part 4. chúng là quý tộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aries tỉnh giấc. Nàng bị tiếng ồn bên ngoài xáo động, với một khuôn mặt còn ngái ngủ, Aries vuốt nhẹ mái tóc vàng rối như tơ vò. Nàng giở chăn, chiếc váy ngủ màu hoa lục bình bồng bềnh theo làn gió mát ngoài cửa sổ, có lẽ Grance đã vào phòng nàng từ sáng sớm.

Aries hừ nhẹ một tiếng trong cổ họng, cô ta... ngày càng quá quắt.

Nắng bắt đầu khiến đôi mắt mơ màng của Aries khó chịu, nàng cố bước đi thật nhẹ để Grance ở bên ngoài không nghe thấy. Aries tiến lại gần cửa sổ, tiếng động ồn ào ban nãy hoá ra lại là con mèo đen béo ục ịch của quản gia Firls. Aries bỗng nở một nụ cười dịu dàng hiếm thấy trên khuôn mặt luôn một biểu cảm, nàng vươn tay sờ lên bộ lông mềm mại của con mèo, nó thoải mái ưỡn người, nằm ngủ thiu thiu dưới ánh nắng của buổi sáng ban mai. Trong phút chốc, sự thư thái của con mèo lười biếng lại khiến Aries mềm lòng, ngày ngày bị giam cầm ở chốn xa hoa nhưng đầy cạm bẫy này khiến nàng luôn mệt mỏi, rời khỏi đây luôn là điều mà Aries mong muốn nhất.

Nhưng giờ đây, nàng có thứ cần phải chu toàn.

Đó cũng chính là sự trả thù, và là chút thương xót cuối cùng của Aries dành cho đế chế này.

Để làm được việc đó, Aries sẽ toàn lực hỗ trợ cho người em trai mang đầy khát vọng cao cả trên đôi vai, Leo. Nếu là Leo, chắc chắn hắn sẽ làm được.

Đến khi Grance bước vào phòng nàng một cách tuỳ tiện, xua tay đuổi con mèo đi, Aries lại trở về với biểu hiện hằng ngày, một khuôn mặt không xúc cảm, nàng lạnh lùng gạt tay Grance đang tính chạm vào mái tóc vàng sẫm màu của nàng, Aries tự mình chải tóc, nàng thắt tóc một cách thuần thục vô cùng, búi lên cao rồi cài chiếc trâm ngọc đơn sơ. Mặc một chiếc váy giản dị, cũng có chút sờn cũ, Aries không có thú vui với trang sức và váy mới, cũng vì thế hoàng hậu chẳng bao giờ bỏ một xu để mua cho nàng bất cứ tư trang riêng lẻ nào, hầu như những chiếc váy hoặc những món trang sức một năm mới có hai ba bộ kia cũng chỉ là từ ngân khố phân phát mỗi năm. Tuy nhiên, Leo lại có vẻ để ý đến những thứ này, hắn luôn tặng thêm thật nhiều quà cho Aries dù nàng đã từng nói không cần rất nhiều lần. Có lẽ sự hào phóng đó Leo thừa hưởng từ hoàng đế Phedras, máu mủ, quả thực là một rào cản lớn.

Dù sao đi nữa, họ vẫn là cha con, và... nàng cũng thế.

Aries luôn tự hỏi, đến cuối cùng, khi mọi thứ sắp kết thúc, liệu nàng và Leo... có chần chừ không?

Nhưng phải đến lúc ấy, hẳn cả hai mới thực sự có được câu trả lời.

- Thưa công chúa, hoàng đế bệ hạ mời người lên điện chính.

"Lại thêm rắc rối gì nữa đây?"

Aries nhíu mày, chỉ có khi xảy ra vấn đề, Phedras mới luôn bắt nàng hiện diện để giải quyết mọi thứ bằng sự thông minh của nàng, đến mức Aries cứ ngỡ không còn một một quý tộc nào là còn đầy đủ một cái đầu ngoại trừ mái tóc. Rõ biết là bị lợi dụng, nhưng Aries cũng không đủ khả năng để chống lại mệnh lệnh của đức vua. Trong lòng có chút bực tức, Aries hoàn toàn phớt lờ sự hiện diện của Grance, nàng bước đi một mình đến điện chính, những người lính bên ngoài kính cẩn cúi đầu, họ mở cửa cho nàng, một không gian xa hoa rộng lớn xuất hiện, ánh sáng của nhiều loại đá quý khác nhau cứ ánh lên bao trùm cả căn phòng rộng bằng cả một căn nhà. Nhưng trái ngược với cái vẻ ngoài phô trương đó, những người ngồi trong căn phòng đều có vẻ khiêm tốn hơn với cáu bộ dạng hoàn toàn trái ngược.

