Chap 16: Thông điệp từ Song Ngư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Cái gì, mất rồi ư?!-Ma Kết sau khi nghe cấp dưới thông báo điều gì đó, liền kinh ngạc hỏi lại như để chắc rằng mình không nghe nhầm.

-V-vâng...-Cậu trai trẻ kia lắp bắp trả lại, biểu tình của Ma Kết có chút khiến cậu giật mình. Đây là lần đầu tiên cậu thấy đội trưởng mất bình tĩnh như vậy.

Mất rồi.

Thứ gì mất?

Chiếc vòng tay cùng bức thư thông điệp từ cô ấy, đã biến mất không một dấu tích, như thể, nó chưa từng tồn tại.

Nghe nói rằng hoa cúc dại vẫn còn, nhưng chúng bị úa tàn, một cách không tự nhiên. Giống như, bị chuốc thuốc độc hơn là tự héo mòn.

-Alice.-Ma Kết quay sang người đứng bên cạnh, đôi mắt sắc lạnh nay lại càng nghiêm nghị hơn.-Báo cáo cho tôi tình hình trong những ngày tôi ngất. Những kẻ kia hiện tại có động tĩnh gì không?

-Vâng.-Alice nghiêm chỉnh lại bản thân, bắt đầu trình bày.-Sau sự việc diễn ra vài ngày trước, đội Bạch kỵ sĩ cũng được huy động đến để điều tra, tuy nhiên không còn một dấu tích gì ở đó cả. Nồng độ ma lực cũng hoàn toàn không còn, thậm chí, đến vết tích của ma pháp hay thứ gì cũng hoàn toàn không có. Như thể, cuộc chạm trán với chúng hôm bữa là không tồn tại.

Ma Kết lúc này mới sững người, như thể đã nhận ra ý đồ thực sự của chúng. Nhưng, giờ này nhận ra thì được quái gì nữa?

Cuộc gặp này chỉ như mồi nhử, dụ hết những người bảo vệ-hay với chúng còn gọi là chướng ngại vật, ra khỏi địa điểm thực hiện nhiệm vụ, có thể nhanh chóng lấy thứ cần tìm mà không chút tốn sức nào. Một chiến lược thường thấy nhưng cũng thật hữu ích-Điệu hổ li sơn.

Chúng lấy đồ xong xuôi cả rồi, liền rời đi không còn gì nuối tiếc.

Ma Kết càng tự trách bản thân hơn. Phần thắng kì này hoàn toàn nghiêng về phe địch, để chúng làm được đến bước này, cũng là do cô tiếp tay.

Ở đâu đó, cũng có người đang rơi vào trầm cảm sau khi nghe tin.

Không ai khác, chính là Sư Tử, vừa phải chật vật về khi mới xong nhiệm vụ giao thiệp chết tiệt trong tình trạng tâm lý bất ổn liền nghe manh mối duy nhất về em gái bay màu không dấu vết, anh có cảm giác bản thân dường như sắp rơi xuống đáy vực thẳm luôn rồi.

Cái quái gì mà tuần này như gì vậy?

Sư Tử không ổn, anh ta không ổn tí nào.

-Điều tra sao thì điều tra, tìm được manh mối nào nhất định phải ghi chép và báo cáo đầy đủ, tuyệt đối không được để thiếu sót!-Sư Tử như tức điên mà hét lên với người đầu dây liên lạc bên kia, chẳng chịu đợi họ nói thêm liền tuỳ tiện cúp máy, kết thúc cuộc gọi đầy tuyệt vọng.

Mọi thứ đều cho thấy kẻ thực hiện đã cực kì tỉ mỉ trong từng bước kế hoạch, mọi hoạt động đền không để lại dấu vết, càng không có sai sót trong tính toán nên việc điều tra về chuyện này chẳng khác nào mò kim đáy bể, tuyệt vọng không thôi.

Thế nhưng Sư Tử vẫn muốn dò tìm cho bằng được, mong rằng điều kì tích sẽ xảy ra, biết đâu được chúng có để lại thứ gì quan trọng thì sao?

