Chương 23: Rất giống Cự Giải.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi ăn sáng bên chiếc bàn đơn giản và những món ăn vừa miệng, những cô gái lại tiếp tục rời khỏi nhà để đối diện với những sự việc, câu truyện sắp được diễn ra vào ngày hôm nay. Họ không biết liệu sẽ có những việc gì, những câu truyện đặc biệt gì xuất hiện trước mắt họ để dạy cho họ một bài học gì đó trong đời, chỉ biết một khi đã rời khỏi nhà, đã chia nhau mỗi người một hướng thì sẽ không thể chỉ đơn giản là một cuộc gọi đến gia đình là có thể cứu được bản thân, mà họ phải tự mình vượt qua những khó khăn của chính mình.

Song Tử mặc một chiếc áo sơ mi sọc xanh cùng chiếc quần jean màu sẫm bước từng bước đầy kiêu ngạo bằng đôi giày cao gót mình đang mang để đến khu thiết kế làm công việc mà mình cần làm. Công ty hiện tại cũng chỉ có vài bóng người bởi thời gian để bắt đầu làm việc vẫn còn rất xa, cũng bởi không đến trễ giờ hay sát giờ cho nên cô rất thong thả bước chậm, tay thì lướt điện thoại.

Đứng trước chiếc thang máy của công ty, cô mới ngước lên ấn nút bước vào. Khi mà cánh cửa vừa chuẩn bị khép lại lần nữa thì nó lại được mở ra, cô hơi hoảng hồn ngước lên nhìn người sắp bước vào bên trong cùng cô. Người ấn nút mở thang máy lần nữa là Ma Kết, cô có chút không vui nhìn người với cái danh chủ tịch đang sắp bước vào, nhưng cô cũng chẳng bày tỏ gì ra mặt, cô chỉ theo đúng cái khuôn lịch sự của một người nhân viên bình thường chào cậu một tiếng.

Cửa thang máy sau đó được đóng lại, cô không lướt điện thoại nữa, chỉ đứng nhìn cái màn hình bên cạnh chiếc thang máy đang hiển thị từng tầng một. Cô không sợ cậu ta chức cao hay vì cậu ta là nam chính, bởi đơn giản những điều đó không nằm trong cốt truyện của cô, cậu và cô ngoại trừ cái danh chủ tịch và nhân viên thiết kế ra thì mọi thứ điều không có gì liên quan đến nhau cả. Chỉ là Song Tử cô đã trải qua một số chuyện không tốt, mà trong những chuyện không tốt ấy đều có hình ảnh của những người với cái danh phái mạnh, cho nên cô rất dè chừng bọn họ.

Cô không hề biểu hiện ra mặt việc bản thân không muốn đứng cạnh Ma Kết, nhưng trong lòng lại rất mong chiếc thang máy sẽ đi đến tầng làm việc của cô thật nhanh. Chợt Ma Kết quay ra nhìn cô, lúc này tim cô đập nhanh hơn bình thường, đấy không phải là cảm giác rung động, đấy là cảm giác thoát tim khi mình đối diện với điều mình dè chừng. Bị nhìn đến, sắc mặt Song Tử cô cũng chẳng còn có thể bày ra vẻ bình tĩnh thoải mái bình thường nữa, nó bị kém đi vài phần.

Mà Ma Kết khi nhìn đến cô, trông thấy sắc mặt của cô, hoàn toàn không hề nghĩ đến việc bản thân là lí do làm cô bị kém sắc, cậu chỉ nghĩ có lẽ cô không được khỏe. Thế là cậu hỏi: "Song Tử, cô không khỏe sao? Có cần nghỉ một hôm không?"

Song Tử bị hỏi đến, không được thoải mái nặng ra nụ cười mỉm. Cô nhìn về phía màn hình hiển thị số tầng của thang máy, cầu mong nó sẽ nhanh chóng đi đến tầng làm việc của mình. Dù cho hoảng loạn, không tự nhiên thế nào đi nữa, thì Song Tử cô vẫn hiểu được phép lịch sự quan trọng thế nào, thế là cô trả lời lại Ma Kết: "À tôi không có bị gì đâu. Chỉ là tôi thức hơi sớm nên không được tỉnh táo cho lắm."

Ma Kết nghe câu trả lời, nhìn sắc mặt cô ngày càng kém, cuối cùng cậu chỉ thể ậm ừ bỏ qua việc hiện tại cô đang thế nào. Chợt những dòng suy nghĩ vu vơ kéo cậu đến những hình ảnh vào buổi ăn hôm trước, nhớ về cô và "cựu" chủ tịch nọ, bèn hỏi: "Cô và vị nữ chủ tịch đã phá sản Thiên Bình là gì của nhau nhỉ? Hai người như không thích nhau lắm thì phải."

Song Tử cố bình tĩnh nhất có thể để trả lời câu hỏi: "Đó là..."

Câu nói chưa kết thúc thì cửa thang máy mở ra. Cô như bắt được vàng, vội vàng cười nhẹ bảo khi khác nói những việc này sau bởi đã đến nơi làm việc rồi. Sau đó thì cô cũng chẳng chần chừ gì nữa mà bước nhanh rời khỏi thang máy.

Cô bước vào bàn làm việc của mình, nhìn mấy bản vẽ được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp của Bảo Ly. Cô bé này nhỏ hơn cô một tuổi, cô nhỏ hơn một tuổi với chị của em ấy. Cô hai mươi mốt tuổi, mà nếu tính ra Bảo Ly chỉ mới hai mươi thôi nhỉ? Hai mươi tuổi, là bằng tuổi với Kim Ngưu rồi. Chỉ là tính cách cả hai lại cực kì trái nhau.

