Chap 36:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cự Giải dạo này đến bệnh viện Hạnh Phúc thường xuyên, chủ yếu là để gặp Song Ngư.

- Bác sĩ giúp đỡ tôi nhiều thế, tôi cảm thấy áy náy lắm!

- Có gì đâu! Chuyện nên làm thôi!

- Bữa nào tôi và bác sĩ đi ăn đi!

- Thế thì kì lắm!

- Dù gì sau này bác sĩ cũng làm em rể của tôi, chúng ta nên thân thiết hơn một chút. Điều này là tốt với Ma Kết thôi!

- Nhưng mà....

- Được rồi, tôi sẽ gọi Ma Kết đi cùng. Bác sĩ đến hay không cũng được, tôi và Ma Kết sẽ đợi.

Như cô dự đoán, Song Ngư đến thật. Cô mà bảo cô và Ma Kết đợi, tất nhiên anh sẽ tới. Cô biết mà!

- Ma Kết đâu?- Song Ngư đảo mắt nhìn quanh rồi hỏi.

- Con bé bảo là có chút chuyện nên sẽ đến trễ một chút.

Thật ra, vốn làm gì có Ma Kết, Cự Giải chỉ nói vậy để Song Ngư đồng ý đi thôi. Ma Kết còn chẳng biết chị mình đi gặp Song Ngư, cô chỉ bảo mình đi gặp bạn cũ.

- Trong lúc đợi Ma Kết, chúng ta uống nước trước đi! Ban nãy tôi đã gọi nước cho anh rồi. Tôi nghe Ma Kết bảo anh thích uống cà phê đen.

- À, đúng thế! Cảm ơn cô.

Song Ngư nhìn ly nước trên bàn, không chần chừ uống hết. Đoạn đường đi đến chỗ này khá xa, anh lại quên đem nước nên bây giờ khô cả họng. Cả hai nói chuyện một lúc, Song Ngư cảm thấy đầu óc mình choáng váng. Hai tay ôm lấy đầu, anh thấy mọi vật xoay vòng vòng, nhoè đi rồi dần tối lại. Ngã gục trên bàn, Song Ngư không còn biết chuyện gì xảy ra sau đó nữa.

- Phục vụ, tính tiền.

Ma Kết thanh toán tiền hai ly nước rồi nhanh chóng đỡ anh ra khỏi nhà hàng. Cô cố ý đến trước giờ hẹn, gọi hai ly nước, rồi bỏ thuốc ngủ vào ly của Song Ngư. Không ngờ anh lại uống hết nhanh như thế. Bắt một chiếc taxi, cô và anh chỉ trong phút chốc đã rời khỏi nhà hàng đó.

- Cô muốn đi đến đâu?

