IV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại lớp thể chất của khoa nâng cao.

Buổi sáng hôm nay tại bảng tin và nhà ăn của trường Z là trung tâm của những tin đồn drama nóng hôi hổi thì không khí tại khoa nâng cao lại là một sự khác biệt. Trong khi những khoa khác liên tục bàn luận về vấn đề những ai đã đứng đầu bảng xếp hạng, hay tại sao chuyện tình "Beauty and the Beast" tan vỡ... thì tại nơi đây, không khí im lặng đến dị thường.

Số thành viên của khoa nâng cao đã ít ỏi, chia ra các lớp khiến ít lại càng ít hơn, đã như vậy còn chẳng có một ai mở miệng chuyện trò. Lớp thể chất chính là cái bộ dạng 'người không đụng ta ta không đụng người'.

Yên tĩnh đến ớn lạnh.

Tuy nhiên, không một cá nhân nào muốn hâm nóng bầu không khí bằng những drama ngoài kia, hay nói cách khác, là không dám.

Các học sinh của lớp này cố gắng tập trung vào việc của mình, tận lực né tránh những tin đồn ngoài kia, bọn họ không muốn vì một phút giây lỡ lời mà sau này phải hối tiếc.

Giữa một nhóm người bận rộn thì những con người vẫn nhởn nhơ bàn luận đủ câu chuyện trên đời luôn khiến người khác chú ý. À không, không phải một nhóm người, chỉ có một cá nhân luyện lưỡi đấy là Nữ hoàng của lớp tâm linh khoa nâng cao, Libra Heidilian. Còn hai kẻ chỉ ngồi lắng nghe còn lại thì bất cứ ai cũng đều rõ ràng, Virgo Smith của lớp nguyên tố và Capricorn Lyli, kẻ đứng đầu lớp thể chất này.

"Hửm? Sagittarius sao?"

Cắt ngang lấy bầu không khí trầm mặc, một con đại bàng với sải cánh lớn như sải tay của một người đàn ông vỗ cánh sà vào trong phòng.

Libra im bặt, tạm ngừng câu chuyện đang kể dở dang. Con đại bàng lượn quanh phòng một vòng, nhận ra chủ nhân của mình, nó kiều diễn xoay người một vòng, mượt mà đáp xuống một bên vai của Virgo Smith, dùng cái mỏ to lớn khẽ gõ hai cái vào vai hắn ta. Hàng lông mày của Virgo chợt chau lại, rồi lại giãn ra.

Hắn ta chưa từng gặp qua Sagittarius, nhưng có tin đồn rằng cô ả là người mà Quý ngài Scorpio Mark chết mê chết mệt. Thật đáng tiếc, có thể Virgo là một trong những thành phần hiền lành thánh thiện nhất trong ngôi trường này, nhưng không hẳn là hắn không chướng mắt ai.

Scorpio Mark chính là kẻ đứng đầu danh sách những kẻ mà hắn cảm thấy chướng mắt nhất, trước cả những kẻ mạo phạm đến Nữ hoàng của lòng hắn.

Là đàn ông đích thực thì không ra tay với phụ nữ, nhưng trường hợp này thì có lẽ là không được rồi. Gật gù tự nhủ như vậy, Virgo đứng dậy, hắn quyết định sẽ ghé qua khoa thể chất đặc biệt một chút.

"Đi đâu đấy?"

Libra từ nãy đến giờ vẫn luôn quan sát những biến hoá kì diệu trên mặt hắn ta, nhịn không được mở miệng hỏi. Mấy chữ "công trả tư thù" nham hiểm viết hẳn hoi trên mặt Virgo làm nàng cảm thấy sởn hết cả da gà.

Hắn ta luôn tỏ ra bản thân mình thánh thiện trong sạch lắm, không biết lần này lại là kẻ nào lại dám mở miệng nói xấu nàng đây.

Xui xẻo. Thật là xui xẻo.

"Chỉ là một chút việc nhỏ, nên tớ sẽ ghé sang chỗ của Taurus một lát. Chỉ một thoáng thôi, tớ sẽ về ngay nhé?"

