part 2. vị hôn thê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một căn phòng xa hoa tráng lệ, những người hầu xếp thành hàng đứng ở khắp nơi, bọn họ luôn khom người, cúi đầu chờ mệnh lệnh. Nội thất của căn phòng ánh lên đầy sự lấp lánh của vàng bạc, những chạm khắc tinh xảo đến kinh ngạc. Khung cửa sổ được mở toanh, cho làn nắng ấm rải trên sàn nhà được trải thảm lông mềm mại. Hương thơm của hoa, trà và bánh ngọt luôn phảng phất trên đầu mũi. Không khí yên tĩnh, đầy trang nghiêm, không một ai được quyền lên tiếng cho đến khi được cho phép. Đó là hoàng gia.

Sự lộng lẫy luôn che mắt con người khỏi sự tối tăm mục rỗng.

Người thiếu nữ có mái tóc vàng óng ả cứ ngỡ như những hạt nắng kia ngồi trên chiếc ghế dài phủ nệm lông màu đỏ, nàng khẽ nhấp một ngụm trà, vẻ đẹp của nàng phải nói là không thể kể xiết. Liệu có ai trên đời có đôi mắt sáng tựa những vì sao, cánh mũi nhỏ, gò má phớt hồng và đôi môi quá dỗi đằm thắm như thế kia? Quả là người con gái được mệnh danh là thiếu nữ xinh đẹp nhất đế chế, Libra Phoelones duyên dáng che miệng, khúc khích cười với vài ba câu chuyện nhàm chán mà người phụ nữ cao quý ngồi ở đối diện cứ mãi luyên thuyên. 

Libra thở dài một hơi trong lòng, nàng chưa bao giờ nghĩ mình lại sớm được yết kiến hoàng hậu sớm như thế, mà cũng chẳng phải sớm lắm, dù gì lễ tưởng thành của thái tử cũng sắp tới. Có lẽ thứ vẻ đẹp nổi bật mà Libra được ban tặng đã lọt vào mắt xanh của hoàng hậu, bà ta có vẻ gấp gáp tìm ý trung nhân cho thái tử. Libra vừa thưởng trà vừa đăm chiêu suy nghĩ, cha nàng luôn dặn phải làm thân với gia đình hoàng thất, nàng suy cho cùng cũng không thể hiểu được, cha nàng luôn say đắm với người mẹ sẽ chẳng bao giờ trở lại, nàng cũng trở thành người kế thừa duy nhất, nếu gả nàng vào hoàng gia, chẳng phải gia tộc Phoelones tuyệt tự rồi hay sao? 

Nhưng nếu cha đã muốn, thì nàng sẽ làm.

Dù gì đi chăng nữa, đó cũng là nghĩa vụ của Libra, là "lẽ sống" mà nàng cho là đúng đắn. 

Hằng ngày mang những chiếc váy nặng trĩu, những món trang sức đắt tiền, được người khác chăm sóc để trở nên thật tinh khôi trước ánh mắt của họ. Thứ duy nhất được dạy là phải trở thành một quý cô thật khéo léo, quý phái và hiểu lễ nghĩa, tuy nhiên, thứ tất yếu nhất chính là "sắc đẹp", càng đẹp thì giá trị càng cao. Sống như một con rối được đặt trên kệ trưng bày, chờ có người tới mua đem đi, rồi lại tiếp tục sống dưới sự điều khiển của người khác. Một vòng lặp cứ thế xoay mãi, tận cho đến lúc chết đi. Libra nở một nụ cười đầy châm biếm, thứ vẻ đẹp hiện hữu trên khuôn mặt nàng chỉ được tính bằng thời gian, một lúc nào đó sẽ biến mất. Đã có rất nhiều chàng trai si tình giống như cha của nàng, họ có thể đánh đổi mọi thứ chỉ để có được Libra. Nhưng thứ họ nhận lại chỉ là hai từ "không xứng", cả chốn quý tộc đều gắn cho những kẻ cuồng si Libra một cái mác "không đủ xứng", không bao giờ xứng đáng. 

Nhưng Libra chỉ sống như một công cụ mặc người khác điều khiển, vậy liệu rằng... ai mới xứng với nàng đây?

