|Chương 1| Băng Quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

< 3 ngày sau khi rời khỏi Thượng Thành >

[Phương Bắc, Trung Trấn]

Bọn họ đã chia tay đoàn hộ tống do Taurus cử theo được hơn một ngày kể từ khi những hiệp sĩ hoàng gia giúp họ vượt qua bọn Quỷ ở Thành Phố Trung Tâm. Dù đang trong địa phận của Trung Trấn thế nhưng ai trong số họ đều nhận thức được chuyến đi lần này hàm chứa không ít khó khăn. Họ đang di chuyển về phương Bắc, vùng đất lạnh giá được băng tuyết bao phủ quanh năm. Những ghi chép về khu vực này không ít nhưng đa số còn dang dở, hầu như những người thám hiểm đã từng đến đây, không đến nỗi mất mạng nhưng đều rất nhanh bỏ cuộc trở về.

Xung quanh tràn ngập một màu trắng xoá, thực vật không thể sinh sôi và động vật lại càng khan hiếm. Nhóm của Cancer hiện đang ngày càng trở nên mơ hồ, bọn họ không thể xác định được phương hướng, nói đúng hơn là không dám liều lĩnh mà tiến lên. Dựa theo kiến thức mà Libra được cung cấp, phương Bắc ẩn dưới lớp tuyết ngàn dặm trông có vẻ vô hại lại chính là vô số những vách núi gập ghềnh xen lẫn với vực thẳm sâu hun hút, nếu đi sai hướng chắc chắn sẽ vấp phải nguy hiểm không báo trước. Tuy nghe khó khăn trùng điệp, nhưng đó mới chỉ là những chuyện xa vời, chỉ xảy ra khi bọn họ gắng gượng được qua cái lạnh thấu xương hiện tại.

"Trời có vẻ lạnh hơn rồi..."

Libra xoa tay rồi áp vào cổ như một cách để giảm lạnh, vẫn không mấy hiệu quả.

"Có lẽ là chúng ta đã đến rất gần với Băng Quốc."

Pisces vừa nói vừa tạo ra những đốm lửa nhỏ quay xung quanh mỗi người. Cô khá đau đầu trước tình trạng hiện giờ của cả bọn. Tuy đã trang bị đầy đủ trang phục giữ ấm nhưng không thể chối bỏ rằng bọn họ đã quá chủ quan trước sức ảnh hưởng của những cơn gió Bắc.

"Ấm thật!" - Capricorn từ lúc bắt đầu chuyến đi đến bây giờ kiệm lời hẳn. Libra nghĩ anh ta vẫn còn chút luyến tiếc không tên ở nơi Thượng Thành hoa lệ.

"Cho tớ thêm một ngọn lửa nữa đi Pisces!" -
Trái với sự thay đổi ít nhiều của Capricorn, Cancer vẫn vậy. Dù có trong những hoàn cảnh khó khăn như thế nào vẫn mãi là một đứa trẻ, một người luôn khiến người khác lo lắng... và trăn trở, đặc biệt là với Pisces.

"Một cái là được rồi Cancer à!"

Màn đối đáp không mấy hoà thuận luôn diễn ra đều đặn mỗi ngày giữa Cancer và Pisces đã không còn đủ khả năng lôi kéo Libra. Mấy lần đầu cô còn kiên nhẫn can ngăn, không thì cũng thuận theo đùa giỡn, chỉ có điều việc này xảy ra nhiều đến nỗi cô không còn hứng thú xen vào nữa. Nói là vậy nhưng thật tâm Libra vẫn yêu thương hai đứa trẻ này nhiều lắm, chỉ là cô vừa tinh ý phát hiện một chuyện khác thú vị hơn. Libra híp mắt, chăm chú quan sát thật kỹ. Từ vị trí này cô có thể nhìn thấy một thứ gì đó ngoài kia, một mảng tuyết gần đó đã trở nên khác lạ.

"Mọi người! Có lẽ đó chính là biên giới của Băng Quốc, những hạt tuyết đã bắt đầu đổi màu." - Xác định được suy đoán của mình là đúng, Libra mừng rỡ reo lên.