"Đi đi đi đi... Văn vở."

Libra Heidilian bĩu môi chán ghét, đưa tay xua đuổi Virgo đi càng nhanh càng tốt. Hắn ta chỉ lắc đầu cười khổ, cúi đầu chào Libra và Capricorn, nhanh chóng xoay người bỏ đi. Hình bóng hắn như lập tức biến mất dạng ngay giữa dãy hành lang.

"Công chúa, nếu ta nhớ không lầm thì Virgo có lẩm bẩm cái tên Sagittarius."

Capricorn lên tiếng, chỉ cần nghe giọng, Libra cũng biết được nàng vẫn còn ngái ngủ. Đôi mắt xanh của Libra nhanh chóng trở về vẻ dịu dàng hiếm thấy, mỉm cười nhàn nhạt, từng ngón tay thon thả như ngọc nhẹ nhàng luồn xuống lớp áo choàng đen, vuốt ve lấy vầng mắt đang nhắm nghiền.

" Là con ả năm nhất kiêu ngạo đấy à? Để Virgo lần này tự mình đi thăm cũng đáng."

"Ngài vẫn giận cô bé đấy sao?"

"Em nói xem... Ta lúc năm nhất cũng tính là yêu đương với Quý ngài đấy thôi. Một con ả trà xanh thấp hèn mà cũng dám lên mặt, mặt mũi của công chúa để ở đâu? Libra Heidilian đã rất nhân từ."

Libra liếc mắt, hồi tưởng lại chuyện tình của nàng với Scorpio, lắc đầu ngán ngẩm. Nàng thừa biết lí do mà Sagittarius chen một chân vào giữa nàng và hắn là vì ả ta đã sớm mang lòng ghen ghét thân phận công chúa hoàng tộc Casto, ả cố gắng đến thế cũng chỉ vì muốn hạ nhục nàng.

Nhưng không ngờ, chỉ bằng bấy nhiêu cũng khiến Quý Ngài kia chết mê chết mệt vì ả.

Libra lừ mắt, nhớ lại cặp mắt đen thăm thẳm đầy ma mãnh kia thường hay liếc nhìn nàng, khuôn mặt như dài ra, chán ngắt.

"Virgo cũng đã đi rồi, ngài cũng nên về lớp của mình đi thôi. Hôm nay ngài có tiết mà đúng chứ?"

Capricorn từ chối cho ý kiến về các vấn đề gây tranh cãi như thế này. Nhanh chóng lái sang chuyện khác để đuổi khéo Libra đi, nàng nằm duỗi người ra bàn, giọng lí nhí mệt mỏi.

Trời thì âm u, không khí hơi lành lạnh, se chặt. Nàng thật sự thèm một giấc ngủ ngon.

Mặc cho Libra hết lời khuyên ngăn, thậm chí là nổi giận với mình, một việc chưa từng có tiền sử, nhưng nàng vẫn chứng nào tật nấy.

Cuộc sống của Capricorn dường như chỉ xoay quanh công việc. Làm việc, học tập sau đấy là đi ngủ. Thức dậy thì lại làm việc. Không có việc cũng sẽ làm cho có. Thời gian dành cho bạn bè cũng bằng không. Cô nàng tồn tại như một vị thánh sống. Thậm chí, Libra còn chưa từng thấy Capricorn nổi giận một lần nào.

"Không có. Có tiết ta cũng không học. Lớp ấy chỉ toàn tiêu chí "tu tâm dưỡng tính". Ta không phải thánh nhân, em biết đấy, ta không học."

Ngang ngược. Thật là ngang ngược.

Capricorn thở dài bất lực, Libra luôn trách mắng nàng là không có chí khí gì cả, chỉ toàn để người khác leo lên đầu lên cổ. Còn nàng thì quá chí khí rồi, chí khí đến mức muốn làm mẹ của cả thầy cô...

