[Chương 26] Trời nóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì Y Na bị "trọng thương" cho nên thành động vật được bảo hộ, nàng phụ trách nướng thịt, chiếu cố đống lửa!

Nhưng mà bình thường nàng thấy Tử Hổ người ta nướng thịt vô cùng thoải mái, tại sao đến tay nàng hoàn toàn thay đổi. Ví dụ như, nàng đảo khối thịt một vòng, nhưng đảo nửa ngày thịt không mảy may nhúc nhích.

Đánh giá khối thịt đùi này một chút, chừng năm sáu chục ký, tuy nói nàng gần đây béo ra rất nhiều nhưng cũng còn không tới trăm ký. Bắp thịt như vậy, nàng đảo không nổi.

Mắt thấy nó sắp khét, nàng đang chuẩn bị tìm đòn bẩy hỗ trợ, đột nhiên cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua, một cái bàn tay to từ sau lưng nàng đẩy tới, thịt liền đảo bề.

Lần này, Y Na lại nhìn Tử Hổ, tâm tình liền vô cùng phức tạp. Nàng không rõ mình một nữ thanh niên thế kỷ hai mươi mốt, làm sao ở trong này lại thành phế nhân rồi. Nếu Tử Hổ tìm phối ngẫu không phải nàng mà là nữ nhân tộc, cũng không vất vả như vậy đi!

Ngẩng đầu, phát hiện trên mặt mỗ Hổ cũng không có vẻ buồn bực, liên tục làm công việc chưa xong. Hắn coi như là người tốt đi, ít nhất không có oán nàng vô dụng.

Trong xã hội hiện đại, nữ nhân cùng nam nhân là ngang hàng, cùng đi làm, về nhà còn chăm sóc con cái, nấu cơm. Tuy nói mấy thứ này nàng chưa thể nghiệm đến, nhưng nhìn cuộc sống của mẹ nàng sẽ biết. Nàng vẫn cảm thấy kỳ thật nữ nhân vẫn thật vất vả.

Hơn nữa có chút đàn ông ở bên ngoài hơi có chút không như ý sẽ trở về đổ lên người phụ nữ, thậm chí còn mượn rượu đánh đập. Mấy loại người kiểu này rất nhiều, quơ đại tay cũng lôi ra được một đống. Nhưng, không thể nghi ngờ, Tử Hổ không phải là người như vậy.

Hắn tuy rằng bá đạo một chút, nhưng vô cùng ôn nhu.

Trí thông minh của hắn tuy rằng hơi kém một chút, nhưng đủ mạnh mẽ.

Hắn tuy rằng không biết nhiều thứ, nhưng đủ thành thật.

Tóm lại, hắn so với mấy gã đàn ông có bề ngoài xa hoa phù phiếm vẫn làm cho người ta cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Y Na nghĩ, nếu hắn sinh ở trong xã hội hiện đại, nàng nhất định sẽ không bỏ qua người đàn ông tốt như vậy.

Lại nghĩ tới đàn anh lớp trên của mình, so sánh hai người, cảm thấy gả cho Tử Hổ cũng được.

Đang nghĩ ngợi, Tử Hổ đã hoàn thành một nửa công việc, chạy đến xé thịt.

Y Na nhăn nhó khóe miệng, nói: “Rửa tay trước đã…” Ông trời, nàng thu hồi lời vừa mới nói có được không? Nói chuyện vệ sinh với con cọp này thật là bó tay.

Tử Hổ biết ý nghĩ của rửa tay, hắn hình như biết mình quên, liền chạy đi rửa tay mới chạy lại xé thịt.

Xé thành hai khối, hắn lấy khối nướng gần khét khó cắn, mà Y Na được đưa một khối mềm mềm thơm ngon. Thậm chí hắn sợ nàng nóng tay, lấy lá cây bao lại đưa cho nàng.

Con mèo to tri kỷ, Y Na cảm động thật sâu.

Hàng rào làm xong rất nhanh, Tử Hổ lại dựa theo lời Y Na chỉ mà làm cái cửa.

Nhưng nàng không nghĩ tới Tử Hổ suy một ra ba, ngay cả vách núi đen cũng làm hàng rào bao lại, lần này nàng muốn chạy trốn hoặc từ phía dưới đi lên là không có khả năng.

Chờ xây xong, mấy ngày này cũng càng lúc càng nóng, Tử Hổ lại thích tắm nắng, mỗi ngày sẽ đi ra ngoài phơi nắng, có lúc còn biến thành con mèo to nằm ngửa bụng phơi mình.