Mệt mỏi ngả lưng lên giường, mấy nay đã có quá nhiều chuyện xảy ra để bản thân anh chịu nỗi, nhưng coi như vẫn là khá nhẹ nhàng hơn "quãng thời gian" ấy.

Lý do anh muốn tìm cho bằng được bức thông điệp ấy một lần nữa, cũng là do lời nói của Thiên Yết trước khi về, cộng thêm có tin từ cấp dưới của anh rằng, hình như tờ thông điệp ấy thật ra là hai tờ mỏng dán lại, tức là có thể bên trong còn thông tin cần thiết. Ấy thế mà chưa kịp làm gì liền bị lấy đi, với Sư Tử mà nói, là một điều thực sự rất tệ.

Có lẽ người hứng chịu ngọn lửa điên cuồng này của anh nhiều nhất, không ai khác chính là đơn vị được giao quản lý và bảo vệ thông điệp của cô ấy.

Chưa kịp nằm trên giường lâu, liền nghe thấy tiếng gõ cửa. Sư Tử liền phải miễn cưỡng ngồi dậy ra tiếp khách, trong lòng không vui cho lắm.

-Kim Ngưu?-Sư Tử vừa mở cửa đã bắt gặp cậu trai tóc nâu quen thuộc, nhưng không chỉnh chu như mọi ngày, tóc tai và quần áo của cậu đều xộc xệch thấy rõ. Bản thân cậu cũng đầy mồ hôi, hô hấp đầy khó khăn như thể cậu mới tức tốc chạy quãng đường dài đến đây.

-Thưa đội trưởng, đội điều tra trong lúc tìm kiếm đã phát hiện được bức thư này ở vị trí đội trưởng Hoàng kỵ sĩ bị tấn công vài ngày trước ạ!-Kim Ngưu liền nhanh chóng đưa ra một tấm thiệp trắng xinh đẹp, bên trên còn có hoạ tiết hoa lan chuông-một trong những loài hoa mà người em gái yêu quý của anh thích nhất. Ở vị trí ghi tên người nhận còn có nét chữ ngay ngắn mà cẩn thận, ghi: Gửi người anh trai mà tôi quý mến nhất, Sư Tử.

Sư Tử nhanh chóng mở bức thư ra, nội dung nhanh chóng hiển hiện ra trước mắt anh. Nó chỉ vọn vẹn nhiêu đây ý:

Đừng tìm kiếm em nữa, đó không phải mục đích chính của chúng ta, và việc tìm em, không phải là việc anh nên làm. Đừng lo, đã có người khác thay anh việc đó rồi. Việc duy nhất anh cần làm chính là, tìm hiểu về "cội nguồn" của chúng ta.

Chẳng lẽ, anh không thắc mắc chúng ta đến từ đâu sao?

Anh sau khi đọc xong liền có chút kinh ngạc, nhưng rồi cũng bình tĩnh lại mà suy xét nội dung thư. Có lẽ mấy ngày nay đã gặp không ít chuyện phiền toái khiến Sư Tử gần như miễn nhiễm với những thứ tưởng chừng sẽ gây bất ngờ lớn này.

Từ khi còn là một học sinh của học viện, anh đã được nghe rằng, bản thân anh và Song Ngư, vốn là người đến từ Bắc Âu-tộc người được truyền rằng là sứ giả của thần đến giúp đỡ loài người. Nhưng kì lạ một điều rằng, những tộc người đến từ xứ sở lạnh lẽo đã từng mĩ lệ và xinh đẹp ấy, sau sự kiện kinh hoàng đã từng diễn ra ở "Thời đại cũ"-Đại thanh trừng, đa phần đều đã bị tiêu diệt hoặc di cư sang nơi khác mà sinh sống, lập gia đình, tức là đều đã hoà làm một (lai) với những tộc người khác, hoàn toàn không còn ai mang dòng máu chuẩn.

Tuy nhiên, anh và Song Ngư lại là ngoại lệ, điều đó khiến nhiều người, tất nhiên là có cả bản thân anh, cũng trở nên tò mò về bản thân mình, về gia đình thực sự của cả hai.