Thật ra lí do không hẳn là vì Libra không thích học, nàng rất thích học, thậm chí còn rất chăm chỉ. Mỗi một học kỳ đi qua, cái tên Libra Heidilian de Casto luôn luôn được lên top trên bảng xếp hạng toàn trường, trở thành cột mốc mà hầu hết mọi người đều phải vượt qua.

Tuy là thế, nhưng có một tin đồn được truyền khắp nơi rằng, Libra thiên tài đến nỗi, chưa bao giờ tham gia một tiết học nào tại lớp. Toàn bộ thời gian, nàng ta đều dành ở bên cạnh Capricorn Lyli...

———————————————————————

Virgo Smith bước nhanh qua khuôn viên của toà nhà phía Đông thuộc sở hữu của khoa thể chất đặc biệt.

Vừa bước đi, hắn ta lại vừa lẩm bẩm tính toán lại lịch trình kín mít như những câu thần chú. Capricorn luôn bận làm việc và né tránh bọn họ, trong khi Nữ hoàng của hắn thì luôn nhất định phải đi theo, theo một cách kĩ lưỡng.

Hôm nay nàng nên mặc bộ màu gì, tâm trạng nàng thế nào, nàng phải học những tiết nào và nàng không thích học tiết nào, nàng có bám theo Capricorn hay không...

Hắn không thích công việc này, nhưng hắn vẫn phải làm.

Virgo Smith luôn phải tính toán, hắn luôn muốn chiều chuộng theo mong muốn của nàng, không quan tâm điều đấy sẽ ảnh hưởng đến tính cách của nàng thế nào. Nàng là nữ hoàng của lòng hắn, nàng có như thế nào cũng là xinh đẹp nhất.

"Nếu quý ngài đây muốn chăm lo cho nữ hoàng của lòng mình, xin mời ngài cất bước trở lại khoa nâng cao..."

Quả nhiên, Virgo Smith chưa kịp đặt nửa bàn chân vào dãy phòng học của khoa thể chất đặc biệt thì đã bị cản lại. Hắn thoát khỏi suy nghĩ của mình, nâng tầm mắt nhìn về gã đàn ông trước mặt.

Một bộ suit đen tuyền được ủi phẳng phiu, tỉ mỉ đến không thể tìm thấy một vết nhăn nhúm nào, thể hiện sự chỉnh chu cũng như phong thái cực kì cao ngạo, mái tóc đen cũng được vuốt gọn, để lộ khuôn mặt hoàn mĩ với vầng trán cao, đôi mắt sâu hun hút và chiếc mũi cao thẳng.

Làn da của gã thật trắng, trắng đến tái nhợt, đối lập hoàn toàn với bộ suit đang mặc trên người khiến Virgo Smith thậm chí còn nghi ngờ gã ta có phải hay không là hậu duệ của ma cà rồng? Đôi bàn tay thon dài, hoàn mĩ đến từng khớp được bao bọc bởi một đôi găng tay đen được làm bằng thứ da mịn thật xa xỉ, gã cúi nghiêng người chào hắn, một cái chào chuẩn mực không thể bắt bẻ.

Thật chướng mắt.

"Nghe danh Monsieur, Scorpio Mark đã lâu, trong lòng ta ngưỡng mộ không thôi..."

Virgo Smith cũng cúi chào, đáp lễ. Hắn biết rõ dị năng nhìn thấu và thao túng tâm trí của Scorpio Mark, sinh vật lố bịch trước mắt. Hắn còn chẳng cần giấu đi suy nghĩ của mình, vô tư đánh giá gã từ trên xuống dưới.

Đơn giản là vì mục đích lần này của Virgo cũng chẳng tốt đẹp gì, hắn không nhất thiết phải bày tỏ thiện chí của mình đối với gã trước mặt. Dù sao thì sau vài phút nữa, hắn chắc chắn sẽ mang cô ả người tình của Scorpio đi công khai thị chúng trước toàn trường.

Con ả này cần phải biết được, dám mở miệng làm nhục Libra Heidilian sẽ phải chịu hậu quả như thế nào.