"Đổi màu?" - Capricorn không tránh khỏi thắc mắc, dù sống trong thế giới của thần tiên và ma pháp thì chuyện Libra vừa nói cũng có chút hoang đường.

"Đúng là như vậy, anh không nghe lầm đâu. Có lẽ anh không biết, tuyết nơi đây được chi phối bởi một ma thuật đặc biệt của Chúa Tuyết. Khi đến một khu vực nhất định, tuyết sẽ chuyển sang màu hồng và trở nên thuần khiết hơn. Đó chính là báo hiệu cho việc bước chân vào lãnh địa của Virgo. Khi đó những Băng Nhân canh gác sẽ có thể hỏi thăm chúng ta."

"Băng Nhân? Ý chị là bọn khổng lồ được làm bằng Băng?" - Pisces cố rà soát lại kí ức ít ỏi của mình, cô đã từng đọc qua cái tên Băng Nhân rất lâu về trước.

"Không sai, chúng là những người canh gác do Virgo điều khiển. Không phải quá mạnh, nhưng số lượng và kích thước của chúng chính là điểm cộng khiến chúng ta rất khó đối phó."

Một cơn gió mạnh bất chợt sượt ngang cả bọn, Libra ngừng một chút, thở dài. Tiếng gió không ngừng gào rít mạnh mẽ bên tai, cô lo lắng rằng một cơn bão tuyết sẽ rất nhanh ập đến. Việc này không nằm trong tính toán ban đầu của cô.

"Giữa gió tuyết mịt mù như thế này, tốt nhất là nên tránh mặt chúng."

"Lũ Băng Nhân mà chị nói có phải là bọn chúng không Libra?"

Cancer quả xứng đáng với danh hiệu kẻ phá hỏng mộng tưởng, câu nói của cậu đã thành công khiến những người kia sững lại một khắc. Nhìn theo hướng chỉ tay của cậu, giữa một màn sương tuyết mờ mịt cách họ một khoảng không xa lắm, những hình bóng khổng lồ dần hiện rõ, giữa cái đất lạnh lẽo này thì chúng không thể là ai khác ngoài bọn Băng Nhân. Trên tay chúng là những chiếc rìu khổng lồ được đúc từ băng nguyên chất, thậm chí cả người chúng cũng không khác là bao, cấu tạo rất đơn giản chỉ từ những tảng băng lớn được xếp chồng lên nhau để tạo ra hình dáng giống với một con người. Điểm đặc biệt duy nhất mà bọn chúng sở hữu chính là chiếc mão lớn được kết từ một loại cây thân bụi phía trên đầu. Trông chúng không mấy đơn giản và hiếu khách, mỗi bước chân dậm xuống là một lần rung chấn cả nền tuyết, chúng chắc chắn đã xác định được vị trí của bọn họ.

"LÀ CHÚNG! CHẠY MAU!"

Libra hét lớn, theo quán tính kéo tay Pisces chạy đi. Ngay sau đó, Cancer cùng Capricorn cũng tức tốc theo sau. Bọn họ không có đích đến cụ thể, chỉ biết chạy thẳng về phía màn tuyết hồng trước mắt. Chỉ không ngờ là, bên cạnh cái giá lạnh điển hình, họ bỗng nhiên cảm nhận được có một thứ gì đó khác đang tác động lên cơ thể họ, rõ nhất là khi những bông tuyết hồng phủ lên người họ ngày càng dày hơn.

"Mọi người... sao cảm giác thật...lạ!" - Pisces dụi mắt thật mạnh, cố giữ mình tỉnh táo. Cô không nghĩ cảm giác mi mắt trĩu nặng này là do gió tuyết gây nên.

"Tôi cũng thấy không ổn..." - Tốc độ của Capricorn trong chớp mắt chậm dần, hai chân anh di chuyển khó khăn hơn, những dấu chân nặng nhọc đã lún sâu thêm trên nền tuyết trắng.

"Trong tuyết này..."

"Có ma thuật..."

