Phrase 1- Chapter 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau phần hỏi cung, thủ tục cuối cùng để Hifumi có thể bước vào giai đoạn cắt cơn là xét nghiệm máu. Để chắc chắn cô có liên quan đến chất kích thích. Khi cho ra kết quả dương tính, thì đó cũng là lúc Hifumi được giải đến " ngôi nhà " mới- buồng cắt cơn, nơi cô sẽ phải chiến đấu với những cơn đói thuốc trong hơn hàng tháng liền, thậm chí là trong nhiều năm.
Biệt lập với khu trại giam chính thì dãy buồng cắt cơn nằm ở mép ngoài của trại cải tạo. Về nội thất và diện tích thì buồng cắt cơn cũng không khác nhiều với phòng tạm giam lắm chỉ khác là lỗ thông gió có phần to hơn mà thôi.
Cánh cửa thép mở ra, lần này Hifumi tự đi vào đó, không cần ai dắt vào cả, có vẻ cô đã ý thức được những gì mình sẽ phải đối mặt. Cửa buồng đã đóng lại từ lâu. Trời đã ngả chiều, và lúc này mọi thứ mới bắt đầu bộc phát- cơn đói thuốc kéo đến. Hifumi bắt đầu thở gấp, tim đập mạnh, cô nuốt nước bọt liên tục, nhưng rồi nó cứ kéo đến, cơn đau nhức từ trong người đi dần từ lồng ngực rồi lên não, trong vô thức Hifumi bắt đầu đập cửa, nhưng tất cả những gì cô nhận được chỉ là một giọng sang sảng đầy đanh thép:
- " Mày có thôi ngay không ? Hôm nay mới là ngày đầu tiên thôi đấy "

Câu nói ấy đã đánh gục mọi tia hy vọng của Hifumi, cô quỵ xuống, cắn chặt môi rồi bật thành từng tiếng khóc rơi tọt trong hư vô.
Cứ như vậy, một ngày ba lần, Hifumi phải chống chọi lại cơn đói thuốc, tệ hơn nữa là trong thời gian cắt cơn khẩu phần của cô chỉ là cháo loãng, lý do là vì họ không muốn Hifumi có sức để phá như hôm nọ. Nhưng kiệt sức và đói ăn không phải là tất cả, thứ đáng sợ nhất là mất ngủ vì khi đói thuốc thì những cơn buồn ngủ chỉ như một cơn đau đầu thoáng qua, cứ như vậy, mắt thâm quầng, con ngươi trợn ngược, ý thức về thời gian mất dần. Ba tháng trôi qua vừa lâu nhưng cũng thật ngắn, giai đoạn cắt cơn đã qua.
Trong tình trạng kiệt quệ, Hifumi được hai viên cảnh sát dìu ra, lúc này trong mắt cô chỉ độc một màu trắng do mắt không được điều tiết sau nhiều ngày bị giam trong ngục tối. Khi được đưa vào trại chính, trong bóng râm phải mất một lúc Hifumi để thích nghi. Để cải thiện thể trạng kiệt quệ sau nhiều ngày vật vã, cô được ban quản giáo đãi một bữa no căng để lại sức.
Từ nay cuộc sống của Hifumi sẽ trở nên dễ thở hơn khi cô được ghép ở với bạn cùng phòng, sinh hoạt, ăn uống, trò chuyện và học bổ túc chung với họ. Hifumi bắt nhịp khá nhanh với sự thay đổi này, đặc biệt trong việc học khi tư chất trời phú được bộc lộ ra.
Tối ngày kết thúc đợt cắt cơn, Hifumi đã được giới thiệu với hai người bạn cùng phòng mới, cũng như người hướng dẫn của cô. Cô gái nhỏ buộc tóc đuôi ngựa tên là Tomatsu. Tuy không được cao lớn lắm nhưng cặp mắt sắc lạnh đã bù lại cho cô vẻ trưởng thành. Nghe nói cô đã bị bắt vì cố gắng xâm nhập và lấy trộm thông tin của chính phủ. Phần còn lại của bức tranh tương phản to- nhỏ là Haruka, nổi bật lên với vòng 1 và vòng 3 đầy đặn cùng khuôn mặt tinh nghịch, khác hẳn sự lạnh lùng của Tomatsu. Cô bị đưa vào đây trong một cuộc đột kích vào quán bar ở khu phố đèn đỏ mà cô đã hành nghề từ năm 14 tuổi, và trùng hợp một cách lạ lùng là cả ba đều cùng tuổi với nhau. Ở thêm một thời gian thì Hifumi còn phát hiện là tuy học hành chả bằng ai nhưng cô bạn dâm đãng Haruka này lại rất khéo tay, nấu ăn giỏi và có nhiều tài lẻ.
Thời gian cứ thế dần trôi...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net