[Chương 24] Quy tắc của tộc sói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tử Hổ tuy rằng lợi hại, nhưng đối phương to hơn hắn cũng không nói đi, số lượng cũng nhiều hơn hắn gấp mấy lần a! Vạn nhất có chuyện gì, chỉ có thể dựa vào mình bảo vệ mình. Nghĩ đến đây Y Na kéo cây gậy gỗ ở bên cạnh đống lửa qua, trong lòng nghĩ, chỉ cần chúng nó lại đây, trước đốt sau đâm, tuyệt đối không cần khách khí.

Nàng ở bên này chuẩn bị kỹ, nhưng không nghĩ tới Tử Hổ cường hãn như vậy, động vật giống như sói này tuy nhiều nhưng không có một con nào có thể chạy lại đây.

Xem ra, vua trăm thú này thật không phải chỉ có cái danh, cho dù ở thế giới nào, cọp đều rất mạnh. Nàng thoáng nhẹ thở ra, nhìn thấy dáng Tử Hổ đánh nhau mà có chút ngẩn người.

Đúng lúc này, một con thú hình sói đột nhiên nhảy tới, hé mõm ngoạm lấy Y Na đang lúc thất thần.

Y Na cảm thấy một cỗ mùi tanh nồng bay vào mũi,thiếu chút nữa ngất đi, hoảng sợ kêu to, con sói muốn đột nhiên muốn chạy vào rừng, mà mấy con khác tự động vọt tới che ở trước mặt Tử Hổ.
Y Na nhìn thấy Tử Hổ bởi vì chỉ lo vọt tới cứu nàng mà buông lỏng phòng thủ. Kết quả thân thể ở nháy mắt bị cào rất nhiều vết, máu tươi đầm đìa, nhưng hắn vẫn đang rống về phía Y Na, không hề có ý muốn lui.

Nàng có chút cảm động, dù sao bọn họ cũng không có quan hệ gì, mà hắn lại phải liều mạng cứu mình. Có lẽ hắn xuất phát từ ý muốn độc chiếm, nhưng đồng thời cũng là tránh cho nàng bị thương. Y Na cũng không phải không nhìn ta, đối với Tử Hổ, nàng từ trước đến nay luôn tin tưởng hắn nhất định là một nam nhân dám vì mình mà chết.

Trên thế giới có thể có mấy ngườ dám vì người mình yêu mà cam nguyện đi tìm chết, cho nên nói Y Na không cảm động là giả. Nàng bị con sói cắp đi thật xa, mắt đã nhìn không tới Tử Hổ.

Mà tiếng gầm của hắn vẫn quanh quẩn bên tai, không thể, không thể chỉ trông cậy vào hắn!

Y Na nghĩ một chút, phát hiện trong tay còn nắm con dao.

Nàng thấy con sói căn bản không để nàng vào trong mắt, nhìn đường, Y Na không chút nghĩ ngợi liền giơ tay đâm phập dao xuống mắt sói.

Bởi vì khoảng cách gần, lại không có đem toàn bộ tinh thần đặt trên người ở nàng, con soid lập tức trúng chiêu rên rĩ một tiếng.

Y Na mượn cơ hội lui thân, đá mạnh vào bụng nó một cước, sau đó thoải mái rơi xuống đất.

Nàng biết không thể nương tay, nếu nương tay, gặp nguy hiểm đều là mình. Sau khi rơi xuống đất, nàng thừa con sói còn đang tru lên, liền không chút nghĩ ngợi dùng đao đâm thẳng phía sau lưng nó.

Nhưng không nghĩ tới da con sói quá rắn chắc, con dao đâm vào một nửa liền không thể đâm sây hơn. Y Na không có biện pháp, quyết định rút dao về, lui ra phía sau ba bước.

Con sói đột nhiên chạy trốn về phía trước vài bước, sau đó đột nhiên quay đầu lại, hai chân chộp tới phía Y Na.

Nàng biết dựa vào tốc độ của nó, nếu bây giờ lui về phía sau đã không kịp rồi, như vậy liền tiến về phía trước đi!

Mắt trái của con sói đã mù, cho nên Y Na đâm dao về phía bụng trái của nó. Nhưng không nghĩ chạy quá đà, lại hướng thẳng đến chỗ cái đuôi con sói.

Mà con sói lại đè hạ thân xuống, áp Y Na ở phía dưới, Y Na 囧 một chút, nàng đối với hoa cúc của con sói bại lộ ở trước mắt mình do dự một chút, bạo hay là không bạo? Đầu óc tuy rằng nghĩ như vậy, tay đã hành động.

Một cỗ máu tươi bay ra, đồng thời cái đuôi to của con sói đập vào, Y Na liền bay ra văng vào thân cây, nửa ngày không có biện pháp hô hấp.

Con sói cũng bị trọng thương, lắc lắc đi vài bước, sau cùng ngã xuống đất không dậy nổi, co giật vài cái liền chết đi.