Chúng chính là quý tộc.

Một cô gái với dáng hình mảnh mai đứng ở dưới bệ ngai vàng, cô ấy khoác một tấm áo choàng làm từ lông cừu đậm chất nông dân che khuất khuôn mặt. Nhưng không lâu để Aries đoán ra đó là Capricorn, một nữ quan đứng đầu vùng Windsolly - vùng đất cai quản đồng lúa, cung cấp lương thực chủ yếu của đế chế.

Không cần phải đoán, lí do Capricorn hiện diện ở đây đã đủ nói lên vấn đề.

Aries hừ nhẹ một tiếng thật khẽ trong cổ họng, lại là chuyện này. Bọn quý tộc! Không một ai trong bọn chúng nhượng bộ, một lũ tham lam ích kỉ, luôn đớp lấy những miếng mồi ngon ngọt, không bao giờ biết chia sẽ cho người khác! Capricorn cúi đầu nhẹ hành lễ với Aries cũng đang cúi chào. Aries một lúc càng tiến lại gần người đàn ông ngồi trên ngai vàng, khuôn mặt luôn ngẩng cao, nàng cúi đầu trước hoàng đế Phedras, giọng điệu của nàng dùng để chào hỏi người cha trước mặt đều đầy vẻ châm biến, còn có cả sự cay đắng không thể nói thành lời.

- Kính chào bệ hạ, mặt trời của đế chế Phedras hùng mạnh.

Phedras Owen, hoàng đế bệ hạ phẩy tay, ánh mắt ông ta hững hờ tựa như không để Aries vào mắt. Trái ngược lại với dáng vẻ đó, quý tộc ngồi trên những chiếc ghế sang trọng xung quanh có vẻ lại cực kì để ý đến vị công chúa này. Chắc chắn, chúng đủ biết rằng trí tuệ của Aries không hề tầm thường. Và cũng ngược lại, Aries biết trong số bọn chúng luôn có kẻ mạnh mẽ và khôn ngoan hơn tất thảy, nhưng luôn ẩn đi sự ranh mãnh đó trong bóng tối, chờ đợi thời cơ để tóm lấy quyền lực. Đây cũng chẳng phải chuyện gì hiếm hoi, Aries luôn bị gọi đến để giải quyết vấn đề thiếu lương thực và của cả của dân chúng, cũng vì đã bị bọn quý tộc cướp hết đi. Mỗi lần nữ quan Capricorn xuất hiện tại cung điện, nàng ta cũng chỉ đến để cầu xin hoàng đế độ lượng, chia phát cho nhân dân đang đói khổ ngoài kia một ít gạo, nhưng hầu như lần nào cũng bị phớt lờ. Chỉ đến khi tình hình mỗi lúc một tệ hơn, Phedras mới tìm đến Aries để nàng thay ông ta giải quyết mối nguy này.

- Miễn lễ đi con gái của ta.

Hai chữ "con gái" phát ra từ khuôn miệng cao quý kia chỉ khiến Aries rợn tóc gáy vì ghê sợ, tay nàng túm chặt lấy vạt váy, bờ vai gầy có chút run rẩy. Lần cuối cùng nàng nhìn thấy cha mình là cách đây bao lâu? Có lẽ là một tháng, hay là hai tháng? Nàng cũng không thể nhớ rõ nữa, Aries luôn cảm thấy quá dỗi xa lạ với người cha máu mủ duy nhất kề cận. Và vượt lên tất cả, Aries căm ghét ông ta, cũng như cái cách nàng hận thù mẹ mình, nữ thần Athena.

Hoàng đế Phedras chống cằm, tay tựa lên chiếc ngai vàng sáng đến chói cả mắt. Hoàng đế hất cằm về phía Aries, bắt đầu ra lệnh, nhưng giọng điệu chẳng mảy may có chút để tâm.