Nhưng nếu như so với Cự Giải thì hai người họ lại có rất nhiều điểm tương đồng, như là cái tính hiền như cục đất khiến người ta trông vào mà không dám nghĩ sẽ có thể loại người như thế. Chỉ khác ở mỗi điểm một người thì không dám nói ra những điều mình nghĩ đến, còn một người thì muốn chia sẻ hết ra ngoài. Từ khi xuyên đến nay, Song Tử cô với cái danh chị gái của Bảo Ly đã rất nhiều lần muốn bên cạnh và hiểu cô bé nhưng rồi đều thất bại, chắc có lẽ cô chị của cô bé trước đây đã rất xa cách và làm tổn thương cô rất nhiều. Đến hiện tại, Song Tử cô vẫn luôn cố làm một người chị thật tốt nhưng có lẽ để hiểu Bảo Ly hoàn toàn là một điều rất khó. Cự Giải thì sao nhỉ? Cự Giải cũng hiền như thế nhưng lại sẵn sàng bày tỏ những thứ mà mình mệt mỏi, đau đầu hay buồn cười. Chắc cũng bởi việc chia sẻ ấy khiến cô không phải mang tâm trạng nặng nề, buồn tẻ cho nên nụ cười của cô rất đẹp, đẹp đến mê mẩn.

Nghĩ đến Cự Giải, nghĩ đến nụ cười tỏa nắng của cô ấy, Song Tử chợt hồi tưởng mà si mê làm sao cái hình ảnh kia. Phải chi vẫn ở thế giới bên kia để nhìn Cự Giải trong chính cơ thể cô ấy nhỉ? Cự Giải ở thế giới bên kia là hoa khôi của trường cô ấy học, cũng bởi mang khuôn mặt nhỏ nhắn, thân hình vừa vặn, cái mũi cao cùng đôi mắt duyên làm hút hồn người khác. Nghĩ đến nụ cười của Cự Giải mãi, mà Song Tử cũng quên mất hiện tại đang là giờ làm việc mà vô thức vẽ Cự Giải.

Mãi rất lâu, khi tiếng gọi của Bảo Ly vang lên, Song Tử mới hoàn hồn nhận ra hiện tại đang là môi trường làm việc. Bảo Ly gọi cô giúp mình xem chỉnh sửa bản thiết kế. Cô khựng người một lúc thật lâu, sau đó thì mới cầm lấy xem xét mẫu thiết kế.

"Ở mặt chính của dây chuyền em dùng đá màu này làm nó hơi thiếu điểm nhấn, nên chuyển màu hoặc đổi sang một kích thước khác."

Bảo Ly nghe xong thì hiểu ý, kéo ghế ngồi cạnh cô rồi bắt đầu chỉnh sửa bản mẫu thiết kế. Cứ thế họ si mê vào công việc mà không còn nhận ra những âm thanh phát xung quanh.

Sau khi chỉnh sửa lại bản thiết kế, Bảo Ly đưa cho Song Tử: "Thế này sao?"

"Ơ, chủ đề là gì nhỉ? Chị quên mất rồi."

"Haha, chủ đề là "ánh trăng trắng" nha."

"Ủa, vậy lạc đề rồi."

"Ơ kìa, vậy sửa lại làm sao."

"Đây đưa chị." Song Tử cầm bản mẫu, cánh tay thoăn thoắt thêm thắt vào đôi ba chi tiết ẩn. "Vậy được rồi."

"Đẹp thật đấy!" Bất chợt có một âm thanh xa lạ vang lên khiến cho hai chị em họ giật mình nhìn lên. Song Tử nhìn ba người con trai đang đứng sau lưng họ, lại lần nữa không được ổn lắm mà cố chào hỏi họ.

"Sợi dây chuyền rất đẹp." Sư Tử khẽ cười vì dáng vẻ của hai cô gái, rồi khen bức vẽ mẫu của Bảo Ly và Song Tử.

Bảo Ly lúc này nói: "Cảm ơn vì lời khen của anh, Hạo tổng."

Sư Tử lúc này đối mặt với Bảo Ly, cậu hơi ngưng lại nhìn đôi mắt của cô lâu một chút, khi nhận thức được bản thân thì mới rũ mặt quay đầu đi. Cậu nói: "Hôm nay tôi đến là có chút chuyện cần hợp tác, nghe bảo hai người là thiết kế chính của công ty cho nên tôi đến đây để tìm hai người bàn chút việc."

Song Tử gật đầu đồng ý, Bảo Ly thì cũng vui vẻ cùng họ rời khỏi để bàn bạc. Bất chợt Sư Tử hơi dừng lại đi đến bàn của Song Tử, cánh tay cầm lấy bức tranh vẽ một cô gái xa lạ với nụ cười tươi hiền thục. Cậu lại khen: "Bức tranh này đẹp thật đấy, rất có hồn. Không biết cô đang vẽ ai nhỉ?"

Song Tử nhìn bức tranh, cắn môi nghĩ nghĩ một chút sau đó trả lời: "Đó là một người bạn của tôi."

"Người này..." Sư Tử nhìn bức tranh như cảm thấy quen thuộc liền vang lời.

"Có vấn đề gì sao Hạo tổng?" Song Tử hỏi, mày nhíu chặt.

"Không có gì, chỉ là người này... Tôi cảm thấy hợp với Cự Giải..." Cậu không rõ thế nào, chỉ là tính cách cửa Cự Giải rất giống với người trong tranh.

Song Tử hoảng hồn một lúc nhìn cậu chàng đưa ý kiến về bức vẽ. Ôi, hai gương mặt khác nhau mà vẫn đoán chuẩn xác là ai luôn sao?

"Có thể cho tôi bức tranh này không?"

"À, được chứ."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net