng là do máu của con qủy nhiễm lên, Pisces toan định hái thì chợt ý thức được trong hang động này còn có thứ gì đó không bình thường tồn tại, cậu khoan hái dược xoay gót đi kiểm tra thử.

Gemini đợi ở bên ngoài chỉ có thể ngóng về phía hang động, bỗng nhiên cơ thể Cancer trong vòng tay cô có chút cử động, nghĩ rằng Cancer tỉnh lại không khỏi hi vọng loé trong mắt, Gemini lây người vội gọi:

-Chị Cancer, chị tỉnh lại sao, chị...

Cancer bị lắc tới choáng váng, mơ hồ mở mắt chưa kịp định hình thì Gemini đang giữ cơ thể cô bất ngờ buông tay làm Cancer mới tỉnh còn chưa vững người nghiêng trái nghiêng phải cuối cùng ngã nằm ra đất, cô buồn bực tự nhiên Gemini thả tay ra làm gì, tính cằn nhằn cô nàng một chút thì bên tai đã nghe Gemini hăm dọa.

-Là kẻ nào trong cơ thể của chị Cancer?

-...

Gemini đã sẵn sàng tư thế đánh nhau, ghét bỏ nói:

-Nồng nặc mùi ông già.

Sao có thể để cơ thể một thiếu nữ toát ra mùi già cả được, Gemini thật rất muốn đánh kẻ đang nhập xác Cancer ra càng nhanh càng tốt.

Cancer xoa hai bên thái dương, cô vẫn còn rất đau đầu, nghe Gemini nói xong lại thêm một tầng nhức óc. Qủy sinh đôi nói cô giống mùi của lão già thì thôi đi, bây giờ hoàn toàn có mùi ông già luôn rồi.

-Được rồi Gemini, không ai nhập chị cả, chị là hàng thật giá thật.

Mặc dù đã được đính chính nhưng Gemini cũng không ngửi nhầm mùi nên vẫn còn nghi ngờ cảnh giác. Cancer dở khóc dở cười, khi đầu cô đỡ đau rồi mới đứng dậy phủi bụi bặm bám trên quần áo, nói tiếp:

-Mùi em ngửi được không phải của kẻ thù, ông ấy là tổ tiên của chị cũng bị nhốt trong cổ trận và nhờ có ông ấy hợp lực chị mới thoát ra được.

-Là thật sao.

Gemini dần giảm bớt phòng bị, ngữ điệu này thật sự là của Cancer không nhầm được. Gemini cười xòa xòa, đến gần Cancer hỏi:

-Vậy ông ấy ở trong người chị?

-Ừ, ông ấy giờ chỉ có linh hồn thôi.

Cho nên cô tính tìm cái gì đó ổn áp một chút để ông lão có thể nhập vào mà sinh sống ở đây. Cũng không biết Ranh Giới Đỏ này được cái gì phù hợp làm thể xác cho ông lão nữa, Cancer chợt thở hắt ra.

Trước đó ở bên trong cổ trận.

Cancer đang nhớ lại những cuốn sách mình đã đọc qua để tìm xem có cách nào rời khỏi cổ trận hay không, một bên ông lão nhắm nghiền mắt rơi vào trầm lắng hồi tưởng của mình, dáng vẻ ông vừa cô độc lại vừa bi thương.

Hồi lâu sau ông lão rốt cuộc cũng mở mắt nhìn Cancer đang nhăn hết cả trán suy nghĩ, đúng lúc này ông lại có thái độ chần chừ kì lạ muốn nói nhưng lại thôi, trong lòng là một cơn rối rắm. Cancer đưa mắt qua, hình như nhận thức được điều gì đó từ ông lão liền bay một vòng quanh ông rồi đột nhiên cất tiếng gọi :

-Ngài Shiyan!

Ông lão bị gọi có tật giật mình, e dè không đáp lại dường như muốn tránh tra hỏi từ Cancer.

-Quả nhiên ngài còn chuyện giấu cháu. Liên quan tới cổ trận này đúng không?

Ông lão rũ mắt cố tình không nghe hoặc là ông đang suy tính xem có nên nói thẳng ra hay không, dù sao cũng không phải cách tốt.

-Ngài Shiyan đừng giả vờ nữa, chúng ta cần rời khỏi đây. Ngài không nói sao cháu biết đường mà tính?

Hmm!

-Không phải ta không muốn nói, mà ta vốn dĩ không có mặt mũi để nói.

Cancer nghe vậy khó hiểu, nghiêng đầu nhìn ông chờ lời giải thích. Ông lão biết Cancer sẽ không bỏ qua cho mình, thở dài tiếp:

-Có một cách nhưng chỉ có đứa nhỏ ngươi làm được.

Nếu ông cũng thực hiện được thì đã sớm thoát ra rồi, chỉ là khi bị đánh vào cổ trận cơ thể cũng lập tức bị tiêu hủy thành ra không sử dụng được sức mạnh nữa. Nếu cơ thể Cancer chưa chịu tổn hại gì thì khả năng thành công rất cao.