- Khách sạn Thiên Hương.

~~~

Ma Kết nhàn rỗi chẳng biết làm gì, bật mấy bộ phim chiếu rạp vừa xem vừa ăn bắp rang. Sở thích của cô đơn giản là thế, đọc hết các quyển ngôn tình rồi chuyển sang xem phim. Cô cảm thấy cuộc sống của mình nhẹ nhàng, êm đềm, không đau buồn như Sư Tử, không vất vả, khó khăn như Bạch Dương. Xem ra trong ba đứa, cô là sướng nhất. Cứ ngỡ hai đứa kia sẽ sớm có được hạnh phúc, cơ mà số tụi nó nhọ quá! Hai đứa đều tài giỏi, xinh xắn, vậy mà đường tình duyên rắc rối. Cô thì có Song Ngư và cô chắc chắn rằng Song Ngư sẽ luôn ở bên cô dù có chuyện gì đi chăng nữa.

Bỗng dưng cô nghe tiếng chuông. Chạy xuống nhà, mở cửa, cô thấy một người đàn ông lạ mặt. Áo khoác, nón trùm kín, không thể thấy được mặt. Hắn ta chìa trước mặt cô một chiếc chìa khoá.

- Khách sạn Thiên Hương. Phòng 629. Song Ngư. Cô đến hay không thì tuỳ.

Nói rồi, hắn chạy đi mất. Ma Kết ngơ ra một lúc. Song Ngư sao lại ở khách sạn? Anh ấy có nhà mà? Khoan đã, chẳng lẽ...?

Cô nhanh chóng bắt taxi đến khách sạn, lòng nơm nớp lo sợ. Chuyện gì đang xảy ra thế này?

"Chắc chắn là không phải. Song Ngư không phải dạng người như thế! Anh ấy đã hứa sẽ không yêu ai khác ngoài mình. Hắn ta chắc là một gã điên nào đó muốn trêu chọc cô thôi! Song Ngư của cô không thể như thế!

"Người phụ nữ đó là ai? Tại sao Song Ngư lại làm như vậy? Anh ấy tại sao lại phản bội mình? Mình đã làm gì sai?"

Hai luồng suy nghĩ trái ngược nhau cứ hiện lên trong đầu Ma Kết. Cô gọi điện thoại cho Song Ngư nhưng đáp lại là những tiếng chuông vang lên không hồi kết. Đầu óc Ma Kết rối bời. Cô sợ hãi, lo lắng, hoảng hốt lắm! Ước gì những lời gã kia nói không phải sự thật. Taxi vừa dừng, cô vội vã trả tiền cho người tài xế rồi chạy nhanh vào khách sạn. Đầu tóc cô rối bời, quần áo xộc xệch, chạy nhanh vào khách sạn, chẳng khác nào một người điên. Mặc cho ánh mắt kì lạ của những người xung quanh, điều cô nghĩ duy nhất là nhanh chóng đến đó. Thang máy bình thường nhanh lắm mà, sao hôm nay chậm chạp như vậy? Cô muốn nhanh biết sự thật, nhưng đồng thời lại sợ phải đối mặt với nó. Cô phải làm sao? Biết rồi thế nào? Cô sẽ làm gì?

"620, 621, 622,... sao ở đây lại nhiều phòng đến thế!"

"A, đây rồi!"

Cô đang đứng trước phòng 629, phòng mà gã đàn ông kia nói. Tay chân cô run cầm cập, không đủ can đảm để bước vào. Cô phải làm sao đây? Cô đâu thể trốn tránh sự thật mãi được. Nghĩ một lúc, cô dùng chìa khoá mở cửa phòng. Cánh cửa phòng mở ra, một cảnh tượng kinh khủng hiện ra trước mắt. Cô sững người.

~~~

Nhà Sư Tử và Song Ngư hiện giờ chẳng có ai ở nhà, cả hai đều đang làm việc ở bệnh viện Hạnh Phúc. Trong văn phòng của Sư Tử bỗng xuất hiện một lỗ đen trên không trung. Một cánh cửa hiện ra. Một người từ trong bước ra. Là hung thủ. Không ngoài dự đoán của Sư Tử, hung thủ chắc chắn tìm đến cô. Có lẽ hắn đã nhận ra điều kì lạ từ Song Tử. Việc Song Tử và Sư Tử không xuất hiện cùng nhau và việc anh công bố bạn gái của mình là Xử Nữ khiến cho hung thủ nghi ngờ mối quan hệ của Sư Tử và Song Tử.

- Đây là văn phòng của con nhỏ đó sao?

Hắn nhìn quanh phòng, ánh mắt dừng lại ở cái máy tính dùng để vẽ tranh của Sư Tử. Hắn vui như bắt được vàng, có cái máy này, hắn sẽ vẽ cho Song Tử bị tông xe chết. Thế là hết truyện, hắn sẽ trở thành nhân vật chính. Cười đắc chí, hung thủ mở máy, mày mò tập vẽ. Suốt hai tiếng đồng hồ, hắn đã vẽ xong mọi thứ, vậy mà vẫn chẳng có gì xảy ra.

- Chuyện này là thế quái nào? Chẳng lẽ con điên đó đã tráo máy sao? Tại sao lại vẽ không được?

Hắn tức giận đạp mạnh vào bàn làm việc. Một tập tài liệu rơi xuống. Hung thủ nhìn xuống xếp tài liệu. Bên ngoài là bìa sơ mi, chỉ ghi mỗi chữ "W". Hắn cúi người nhặt xấp tài liệu. Những trang đầu là những ý chính của truyện, những nét phác thảo đơn giản. Lật thêm vài tờ, hung thủ tìm được một tờ giấy đặc biệt.

"Những quy luật về thế giới truyện tranh"- đây là những gì Sư Tử đã tìm hiểu về thế giới truyện tranh và rút kinh nghiệm sau mỗi lần đến nơi đó.