"Cộc, cộc... cạnh."

- Kính chào thái tử và công chúa, mặt trời và mặt trăng nhỏ của đế chế Phadres hùng mạnh.

Libra nở một nụ cười tươi tắn mà nàng đã dùng hết sức để trông nó thật tự nhiên, nàng buông tách trà đã nguội từ lâu, xách nhẹ tà váy thướt tha rồi khẽ cúi đầu chào hỏi một cách đầy trang nhã. Hoàng hậu ngồi ở đối diện, chỉ cần nhìn thấy Aries thôi là bà ta không bao giờ vui vẻ nổi, bà nhấc tách trà, ánh mắt đảo đi chỗ khác khi Aries cúi đầu hành lễ. Chỉ đến khi đứa con trai duy nhất đến chào mình, hoàng hậu mới mỉm cười rồi đáp lại cái ôm của nó một cách đầy trìu mến. Aries đã quen với điều này, nàng bước đi nhẹ nhàng để không phát ra tiếng động, tìm một chỗ không gần hoàng hậu, cũng chẳng gần Leo hay công nương Phoelones mà ngồi xuống. Những người hầu ở xung quanh đứng như bức tượng bây giờ bắt đầu di chuyển, họ nhanh chóng mang thêm trà và các loại bánh vào, trưng bày cho đến khi lấp đầy chiếc bàn được trải khăn đỏ. Ngay sau đó, họ lại đứng về vị trí cũ, không khí vừa nhộn nhịp hơn đôi chút lại trở về sự yên tĩnh vốn có. Hoàng hậu chậm rãi thưởng trà, bà hi vọng thứ mùi thơm nhẹ nhàng này sẽ khiến bà ta kiềm chế được sự ghét bỏ đối với đứa con riêng của hoàng đế. Một lúc sau, bà ta quay sang đứa con trai yêu dấu, bà nắm lấy bàn tay đã trở nên thật to lớn từ lúc nào, bà ta luôn dành cho Leo ánh mắt thật dịu dàng, nhưng ẩn sâu trong đấy vẫn chỉ là một màu đen thăm thẵm.

- Nào Leo, con chắc chắn đã biết đây là ai rồi chứ?

- Vâng thưa mẹ, là công nương Phoelones, dạo này công nương và tử tước vẫn khỏe chứ?

- Thần rất hân hạnh được người hỏi thăm, cha thần và thần vẫn rất khỏe, thưa thái tử.

Libra đặt tay lên ngực để bày tỏ sự thành kính trước ánh mắt đầy hài lòng của hoàng hậu. Leo và Aries vẫn giữ chung một biểu cảm, dù gì công nương Phoelones chẳng phải ai xa lạ đối với họ. Sự niềm nở của Libra đã bị Aries nhìn thấu, bình thường trong những bữa tiệc được tổ chức thường xuyên kia, Libra luôn trở thành tâm điểm, nàng ta luôn được vây quanh bởi các quý ông, hết người này đến người khác, nhưng Libra có bao giờ nói chuyện với bọn quá vài câu đâu. Aries im lặng thưởng trà, ánh mắt luôn nhìn thẳng về phía Libra, lấp ló qua tách trà luôn được nâng lên hạ xuống. Cũng giống như mọi lần, khuôn mặt của nàng ta quả là tuyệt tác của thánh thần, luôn thu hút người khác từ những cử chỉ duyên dáng đến hoàn hảo dù chỉ là nhỏ nhất. Aries khẽ đánh mắt về phía Leo, chà, vậy mà Leo lại chẳng hứng thú mấy. Kì lạ nhỉ, công nương Phoelones đây đẹp đến thế cơ mà?

