CHAP 60.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng







Sư Tử nói lên thắc mắc của mình và câu nói đó đã khiến mọi người im lặng.

- Cậu nói cũng khá đúng Sư Tử! Làm sao mà một đứa nhóc con có thể không để lại dấu vết gì mà có thể biến mất ngay trước mặt chút ta!- Ma Kết nhíu mài nói.(Anh đã bị con nào đó lãng quên từ lâu)

- Không hẳn là hoàn toàn mất hết mọi dấu vết!- Xữ Nữ lên tiếng sau khi đưa một chiếc lông vũ mà trắng lên mắt nhìn.

Sau khi nghe Xữ Nữ nói ai cũng hết sức ngạc nhiên quay về hướng Xữ Nữ tìm nguyên nhân khiến cô có thể nói ra câu đó. Ai cũng cực kì thất vọng sau khi thấy cô cầm một chiếc lông vũ với vẻ tự tin.

- Ý của nhóc là Bảo Bình hoá cánh bay lên trời sao? Cũng quá ảo rồi đi?

Kim Ngưu thờ ơ nhìn chiếc lông vũ không cảm xúc mà lên tiếng một cách chẳng quan tâm đến chiếc lông vũ đó.

- Ầy, coi chừng là lông vũ của con chim nào đó rớt xuống đây đấy! Thời buổi nào rồi mà còn tin mấy cái vụ thần tiên ác quỷ nữa chứ?

- Mọi người nhìn kĩ chiếc lông vũ đó đi... Nó không phải là lông vũ bình thường đâu!

Song Tử vò vò mái tóc lãng tử của mình nói chuyện một các chuyện quá đỗi là bình thường làm mọi người ai cũng quay đi chổ khác để tìm thêm tung tích của Bảo Bình nhưng sau khi nghe Nhân Mã hét lên khi cô đang nhìn chăm chăm vào chiếc lông vũ và phát hiện gì đó mọi người mới quay lại một lần nữa.

- Lại là chuyện gì nữa đây? Đừng nói với tôi là nó biết đổi màu nha, anh đây tuy chưa lớn nhưng không phải con nít 3 tuổi để cô lừa gạt đễafng như vậy đâu nha.

Song Tử lười biếng quay lại nói với Nhân Mã sau khi anh bị cô làm cho giật mình vì tiếng hét mà cô phát ra. Nhân Mã cũng rung rung chỉ tay về phía chiếc lông vũ nói.

- Đúng... Đúng vậy! Tôi... Tôi thấy nó đổi màu... Là từ màu trắng lang sang màu đỏ rồi biến thành màu xanh lục rồi lại quay về màu trắng.

- Cô bị ngố à? Một chiếc lông chim thì làm sao mà đổi màu được? Đọc truyện, chơi game nhiều quá rồi bị ám ảnh hay là cô bị lé rồi?

Song Tử tranh thủ thời cơ thừa dịp cạnh khoé Nhân Mã để cô bị quên trước mặt mọi người nhưng anh không ngờ Nhân Mã không cải lại nhưng mọi khi mà chỉ im lặng, ánh mắt nhìn chăm chăm vào chiếc lông vũ có chút gì đó vừa thất thần vừa sợ hãi đôi lúc lại muốn chạm vào nó.

Song Tử thấy phản ứng của Nhân Mã như vậy thì tâm cũng sinh ra nghi ngờ. Lòng có chút gì đó dậy lên nổi bất an nhìn chằm chằm vào chiếc lông vũ trên tay Xữ Nữ.

Xa xa nơi của Nhân Mã, Song Tử cùng Xữ Nữ đang đứng là ánh mắt hai người nào đó đang nhìn về hướng chiếc lông vũ có cùng một suy nghĩ:" Chiếc lông vũ đó không phải thứ bình thường!"

Xữ Nữ cũng không nói gì chán nản thả chiếc lông vũ theo gió cho nó bay đi. Nhưng chiếc lông vũ rời tay Xữ Nữ chưa lâu thì có một bàn tay khác vội bắt lấy chiếc lông vũ rồi nhanh chóng cất đi, là một trong hai người đứng từ xa quan sát chiếc lông vũ từ nảy giờ. Hành động đó lại được một người khác trong nhóm nhìn thấy, người luôn luôn hướng ánh mắt về phía người bắt lấy chiếc lông vũ đó. Và người còn lại có suy nghĩ chiếc lông vũ không phải là thứ tầm thường.

Mọi người cật lực lần theo mọi dấu vết và những nơi Bảo Bình có thể đến nhưng vẫn không ai tìm thấy Bảo Bình.


Hết chap 60.

Vì dạo này nghiện Facebook nên có chút chậm trễ a. Mà các đọc giả của Ay có ai là dân GHA không a?

GHA. HĐA!!! ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net