Phần 4 : Không gian riêng !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đầu tuần

Kim Ngưu hôm nay cực kì mệt mỏi ! đến mức ngủ luôn không chú ý giảng bài và bị phạt ở lại 18h ( đỗi buổi rồi ) mới được về .

Thiên Yết cũng muốn nói chuyện với cậu liền thấy đây là cơ hội tốt nên .

Thiên Yết dùng giấy chọi thầy cô , dùng phấn chén lên cái ghế giáo viên , ngủ gục cả tiếng , vv.....

Cô giáo : Thiên Yết , hôm nay em làm sao vậy ?

Thiên Yết không thèm trả lời cứ tiếp tục ngủ gục . Bà cô chửi sáng cốt , bình địa luôn và phạt ở lại trường 18h mới được về .

Các sao nhốn nháo : sao hôm nay Thiên Yết phá dữ vậy ? Mọi ngày thấy nghiêm túc lắm mà , thỉnh thoảng thì lơ bài học thôi !

Xữ Nữ : chẳng lẻ ! Thiên Yết .... Xữ Nữ vừa nói xong tên cô liền cảm thấy không khí có mùi chết người xuất phát từ Thiên Yết liền im cả người .

Ra chơi , các sao liền chuẩn bị cho tiết mục hằng năm cho nhà trường , Thiên Yết thì chẳng làm gì vì cô đã chuẩn bị từ ngày mà Bà cô nói nên thanh thản làm lơ mọi chuyện .

Bảo Bình liền qua chỗ Kim Ngưu đang ngủ gọi dậy .

Kim Ngưu thức dậy nhưng còn mơ màng

Bảo Bình : sao hôm nay mày ngủ dữ vậy ?

Kim Ngưu : Chủ nhật tuần trước , tao làm việc tăng ca gần hết ngày , 0h đến 23h .

Bảo Bình còn sốc với câu trả lời : mày điên à ? làm từ 0h ? Lúc đó có ai đâu làm hả ?

Kim Ngưu : mày nhiều chuyện quá ! tao còn làm chỗ khác nữa ! Đâu rảnh chỉ làm 1 chỗ đâu !

Bảo Bình: thế ... mày kiếm được bao nhiêu ? Bảo Bình nói với ánh mắt thèm thuồn .

Kim Ngưu suy nghĩ : ơ .... hình như .... là ...... Mắc gì tao phải nói mày ?

Bảo Bình hóa đá khi mình hi vọng nhiều vào câu trả lời rồi nhận câu trả lời thích "đáng" .

Song Tử : Bảo Bình , qua đây mua mình vài thứ cái !

Bảo Bình : rõ thưa cô nương !

Xà Phu bèn nghe câu trả lời mà kinh bỉ nghĩ thầm : làm thêm ? haha thằng này chắc nghèo kiệt xác mới làm đây . Rõ ràng mình xứng với em hơn mà , phải không Thiên Yết !

Tiếng trống vang lên .

Những tiết kiểm tra bắt đầu .

Thầy toán : chào các em ! như tuần trước thầy nói , hôm nay chúng ta làm kiểm tra 1 tiết nên các em có chuẩn bị tinh thần chưa ?

Cả lớp hóa đá trừ những kẻ đã học . 

Thầy toán : phải rồi ! Thiên Yết , Xà Phu 2 em khỏi phải làm vì các em mới vào nên chưa chắc hiểu gì đâu nhỉ ?

Thiên Yết : khỏi ! thầy phát cho em đi!

Thầy toán : nếu vậy thì điểm cột của em yếu thì em chịu nhé !

Thiên Yết gật đầu rồi bài kiểm tra tiến tới .

Bạch Dương nghĩ thầm : chết tôi rồi !

Sư Tử , Nhân Mã nghĩ thầm : cái bài này ! chết tôi rồi!

Xữ Nữ nghĩ thầm : khó quá !

Cự Giải nghĩ thầm : bài này làm sao đây ?

Ma Kết , Bảo Bình , Thiên Bình , Song Tử : dễ ợt !

