🙂
Giữa những ngày cuối năm như này mọi thứ từ cảm xúc đến các mối quan hệ và cuộc sống thật lẫn lộn.
Tôi vốn dĩ là người rất ghét ồn ào nhưng cũng rất sợ cô đơn. Nỗi ám ảnh về việc bị bỏ lại luôn ám ảnh tâm trí tôi.
Thời gian trước đây tầm 2 năm trước tôi từng mắc kẹt trong đống hỗn độn không tên trong đời mình. Học hành, gia đình, trường học.. vân vân và mây mây. Quay cuồng đầu óc khiến tôi như bị bỏ lại phía sau trong cuộc chạy đua của cuộc đời mình.
Đến tầm 1 thời điểm nào đấy chắc là năm lớp 12 tôi cân bằng lại cuộc sống, thêm 1 số mối quan hệ nhỏ để củng cố lại bản thân.
Từ lúc lên ĐH hình như cơn ác mộng đó lại vùi dập một lần nữa, tôi không tài nào thoát khỏi được bức tường vô hình ngăn cách mà mình đang tự tạo ra.
Thỉnh thoảng ngồi 1 mình trên sân thượng nhìn quang cảnh bên dưới mà muốn.. à thôi.
Cả những thứ từng thích trước kia bây giờ cũng không còn là thú vui tao nhã nữa.
Tôi chỉ ngồi đó nhìn lơ đãng rồi trầm mặc cả ngày.
Làm ơn giúp tôi thoát khỏi sự khủng hoảng này đi.. thật sự tệ hơn nhiều rồi.
Như kiểu không biết bơi mà sắp chết đuối, mọi người xung quanh đang nhìn bạn chìm dần.
23/12/2017 ❤️
Những ngày cuối 18 này thật sự tệ hại và vô vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net