[Chương 3] Tử Hổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Y Na lo lắng ít nhất hai mươi giây phải trả lời như thế nào, lại nhìn thấy nam nhân tóc tím đã có chút không kiên nhẫn, nghiền mặt đất gầm nhẹ một tiếng, nàng mới đáp: “Ta còn chưa kết hôn…Ở đây chắc phải nói là thành thân đúng không? Tóm lại, ta còn chưa có lập gia đình cho nên…” Các bạn hẳn là biết, đối với một cô gái chưa chồng mà hỏi vấn đề đứa nhỏ, đây là chuyện tình thất lễ đến cỡ nào.

_“Con ngươi ở nơi nào mau nói, ngươi bảo hộ nó không được.” Giọng của nam nhân tóc tím vô cùng trầm thấp, hẳn là tức giận.

Y Na cảm thấy nói chuyện cùng bọn họ phải thẳng nói thẳng, vì thế thẳng thừng nói: “Ta không có con.”

Nam nhân tóc tím ngẩn ra, biểu tình thoải mái lên. Nhưng là nam nhân tóc vàng ở phía sau lắc đầu, sau đó nâng ngón tay chỉ bộ ngực Y Na nói một chuỗi từ.

Nam nhân tóc tím quả nhiên nhìn bộ ngực của nàng, sau đó tay nắm chặt.
Y Na không nghĩ tới nam nhân này lại quang minh chính đại nắm bộ ngực nữ nhân, nhéo, cấu, cào, sau đó nhíu mày. Này thật sự là rất tổn thương tự tôn, ít nhất kích cỡ của nàng cũng là bình thường, cũng không phải bằng phẳng như sân bay mà đả thương người như vậy. Nàng thẹn quá hóa giận, tay nắm tay nam nhân tóc tím gỡ ra.

Nam nhân tóc tím lại nói một chuỗi nàng nghe không hiểu, tiếp theo đánh một quyền trên mặt đất, cát bụi bay loạn. Y Na cảm thấy hắn là đang uy hiếp nàng, chính là vì cái gì? Đang muốn hỏi, liền nghe nam nhân tóc tím chậm rãi nói: “Rõ ràng đang ở thời kỳ có vú, cũng dám gạt ta.”

Y Na thật hết chỗ nói rồi, nàng cho dù suy nghĩ miên man cũng chưa từng nghĩ tới sẽ bị một người nam nhân chất vấn chuyện có đứa nhỏ hay không. Nếu không như thế, hắn còn nắm, cấu, cào bộ ngực nữ tử, sau đó nói nàng là đang thời kỳ có vú. Đây là ô nhục, ô nhục vô cùng.

Nàng cơ hồ thẳng lưng lên, lớn tiếng nói: “Ngươi mới đang thời kỳ có vú, cả nhà ngươi đều đang thời kỳ có vú. Nữ nhân chỗ các ngươi thời kỳ có vú sẽ không có sữa sao? Mới vừa rồi ngươi sờ soạng, nơi này của ta không phải nên chảy sữa sao?” Ưỡn ngực chứng minh chính mình "trong sạch" không có sữa.

Không nghĩ tới chính là, động tác nam nhân tóc tím cực nhanh, đột nhiên ra tay, một tay giữ chặt lấy nàng trên mặt đất, sau đó một tay lại nắm ngực của nàng lần nữa, lần này còn dùng sức nhéo nhéo. Khí lực hắn rất lớn, Y Na chỉ cảm thấy ngực nàng một trận hít thở không thông, thiếu chút nữa hôn mê đi. Còn may, sau khi phát hiện quả thật không có sữa chảy ra, nam nhân tóc tím buông tay, hơn nữa còn kéo nàng đứng lên như cầm con búp bê dựa vào vách đá.

Hắn nói gì đó với nam nhân tóc vàng, nam nhân kia cũng cực kỳ tò mò nhìn Y Na vài lần, sau đó cả hai không hề nói gì nữa.

Y Na sớm đã tức giận đến hết chỗ nói rồi, chính mình hôm nay bị một tên khác loài ăn đậu hủ hai lần, thù này không báo không là thiếu nữ. Đang nghĩ ngợi, gặp người tóc đen xuất hiện. Mà trong tay hắn lại xách một con quái vật có đầu vừa giống dê vừa giống ngựa.

Hắn buông quái vật, sau đó lột da. Y Na phát giác hắn căn bản không có dùng dao, mà là dùng móng tay thoải mái rọc bụng quái vật, sau đó móc nội tạng ra. Hắn vất vài thứ sang một bên, xé từng khối thịt ra.

Tiếp theo nam nhân tóc vàng tiếp nhận, lấy một cành cây đã tước nhọn xiên thịt, nướng trong lửa.

