CHAP 1: GẶP GỠ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Tại sân trường học sát thủ "BIGGEST KILLER SCHOOL". Nơi giành cho những sát thủ cấp S. Được các băng nhóm sát thủ mạnh nhất thế giới giới thiệu những thành viên ưu tú nhất của họ vào học( trừ những ma sát thủ).

Tại đây các chòm sao của chúng ta đã đến hết và đang ở sân trường. Những sát thủ cấp S khác đang trao đổi kinh nghiệm cùng cách giết người với nhau trừ những sát thủ trong vòng tròn hoàng đạo.

À không hình như vẫn còn 1 chòm sao chưa tới kịp, chòm sao lúc nào cũng hay đi trễ.

*CỔNG HỌC VIỆN*
*KHU GIÀNH CHO NHỮNG HỌC VIÊN SÁT THỦ CẤP S CAO ĐẲNG HỌC*

*KHU GIÀNH CHO NHỮNG HỌC VIÊN SÁT THỦ CẤP S TRUNG VÀ HẠ ĐẲNG HỌC*

*KHU GIÀNH CHO NHỮNG HỌC VIÊN SÁT THỦ CẤP S THƯỢNG ĐẲNG HỌC*

(TK: Khu giành cho những học viên cấp S cao đẳng ở giữa nha, còn khu giành cho những học viên trung và hạ đẳng thì bên trái khu cao đẳng nhìn từ cổng trường vào, khu giành cho những học viên cấp S thượng đẳng thì bên phải khu cao đẳng nhưng bị rào chắn vào cách biệt với những khu khác. Một phần cũng vì không muốn có xác chết đầy trường thôi^^.

Khoảng 3 chiếc xe sang trọng chạy thẳng vào trường, chiếc xe đầu tiên màu đen nhìn rất quý phái và sang trọng, chiếc xe cuối cùng loại với chiếc xe đầu tiên, nhìn vào xe sáng bóng như gương, 2 hàng người 2 bên đều in bóng của họ vào đó( chém chút thôi^^). Nổi bật nhất là chiếc ở giữa sang trọng, quý phái và rất là cá tính. Chiếc xe màu trắng tinh nhìn như là chiếc xe của thiên thần chạy xuống dạo chơi nơi hoang vu đồng cỏ, chiếc xe như là một kết giới bảo vệ thật vững chắc mà không ai có thể đi vào, nhìn chiếc xe tuy gần nhưng chưa chắc chạm được vào nó. Tuy gần nhưng lại ở rất xa, không ai có thể chạm tới( lại chém nữa a ^^).

Xe phanh giữa sân trường, lập tức có những người mặc bộ vét màu đen, đeo kính đen xuống xe đứng xung quanh chiếc xe màu trắng như ngăn không cho ai chạm vào xe. Có hai người thanh niên tiến lại gần cửa xe, cúi đầu rồi mở cửa xe. Một người phụ nữ tầm 20 tuổi mặc đồ đen bước xuống xe trong người đó rất sang trọng, khi xuống xe cô ta không đi vào trường mà quay đầu lại. Cúi chào người trong xe.

- Thưa tiểu thư, đã tới nơi rồi ạ !

Mọi người không hiểu gì nên bàn tán xôn xao, náo loạn khắp sân trường.

- Sát thủ cấp nào đẳng mấy thế, nhìn có vẻ sang trọng nhỉ ?

- Chắc là một sát thủ máu lạnh. Nhìn vệ sĩ của người trong xe xem, vừa nghiêm trang vừa sợ, vừa nể người trong xe đó.

Trở lại chiếc xe trắng kia. Khi nghe người phụ nữ mời, một lát sau người ở trong xe cũng bước ra.

Bước xuống xe là một cô nhóc 12 tuổi khuôn mặt tươi cười. Ai nhìn cũng thấy dễ thương.

- Ôi! Là một cô nhóc sao, thật dễ thương quá đi!

- Nhóc ơi nhìn anh cái đi nhóc!

- Chụp chung với anh một tấm hình nào!

- Qua đây chị hôn cái nào nhóc con!

Một số lại thấy thất vọng vô cùng.

- Trời! Chỉ là một cô nhóc thôi sao.

- Đúng đó chỉ là một cô nhóc hỉ mũi chưa sạch.

Một số khác thì khinh bỉ.

- Một con nhóc con à, đáng buồn quá!

- Thật đúng là khoa trương, chỉ là một con nhóc thôi mà, chắc mới lên cấp S.

- Con bé đó tôi đoán cấp S hạ đẳng là vừa.

- Chắc là băng đảng mới thành lập, vừa đào tạo được một con cấp S hạ đẳng nên mới vui mừng mà khoa trương như vậy đó. Đồ nhà quê mới lên thành thị.*Bỉu môi khinh thường*

- Vậy ngươi nghĩ người phụ nữ cúi đầu với con nhóc đó như thế nào?

- Ai mà biết được!

- Thì chắc nó là tiểu thư một băng đảng nào đó, hay con ông trùm chúng chẳng hạng!

- Ngươi nghĩ những sát thủ cấp S như chúng ta mà chịu khuất phục bởi hạng người đó sao?
...

Trong khi mọi người đang thắc mắc về cô bé đó thì một người trong đám đông bước ra chặn dường cô bé mới vào.