Kim Ngưu nghĩ : không biết mình còn có thể làm đâu nhỉ ? ( đúng là Kim Ngưu , kiếm tiền không biết nghỉ )

Thiên Yết thì , xin lỗi , không đọc được ý nghĩ của nó !

Xà Phu liền nhìn qua bài của Sư thì thấy bài này rất khó !

Xà Phu nghĩ thầm : Thiên Yết ! em làm được không đấy

Thầy toán : thầy quên , bất cứ ai mượn đồ , xem bài , chỉ bài , nhìn nhau liền ăn 0 nhé !

Cả lớp nghĩ thầm : CÁI GÌ ?????????????

( Tác giả : hi vọng các chúng mày qua cửa ải tử thần ! )

Thầy giáo nhìn qua nhìn lại thấy có 2 người làm bài và nhanh nhất đó chính là Kim Ngưu và Thiên Yết ! Và điểm chung của 2 người hiện giờ là ngủ !

Tiết tiếp theo .

Cô ngữ tới lớp : CÁC EM , hôm nay chúng ta có bài kiểm tra 1 tiết , các em nên làm tốt để có thể lấy điểm tốt , còn những học sinh vừa nhập học thì khỏi , cầm mượn đồ , nhìn nhau , xem bài nhau , chỉ bài thì 0 điểm , giờ thì làm bài .

Vân vân và vân vân , các tiết học trôi qua ,

Ra về .

11 đứa ra về để lại 2 đứa bơ vơ với nhau .

Kim Ngưu thì chỉ có việc liếc nhìn qua cửa sổ nhìn ảnh mặt trời . Thiên Yết chẳng còn làm gì hơn ngoài lấy điện thoại ra nghe nhạc .

~15 phút sau~

Thiên Yết nhìn Kim Ngưu mới nhớ ý định ban đầu của mình . Cô liền tiến tới .

Thiên Yết nhẹ nhàng hỏi : Kim Ngưu !

Kim Ngưu : chuyện gì ?

Thiên Yết : cậu là người bị hội chứng Marie Antoinette phải không !

Kim Ngưu : làm sao cậu biết ?

Thiên Yết : Chủ quán nói !

Kim Ngưu : vậy sao !

Thiên Yết ngồi xuống cạnh Kim Ngưu .

Thiên Yết : sao cậu không xài tiền ? với nhiều năm kiếm cậu cũng đủ sống mà !

Kim Ngưu im lặng rồi nói : Tôi sẽ không trả lời câu hỏi đó đâu ! hi vọng cô bỏ cho !

Thiên Yết hết chuyện nói , liền Kim Ngưu mở lời trước .

Kim Ngưu : đói quá ! chắc kiếm gì ăn thôi !

Nhắc tới đói bụng thì dạ dày của Thiên Yết cũng biểu tình theo !

Kim Ngưu : cô cũng đói à ?

Thiên Yết giờ đỏ mặt như quả cà chua chính mọng , ngượng nói : ừ !

Kim Ngưu : cô ăn gì ? tôi mua !

Thiên Yết : nhưng giờ bà cô không cho ta ra ngoài mà !

Kim Ngưu:  nhưng bà cô có cấm ra ngoài làm WC hay kiếm ăn đâu ! Nói xong liền đi ra .

Thiên Yết : mua 1 lon mì là được rồi !

Kim Ngưu : ngộ ta ! tưởng con của các đại gia thường ăn sang mặc sướng , ăn đồ thượng hạng chứ đâu phải ăn đồ bình dân vậy đâu !

Thiên Yết tức nói phản : Mua đi ! Đồ nhiều chuyện !

Kim Ngưu cũng giật mình : Nhờ người ta mua vậy mà nói thế thì đừng hòng tôi mua giùm ! nói xong Kim Ngưu đi ra khỏi lớp .

10 phút sau .

Thiên Yết nghĩ thầm : đói quá ! mình buồn ngủ nữa chứ !

Một mùi thơm ngào ngạt bay ra từ cánh cửa , cánh cửa mở ra thì thấy Kim Ngưu trở về với chỉ duy nhất 1 ly hộp mì !