- Aries, hôm nay nữ quan Roxana cầu kiến về vấn đề lương thực của người dân nên phân phát thế nào vào cuối mùa thu, con có ý kiến gì không?

Aries trầm ngâm, lần trước là vào mùa xuân cây cối thuận lợi phát triển mà lương thực vẫn còn thiếu, nói chi bây giờ đã là giữa thu, không thể gieo cây thu hoạch kịp trước mùa đông tới, cây cối không thể sinh sôi nảy nở thì làm sao dân chúng có thể vượt qua mùa đông lạnh lẽo đến như thế? Capricorn đứng ở góc có cùng biểu cảm với Aries, sự lo lắng, sự thắc mắc và cả sự xót xa cho những người dân nhỏ bé. Không thấy câu trả lời được đưa ra ngay lập tức, vua Phedras trào phúng tiếp lời, như một sự gợi ý, nhưng nghe đầy rẫy sự vô dụng và chỉ hướng vào ngõ cụt.

- Như lần trước chẳng hạn? Trồng bí, đậu, cà tím và các loại quả khác... nhưng chúng không sinh trưởng vào mùa đông.

- Thưa bệ hạ, con nghĩ người biết rõ hơn ai hết, không một loại cây nào có thể trồng được vào mùa đông.

- Đúng vậy, nên ta muốn con nghĩ cách.

Aries không thể giấu nổi biểu cảm khinh thường dành cho người ngồi trên ngai vàng cao hơn cả đầu nàng, Capricorn nhìn hoàng đế và Aries chăm chú, bầu không khí này, cách họ nói chuyện với nhau, cứ như thể... cả hai không phải là cha con vậy. Capricorn cũng biết Aries sẽ vì nàng mà bị gọi đến, nhưng lần này, Capricorn mong rằng Aries sẽ cho nàng ta cũng dân chúng ngoài kia một tia hi vọng, ít nhất, Aries cũng thể nói lên định kiến của bản thân nàng, còn Capricorn cũng như những người dân thấp cổ bé họng, chỉ có thể nhận mệnh lệnh, chứ không thể phản kháng. Và may mắn thay, Aries đã đáp lại sự kì vọng của Capricorn, bằng một chất giọng quả quyết, Aries đáp lời:

- Vậy liệu con có thể làm gì khác? Ngoài việc trơ mắt nhìn dân chúng bị đói qua mùa đông bây giờ?

Hoàng đế Phedras và toàn bộ không gian bỗng chốc trở nên vô cùng tĩnh lặng, Capricorn mở to đôi mắt, nàng mấp máy môi, rồi lại khép lại. Mọi ánh mắt từ mọi hướng dường như đều đổ về Aries, tuy nhiên nàng ta lại không tỏ ra một chút bối rối hay ngại ngùng nào, ngược lại, Aries bình thản vén tóc, nàng khẽ đánh mắt về phía Capricorn đầy ẩn ý. Rồi Aries nhìn hoàng đế Phedras, khuôn mặt nàng bỗng chốc tỏ ra có chút ưu phiền, nàng đặt tay lên cằm, thở dài một hơi thật nhẹ rồi tiếp lời:

- Vì vậy... thưa hoàng đế bệ hạ, tại sao chúng ta không mở ngân khố để giúp đỡ dân chúng vượt qua cái đói vào mùa đông? Theo con nghĩ, số gạo chúng ta quyên góp sẽ chẳng thấm vào đâu so với sự thịnh vượng của ngài đâu nhỉ, cha?

Phedras Owen nhíu mày.

Rõ ràng, biểu hiện đó chắc chắn là không đồng tình với ý kiến của Aries. Không gian xung quanh bắt đầu xuất hiện những tiếng xì xầm, bàn tán không ngớt với kiến nghị chưa bao giờ xảy ra, Aries chỉ lẳng lặng, nàng đan hai bàn tay lại, trong lòng bùng lên sự phấn khích, lại sắp có trò vui để xem. Trong khi đó, Capricorn ngỡ ngàng bởi bầu không khí bị thay đổi trong phút chốc. Nàng chưa thấy cảnh tượng trước mắt bao giờ, và nàng cũng không hiểu được công chúa Aries đã nghĩ gì, việc mở ngân khố trước đây không bao giờ có, Phedras Owen chưa một lần mở ngân khố kể từ khi ông ta lên ngôi, cũng đã gần năm mươi năm. Rồi bỗng, khi Capricorn vô tình nhìn thấy khuôn mặt đắc ý và cái cười mỉm của Aries, nàng lại hiểu ra mọi thứ, đôi mắt nàng mở to, Aries, quả như lời đồn, một công chúa có trí tuệ hơn người.

