Chapter 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Đùng, đùng'', hai âm thanh chấn động một khu rừng vang lên, hai đám khói lớn làm người ta liên tưởng đến những vụ nổ bom. Nhưng không phải, đây là vùng đất của Hunter, sở dĩ có hai tiếng nổ lớn đó là vì có một vài Hunter đang đuổi theo một cô gái tóc vàng nhạt và đôi mắt xanh dương sâu thẳm, trên tay cô gái ấy là một vài bông hoa màu trắng có nhị đặc trưng màu đỏ, loại hoa này có tên là Redlan, chỉ được trồng ở vùng đất của Hunter.

-Bọn Vampire khốn kiếp, dám sang đất bọn ta trộm hoa à, đừng hòng thoát!! -Một tên Hunter giận dữ quát tháo.

Sở dĩ cô chạy sang đất bọn Hunter trộm Redlan là vì muốn tặng cho Công Chúa Ocela làm quà, vì sắp đến sinh nhật lần thứ 100 của cô ấy và cũng đúng vào ngày nhập học của cả nhóm.

-Hừ

Cô nhếch môi khinh thường, thậm chí tâm trạng tốt rất vô tư khiêu khích.

-Có giỏi thì đến bắt ta xem, lũ Hunter ngu ngốc.

Tốc độ nhanh như gió, cái nhìn sắc bén, sức bền cùng cơ thể dẻo vai là một trong số những đặc trưng mà Vampire thuần chủng được ưu ái ban tặng.

-Vampire đáng ghét!!!

Một tên Hunter nhảy xông lên giơ chiếc rìu lớn toan định bổ từ trên đầu cô xuống, nhưng nào dễ dàng thế, cô xoay người sang một bên nhẹ tênh né tránh rồi đạp vào một thân cây làm điểm tựa, cong chân phóng trở lại trực tiếp đá vào bụng hắn làm hắn bay một đường về sau và va đập vào đồng bọn kết quả cùng nhau ngã lăn ra đất, cô tẩu thoát thành công trở về lãnh thổ của Vampire.

Công Chúa Ocela vốn rất thích loài hoa này, nhưng cô nàng không thể tự tiện ra ngoài hái, cũng không muốn sai người khác đi hái vì nghĩ sang đất kẻ địch rất nguy hiểm. Công Chúa sinh ra là Vampire nhưng lại mang một tấm lòng thiện lương, ở chốn lạnh lẽo này vừa là ánh dương, đồng thời cũng là gai trong mắt nhiều Vampire căm ghét sự biến chất của giống loài máu lạnh nên có.

Cộp!

Về đến nhà, cô lấy khăn tay lau vài vệt bụi trên mặt.

-Ah Capricorn, thì ra em đi hái Redlan về cho Công Chúa! -Aquarius vẫn ở đấy lên tiếng, nhưng Gemini thì cũng đã rời đi sau khi Aries đến phòng của Libra.

Đi lại ngồi đối diện với Aquarius, Capricorn đặt mấy bông hoa lên bàn.

-Vì Công Chúa thích nó mà, mặc dù đi hái cực một chút nhưng cô ấy vui là được.

Nghe vậy Aquarius rũ mắt mỉm cười rồi đứng dậy xoay đi đâu đó, khoảng tầm vài ba phút sau thì quay lại với một ly thủy tinh có chất lõng màu đỏ sóng sánh trên tay, là máu.

-Dùng đi để lấy lại sức! -Aquarius chìa ly thủy tinh ấy trước mặt Capricorn.

Vampire thuần chủng đều được các Vampire khác dâng tặng các loại máu tươi để dự trữ, vì thế mà hiếm khi phải tốn thời gian đi hút máu ở thế giới con người. Trừ phi, nhàn rỗi sinh ra chán nên tìm vui.

Cầm lấy ly thủy tinh Capricorn từ tốn đưa lên miệng uống sạch, quả thật đối với Vampire không gì hồi phục sức khoẻ nhanh bằng máu người.

-Cảm ơn chị Aqua, quả là chu đáo! -Capricorn lên tiếng.

Một tay chống hông nhún vai, Aquarius có thái độ rất rõ ràng đó là việc cần phải làm của cô.

-Thân làm chị cả mà.

Capricorn mỉm cười, sau đó cầm lấy lại những bông hoa kia đứng dậy.

-Em đến chỗ của Công Chúa đây, chị muốn đi cùng không?

-Không, em cứ đi đi! -Aquarius đáp.

-Ừm.

Capricorn quay gót, sau khi cô nàng đi khuất thì Aquarius vươn vai một cái, che miệng ngáp.

-Mình cũng nên đi ngủ một chút.

Cung Điện.

Đối với Vampire, cung điện cũng chỉ có hai màu đen và trắng làm chủ đạo, đường đến cung điện phải băng qua một cánh rừng đầy lũ thú dữ, những Vampire khác sẽ dễ dàng gặp nguy nhưng khi chúng ngửi thấy mùi của dòng máu thuần chủng thì cũng trở thành thú ngoan tự giác lui ra.

Trên tay cầm hoa đến trước cổng cung điện, hai Vampire lính gác thấy cô liền cúi đầu chào, mười hai Vampire thuần chủng đều được phép ra vào tự do trong cung điện.

Vào trong toan định đến thẳng phòng của Công Chúa thì chợt Capricorn nhìn thấy bóng một chàng trai đang ở khung viên ngắm cảnh giữa vườn hoa, mái tóc tím của cậu ta bay theo chiều gió. Capricorn nhận ra cậu ta là một trong những nam Vampire thuần chủng, nhưng cậu ta ở đây làm gì? Không phải định tán tỉnh Công Chúa đó chứ?

-Ơ, không phải Capricorn đó sao? -Công Chúa Ocela từ khi nào xuất hiện phía sau cô lên tiếng.

Quay người lại, Capricorn khẽ cười cúi đầu hành lễ rồi đưa những bông hoa Redlan ra trước mặt Ocela, hạ giọng nói:

-Tôi sợ ngày mai phải nhập học không có thời gian, nên hôm nay tôi đến đưa nó đến cho người.

Nhìn những bông hoa mà mình rất thích kia, Ocela bất ngờ vươn tay nhận lấy động tác rất nâng niu chúng, đưa tới khẽ chạm lên gò má. Capricorn luôn đối xử dịu dàng như vậy với cô, nên Ocela cũng xem Capricorn như một người bạn tốt của mình.

-Em thích lắm, cảm ơn chị, Capricorn.

Hết Chap 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net