Y Na thấy rất kỳ quái, bởi vì lấy nhánh cây này thịt nướng, chỉ sợ thịt chưa chín, nhánh cây đã cháy rụi. Nhưng rõ ràng là nàng lo lắng nhiều. Bởi vì nhánh cây kia tựa hồ không bị lửa thiêu, chờ thịt đã phát ra mùi thơm, nó vẫn không có bị cháy.

Nam nhân tóc tím kể từ sau khi nam nhân tóc đen trở về liền ngồi ở bên người Y Na, thịt nướng xong hắn đem khối thịt thơm phức giơ lên trước mặt nàng.

Y Na nhìn thấy khối thịt trước mắt lớn như quả bong bóng mà run rẩy, bởi vì nàng giảm béo đã muốn hoàn toàn thành người của chủ nghĩa đồ chay, hiện tại ăn khối thịt này, không biết nàng phải thu thêm bao nhiêu cân. Bất quá chịu sức ép lâu như vậy nàng quả thật đói bụng, tiếp nhận lấy, cắn một ngụm.

Kỳ quái, thịt còn có vị muối. Hay là, lúc nãy nam nhân tóc vàng bỏ gì đó đen đen vào, nàng còn tưởng là thuốc độc, thì ra là muối.

Bất quá, ăn được mấy miếng nàng ăn không vô nữa. Bởi vì nàng phát hiện thịt này cũng không có chín, hai miếng sau còn có máu loãng, nàng ăn không vô. Vì thế, cắn sang chỗ khác, hai miếng lại có máu. Ngẩng đầu nhìn ba nam nhân, nam nhân tóc vàng cùng tóc đen đều không có đụng thịt, mà nam tử tóc tím đang chăm chú tự nhiên ăn.

Hắn hoàn toàn không để ý thịt có máu loãng hay không, ăn ngon lành. Y Na cắn được miếng thứ năm, hắn đã ăn hai khối thịt to như trái banh. Sau đó tựa hồ no rồi, liền đem thịt thừa thả vào đống lửa.

Lúc này, hai nam nhân kia mới bắt đầu ăn. Bọn họ ăn rất nhanh, lúc ăn cũng không có nói nhiều. Y Na nghĩ tới dã thú quần cư, tựa hồ là thủ lĩnh ăn thịt trước mới đến phiên phía dưới ăn. Chắc là nam nhân tóc tím có địa vị rất cao.

Đang nghĩ ngợi, liền gặp nam nhân tóc tím nâng nâng thịt trong tay nàng, ý tứ là kêu nàng tiếp tục ăn.

Y Na thấy máu loãng thật sự ăn không vô, hơn nữa chính mình quả thật no rồi. Nàng đem thịt cũng thả lại vào đống lửa, nói: “Ta đã no rồi.”

Nhưng nam nhân tóc tím cố chấp lấy thịt lại, ra lệnh nói: “Ăn đi, ngươi rất nhỏ gầy.”

Y Na không nói gì, nàng thật vất vả mới giảm cân đến hình thể này. Mà hiện tại, lại bị người ta nói rất nhỏ gầy. Nàng nhìn nhìn khối thịt, nhắm mắt lại cắn một ngụm, sau đó cơ hồ chỉ nuốt chứ không dám nhai, lại đem thịt thả vào đống lửa.

Lúc này nam nhân tóc vàng đã ăn xong, hắn xoa xoa miệng nhìn Y Na, chậm rãi nói: “Nàng ăn ít như vậy, không có sức mạnh nhưng có thể đánh bại ba nam tử?”

Y Na phát hiện ngôn ngữ bọn họ dùng cũng không quá giống nhau, cho nên câu này hẳn là nàng hiểu đúng một nửa.

Nam nhân tóc tím cầm khối thịt trong đống lửa ra, trực tiếp đưa đến bên miệng Y Na. Nàng bất đắc dĩ vỗ vỗ bụng nói: “Còn ăn như vậy sẽ vỡ bụng chết.” Động tác như vậy đại khái có thể cho thấy nàng ăn rất no, cho nên nam nhân tóc tím buông thịt xuống, nhưng vẻ mặt thập phần bất mãn.
Y Na mới mặc kệ hắn là bất mãn hay là vừa lòng, nàng thầm nghĩ phải đi về, ít nhất cũng phải thông báo chuyện tình cảm với tiền bối mới được.