Ngày hôm nay chỉ có một nửa quý tộc có liên quan đến quản lí lúa gạo và đất đai xuất hiện, hầu như chỉ là bọn quý tộc nhỏ ít địa vị đến để xem xem quyền lợi của chúng có bị ảnh hưởng hay không, và chỉ bằng một câu nói có vẻ vu vơ của Aries, bọn chúng đều bắt đầu sốt sắng. Ai cũng biết, vua Phedras nổi tiếng keo kiệt và tham lam, chắc chắn sẽ chẳng bao giờ có việc ông ta chấp nhận mở ngân khố, và tiếp theo, chắc chắn hoàng đế sẽ đưa ra một mệnh lệnh? Hoặc một kiến nghị, miễn sao ông ta không phải bỏ một xu cho dân nghèo khổ. Và rồi chẳng có ai dám chống lại hoàng đế, như cái cách không một ai tố cáo sự tham lam vô độ của ông ta vậy.

- Hmm... vậy tại sao chúng ta không tổ chức quyên góp và gây quỹ?

Aries nở một nụ cười đầy giễu cợt.

Bọn người đứng ở xung quanh khán phòng bắt đầu xôn xao, hoàng đế đã làm vậy, đe doạ đến lợi ích của chúng và bắt chúng phải chia sẽ, quyên góp cho những người xa lạ, thấp kém hơn chúng. Aries hiểu rõ cha mình, một vị vua, và chúng, những quý tộc như nắm trong lòng bàn tay. Capricorn tiến lại gần Aries, nàng khẽ cúi đầu, tán thành ý kiến của hoàng đế, khuôn mặt còn lộ ra vẻ mừng rỡ, nhưng chẳng biết là thật, hay là giả.

- Hoàng đế anh minh, đội ơn người đã nghĩ đến bao sinh linh đã đói khổ ngoài kia, thay mặt cho họ, thần nữ xin cảm tạ người từ tận đáy lòng.

Aries gật gù, nữ quan Capricorn cũng nhanh nhẹn hơn tưởng tượng của nàng. Hoàng đế Phedras nở một nụ cười hài lòng, nhưng nhìn kĩ hơn, thì đó là một nụ cười nhẹ nhõm. Ngay lập tức, chỉ sau đó vào khắc, một vài nam tước và địa chủ nhỏ bé đã đứng lên phản đối, chúng cho rằng mùa vụ năm nay đã bị lỗ và thu nhập đã kém xa những năm trước, chúng đã không còn quỹ dư để quyên góp nữa. Chúng nỗ lực hô hào, giải thích, thuyết phục, nhưng tất thảy đều thật vô nghĩa trước mặt hoàng đế. Cả khán phòng bỗng chốc xôn xao nháo nhiệt đến bất ngờ, nhưng đối với Aries thì đó chỉ là một màn mua vui, sự tham lam và ngu dốt được phô bày ra trước mắt nàng đến mức trần trụi. Xung quanh bỗng chốc quay cuồng và ồn ào đến mức Aries cảm thấy nhức đầu, nàng chỉ muốn rời khỏi nơi này, càng sớm càng tốt.

Phedras chống cằm, ông ta gương đôi mắt chế giễu về phía những kẻ nhỏ bé hơn mình.

Trông chúng thuyết phục mình có vẻ khổ sở, Phedras đắc ý, thật đáng tiếc, ai biểu chúng không phải là vua, là "ông ta".

- Dừng lại đi, ta sẽ bỏ 5 lượng vàng và 10 tấn gạo cho vụ mùa cuối thu... như thế là quá đủ cho một vùng rồi chứ, nữ quan Roxana?