Thời gian cứ lẳng lặng trôi qua, những cuộc nói chuyện nhàm chán tưởng như chẳng bao giờ kết thúc cuối cùng cũng đã dừng lại. Hoàng hậu rất ưng ý công nương Phoelones, vừa xinh đẹp lại còn vừa khôn ngoan. Bà ta liên tục gán ghép Leo và Libra với nhau, từ việc chỉ có vẻ đẹp của Libra mới xứng tầm với khí chất của hoàng đế tương lai đến việc cả hai con ôi thật đẹp đôi làm sao, hơn hàng trăm từ ngữ tâng bốc thái tử phát ra từ chiếc miệng cao quý kia khiến Libra ngán ngẩm cực độ. Ngược lại, cả thái tử Leo và công chúa Aries hầu như chẳng để tâm, có vẻ họ còn chú ý đến tách trà trên tay hơn là những lời là những lời nói vô nghĩa kia. 

- Ý con thế nào, Leo của ta? Libra đã được ta chú ý từ hồi con bé chỉ mới được vài tuổi, Libra sẽ là một người đồng hành tuyệt vời của con đấy Leo à.

Đến lúc này trên mặt Leo mới có chút thay đổi, hắn nở một nụ cười nhẹ, đây cũng không phải lần đầu hắn nghe mẹ hắn suốt ngày nhắc về Libra, Leo khẽ đánh mắt về phía Libra. Nàng ấy vẫn nở một nụ cười xinh đẹp thường thấy, Leo từ tốn gật đầu trước con mắt mừng rỡ của hoàng hậu. Bà ta ngoắc tay, người hầu đứng ở đằng sau bước lên một bước, cúi đầu dâng lên quyển lịch dày cũng cây bút lông vũ đã được chấm mực sẵn. Hoàng hậu lật từng trang lịch được vẽ tỉ mỉ, vừa chăm chú suy nghĩ vừa nhướn mày, bà tìm một ngày đẹp nhất của tháng 10, chỉ sau lễ trưởng thành sắp tới của Leo chỉ 2 tháng. Aries mở một mắt lén nhìn sang, gấp gáp như vậy để làm gì cơ chứ?

- Đây, ngày 13. Một ngày rất đẹp, cũng gần sinh nhật của con đấy Libra yêu dấu. Ta sẽ tổ chức lễ thành hôn của cả hai thật hoành tráng, như chưa từng có bao giờ, ta hứa với con đấy Libra. 

Libra vỗ tay giả vờ mỉm cười mừng rỡ hùa theo sự phấn khích của hoàng hậu. Vậy là nàng đã có được thứ mà cha nàng muốn, thật dễ dàng làm sao.

Hoàng hậu cùng đám tùy tùng đã rời đi.

- Chúc mừng nhé, công nương Phoelones.

- Cảm ơn công chúa, mong sau này sẽ được người giúp đỡ.

- Không đâu, tôi sẽ chẳng giúp gì được cho công nương cả, nên mong cô cũng đừng hi vọng nhiều. Dù sao, bằng tất cả tấm lòng này, tôi chúc phúc cho công nương và thái tử.

Aries mỉm cười nhẹ nhàng, rồi nàng ta cũng nhanh chóng rời đi chỉ ngay sau đó, Libra an tĩnh ngồi uống nốt tách trà, dù khuôn mặt không thể hiện lên nhưng trong lòng nàng như dậy sóng. Trong những kí ức về thời thơ ấu, Aries và Libra luôn ở bên cạnh nhau, cùng nhau đi học, cũng nhau đọc sách, cùng nhau chơi đùa ở mảnh vườn rộng bao la. Từ thuở mới biết đi, Libra đã luôn lẽo đẽo theo bóng lưng của của Aries, nàng từng xem Aries như chị gái mình, nhưng mà... đó đã là từ rất lâu rồi... Libra cũng chẳng còn nhớ mình đã rời bỏ Aries từ bao giờ, và tình bạn của cả hai đã kết thúc như thế nào... Nhưng có một thứ nàng luôn nhớ rõ như in, đó là ánh mắt của Aries, không bao giờ biết nói dối.

Và những lời nói đầy xa cách và lạ lẫm kia, không phải là dối trá.

***

- Nhanh thật nhỉ, mọi thứ gần đây có vẻ thật gấp gáp.