"Quý ngài thật sự không có chút thiện ý nào nhỉ? Ta khuyên ngài vẫn là nên trở về khoa nâng cao chăm lo cho Nữ hoàng đi thôi..."

Lúc này, Scorpio Mark đã ngẩng đầu lên. Đôi mắt gã hệt như một cái hố đen, xoáy thẳng vào tên ngạo mạn trước mặt.

Chỉ là một tên hầu của hoàng tộc Casto mà dám mang suy nghĩ kiêu ngạo không xem ai ra gì. Scorpio luôn là một quý ngài hoàn hảo, nhưng khi có bất kì ai có suy nghĩ làm tổn hại đến tình yêu của gã, Sagittarius, gã như trở thành một con người khác...

Không. Nói đúng hơn là trở thành một con quỷ.

Câu nói "quý ngài đây cũng nên trở về khoa tâm linh của mình đi thôi..." chưa kịp phát ra khỏi miệng, Virgo đã có cảm giác không đúng. Thử mở miệng lên tiếng, kết quả là cả người của hắn đã trở nên cứng đờ, lạnh ngắt.
Virgo không thể tự chủ được cơ thể của mình nữa, đây là giây phút hắn nhận ra mình đã trúng "thao túng tâm trí" của Scorpio.

Virgo ngỡ ngàng, hắn vẫn chưa kịp cảm nhận được gã sẽ làm gì thì đã bị trúng đòn trước tiên.

Hình bóng trước mắt hắn ngay sau đấy trở nên mờ ảo, khung cảnh xung quanh dường như trở thành một màu xám xịt, nhanh chóng hoà tan thành một lớp xám và mịn, bọc lấy tròng mắt hắn. Hai bên tai trở nên lùng bùng, trì trệ không thể nghe rõ, hệt như cơ thể hắn vừa rơi vào một miền không gian thật xa xưa với những tiếng vang văng vẳng. Ngay cả khứu giác nhạy cảm cũng không thể ngửi được bất cứ mùi gì, mọi giác quan như đã bị cắt đứt khỏi cơ thể hắn.

Nhưng Virgo biết rõ, hắn vẫn chưa chết, chỉ là tâm trí của hắn đã bị khoá lại, hắn chỉ bị mất đi quyền kiểm soát thân thể của mình.

"Trở về."

Giọng nói trầm lắng không một chút khàn của Scorpio Mark như một dòng điện, chạy thẳng vào đại não của Virgo Smith, đánh cho hắn cảm thấy choáng váng. Mất vài giây để tỉnh táo lại, hắn có thể cảm nhận được cơ thể của mình đang cứng nhắc cũng chậm rãi cử động, xoay người về phía sau.

Điều này làm một kẻ luôn ôn hoà như Virgo cảm thấy giận sôi lên. Hắn đang thua? Hắn thua một kẻ vô danh như Scorpio Mark? Thua ngay từ lúc bắt đầu?

"Trở về!"

Cảm nhận được cơ thể Virgo đang phản kháng, Scorpio lặp lại mệnh lệnh của mình, gã cất cao giọng, kiên quyết đàn áp lên ý chí cứng cỏi của tên hầu trước mặt.

Ngay từ đầu, thú thật rằng gã cũng không mang hi vọng có thể thao túng được một kẻ như Virgo Smith. Dị năng của Scorpio cho phép gã khống chế bất kì ai đặt chân vào trong phạm vi xung quanh gã, nhưng nó cũng có điểm yếu, chính là mức độ mạnh yếu sẽ tuỳ thuộc vào ý chí của kẻ bị thao túng.

Một hiệp sĩ của hoàng gia mạnh nhất khu vực phía Tây thì chắc chắn ý chí không thể nào yếu, nhưng hắn đã quá kiêu ngạo mà coi thường gã, không hề phòng bị rằng gã đã thâm nhập vào suy nghĩ của mình, để rồi dẫn đến kết cục này. Tên hầu của nữ hoàng cũng chỉ được như thế thôi.