Một giọng nói ồn tồn, đĩnh đạc chậm rãi vang lên khiến cả khán phòng câm lặng. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên một người đàn ông trung niên, công tước Edgalord. Capricorn bất ngờ đến mức đưa tay lên cái miệng đã há hốc của mình, 10 tấn gạo? Nhiêu đó đủ phân phát cho cả vùng Windsolly chứ nói chi đến quyên góp cho những người dân nghèo, nàng nhìn lên người đàn ông giàu có nhất đế quốc kia, ánh mắt ông ta cũng chậm rãi hướng về phía nàng, một ánh mắt dò xét khiến Capricorn cảnh giác. 

Aries ở một góc nhíu mày, công tước Edgalord sao lại hào phóng đến thế, tất nhiên không phải vì ông ta giàu có nhất, chẳng ai lại muốn bỏ tiền ra làm một việc không có lợi cho mình. Nhưng... phải chẳng Aries đã quá đa nghi?

- Công tước Edgalord thật hào phóng, vậy nên tôi cũng nên góp chút gì đó nhỉ? 

Đó là hầu tước Grogery, hắn ngồi vắt chéo chân cùng bộ âu phục màu đen sẫm, Gemini sở hữu một khí chất và một khuôn mặt lịch thiệp khiến đối phương phải ngẩn người, và một điệu bộ làm người khác cảm thấy mình thật nhỏ bé trước hắn.

- Xem nào, 3 lượng vàng và 5 tấn gạo, không nhiều, nhưng góp vào cũng đủ để không ai trong các ngươi phải quyên góp nữa rồi nhỉ?

Gemini nở một nụ cười cùng đôi mắt híp lại trái ngược với câu nói đầy mỉa mai vừa phát ra từ miệng hắn. Một câu chốt hạ của Gemini đã hoàn toàn biến cả căn phòng vào câm lặng, ngay cả Aries cũng phải ngẩng người vì sự táo bạo thẳng thừng của Gemini. Nhưng những lời Gemini nói ra, chẳng phải đều là sự thật sao? Chỉ vài từ vu vơ mà có thể đâm xuyên tim đen của biết bao người ở đây, kể cả... hoàng đế.

Capricorn choáng ngợp trước bầu không khí thay đổi liên tục, khuôn mặt thanh tú đã hiện lên vài nét bối rối. Phải mất một lúc lâu, Gemini mới chậm rãi mở lời đến cứu vãn bầu không khí tĩnh lặng cứ ngỡ như mãi mãi. 

- Ồ, vậy là vấn đề này đã được giải quyết xong rồi, phải không bệ hạ?

Hắn đập tay, bọn quý tộc kia bắt đầu cười xòa, dù gì Gemini là một kẻ không hề dễ đụng, bọn chúng không nên đắc tội với một con cáo già như hắn. Sao cũng được, miễn là chúng không cần phải tốn tiền cho những kẻ vô danh tiểu tốt, Aries thở nhẹ một hơi rồi đưa tay lên cằm, vấn đề vậy... mà đã giải quyết xong rồi đó sao? Vậy thì Aries cũng không nên ở lại đây lâu nữa, mùi nước hoa và hỗn tạp đủ thứ ngôn từ khác nhau khiến chiếc mũi và đôi tai nhạy cảm của nàng trở nên yếu đuối. Đặc biệt, là bầu không khí đầy giả dối và gượng gạo đến buồn nôn.

- Vậy công việc của con đã xong rồi, xin phép hoàng đế bệ hạ, tiểu nữ xin lui.

Aries rời khỏi căn phòng.

Bờ vai gầy hạ xuống một chút cùng tiếng thở nhẹ, Aries cuối cùng cũng có thể thả lỏng hơn một chút. Aries cúi nhẹ đầu, nàng nâng váy rời đi mà không cần để ý đến hoàng đế Phedras nữa. Aries băng dọc hành lang, mái tóc màu vàng sẫm bị làn gió thổi cho tung bay. Bỗng trong lòng Aries cảm thấy cũng không quá tệ, nàng đã phân vân và lơ đễnh trong một khoảng thời gian dài, bây giờ nàng nhanh chóng tìm hiểu sâu hơn về tất cả các gia thế trong hoàng tộc và các mối quan hệ, chỉ có như vậy mới sớm biết được ai là đồng minh còn ai là kẻ thù. 

Aries chìm vào dòng suy nghĩ, cho tới khi một dòng nói dịu dàng vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ.

- Công chúa Aries...?

Là nữ quan Capricorn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net