Libra cũng không phải ngoại lệ. Cô đã không thể hoàn thành hết câu nói, cả thân người đổ gục xuống lớp tuyết lạnh lẽo. Chịu chung số phân với những người khác, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu, nói đúng hơn là chìm vào một cơn mê man vô định. Cô đã nhận ra nguồn gốc của cơn buồn ngủ đột ngột này, bọn họ đã mắc phải sai lầm khi quyết định chạy vào sâu hơn lãnh địa của Chúa Tuyết, nhưng cơ thể của Libra hiện không nghe theo lời cô. Đã quá muộn để có thể xoay chuyển tình thế.

Kẻ duy nhất còn sót lại chút lý trí cuối cùng chính là Cancer, tuy thứ duy nhất cậu thấy được chính là thực tế tàn khốc - sự tiếp cận dễ dàng của bọn Băng Nhân, cậu vẫn quan tâm hơn về mảng trời hồng nhuận trước mắt. Thật thơ mộng, cũng thật mị hoặc, không thể diễn đạt bằng lời.

ーーーoOoーーー

[Băng Điện, Phương Bắc, Trung Trấn]

"Đây là đâu...?"

Pisces mệt mỏi hé mắt, cố gắng để tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn sau một hồi chìm sâu vào mộng mị. Cô nhìn một vòng xung quanh, Cancer, Libra, Capricorn vẫn ngủ say như bất tỉnh. Đến lúc này cô mới nhận ra bản thân và những người khác đang bị khống chế bởi một loại dây không rõ nguồn gốc. Pisces khó khăn ngồi dậy, mặt sàn lạnh lẽo đã giúp cô tỉnh táo thêm đôi chút. Bọn họ hiện đang ở trong một căn phòng lớn, cấu trúc tinh tế và lộng lẫy cũng giống như lâu đài của Thượng Thành, chỉ khác là mọi thứ ở đây, kể cả mặt sàn, tường, cột trụ hay toàn bộ những vật phẩm khác, đều được chế tác hoàn toàn bằng băng. Bốn phía là một màu xanh trắng lạnh nhạt đến rợn người, riêng những cột trụ có một loài dây leo nở hoa đặc biệt quấn vòng quanh. Những đoá hoa lớn, đỏ rực, như thay thế những ngọn lửa, điểm xuyến cho vẻ sang trọng và bí ẩn tại nơi đây. Pisces không nghĩ loại hoa này được người ta quấn lên, rất có thể là do chúng tự sinh trưởng, thật không thể tin được, ở một nơi lạnh giá như thế này, không có đất, không có ánh sáng, vẫn nảy nở tốt đến đáng ngờ.

"Đã tỉnh?"

Pisces hốt hoảng, quay đầu lại phía sau. Ở ngay sau lưng cô là một bậc thềm cao, dẫn về một ngai hậu kiêu sa, tất nhiên cũng được làm từ loại băng đặc biệt. Yên vị trên ngai là một cô gái bí ẩn, khí chất tao nhã nhưng hàn khí toả ra lại khiến đối phương phải chùn bước. Nàng ta khoác bên ngoài chiếc áo choàng trắng xoá, nắm trong tay một loại quyền trượng lớn, có nhiều hàng đá quý đính quanh thân trượng. Thay vì giống như loại gậy được pháp sư sử dụng thì nó lại được chạm khắc tinh xảo đến nỗi Pisces nghĩ đó chính là quyền trượng của những bậc vua chúa.

"Ngạc nhiên không? Đó là Sơn Trà (1) đấy." - Dáng vẻ suy tư mà Pisces treo lên những đoá hoa đỏ có lẽ đã được nàng ta nhạy bén thu hết vào tầm mắt - "Có thể không lạ ở thế giới của các người, nhưng ta chắc rằng nó đặc biệt hơn nhiều."

"Cô... Mọi người, tỉnh lại mau!"

Pisces vội vàng nhích cả thân mình lây những người khác với hy vọng họ sẽ tỉnh lại. Mặc dù trông cô gái trước mặt không có địch ý, Pisces vẫn biết rằng bản thân đang rơi vào tình thế bất lợi.