Y Na cảm thấy toàn thân đau đến sắp nứt, không thể động một chút. Vốn tưởng rằng mình cứ như vậy đã xong, xuyên qua không gặp được thứ gì dễ nhìn, lại gặp trúng mấy quái vật có lông.

Nhưng mà, nếu thực sẽ chết, nàng muốn nhìn Tử Hổ một lần cuối cùng, hắn sẽ đến chứ?

Ánh mắt có chút mơ hồ, nàng không xác định mình nhìn thấy có phải Tử Hổ hay không. Nhưng mà một tiếng gầm nhẹ truyền đến, tiếp theo một cái ôm quen thuộc đem nàng ôm vào trong ngực, Y Na an tâm.

Nàng lấy tay nắm lấy lông trước ngực Tử Hổ nói: “Tử Hổ, xách luôn con sói này về, nó là con mồi ta săn được.”

Hình như nghe được trả lời, cũng không biết hắn là đồng ý hay phản đối, dù sao nàng ngất xỉu đi, cái gì cũng không biết!

Cũng không biết qua bao lâu nàng mới tỉnh lại, cảm giác thứ nhất là rất thoải mái. Suy nghĩ một chút, nàng càng lúc càng cảm thấy không thoải mái.

Chậm rãi mở mắt ra, lúc này mới phát giác mình bị hai phiến lá cây thật lớn bao vây lấy, chỉ thò đầu ra.

Nàng lắc thân mình, cảm thấy mình biến thành con sâu to!

Tử Hổ ở bên ngoài động chạy vội trở về, nhìn thấy nàng tỉnh vô cùng cao hứng, phóng lại liếm loạn.

Y Na cố gắng nói: “Có thể buông ta ra không, thật là khó chịu.” Nói xong lại lắc, tại sao càng nhìn càng thấy mình giống con sâu xanh vậy?

Tử Hổ thấy nàng không có việc gì liền tháo lá cây ra, lúc này Y Na mới phát giác bên trong lá cây, mình là trần trụi không có mặc một mảnh quần áo. Nàng vội vàng ôm lấy ngực, suy nghĩ một chút lại giác không đúng. Bởi vì thú tộc dường như chỉ hứng thú với phía dưới, vì thế lại ôm hạ thân!

Tử Hổ thấy nàng che chắn, liền ôm nàng vào trong ngực nói:

_“Lạnh?”

Y Na 囧, thú nhân không có từ "thẹn thùng" sao, lại cho rằng nàng làm như vậy là vì lạnh. Thở dài, dù sao không tùy ý hắn đi!
Nhưng mà Tử Hổ lấy quần áo da thú của nàng lại, tự tay mặc cho nàng.

Y Na cười xấu hổ, nói: “Ta tự mặc.” Cũng không phải em bé, còn muốn hắn mặc quần áo ình sao?

Tử Hổ không đồng ý nói: “Nàng bị thương, ta mặc.”

Lúc này Y Na mới nhớ tới mình hình như bị con sói đánh bay vào thân cây, nàng động thân giật giật xương cốt, trừ bỏ sau lưng có hơi đau, hình như không có gì không đúng. Nghĩ nghĩ, nhất định là bởi vì đột nhiên bị va chạm mạnh mới té xỉu, kỳ thật căn bản không tổn thương cái gì.

Nàng cười nói: “Ta hoàn toàn không có việc gì, ngươi không cần lo lắng.” Nói xong phối hợp với Tử Hổ mặc quần áo da thú vào, sau đó đứng lên lắc lắc thân thể.

Tử Hổ thấy nàng quả nhiên không có việc gì mới thả lỏng tâm tình, sau đó đột nhiên nghĩ đến thịt nướng, vội vàng mang tới đưa cho Y Na nói: “Ăn, thịt tộc sói.”

_“Thịt tộc sói?”

Y Na cũng có chút đói bụng, cũng không khách khí liền ăn mấy miếng.

Tử Hổ hiếm khi vừa ăn vừa mở miệng nói: “Phối ngẫu của ta, là người đầu tiên có thể giết chết người tộc sói.”

Y Na há hốc một chút nói: “Thịt này, chẳng lẽ con thú hình sói đó?”

Tử Hổ nói: “Bọn họ không phải thú, là tộc sói.”

_“Được rồi, tộc sói.” Y Na sẽ không ngốc đến nỗi đi tranh luận về vấn đề mình không rõ ràng lắm với Tử Hổ, nàng hỏi mấy tin tức cần thiết: “Chúng nó tới làm cái gì, cướp ta sao?”

Tử Hổ gần đây vẫn thực nhu thuận trả lời vấn đề của Y Na, cho dù hắn không hiểu cũng sẽ cố gắng trả lời. Nhưng mà câu này hắn lại bối rối: “Ngày mặt trời đến chính giữa là kì động dục của tộc sói, chúng nó sẽ bắt giống cái đang ở kì động dục.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net