Y Na muốn phơi da thú, phơi xong, nằm trên da thú vô cùng ấm áp.

Phơi da thú xong, Y Na cũng ngồi trên tảng đá phơi nắng, nàng híp mắt nhìn cái bụng trắng màu phấn hồng của Tử Hổ, rất muốn đạp thử lên một cước kiểm tra a!

Hắn thật sự là càng ngày giống con mèo trong cửa hàng thú cưng, rất đáng yêu a!

Y Na vốn tưởng rằng mình phơi nắng bị mặt trời làm hôn mê, hay là tay chân mình run rẩy. Chờ nàng có ý thức, cả người đã ở trên cái bụng Tử Hổ.

Thật thoải mái, rất ấm áp, nàng không có ý thức được hiện tại mình đang khinh bạc người ta. Xem hắn thành con mèo mà sủng ái, vuốt ve! Sau đó khanh khách cười nói: “Chỗ này so với da thú trong động rất thoải mái, có thể nằm ngủ ở chỗ này thì tốt rồi.”

_“Ngao!”

Tử Hổ kêu đáp lời một tiếng, sau đó cũng không có lật người, cho Y Na tùy ý sỗ sàng ở trên người hắn, ban đầu còn phát ra tiếng hừ hừ thoải mái, chỉ chốc lát sau đã bắt đầu khò khè.

Cái này Y Na lại thích, chu miệng hôn một cái vào bụng hắn.

Hôn xong nàng 囧, cái này là bất lịch sự với người ta nha! Nhưng nhìn Tử Hổ cũng không để ý, nàng đột nhiên cảm thấy thế giới này thật là có lợi, quang minh chính đại phi lễ người nào đó cũng không bị khởi tố! (Nữ nhân a!)

Y Na cuối cùng ghé vào trên cái bụng người ta ngủ trưa. Chờ lúc tỉnh lại, nàng phát hiện mình ngủ ở trên người nam nhân lỏa thể, con mèo này không biết khi nào đã biến thân rồi.

Nàng mất hứng, lôi kéo Tử Hổ lớn tiếng nói: “Đưa cái bụng cho ta làm giường.”

Tử Hổ cũng không biết nàng muốn cái gì, một tay ôm nàng đưa đến trong động, khi đi vào còn nhìn nhìn mặt trời.

Y Na nghĩ đến hắn đang xem giờ ăn cơm, nhân tiện nói: “Còn chút thời gian, không bằng chúng ta đi tắm rửa, rồi múc nước đem về luôn.” Bởi vì đã hết tuyết, cho nên bây giờ bọn họ dùng nước trong suối nước nóng.

Tử Hổ gầm nhẹ một tiếng, đây là ý tứ đồng ý.

Vì thế Y Na cao hứng cầm khăn da rắn, lại mang mai rùa đất. Nàng cũng cảm thấy kỳ quái, gần đây trời ít mưa, mặt trời cũng càng ngày càng nóng, cứ như vậy có thể xuất hiện vấn đề thiếu nước hay không? Nhưng mà nàng cảm thấy Tử Hổ hẳn là có biện pháp, dù sao hắn cũng là thú nhân.

Cứ như vậy, nàng đi theo sau Tử Hổ, Tử Hổ đeo mai rùa trên lưng…

Khụ…

Hắn dĩ nhiên là học theo bộ dạng của Y Na lúc trốn mưa, hình tượng kia thật sự là càng xem càng buồn cười.

Y Na phát hiện mình đi nhanh hơn trước kia, chỉ cần Tử Hổ không chạy, nàng liền có thể đi theo kịp hắn. Thẳng đến chỗ suối nước nóng, Y Na cảm thấy có chút không đúng.

Nàng phát hiện con suối đã bị thu hẹp rồi, mà bốn phía cùng khô cằn đi.

Nàng nhìn Tử Hổ nói: “Nước sắp cạn, làm sao bây giờ?”

Tử Hổ đã giúp Y Na cởi da thú, sau đó múc nước xối lên người nàng.

Thấy hắn không đáp, Y Na cũng chỉ tắm rửa.

Lúc sau bọn họ lại múc một mai rùa đầy nước đem về dùng, lần này Y Na biết tiết kiệm, ngoại trừ những nhu cầu thiết yếu, nàng sẽ không dùng tới nước.