Kết quả đã được định đoạt, Scorpio không còn ý định lệnh cho Virgo trở về nữa.

Hắn ta muốn mang Sagittarius của gã đi công khai thị chúng?

Scorpio nhấc tay, đôi mắt đen hướng lên một tia nhàn nhạt khinh thường. Trong lòng bàn tay gã, khuôn mặt của Virgo càng trở nên vặn vẹo dữ tợn, hệt như một mớ đất sét hỏng. Gã nhíu mi, lớp găng bằng da mịn chậm rãi áp sát lên phần trán trơn láng của hắn, năm ngón tay cong lại, đè nén gương mặt Virgo. Đôi mắt đen tĩnh lặng đến cực điểm.

Scorpio thật sự muốn biết Libra sẽ nghĩ gì khi thấy tên hầu của mình chỉ còn lại mỗi lớp da như thế này?

"Haha... Hahahahaha... Mày gọi đây là thao túng? Cái dị năng rác rưởi này của mày còn chẳng bằng một góc của Nữ hoàng!"

Mệnh lệnh của Scorpio còn chưa được đặt ra, gã đã nghe thấy tiếng cười khúc khích châm biếm từ phía Virgo vọng tới. Một giọng cười chứa đầy sự kiêu ngạo và khinh thường . Gã nhíu mày, bỗng lùi lại một bước. Không biết là kinh ngạc hay vì tức giận, đôi mắt đen của gã lúc này như dậy sóng, cái lạnh lẽo từ trong ánh mắt của gã được bộc lộ ra bên ngoài. Nhiệt độ xung quanh dường như cấp tốc hạ xuống.

Hắn có thể thoát được sao?

Scorpio thử một lần nữa thâm nhập vào tâm trí của Virgo Smith. Kì lạ thay, tất cả những gông cùm xiềng xích gã dùng để trói buộc hắn đã đứt gãy hết, ngay cả "gã" cũng bị đẩy ra ngoài. Đúng như dự đoán, gã đã không còn có thể thao túng hắn ta nữa.

Thật lố bịch.

"Quý ngài cư xử thô lỗ quá. Muốn động tay động chân thì cũng phải lịch sự chờ ta nói hết câu đã chứ..."

"Kế hoạch đánh nhanh thắng nhanh này cũng rất hiệu quả. Nhưng có phải ngài đã hơi xem thường ta nhỉ? Cả đời này, tao đã thề bằng tính mạng của mình rằng chỉ trung thành với mỗi Nữ hoàng, mày nghĩ mày là ai mà có thể ra lệnh cho tao?"

Virgo Smith sau khi giành lại được quyền kiểm soát cơ thể thì vô cùng tự mãn mà xoa tay xoa chân, hắn tuôn một tràng dài, nhưng thật sâu bên trong, hắn cảm nhận được trái tim treo lủng lẳng của mình đang chậm rãi được hạ xuống.

Thật may mắn cho hắn vì đã lập lời thề trung thành với Libra, tác dụng của nó giúp hắn phần nào thoát khỏi sự chi phối của Scorpio. Người hoàng gia không chấp nhận bất kỳ sự phản bội nào cả, và nó đã giúp hắn thoát hiểm lần này. Ít nhất, ở các vương quốc phương Tây, hắn vẫn chưa thấy dị năng nào đủ mạnh để có thể hoá giải được lời thề này cả.

Áp lực trên đầu phút chốc tan biến, Virgo đưa mắt nhìn gã trước mặt, phong độ dần khôi phục lại, đôi mắt đã trở nên nghiêm túc hơn.

"ẦM ẦM ẦM..."

Một cơn địa chấn xuất hiện quanh khu vực mà Scorpio đang đứng, đem mặt đất dưới chân hắn xuất hiện từng vết nứt lớn nhỏ, cây cối, dãy phòng học dường như cũng chịu ảnh hưởng, rung lắc dữ dội. Hệt như có một con quái vật khổng lồ đang hoành hành bên dưới lớp đất sâu, Scorpio nhíu chặt mày, cơn địa chất này ngắm vào gã là trung tâm, bên dưới chân gã liên tục bị nổ tung thành từng hố đất cực lớn, đem cơ thể gã vùi mạnh xuống lòng sâu.