Aries nhìn lên Leo đang gãi đầu cười trừ, nàng thầm nghĩ có lẽ Leo cũng đang bối rối và cảm thấy không quen với những sự thay đổi to lớn trước mắt. Cũng phải thôi, Aries cũng đang cảm thấy lo lắng, rất nhiều quý tộc đối đầu với Leo, nếu lời tiên tri máu dành cho mỗi vị vua tương lai kia có bất kì điều gì chống đối lại quý tộc, chắc chắn nó sẽ trở nên cực kì bất lợi cho Leo. 

Chà, vậy chắc là... Aries không nỡ để Leo một mình rồi.

- Chị đang nghĩ gì vậy, Aries?

- À, chẳng có gì đâu Leo yêu dấu. Nhưng mà, em nói đúng, thời gian trôi qua thật nhanh... chúng ta đã trưởng thành rồi. Và em sắp trở thành một vị vua đáng tự hào, thế... em có lo lắng không, Leo?

Leo không đáp lại câu hỏi của Aries, lo lắng... tất nhiên là có, Leo lo lắng hơn bất kì ai hết. Tư tưởng cai trị của Leo hoàn toàn trái ngược với bọn quý tộc kia, đức độ và vì người dân của đế chế hơn rất nhiều, hắn muốn sự thịnh vượng và ấm no phải ở trên khắp đất nước mà hắn trị vị. Leo sợ rằng khi hắn lên ngôi hoàng đế, chính quyền và hoàng gia... sẽ không nghe lời hắn, chúng sợ mất đi quyền lực và địa vị, và rồi mọi thứ trở nên thật hỗn độn. Cái giá của sự trưởng thành chính là hiểu biết quá nhiều, nhưng nếu luôn là một đứa trẻ thì sẽ mãi mãi không biết gì cả.

Cuộc sống này chính là một con dao hai lưỡi, dù có cố gắng vẫy vùng đến đâu thì cũng vẫn phải chấp nhận bị đâm trúng.

Leo không muốn mọi việc đi quá xa, nhưng nếu hắn không làm, thì việc đế chế này trở nên hỗn loạn kia cũng chỉ đến chậm hơn trong chốc lát mà thôi. Nhưng, nó sẽ kéo dài mãi mãi... không bao giờ chấm dứt được vòng luẩn quẩn đầy đau thương và hối tiếc này.

Chần chừ một lúc, Leo hỏi Aries, bằng tất cả sự kính trọng của mình, hắn thực sự muốn nhận được một lời khuyên từ người chị gái sáng suốt.

- Em đang phân vân... em đang đứng trước hai ngả đường, nhưng... chưa chắc chắn mình sẽ lựa chọn con đường nào cả.

- Ồ, chị hiểu rồi. Vậy thì...

Cũng bằng tất cả sự sáng suốt của mình, Aries đáp lại Leo.

- Em nghĩ con đường nào là đúng đắn?

Con đường đúng đắn... là con đường mà Leo phải đi. Đó mới chính là việc mà một vị vua đích thực phải làm, và câu hỏi của Aries cũng chính là câu trả lời, và nó chứa đầy hàm ý buộc Leo phải hiểu. Leo khẽ mở to mắt, nhưng chỉ trong một khoảng khắc, hắn nhanh chóng thay thế nó bằng một nụ cười tươi rói như mọi lần. Hắn hiểu Aries đang muốn căn dặn hắn điều gì, và quả là Aries, người không bao giờ làm hắn thất vọng với mọi sự tò mò hay thắc mắc của bản thân. Leo gật gù, hắn nắm chặt chuôi thanh kiếm bạc được thắt bên hông.

Hắn sẽ chiến đấu, vì đế chế, vì người dân của hắn.

Aries khẽ mỉm cười hài lòng, Leo, quả là đứa em trai mà nàng luôn tự hào.

Con đường phía trước sẽ còn rất dài, Leo, và cả nàng sẽ còn một hành trình dài đằng đẳng, không biết bao giờ sẽ kết thúc. Aries vô thức nhìn lên bầu trời, dáng vẻ đầy yên bình của những làn mây trôi bồng bềnh kia dường như đã đánh lừa nàng, có vẻ như... mọi thứ vẫn ổn nhỉ?

Lần tới hi vọng mọi chuyện sẽ không vượt tầm kiểm soát.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net