Chap 5: Gặp lại người bạn cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin lỗi mọi người vì dạo này khá bận nên mình không đăng thêm chap nào, cũng như là cảm ơn các bạn đã theo dõi đếp chap này nhé. Mong rằng trong tương lai mình vẫn sẽ có thể cùng đồng hành với các bạn đến cuối bộ truyện♪♪
Và giờ, ta cùng tiếp tục câu chuyện còn dang dở nào!
———————————————————————
Sau khi một cấp dưới đến báo tin, Sư Tử nhanh chóng đi theo tên cấp dưới đó dùng ma pháp dịch chuyển đến nơi gặp chuyện.

Chuyện gì xảy ra à? Một con hổ thuộc tính lửa của học viện bỗng tìm cách thoát được ra ngoài, đang điên cuồng tàn phá mọi thị trấn phía Đông của Thiên Quốc. Nó đi đến đâu, ngọn lửa liền theo chân nó, đốt phá đến đó. Khung cảnh quả thực rất kinh khủng. Tiếng la, tiếng thét thất thanh của mọi người làm cảnh tượng đã hỗn loạn nay còn hỗn loạn hơn gấp trăm lần.
Sư Tử nghiến răng nghiến lợi, tức giận ra lệnh cho thuộc hạ:

-Sơ tán hết dân chúng ở đây nhanh, đồng thời gọi thêm đội chi viện đang ở phía Đông! Trong thời gian đó ta sẽ đấu với con quái này!

-Nhưng thưa ngài, đây là Mãnh Hổ thuộc tính hoả đã đạt đến cấp S rồi ấy ạ, hai thánh nhân cũng phải chật với với n-
-Không nhưng nhị gì hết, nhanh lên! Ngươi muốn chết thì cứ ở lại đây!-Sư Tử gắt gỏng. Tên thuộc hạ kia cũng chỉ biết sợ hãi làm theo lệnh, nhanh chóng phân phó cho lính lác hướng dẫn dân làng tới nơi an toàn.

Anh ghét nhất là những kẻ đã đứng giữa chiến trường rồi mà còn lắm lời, nhưng điều mà khi nãy thuộc hạ lo lắng cũng không sai. Trước mặt anh bây giờ là con Mãnh Hổ mà học viện trước đây đã từng bị phong ấn. Nó đáng sợ vì vừa có khả năng tàn phá mọi thứ trên diện rộng, vừa có sức rất bền nên việc chỉ một mình anh thì chắc chắn sẽ rất khó đối phó, nhưng không sao, anh đã có cách.

Điểm yếu chí mạng của con quái vật này chính là nước, nếu như vào thì sức mạnh của nó sẽ bị giảm đáng kể. Gần ngôi làng này có một con sông lớn nên coi như đây là trong cái rủi cũng có cái may, chỉ cần có thể dụ được nó tới rồi nhảy xuống, việc xoay sở để tự hạ nó rồi phong ấn chỉ là chuyện cho thời gian. Nếu không thể làm được thì hồi nữa cũng sẽ có chi viện nên giờ chỉ cần lo giảm thiểu tổn hại đến xung quanh trong khả năng là được rồi.

Sư Tử cầm chắc thanh kiếm trong tay, mặt đối mặt với con mãnh thú. Thấy được mục tiêu mới, nó liền phóng nhanh tới, cố vồ lấy con mồi. Sư Tử né nhẹ nhàng. Cứ thế, đúng như kế hoạch, anh đóng vai trò như một chỉ huy, dẫn dắt con hổ đói đó đến gần sông. Tưởng như mọi thứ thuận lợi cho đến khi anh nhận ra điều bất thường. Con hổ ấy hoàn toàn miễn nhiễm với nước?!
Rõ ràng đã xuống tận sông, nhưng sức mạnh của nó không hề suy giảm, làm thế nào? Bỗng gương mặt anh hoàn toàn biến sắc, nhận ra mình bị lừa ngay lúc này thì chỉ còn biết cười trách mình ngu ngốc.

Trên cơ thể của con quái này đã được phủ một lớp ma pháp kháng nguyên tố tự nhiên, tức là nó có thể hoàn toàn kháng băng, nước trong tự nhiên, chỉ có ma pháp mới khắc chế được. Thực ra cũng không trách được vì loại ma pháp đó rất khó thấy, chỉ trừ phi để nó tiếp xúc với nước như hiện tại mới hiện ấn ma pháp trên người. Nhưng có một sự thật rằng nó chỉ khó thấy với những người luyện ma pháp đơn giản, chưa thành thánh nhân nhưng đẳng cấp như Sư Tử thì dễ dàng thấy được nó, vậy chỉ còn một khả năng: kẻ dùng ma thuật này cũng đã đạt được cấp thánh nhân nên việc che giấu dễ như trở bàn tay.