-Ta có một bí thuật có thể trục xuất bất kỳ ai khỏi một không gian, nếu như ngươi có thể đặt quy luật lên không gian này loại trừ dị thể, biến chúng ta thành ''thành phần dị thể bị trục xuất'' biết đâu có thể thoát ra ngoài.

-Cách này không tệ, vì sao ngài lại do dự nói với cháu? -Cancer vui mừng đồng thời cũng thắc mắc.

Ông lão buồn rầu lắc đầu, nói:

-Ngươi là hậu bối của ta, không cho ngươi được gì thì thôi lại khiến ngươi mất sức mạnh, đi tìm thì bị đánh rơi vào cổ trận, muốn thoát ra bằng bí thuật...phải bỏ ra 50 năm tuổi thọ để thi triển, sao ta có thể mở miệng yêu cầu ngươi được đây.

Thì ra là lý do này, Cancer trong lòng cảm động vì ông lão đã suy nghĩ cho mình, tuy nhiên ông không có lỗi để tự thu mình lại kể cả yêu cầu một hậu bối cũng không thể mở miệng như thế. Cancer ôn hòa nhìn ông, dịu giọng.

-Sao ngài lại nói vậy, chuyện cũng không phải ý của ngài nên ngài không cần áy náy trước cháu, huống hồ chi 50 năm tuổi thọ với cháu không phải vấn đề lớn gì cả. Cháu là Vampire thuần chủng, tuổi thọ là vô hạn. 

Tất nhiên ông lão biết, chỉ vì Cancer không có giới hạn tuổi thọ mà ông tỉnh bơ bảo cô rút ra 50 năm đó mới là việc ông không làm được. Ông lão xúc động cúi đầu, Cancer thấy thế liền hốt hoảng ngăn cản.

-Chờ, ngài đừng cúi đầu với cháu, không đúng phép tắc đâu.

Ông lão không nói nhiều nữa, vẫy tay gọi Cancer lại gần rồi điểm giữa trán cô phát sáng. Cancer lúc này cảm thấy có nhiều câu chú thuật truyền vào đầu mình, không học vẫn nhớ rất rõ từng chữ từng thứ tự niệm chúng. Ông lão vẫn tiếp tục truyền lại bí thuật cho cô, cũng như đề cập thêm một vấn đề của mình. 

-Có một việc ta còn chưa nói, bởi vì thể xác của ta đã bị hủy từ rất lâu rồi nên phần linh hồn này theo thời gian cũng yếu dần đi, trong quá trình trục xuất sẽ không chịu nổi tác động của bí thuật mà tan biến, cách duy nhất là tạm thời nhập vào ngươi cho đến khi ra ngoài. Ngươi thấy sao?

Cancer hiển nhiên không từ chối, đến khi toàn bộ cách thi triển bí thuật được truyền cho Cancer xong, ông lão hóa thành một đốm sáng có phần yếu ớt đi vào bên trong linh hồn cô. Cancer giữa màn đêm tối mịt, chắp hai tay song song trước mặt bắt đầu niệm chú bí thuật, không gian xung quanh cô cũng bắt đầu biến dạng uốn éo liên tục rất dễ gây ra hoa mắt chóng mặt, mà bản thân Cancer mặc dù đang nhắm mắt nhưng do giác quan Vampire quá nhạy thành ra cũng cảm nhận được không gian xung quanh đang biến hoá và mình đang bị nó xoay vòng vòng. Nhưng một khi đã thi triển bí thuật là không thể ngừng lại nửa chừng, Cancer thấy đầu mình đang ong ong lên mà vẫn cố tập trung niệm cho xong toàn bộ chú thuật không được phép có sai sót nào.

Không gian cổ trận được Cancer đặt xuống quy luật ''loại trừ dị thể'', lại gán lên bản thân mình là dị thể cần bị trục xuất, ngay vào từ cuối cùng trong chú thuật được hoàn thành, Cancer một lần nữa thấy mình giống như đang bị một lốc xoáy cuốn vào quay cuồng hàng trăm vòng dữ dội, chưa nói còn liên tục va chạm với cái gì đó khá sắc bén nên nếu thật ông lão ở bên ngoài với phần linh hồn thiếu hụt sức mạnh như thế chắc chắn chưa kịp ra ngoài đã bị thương tới tan biến vào hư không rồi.
.
.
.
Vù vù!!

Cancer phải trải qua quá trình đối đầu với cơn lốc rất lâu mới có thể bị trục xuất khỏi cổ trận, giây phút cô có lại ý thức rằng mình đã ra ngoài thành công cũng là lúc bị Gemini vì cái mùi người già của ông lão mà buông tay đang ôm giữ vững cơ thể mình ra, làm Cancer phải nằm dài trên mặt đất ai oán.

Hết Chap 38.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net