Thiên Yết chưa kịp nói gì thì Kim Ngưu xen ngang thẳng .

Kim Ngưu : cái hộp này là của tôi chứ không phải của cô đâu ! Nói xong Kim Ngưu liền ăn để cho Thiên Yết nhìn mà phát t-h-è-m .

Kim Ngưu thấy vậy hỏi : ăn không ?

Thiên Yết : anh ăn rồi thì mất gì tôi phải ăn !

Kim Ngưu : không thì thôi ! đói ráng chịu !

Một lúc sau , Kim Ngưu cũng ăn xong thì Thiên Yết cũng gần tới cực hạn của mình .

Thiên Yết nói gở : Đói bụng quá ! làm ơn cho tôi ăn ! Nói xong Thiên Yết nhắm mắt lại vì cơn đói !

Tự nhiên cô mở mắt lợp chợp thì thấy 1 ly mì nóng hổi trước mắt mình liền vọi chọp lấy .

Kim Ngưu : ăn cũng xấu nét quá nhỉ ?

Thiên Yết nghe thấy mặc kệ , tiếp tục ăn cho xong ly mì để lót dạ ! Lúc cô ăn thì Kim Ngưu nhìm chằm chằm khiến cho cô còn phải ngượng , đỏ mặt lúc ăn .

Đứt sợi mì cuối cùng thì Thiên Yết cũng đã cái dạ dày mình nhưng chưa no .

Kim Ngưu : giờ cô thấy chưa ?

Thiên Yết : thấy gì ?

Kim Ngưu tạch lưỡi nói phát ghét : Giờ cô đã thấy cơn đói của mình chưa ?

Thiên Yết : rồi ! thì sao ?

Kim Ngưu : trên cái đất nước này cũng có rất nhiều người như cô đấy ! giờ cô hiểu chưa ? khi một ngày tài sản của mình  bị cướp mất hay cạn kiệt , thì cô sẽ giống những người như cô đang đói khát mà chết đói qua ngày đấy !

Thiên Yết im lặng nghe bài thích đáng của Kim Ngưu rồi nghe nhạc .

Kim Ngưu trở về ngồi chỗ của mình ngay chỗ Thiên Yết kế bên đang nghe nhạc .

Thiên Yết : nghe không ?

Kim Ngưu : không ! nói thẳng 1 câu .

Thiên Yết : có sao đâu ! đồ của tôi mà , đâu phải đồ của anh đâu mà sợ !

Kim Ngưu : xin lỗi nhé ! từ trước đến giờ tôi chả thích mượn đồ ai cả .

Thiên Yết lấy 1 cái tay loa nghe và gắn cho Kim Ngưu mà nói : vậy thì tôi sẽ là người phá lệ của anh !

Kim Ngưu cũng đành cùng nghe liền thắc mắc hỏi .

Kim Ngưu : bản này là I hate you , I love you đúng không ?

Thiên Yết : đúng ! cứ tưởng anh không biết gì về nhạc chứ . Nói xong Thiên Yết mệt mỏi vô tình dựa vào bờ vai của Kim Ngưu !

Kim Ngưu thường thì vô duyên , xô ra khỏi người mình ra chỗ khác , chính vì vậy mà có ai muốn có được anh cũng rất khó , Thiên Yết là người đầu tiên mà Kim Ngưu cho dựa ngủ .

Thiên Yết nói mơ : Làm ơn .... đừng bỏ em lại ....... Thiên Thiên !

Kim Ngưu nghĩ : Cô , đã có người yêu rồi sao ? chắc người đó bỏ cô lại giờ mới thành ra như vậy đúng không Thiên Yết !

15 phút cuối cùng , bầu trời đã tối ! Nhiệt độ giảm mạnh .

Kim Ngưu : tối nay lạnh thật ! với cô chuyện này chắc quá sức rồi nhỉ ? Kim Ngưu liền lấy chiếc áo của mình đắm cho cô giữ ấm .

Một lần nữa Thiên Yết lại nói mơ : ấm quá ! ....( phải chi nó kéo dài được thì tốt biết mấy ) <--- những lời mà Thiên Yết chưa nói được )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net