Nhưng mà, hôm nay trời nóng, nàng cảm thấy da thú trên người cũng nóng.

Tử Hổ bây giờ đã không mặc cái gì, ngay cả da thú dưới thân cũng bỏ qua, cho Y Na mỗi ngày nhìn nam nhân trần trụi, thật sự là phát điên.

Mình làm sao bây giờ? Cũng lột sạch?

Cuộc sống con người hơn mười sáu năm nói cho nàng, đánh chết cũng không thể như vậy.

Vì thế nàng bắt đầu tìm lỗ thông khí trên da thú, lại phát hiện tất cả đều là lông, căn bản không thông được chỗ nào.

Y Na phiền não, tựa đầu lên vách đá lạnh như băng bích, trên người đổ mồ hôi ào ào.

Tử Hổ cũng nhận ra, hắn lột da thú trên người nàng xuống, sau đó cầm một phiến lá rất to quạt cho nàng.

Y Na ôm ngực lui chân hỏi: “Có loại da thú nào mặc vào mát mẻ không?”

Tử Hổ hình như suy nghĩ, sau đó buông lá cây, đi ra ngoài.

Y Na không biết hắn đi làm cái gì, nhưng cũng không muốn mặc da thú này vào, quá nóng!

Đại khái đến giữa trưa, Tử Hổ đã trở lại, miệng hắn phát ra tiếng kêu dễ nghe ý bảo Y Na đi ra cửa động.

Y Na nói: “Nói chuyện, về sau có cái chuyện gì đều có thể nói chuyện với ta.”

_“Đến xem.”

Rất đơn giản!

Y Na đem một khối da thú khoát lên người, sau đó đi tới, lại thấy một con chim to nằm chình ình! Lông nó vô cùng xinh đẹp, nhưng không có da a, chẳng lẽ muốn nàng dùng lông làm quần áo, nàng cũng không có tay nghề tốt như vậy.

_“Không có da a!”

_“Có, thịt không thể ăn, da có thể dùng.” Tử Hổ nói xong liền động thủ.

Chỉ thấy hắn thuần thục lột da vặt lông, dùng móng vuốt cứa cổ, sau đó lắc lắc, máu loãng chảy ra.

Sau đó Tử Hổ giơ da chim dưới ánh mặt trời, Y Na liền thấy tấm da, có màu trắng trong suốt, xem ra là rất tốt.

Nhưng nàng phát hiện một vấn đề, là bởi vì lột da nên lông cũng rụng đi, làm tấm da thủng nhiều cái lỗ, như vậy làm sao làm quần áo được.

Y Na nhíu mày nói: “Lỗ thủng nhiều quá.”

Tử Hổ lại nói: “Thông thoáng…”

Y Na nhăn nhó, thông thoáng, nhưng không nên lộ hàng. Nhưng mà, người ta vất vả đem về, mình nghĩ biện pháp đi!

Nàng đem da phơi nắng, sau đó lại phát hiện da phơi xong không cứng mà vô cùng mềm mại.

Dùng chút nước rửa vết máu trên da, Y Na bắt đầu kiếp sống thợ may của nàng!

Y Na cảm thấy bây giờ nàng không cần làm quần áo kiểu bảo thủ, áo ngực cùng quần lót thì quên đi, dù sao mình sớm đã bị Tử Hổ xem qua.

Nhưng mà may kiểu nào!

Nàng suy nghĩ hồi lâu, ngẩn người, Tử Hồ ngồi kế bên muốn giúp nàng. Một hồi nàng nghe thấy Tử Hổ ngáy ngủ!

Y Na phân tâm, đột nhiên ôm lấy Tử Hổ đã biến thành hình cọp, nói: “Rất đáng yêu! Không đúng, ta còn nghĩ nên làm quần áo như thế nào, ngươi đi ngủ đi, không cần quấy rầy ta.”

Nhưng mà Tử Hổ căn bản là không có nghe, như trước nhìn nàng.

Một lúc sau, Y Na đã nghĩ ra.

Nàng cắt một tấm hình chữ nhật dùng để quấn ngực, sau đó đem dây mây đính vào hai đầu vải, có thể thắt thành một cái nơ con bướm. Công việc vô cùng đơn giản.

Tiếp theo là cái váy, y theo lần trước mà làm rất nhanh.

Y Na cảm động nhìn hai món đồ này, nếu mình có thể mặc trở về, nàng tính toán tương lai làm nhà thiết kế đi, thì ra phương diện này mình có thiên phú!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net