Nhưng phải làm sao mới trở về đây, nàng hoàn toàn không có biết.
Đúng lúc này, nàng nghe được một câu làm cho nàng muốn lập tức bay khỏi thế giới này, nam nhân tóc vàng nói: “Tử Hổ, nếu ngươi giao phối với nàng sinh con nhất định sẽ rất cường đại, bởi vì tuy nàng thoạt nhìn nhỏ yếu, lại có thể đánh bại nam nhân.”
Giao phối? Hai chữ này bay vòng vòng ở trong đầu Y Na sau đó ngừng lại, làm cho nàng hiểu được cái gì gọi là động vật rất trực tiếp.

Vốn là rất muốn tức giận, nhưng nghe thấy nam nhân tóc tím, cũng chính là người tên Tử Hổ đột nhiên nhìn trời gầm nhẹ một tiếng, tựa hồ thập phần vui sướng. Hắn liếc mắt Y Na một cái, sau đó thập phần đắc ý đích rống tiếp!
Y Na cuối cùng hiểu được vì cái gì nam nhân này phải đoạt lấy nàng đến đây, nguyên nhân là nhìn thấy nàng đánh bại hai đồng loại của bọn họ. Thế giới này, chẳng lẽ là tôn sùng sức mạnh?

Y Na thật sự nhịn không được muốn đả kích bọn họ một chút, nói: “Thực xin lỗi, vị Tử Hổ tiên sinh này, ta không tính sinh con cho ngươi.”
Tử Hổ đột nhiên đứng lên, biểu tình tức giận, tiếp theo là gầm một tiếng thật dài. Y Na thực bình tĩnh nói: “Ta nghe không có hiểu.”

Nam nhân tóc vàng thiên về trao đổi ngôn ngữ, mặt hắn không chút thay đổi nói: “Tử Hổ là vương của thú tộc, thừa kế máu mạch thần thú. Cũng là nam nhân cường tráng nhất trong thú tộc, ngoài hắn, ngươi còn muốn lựa chọn nam nhân khác để sinh con sao?”

Những lời này làm cho Y Na hiểu được một chút, nữ nhân ở đây có mong muốn lớn nhất là sinh con cho nam nhân cường tráng. Chính là, nàng bây giờ còn chưa có trưởng thành, đừng nói sinh con cái gì, ngay cả nói chuyện yêu đương còn bị cho là sớm! Tử Hổ lại đột nhiên rống giận tận trời, sau đó cúi đầu. Y Na nghĩ đến hắn sẽ giết chết mình, lại thấy hắn nhìn nàng một cái, sau đó xách một tảng đá lớn bên cạnh đặt trước mặt nàng. Đột nhiên cánh tay giơ lên, đánh xuống một quyền.
Tảng đá liền thành công vỡ thành trăm mảnh!

Cái này xem như "tỏ tình yêu đương"? Nếu cái này xem như tỏ tình, thì thật sự là bi kịch trong lịch sử tiến hóa của nhân loại.

Tình huống không thể vãn hồi, Y Na sợ hắn lại đấm thêm một tảng đá để phô diễn thân hình cường tráng, vì thế xoa dịu, tự giới thiệu nói: “Ta tên là Y Na.”

Ba nam nhân đều sợ run một chút, nam nhân tóc vàng hỏi: “Ngươi có tên?”

_“Có, từ nhỏ đã có.” Điểm ấy nếu bị phủ nhận, chỉ sợ mẹ nàng sẽ thương tâm khóc một ngày một đêm. Bất quá, hiện tại nàng đột nhiên mất tích, không biết mẹ phải khóc thương bao lâu.

_“Là ai đặt tên cho ngươi?” Nam nhân tóc vàng nhìn nhìn Tử Hổ, trầm giọng hỏi.
_“Là mẹ ta…Là nữ nhân sinh ra ta.”

_“Lại có nữ nhân đặt tên cho con gái mình, thật sự là nữ tử kỳ quái.” Nam nhân tóc vàng nói.

Có cái gì kỳ quái chứ, nghe ý tứ bọn hắn là nữ tử thế giới này không có tên. Nàng muốn hỏi, lại cảm thấy chuyện không liên quan đến mình thì ít hỏi vẫn tốt hơn.

Kế tiếp, nàng nghe được nam nhân tóc vàng cùng tóc đen nói tên, bọn họ một người tên là Thì Thần (nghĩa là canh giờ), một người tên là Khắc Hùng (nghĩa là gấu chó).

Trời tối dần, bọn họ đem da thú trải trên mặt đất, giống như quyết định nghỉ ngơi tại đây!

Y Na phát hiện Tử Hổ chưa từng rời khỏi nàng, hiện tại lại dùng thân hình thật lớn vây lấy nàng dựa vào tảng đá. Nàng nằm trên một khối da thú, suy nghĩ chờ bọn hắn ngủ sẽ đào tẩu. Đầu tiên nghĩ mình xuyên qua nước biển tới đây, không chừng cũng có thể xuyên qua nước mà trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net