Sư Tử dường như đã nhận ra thủ phạm là kẻ nào, nhưng trước tiên phải xử lý con quái trước mặt này rồi mới tính tiếp. Thực ra nãy giờ anh gặp một bất lợi khá lớn, vì cả hai đều cùng hệ Hoả nên chắc chắn sẽ không dùng được ma thuật lên người nó, khiến cho trận chiến thêm khó khăn hơn. Nhưng đó vốn chả là gì với một người đã được luyện tập bài bản như anh, bằng chứng chính là anh đã dễ dàng cắt mất một bên chân của nó và nhờ dùng chút ma pháp mà khiến chân của nó chẳng thể mọc lại. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, nó vẫn có thể chạy khắp nơi tung hoành bình thường như thể cái chân khi nãy chả là gì quan trọng với nó.

Trận chiến càng ngày càng căng thẳng, bất lợi nghiên rõ về phía Sư Tử. Việc không dùng ma pháp mà còn cố phải giảm thiểu mức thiệt hại với xung quanh đã trở thành gánh nặng cho anh, không thể tự tiện thể hiện như bình thường được. Cộng thêm việc một thời gian trước anh vừa mới bị chấn thương nặng ngay vùng bụng, giờ nó đang bị loét ra lại và máu cứ dần rĩ ra, thấm đẫm phần áo trắng của anh. Sư Tử chỉ biết cố gắng câu giờ để quân chi viện đến, miệng không quên rủa bọn người kia sao lại đến trễ thế, rõ là căn cứ gần đây thế mà giờ chưa thấy, bộ muốn làm khổ nhau hay gì?

Mà khoan, chỉ huy khu vực đó hiện tại, đừng nói là hắn nhé?

Anh lắc đầu rồi đứng lên tiếp tục. Hơi thở đã dần gấp hơn, nhờ trở thành thánh nhân nên sức chịu đựng của anh đã hơn bình thường chứ nếu không thì nãy giờ đã bị con quái xơi mất rồi. Bụi khó bay mù mịt xung quanh, cản trở tầm nhìn khiến anh càng thêm bất lợi. Cố gắng dùng "Thần nhãn" đã quan sát xung quanh, nhưng có lẽ vì mệt mỏi nên sức mạnh cũng giảm đáng kể, chỉ biết dùng trực giác để né con quái điên cuồng lao đến.

-Xin lỗi vì đến muộn nhé, có vẻ anh vẫn sống tốt sau khi dính mấy đòn của nó nhỉ?- Một giọng nam êm dịu vang lên, nhưng nội dung thì lại chả êm dịu tí nào.

-Mẹ nó, đã biết đến trễ rồi thì nhanh xuống mà giúp.-Sư Tử tức giận không nhịn nổi mà phải buông ra luôn câu chửi thề. Vốn anh thuộc tuýp người cực kì nghiêm túc và không muốn cho cấp dưới thấy bộ mặt xấu của mình rồi học theo, nhưng cứ đứng trước mặt tên này thì cái miệng của anh chưa bao giờ nhịn được mà toàn buông ra lời hư hỏng.

Khói bụi tan dần, hiện ra một chàng trai trẻ với mái tóc màu nâu rêu với đôi mắt màu trắng xanh, mặc bộ quân phục màu xanh dương đậm, nở một nụ cười với người đang mệt lả trước mặt mình. Với các cô gái khác thì đó có lẽ là nụ cười toả nắng, đốn bao nhiêu tim các thiếu nữ mới lớn, nhưng với Sư Tử lại khác, anh hiểu, rõ là cái mặt đó đang khiêu khích anh. Nụ cười đó như thay cho câu "Ôi trời, xem đội trưởng đội Bạch kỵ sĩ đáng thương chưa kìa.", nghĩ mà tức, được lắm, về lại tổng bộ biết tay tôi.

Ánh mắt của chàng trai trẻ hướng về con mãnh thú, nheo mắt lại một chút rồi nhẹ nhàng tiến đến chỗ nó, một cách từ tốn. Con quái kia vẫn lao đến, nó đâu biết được kẻ trước mặt mình đáng sợ nhường nào.

"Xoẹt"-một tiếng vang lên nứt trời, chém đứt đôi con quái đó, nhanh đến mức Sư Tử cũng trố mắt ngạc nhiên vì chưa kịp nhìn. Chàng trai ấy, vẫn đứng yên ở đó, vẫn cái phong thái thanh nhã đó, chỉ là có cầm thêm một thanh kiếm nước do anh tự tạo ra. Tiến đến chỗ con vật đang hấp hối, anh đặt tay lên đầu nó, nhẹ nhàng nói:

-Chúc ngủ ngon nhé, cậu bé đáng thương.- Nhanh chóng dùng thuật thuỷ, tạo ra một chiếc lòng lớn rồi nuốt chửng hoàn toàn con vật đó.