"- Chỉ tác giả truyện mới có thể điều khiển các nhân vật.

- Khi nhân vật chính biết mình là nhân vật truyện tranh thì cánh cổng giữa hai thế giới sẽ mở ra.

- Những thứ xảy ra đối với nhân vật chính chỉ xảy ra khi nhân vật chính chấp thuận hoặc tin tưởng điều đó là thật.

- Người từ thế giới thực sẽ không bị thương hay chết ở thế giới truyện tranh trừ khi nhân vật chính coi đó là một nhân vật quan trọng.

- Một khi nhân vật trong truyện biết mình là nhân vật truyện tranh thì có thể xuyên không giữa hai thế giới theo ý muốn.

- Nhân vật không được xuất hiện trong truyện nhiều sẽ dần biến mất.

- Cách duy nhất để kết thúc truyện là phe chính diện hoặc phe phản diện thắng, điều đó nghĩa là trong hai người, Song Tử và hung thủ, phải có một người chết.

- Khi một người ở thế giới thực vào thế giới truyện tranh, cách duy nhất để thoát ra là thay đổi tâm trạng của nhân vật chính.

Theo như ý thứ nhất thì cho dù hung thủ có tìm cách thể nào cũng không thể biến những gì hắn vẽ xuất hiện trong thế giới truyện tranh được.

"Nhân vật không được xuất hiện nhiều trong truyện nhiều sẽ biến mất."

Song Tử đã ở thế giới thực suốt ba năm. Hung thủ cũng thế. Có nhiều lần hắn cảm nhận tay mình mờ dần, có lẽ đó chính là dấu hiệu của việc sắp biến mất. Điều đó cũng có nghĩa là Song Tử cũng trải qua điều tương tự. Có điều tên đó thông minh hơn hung thủ, Song Tử có lẽ đã biết trước điều đó nên tên đó mới trở về thế giới truyện tranh. Sau đó mọi chuyện trở nên kì lạ, Song Tử dường như không liên lạc với Sư Tử nữa. Chính vì vậy nên hung thủ mới tìm đến nhà Sư Tử để hỏi cho ra lẽ, sẵn tiện giết chết cô luôn.

Còn có một điều hung thủ đã tìm ra được nhưng Sư Tử không biết đó là nhân vật trong truyện sẽ không chết ở thế giới thực. Lúc Song Tử và hung thủ vừa đến thế giới thực, những ngày tháng Sư Tử nằm viện, hung thủ đã tìm đủ thử cách để giết Song Tử và trong một lần, hắn thử nhắm bắn Song Tử từ xa và nhận ra rằng anh không chết cũng không bị thương gì. Sau đó, hung thủ đã xuất hiện ở sân thượng bệnh viện doạ bắn Song Tử. Sư Tử lập tức lãnh đạn để bảo vệ anh. Hung thủ biết Song Tử không chết, hắn làm vậy chỉ để thử xem Sư Tử và Song Tử có biết điều này không. Hoá ra là cả hai không biết. Hắn lợi dụng cơ hội để giết Sư Tử, sau đó sẽ tuỳ ý điều khiển thế giới truyện tranh. Nhưng mà Song Tử lúc nào cũng kè kè bên cô ta, hung thủ không tài nào giết chết được. Vả lại, hắn muốn biết khuôn mặt của mình. Sư Tử đã nói nếu hắn tha mạng cho cô, cô sẽ mặt cho hắn. Thế nhưng, con nhỏ đó đã không giữ lời hứa. Hung thủ đã chờ rất lâu rồi, bây giờ hắn muốn biết.

Và còn một điều nữa, khi lục trong ngăn bàn, hung thủ đã phát hiện một quyển sổ nhỏ màu hồng. Lật từng trang giấy, hắn nhận ra đây chính là nhật kí của Sư Tử. Nhờ nó, hắn đã biết được hai bí mật vô cùng quan trọng của Sư Tử. Bí mật này không chỉ liên quan tới cô mà còn liên quan đến những người hắn không biết tới và hắn tin chắc, bí mật này là thứ Sư Tử che giấu bao lâu, là thứ hắn có thể dùng để giết chết Song Tử.

End chap 36.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net