Những cây cổ thụ to lớn đã sắp không chịu nổi, muốn bật cả gốc mà lật ngược lên trời. Cuối cùng, những vết nứt lớn nhỏ trở thành những vết nứt khổng lồ, mặt đất như bị bẻ cho nứt toạc ra, ngay dưới chân gã xuất hiện một cái hố to lớn có thể nuốt chửng được cả một toà nhà, sâu không thấy đáy. Còn Scorpio, gã đã nhanh chóng tháo chạy ngay từ khi cơn địa chấn bắt đầu xuất hiện. Con quái vật dường như không buông tha, miệng hố càng lúc càng lan ra, đuổi theo sát bước chân gã, há to đen ngòm, sâu như vực thẳm.

Virgo Smith nguy hiểm hơn gã nghĩ, bây giờ gã cần nhanh chóng đưa Sagittarius tránh mặt đi, càng dây dưa với hắn, gặp bất lợi chỉ có thể là hai người. Thân thể của Scorpio hệt như một con kiến trong lòng chảo sâu, gã lập tức suy nghĩ, lao đi vun vút như một bóng ma.

Dị năng của gã đã không còn tác dụng gì với hắn, miễn nhiễm của nàng chỉ miễn được những tác động về mặt tâm linh, để hắn bắt được, nàng sẽ bị làm nhục công khai. Scorpio thà chết chứ không để nàng bị như thế.

"Bỏ chạy không phải là một hành động đẹp đâu, thưa quý ngài Scorpio đáng kính."

Giọng nói đều đều của Virgo Smith vẫn còn quanh quẩn nhảy múa bên tai làm gã dấy lên cảm giác bất an không rõ nguyên nhân. Nhưng gã lập tức biết được nguyên nhân vì sao gã lại có cảm giác như vậy.

Trước mắt gã, một bức tường khổng lồ từ thực vật không biết đã mọc lên từ bao giờ, sừng sững chắn đường thoát của gã, dựng cao tựa như một bức tường thành, che kín tứ phương tám hướng. Và ngay dưới chân gã, thực vật sinh sôi nảy nở bằng tốc độ không thể tưởng tượng được, nhanh chóng quấn chặt lấy chân gã, rồi đến eo, thắt lưng, và rồi khoá cả hai tay của gã, ép gã đến hít thở không thông.

Trong lúc Scorpio còn đang vất vả chạy trốn, Virgo đã hoàn toàn thư thả dựng lên một lồng giam khổng lồ chỉ dành riêng cho gã.

Gã đang bị trói chặt, càng vùng vẫy, những chiếc gai nhọn hoắt trên lớp dây leo càng đâm chặt vào cơ thể gã hơn, và con đường thoát đã bị cắt đứt.

Lần đầu tiên trong đời, sinh vật hoàn hảo như Scorpio Mark bị dồn ép đến trở nên bối rối. Gã nên làm gì để thoát được khỏi mớ dây leo này? Sau đó gã nên làm thế nào để vượt qua được bức tường thực vật kia? Liệu Virgo Smith còn có lá bài tẩy nào không?

Những câu hỏi liên tục lướt nhanh qua bộ não của gã, tâm trí gã bây giờ chỉ có thoát khỏi đây, mang theo Sagittarius cùng bỏ trốn.

"Bây giờ mày có thoát khỏi mớ dây leo này thì cũng đã muộn rồi. Hôm nay là lịch đi tuần của Taurus Henry, mày biết chứ? Cái tính nóng nảy của cậu ta sẽ chẳng bao giờ bỏ qua cho bất kì lời nói lỗ mãng nào từ người tình của mày đâu."

Thanh âm của Virgo Smith vừa dứt, mạch suy nghĩ của Scorpio Mark cũng đứt đoạn.

