CHAP 58.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng








Ấy dà, nghỉ hè rồi mà vẫn còn ham chơi nên không thể ra chap mới được!
Bây giờ ở nhà chăm chỉ ra chap mới a!
Hì hì! Mong mọi người ủng hộ lại truyện của mình a!
Thank you very much!


-------------



Sau khi nghe Song Ngư nói xong thì vội ngồi vào bàn. Nhưng khi ngồi vào bàn họ mới biết mình trễ. Một nữa thức ăn trên bàn đều bị Bảo Bình chén sạch.

Mọi người sau khi vào chổ ngồi của mình thì tròn mắt nhìn Bảo Bình với cái khuôn mặt hết sức biết cách hưởng thụ.

- Bảo... Bảo Bình a! Em nhỏ con mà lại là một Thực Thần trong truyền thuyết nha!- Cự Giải nhìn thấy thế thì cười cười nói chủ ý muốn cho Thiên Yết nghe để trừ đi không ít điểm trong mắt Thiên Yết về Bảo Bình.

Nghe ra trong lời nói của Cự Giải có ý thì Bạch Dương lạnh lùng vừa lấy phần của mình vừa đánh ánh mắt sang Cự Giải nói:

- Bảo Bình còn nhỏ cần bổ sung thêm các chất, ăn nhiều mau lớn. Có gì sai?

Nghe Bạch Dương nói thế Cự Giải liếc sang Bạch Dương thấy cô đang liếc mình thì tuy có chút giật mình nhưng lỡ phóng lao thì phải theo lao, vẫn không chịu thua kém mà cải lại:

- Nhưng sức nhưng thế này hình như là quá đổi với một cô bé thì phải?

- Có gì là quá đổi? Bảo Bình đâu phải là một đứa trẻ tầm thường như những người khác. Và đừng có đánh đồng Bảo Bình với những đứa trẻ đó. Cậu hiểu ý tôi chứ?- Nghe Cự Giải cải lại thì Nhân Mã cũng lạnh lùng lên tiếng. Tự dưng kiếm chuyện, là muốn sao đây?

Bảo Bình ngồi đó nảy giờ nghe mọi người nói, cô hiểu hết tất cả chứ? Cô biết mình không phải là người bình thường mà. Cô biết như thế là vì mỗi đêm cô đều mơ thấy một giấc mơ kì lạ.

'Cô thấy một toà lâu đài nguy nga có màu chủ đạo là màu trắng, một vườn hoa hồng với nhiều màu sắc bao quanh xung quanh toà lâu đài, chính giữa vườn hoa là hai con thiên mã có sừng và đôi cánh đang rộng ra rất uy nghi. Vào trong lâu đài cô thấy có các anh chị đang rất lo lắng cho ai đó rất giống mình đang nằm dài trên ngai vàng, hình như cô ấy bị thương thì phải. Nhưng cô lại không nghe ra họ đang nói gì. Rồi Bảo Bình ngất đi và trở về hiện thực.'

Ngồi nghĩ một hồi thì Bảo Bình lạnh lùng đứng lên bước ra ngoài. Bước ra ngoài bấm một dãy số gọi cho ai đó xong rồi bước vào im lặng ngồi xuống ghế so pha, một lát sau hai vệ sĩ thường theo Bảo Bình làm việc vặt nhanh chóng mang cách đồ ăn vào nói:

- Tôi mang đồ tiểu thư đặt đến rồi đây thưa tiểu thư!- Một trong hai vệ sĩ lên tiếng.

- Được! Hai chú mang vào trong hộ cháu!- Bảo Bình cười hiền vừa nói vừa đánh ánh mắt vào trong như nói hai người mang vào trong cho họ.

- Vâng,thưa tiểu thư!- Nói rồi hai người cung kích chào rồi mang đồ vào trong.

Khi bước vào trong hai người thấy mặt ai cũng lạnh tanh nên biết có chuyện sảy ra. Nhẹ đến bên bàn, đặt những thức ăn Bảo Bình nhờ họ đem đến xong rồi nhìn mọi người nói.

- Tiểu thư nhờ chúng tôi mang những thứ này đến cho các vị! Các cô cậu có thể dùng tự nhiên!- Nói rồi hai người bước ra ngoài, gần ra đến cửa chợt một người quay lại lạnh lùng nói- Tiểu thư chúng tôi tuy ở đây một mình nhưng tốt nhất các cô cậu đừng nên làm gì tổn hại đến cô ấy. Chúng tôi không ngại liều mạng đâu!




Hết chap 58.

Tự dưng muốn có nội bộ lục đục nên mình sẽ chia 12 sao ra hai phe để chia đất cho đều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net