- Này nhóc con, nhóc là người băng đảng nào, cấp S mấy đẳng, tên gì?

- Này tên kia, băng đảng ta không thể nói, cấp S mấy đẳng thì tuỳ ta ngươi chỉ cần biết ta xứng với cấp S là được rồi, ta tên gì kệ ta liên quan gì đến nhà ngươi.

Cả sân cùng cười.
Hi ...Hi ...Hi ...
Ha... Ha... Ha...

- Nhóc con, ngươi... *Kiềm chế lại* Chắc là một băng đảng nhỏ rồi nên không dám nói, cấp S chỉ hạ đẳng là cùng, không đáng quan tâm. Ha... Ha... Ha...

Mọi người nghe xong cùng nhau cười, trừ một số người từ cao đẳng trở lên là không cười.

- Cô nhóc đó không phải dạng vừa đâu. - Song Tử đứng khá xa dám đông đó nói.

- Cậu nói đúng Song Tử... Ngoàm... Nhóc đó chỉ giả vờ thôi... Ngoàm... Tên ngu kia... Ngoàm... Mà manh động... Ngoàm... Làm gì sai với cô nhóc đó là ao. - Kim Ngưu đang ăn bánh kem cạnh Song Tử cũng thêm chút ý kiến.

- Cậu có thể nói xong rồi ăn không hả, vừa nói vừa ăn tôi nghe mà ngứa lỗ tai muốn chết. - *Nổi cáu*

- Biết sao giờ, quen vậy rồi.

- Này nhóc thấy ngươi cũng khá dễ thương nếu chịu gọi ta một tiếng " Anh yêu!" Rồi quen ta thì ta sẽ tha thứ những chuyện vừa rồi và châm chước bảo vệ ngươi trong học viện này. Nói cho ngươi biết ta là con trai nhà đầu tư bất động sản lớn thứ 3 châu Mĩ đấy, con trai độc nhất, đại thiếu gia một gia đình giàu có và ta là một sát thủ cấp S trung đẳng đấy, ngươi thấy thế nào hả? Theo ta nhóc không chịu thiệt đâu.

Người phụ nữ đi cùng cô nhóc nghe vậy định đến dạy dỗ cho hắn một trận nhưng bị cô nhóc ngăn lại. Thấy vậy cô ta chỉ cúi đầu lui xuống phía sau cô nhóc.

- Sao? Chịu rồi à. Ha... Ha... Ha....

- Anh yêu?... Với ngươi mà cũng xứng làm người yêu ta sau? ... Nhà đầu tư bất động sản lớn thứ 3 châu Mĩ mà cũng dám khoe khoang trước mặt ta à?... Con trai độc nhất thì làm sao, ăn hết của nhà ta chắc?... Đại thiếu gia thì đã sao? Làm được gì nhau?... Tình yêu đối với ngươi là như vậy sao? Có tiền là muốn ai làm người yêu mình cũng được chắc?... Nói cho ngươi biết trên đời này ta chúa ghét nhất là những con Khuyển không biết mình là ai đấy?... Ngươi yên tâm ngày mai ngươi không còn nghe tên tập đoàn bất động sản nhà ngươi nữa đâu, cha mẹ ngươi thật xui xẻo vì có một đứa con như ngươi... Đồ bất hiếu?... Với lại chỉ là một đứa mới lên cấp S trung đẳng thôi mà, nếu ta không lầm thì ngươi mới lên trung đẳng hồi tuần trước đúng không?

- Ngươi...

- Phì... Ha...ha...ha...- Những sát thủ đứng đó cười phá lên làm hắn mặt đỏ tía tai.

- Cô nhóc đó khá lắm! Ha... Ha... Ha...

- Ngươi...

Rồi hắn xông vào chổ cô nhóc đang đứng cầm trên tay cây dao ngắn khá sắc nhọn định giết cô bé.

Trong nhóm người đó, không ai động đậy gì cả chỉ đứng yên một chổ mặc cho hắn xông tới. Trong đám đông tiếng cười đột nhiên im bặt, cũng không ai dám nói một tiếng gì. Họ chỉ hồi hộp lo cho sự an nguy của cô nhóc thôi.

- Sao hả sợ đến mức không thể nhúc nhích được rồi sao? Nhưng quá muộn rồi... Yaaaa!



HẾT CHAP 1.

(Ay: Trời ơi không biết cô bé có sao không nữa, lo quá đi! Đừng xảy ra chuyện gì nhé, nhóc còn chưa cho đọc giả biết tên thì đừng có lụm sớm nha! Hu... Hu... Hu.../ Cô nhóc: Em sẽ không sao đâu mà!* Cười hiền hoà*/ Ay: Thật nhá không lừa TK nhá! Hic... Hic... Hic.../ Cô nhóc: Dạ! Em sẽ không lừa chị đâu a. Trừ một số trường hợp đặc biệt thôi!^^(Tiếng em nó nói trong lòng đó mọi người^^).


CHÚ Ý NHO NHỎ GIÀNH CHO CÁC ĐỌC GIẢ:
Nếu mình viết chữ thường thì không có gì sảy ra cả.
Còn nếu mình viết chữ đậm là nhan đề.
Còn chữ nghiêng là lời suy nghĩ của các nhân vật nha.
Cái này mình viết nhầm chơi nổi thôi nha ^^.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net