Sao hắn lại không để ý chứ? Vẫn còn một tên nguy hiểm ở khoa thể chất đặc biệt...

"Scorpio! Cứu em với!"

Tiếng kêu cứu thất thanh của Sagittarius  truyền thẳng đến tâm trí của Scorpio. Khi hắn vừa nhận ra tiếng nói của nàng, âm thanh của vụ nổ kinh hoàng cũng đã truyền đến tai gã, trực tiếp cắt đứt sợi dây lí trí cuối cùng...

Virgo cũng bị tiếng động khủng khiếp của vụ nổ đến từ Taurus làm cho giật mình.

Cậu ta không phải hơi quá tay rồi chứ?

Nhưng rồi hắn ta đã không còn thời gian để lo lắng cho những việc đấy nữa, vì âm thanh của xương cốt vỡ vụn liên tục được truyền tới từ vị trí của Quý ngài mới thật sự làm cho hắn hoang mang.

Quý ngài thật sự không còn là quý ngài. Đôi mắt gã nhuốm một màu đỏ thẫm, từng tia máu hằn rõ trên tròng mắt. Cơ thể gã đang vặn vẹo, oằn lại một cách đau đớn. Làn da gã nổi lên toàn bộ gân xanh, cơ bắp của gã đang liên tục co rút lại bằng tốc độ mắt thường có thể theo kịp, và hai cặp răng nanh nhanh chóng dài ra, như xé toạc đôi môi của gã và nhuốm đầy máu.

Toàn bộ quá trình diễn ra quá nhanh. Ngay khi tiếng nổ kinh hoàng dần dần lắng xuống, quá trình biến đổi của gã cũng gần như hoàn thành.

Scorpio thật sự trở thành một con quỷ, và bộ dạng dữ tợn của gã bây giờ có thể dọa một cô gái sợ hãi đến chết. Đôi bàn tay gân guốc bây giờ đã có thể xé toạc toàn bộ thứ xiềng xích gã từ nãy đến giờ, và bên trong bộ suit đẹp đẽ đã nhăn nhúm dị dạng ấy, một thứ gì đấy ngọ nguậy mãnh liệt hòng thoát xác.

Một đôi cánh đỏ và lớn hơn cả cơ thể gã cuối cùng cũng xé toạc được tầng lớp áo kia. Scorpio giang rộng đôi cánh của mình, lập tức bay về phía toà nhà Đông vừa xảy ra vụ nổ. Cả khu vực vừa giam cầm hắn ta loang lổ những vết máu, xốc lên mùi tanh nồng nặc, tạo thành những vệt hình thù kì dị.

"Đúng là kinh khủng. Gã điên đấy đúng là hậu duệ của ma cà rồng mà..."

Virgo Smith sau một hồi cũng nhận thức được bản thân vừa chứng kiến được cảnh tượng gì, hắn chớp mắt nhìn mãi về phương hướng Scorpio bay đi, bàn tay phất nhẹ một cái, toàn bộ bức tường thực vật trở lại như cũ.

Có lẽ hắn nên cảm thấy may mắn bởi vì Scorpio đang vội vã bỏ đi vì Sagittarius, thay vì quay lại tìm hắn tính sổ.

Nhưng gã cứ như thế bay đi tìm người tình của gã luôn à? Hi vọng cô nàng không vì quá sợ hãi gã mà ngất xỉu đi...

Hắn khẽ cầu nguyện cho hai con người kia, bản thân hắn chỉ nhìn gã ta biến đổi như vậy cũng có cảm giác hồn vía thất lạc, chứ đừng nói gì đến một cô nàng bé nhỏ sẽ cảm thấy như thế nào.

Scorpio khi bay đến hiện trường chỉ nhìn thấy một nửa toà Đông đã trở thành đống đổ nát, Taurus Henry thì đang chỉ huy sửa chữa lại mọi thứ... Và hình bóng người tình của gã thì không thấy ở đâu.

Gã cảm thấy sợ hãi, sợ hãi đến tột cùng. Nàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net