"Bọn họ chưa tỉnh lại ngay được đâu, ít nhất phải một canh giờ nữa. Cô thoát ra khỏi mộng mị sớm như vậy, có lẽ là nhờ thứ đó."

Vừa nói, nàng ta vừa bước xuống đối diện với Pisces, mắt hướng về chiếc nhẫn gió mùa mà Pisces đang mang.

"Nó hẳn đã giảm đi một phần phép thuật của ta trên người cô. Nếu không lầm thì nó cũng giống như quyền trượng này của ta, là một trong những vật thánh."

"Cô là Virgo sao?" - Pisces thử đi thẳng vào vấn đề. Phong thái trang nhã cùng sự quyền lực toát ra từ lời nói, cô gái trước mắt không thể có thân phận tầm thường.

"Virgo Grande, ta là nữ hoàng của vùng đất này. Tạm thời ta phải trói các người lại. Không có ý gì khác đâu, chỉ là... phòng ngừa bất trắc." - Virgo hạ thấp giọng - "Ta không muốn chuyện trước đây lại xảy ra."

"Tôi là Pisces, Pisces Hall. Có thể kể cho tôi nghe đã có rắc rối gì ở đây không? Chúng tôi có thể giúp cô..."

Pisces dùng âm giọng khẩn thiết nhất để tạo lòng tin với Virgo. Bản thân Virgo, chảy trong huyết quản dòng máu cao quý, khác với cả Hoàng Gia lẫn bọn thợ săn tàn độc, nàng từ trước đến nay chưa một lần xem loài người là tạo vật thấp hèn. Nàng hiển nhiên sẽ hoàn toàn tin tưởng con người, miễn là quyền trượng trong tay nàng không ngăn cản nàng làm điều đó.

"Băng Thuật - Giải Trừ!"

Virgo hóa phép, những sợi dây đang trói chặt tay Pisces dần biến mất. Đến giờ Pisces mới để ý, loại dây này không thuộc họ dây leo, nó cứng cáp như thân cây bụi nhưng lại có khả năng uốn dẻo đến không ngờ. Tương tự với loại mão đặt trên đầu bọn Băng Nhân, thực vật dưới quyền năng của Virgo có vẻ như không cần tuân theo quy luật tự nhiên.

"Ta nghĩ cô cũng không phải người xấu như bọn chúng. Ta cũng không cảm nhận được thứ năng lực hắc ám nào ám giữ trên món bảo vật kia. Khác hẳn thứ mà chúng đã gieo rắc tại nơi đây, thứ dơ bẩn ấy!"

Virgo gằn giọng, không kiềm được mà gõ mạnh quyền trượng xuống nền, những đoá hoa đỏ rực trên thân trụ lập tức trở nên héo úa. Nhận ra bản thân có hơi thất lễ, nàng lại tiến về ngai vàng của mình, trầm tư an toạ.

"Chúng? Ý cô là ai?"

"Đến đây, ta sẽ kể cho cô nghe, về chúng, và cả ả ta, Scorpio..."

"Scorpio... bọn Quỷ!?"

ーーーoOoーーー

Dưới bão tuyết cuồng phong và lạnh lẽo,

Hắn bước đi với tâm trí mơ hồ.
Nhận ra thân xác này không còn thuộc về hắn.

Vang trong đầu là cái tên vô giá trị,
Bám víu vào sự cứu rỗi cuối cùng,
Chờ ngày hắn được tái sinh.

Gemini.

ーーーHết Chương 1ーーー

Thông tin bổ sung

(1) Sơn Trà: Dựa trên một loại hoa có thật, nguyên mẫu là Sơn Trà Nhật Bản (Camellia Japonica), là một loài thực vật thuộc Chi Trà. Đây là loài nổi tiếng nhất của chi, đôi khi chúng được ví như Hoa hồng mùa đông. Sơn Trà ở lãnh địa của Virgo chỉ mang duy nhất một màu đỏ. Búp hoa lớn hơn, thân cây cứng cáp hơn, có thể đứng thẳng và cũng có thể sống như loài dây leo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net