Có một chuyện đến giờ anh vẫn không hiểu, vì sao năm ấy khi xét ra được máu và ADN của anh và Song Ngư thuộc tộc người Bắc Âu, cha của Bảo Bình lẫn thầy hiệu trưởng liền khuyên anh không nên báo kết quả này cho em gái biết, mà chỉ nên nói là: hiện vẫn chưa có kết quả trong cuộc xét nghiệm.

Tuy nhiên cách diễn đạt trong bức thư này cho thấy, Song Ngư đã biết bí mật đó rồi, thậm chí đã biết từ những năm tháng khi cô còn "sống".

Nhưng điều anh quan tâm hơn, chính là việc cô nói anh nên điều tra về "cội nguồn" của cả hai. Anh hiểu nó không chỉ dừng lại ở việc nói về chủng tộc của cả hai, mà còn là về cha mẹ thực sự của hai người, về nguồn gốc và thân thế thực sự của cả hai.

Có thể, cô cũng đã biết được nguyên nhân vì sao cả hai lại có thể có được dòng máu thuần sau suốt cả thiên niên kỉ khi người Bắc Âu đã chẳng còn ai.

Bỗng anh phát hiện sau lưng bức thư có chút gì đó hơi ướt, lại nhớ đến một trò chơi hồi nhỏ hai anh em từng chơi, cả hai dùng một dung dịch ví như nước chanh hay sữa vẽ lên một tờ giấy sau đó hong khô, nhìn bằng mắt thường sẽ chẳng thể thấy thứ đã được ghi nhưng chỉ cần hơ qua lửa hoặc nhúng tờ giấy vào trong nước, tuỳ từng loại dụng dịch sẽ hiện lên, cực kì thần kì.

Mùi hương còn lưu lại trên giấy là một mùi ngọt ngào, có lẽ chính là nước đường.

Sư Tử nhanh chóng đến bên bàn, bật một chiếc hộp quẹt lên rồi đốt một ngọn nến gần đó. Nhanh chóng hơ tờ giấy qua, từng chữ, từng chữ hiện lên. Từng chữ đều khiến Sư Tử phải chú tâm, càng chú tâm càng hiểu rõ, càng hiểu rõ càng kinh hãi những gì được viết. Môi anh mấp máy như muốn thốt ra gì đó, có lẽ là từ biểu hiện cho sự kinh ngạc tột cùng này.

-Đội trưởng?-Kim Ngưu thấy Sư Tử có điều gì bất thường, liền lo lắng hỏi.

-Tập trung lực lượng lại, cũng như liên hệ được người bên nhóm ma pháp sư càng tốt. Chậm trễ nhất phải là sớm mai có mặt đầy đủ. Đây là thông tin quan trọng bậc 8, đừng chần chừ.-Sư Tử gằn giọng ra lệnh, vẻ mặt anh trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết, có lẽ, biểu tình này đã xuất hiện và biến mất từ sau "Đại thảm hoạ" rồi.

-Vâng.-Thấy biểu hiện của Sư Tử, cậu cũng không nói gì thêm, nghe theo chỉ thị liền chạy đi thực hiện. Còn Sư Tử cũng nhanh chóng rời khỏi phòng, anh, còn phải thực hiện việc này.

Bức thư đặt trên bàn cũng nhẹ nhàng rơi xuống đất, hiển thị lên dòng chữ ở mặt sau.

Chuẩn bị lực lượng cho cuộc chiến kì này cần chú trọng binh đoàn ma pháp sư, tuyệt đối không được chủ quan, cuộc chiến này tưởng dễ nhưng cực kì khó, không được phép để xảy ra sơ sót.

Hãy xuất kích ở phía Bắc đánh xuống và Tây Nam đánh lên, tập kích chúng ở rừng hoặc vực càng tốt, và chọn ban đêm để tập kích. Chúng là những "thực vật" cần ánh sáng, càng tối càng thuận lợi cho ta.

Và cẩn thận "gián", không phải là người mới hay xa lạ, họ có thể đang ở ngay bên cạnh anh đấy, những kẻ phản bội tuyệt vời.





Cẩn thận Cự Giải.
~Hết chap 16~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net