Bọn lính lác chỉ mới chạy đến, đang ngơ ngác không biết chuyện gì mới diễn ra. Còn Sư Tử lúc này đang đứng thẫn thờ một chút, có phần hơi sốc trước sức mạnh của bạn mình. Kẻ đứng trước mặt hắn, Cự Giải, 300 năm nay được cử đi thảo phạt vùng lạnh giá phía Bắc của Thiên Quốc. Anh không ngờ, cố nhân lâu ngày không gặp, giờ còn chơi trò khủng bố tinh thần của anh bằng cái màn trình diễn vừa rồi. Có lẽ trong chuyến đi đó thì Cự Giải đã gặp rất nhiều chuyện mới có thể trở nên đáng gờm như vậy, vả lại Sư Tử hoàn toàn không thể nhận biết được cậu chàng đứng trước mặt mình đã là thánh nhân cấp độ mấy, rõ đáng sợ. Đang suy nghĩ miên man trong đầu thì có một sự hiện diện gây chú ý cho cả hai chàng trai.

-Không cần trốn đâu, tôi biết cô nãy giờ ở đó rồi. Thân thủ nhanh nhẹn, che giấu sự hiện diện một cách tài tình, không lạ khi cô được Xử Nữ trọng dụng như vậy.-Cự Giải nói, mắt chăm chú nhìn tán cây gần đó.

Nhanh như chớp, một cô gái xuất hiện trong bộ đồ đen tuyền, mái tóc xanh lá cùng vài sợi vàng được tết thành một chùm cùng đôi mắt xanh lam quyến rũ đang đảo xung quanh đề phòng.

Sư Tử nhận ra cô không phải là những kẻ mặc đồ đen có thêu hoa hồng đen và kiếm mà là người của tổ chức đối lập Bộ máy điều hành của Thiên Quốc-nhóm những người đối lập chính kiến năm xưa, dẫn đầu là hắn. Nói đúng hơn, tuy đối lập chính kiến nhưng họ vẫn là đồng minh, đều cùng có mục tiêu là truy lùng ra bọn có thêu kí hiệu kia trên áo.

Người con gái trước mặt bọn họ chính là Thiên Bình, một trong những tình báo viên tuyệt vời nhất của bên tổ chức đối nghịch, bởi thế cũng không lạ gì khi Cự Giải lại biết đến cô. Quan sát xung quanh một chút như để không có ai ngoài đội của Sư Tử và Cự Giải, Thiên Bình mới lên tiếng:

-Chủ nhân của tôi muốn gặp hai người vào tối ngày mai lúc 8h, địa điểm, vị trí cụ thể tôi sẽ nhờ quạ đưa cho ngài vào tối nay sau, hiện không thích hợp nói ra.

Không đợi Sư Tử hỏi lại, cô ta biến mất nhanh như cách cô ta xuất hiện, chỉ để lại vô vàn câu hỏi cho anh. Cự Giải cũng chỉ cười, vì đã nhiều lần "tình cờ chạm mặt" với Xử Nữ nên cũng không lạ gì cấp dưới của cậu ta, chỉ là có hơi chú tâm tới cuộc gặp lần tới. Liệu có chuyện gì mà phải ra gặp riêng cơ chứ? Nhưng mà hiện vẫn có một việc quan trọng hơn mà anh phải làm, chính là điều tra và vụ việc "Hổ xổng chuồng" này trước rồi những chuyện khác tính tiếp. Ra lệnh cho thuộc hạ về việc điều tra rồi anh liền lại chỗ Sư Tử:

-Có vẻ anh cũng đoán được những kẻ đứng sau vụ việc lần này rồi nhỉ?

-Ờ, dễ cực. Đơn giản bởi vì chúng hiện hoạt động ngày càng lộ liễu trên mảnh đất Thiên Quốc này mà. Nhưng điều tôi bận tâm hơn chính là...

-Việc chúng ngày càng hoạt động lộ liễu đúng chứ? Nếu muốn phá hoại chúng ta từ bên trong thì sẽ không bao giờ để lộ sơ hở nhiều như vậy, nhưng giờ cả bộ máy nhà nước đều biết đến sự tồn tại của chúng rồi. Nếu từ đầu chúng là những kẻ kém cỏi, kĩ năng không tốt để lộ nhiều thì không nói chi, nhưng đằng này bọn chúng từ xưa đến nay đều cực kì cẩn thận, trừ phi...
-Chúng đã gần đạt được mục đích của mình rồi.-Cả hai chàng trai đều đồng thanh. Tuy cả hai đôi lúc khắc khẩu với nhau nhưng lại rất hợp ý, hoàn toàn hiểu được đối phương đang nghĩ gì.

Những chuyện mà bọn này làm, càng ngày càng khiến cho Thiên Quốc lo lắng hơn. Có lẽ vài ngày nữa sẽ lại thêm vài ba cuộc họp để giải quyết tình hình, bàn phương án đối phó với chúng kĩ hơn. Ánh mắt của hai người hướng về bầu trời hoàng hôn tuyệt đẹp, lòng có chút lo lắng. Không biết tương lai của Thiên Quốc, liệu sẽ còn bình yên được bao lâu?
~Hết chap 5~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net