Chap 24 - Mình không có ý định mua kẹo bạc hà...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau ngày hôm đó, Harry cũng không còn nhắc gì tới chuyện đó nữa, cứ như chưa có chuyện gì xảy ra mà trực tiếp vứt mớ bòng bong này ra sau đầu

Cậu quay lại làm một học sinh 'chăm ngoan chấp hành kỉ luật' như trước, nhưng tần suất Harry ngẩng người lại tăng lên một cách thất thường, nhiều lúc Ron gọi đến mức suýt chút nữa là nó quên luôn nó định nói gì thì cậu mới mờ mịt phản ứng lại

Cho đến khi Hermione nhịn không nổi nữa mới rủ rỉ khuyên cậu vài câu :"Harry à, bồ không cần phải cố gắng vứt chuyện đó ra sau đầu đâu, cũng không cần phải cố gắng làm ngơ Malfoy nữa đâu", khi cô nàng nói hết câu đó cũng là lúc sức chịu đựng của cô nàng thật sự đã tận lực rồi, trong khi kì thi OWLs sắp tới mà Harry cứ như vậy, lỡ cậu trượt các môn thì làm sao?

"Thật ra thì còn lâu mới tới kì thi OWLs... hiện tại chỉ mới chưa tới giữa tháng hai mà", Ron ngập ngừng bộc bạch, nó cảm thấy cô bạn này đúng là lo quá xa

Harry cũng lười giải thích với cô nàng, đầu cậu bây giờ chỉ toàn là câu hỏi mà chính bản thân cậu không thể nào trả lời được

Mình thật sự thích Malfoy?

Tại sao mình thích Malfoy?

Nếu thật sự là thích Malfoy... thì tại sao cho tới giờ mình mới nhận ra?

Nhưng khi đứng trước cửa tiệm Công Tước Mật thì Harry vẫn không thể nghĩ tiếp được nữa, vì hậu quả của việc chưa tới giữa tháng hai chính là: MUA QUÀ CHO LỄ TÌNH NHÂN

Theo lời của Ron nói :"Cuối tuần này hai bồ phải đi làng Hogsmeade với mình!" thì cậu bắt buộc phải đi mua bánh kẹo - thứ mà cậu đã không thường xuyên ăn từ lâu

Ron kéo cánh tay hai bạn, nó hăm hở đẩy cửa đi vào dù cho Harry (và Hermione) không hứng thú gì mấy, miệng nó lải nhải :"Thôi nào, mấy bồ dẹp cái bản mặt đó sang một bên đi. Vào đây mua ít bánh kẹo làm quà Valentine đây này, hai bồ cứ như vậy thì tới bữa đó chả ai tặng gì cho hai bồ đâu"

Hermione bị kéo tới mức loạng choạng mấy bước, cô nhìn Ron bằng vẻ mặt kì quái :"Không ai tặng thì làm sao? Với lại mọi năm bồ có quan tâm chuyện này đâu, sao năm nay hăm hở thế?", cô nàng bắt đầu nghi ngờ

Harry nheo mắt nhìn Ron, giọng đầy vẻ 'không nói thật là tuyệt giao' :"Ron, mình bắt đầu thấy bồ kì lạ rồi nghen. Khai ra đi, có phải bồ tính tặng ai không?"

Bị hai đứa bạn săm soi tuyệt đối là không phải chuyện tốt đối với người có não đơn bào, Ron thả bàn tay đang kéo cánh tay của hai bạn ra rồi bỏ chạy sang quầy [Kẹo dược thảo], trực tiếp lơ luôn câu hỏi vừa rồi

Vén mấy lọn tóc dài ra sau tai, Hermione thở dài :"Như đã Ron nói, nhân dịp này bồ có thể mua bánh kẹo", còn mua là để ăn hay tặng thì là do cậu quyết định Harry à...

Cô nàng vỗ vỗ vai của Harry rồi bỏ sang quầy [Các loại kẹo bơ] vừa mới mở hồi tuần trước

Tiệm Công Tước Mật là một trong những tiệm kẹo pháp thuật nổi tiếng trên thế giới, bán cho mỗi dịp lễ trong năm. Tuy tặng quà do chính tay mình làm vào Valentine là một cách rất tốt để thể hiện tài năng với người kia, nhưng mua bánh kẹo ở Công Tước Mật cũng không phải là ý tồi. Cho nên đối với một người không thích nơi đông người như Harry thì nơi đây hiện tại đã đủ làm cậu lạc đường ra khỏi tiệm rồi

Đứng giữa tiệm đông nghịt toàn người với người, Harry hơi nhíu mày nhấc chân rời khỏi chỗ đang đứng. Đi ngang qua quầy bánh, cậu cảm thấy hiện tại có lẽ bản thân không cần mua bánh bởi vì mấy con gia tinh ở Hogwarts làm đã đủ ăn dư rồi...

"Nghe nói tặng kẹo có hương vị giống với pheromone của người mình thích thì khả năng cao sẽ được đáp lại tình cảm, mua thử không?"

Lướt qua khóe mắt của Harry là một cô bạn có mái tóc đen dài hơn vai một chút, đôi mắt to tròn hấp háy vẻ tự tin, giọng nói lanh lảnh thu hút sự chú ý của cậu, hay nói đúng hơn thì chính là nội dung vừa được nói ra

Harry không có ý định mua bánh, nhưng đúng là cậu có ý nghĩ mua chút kẹo dữ trự làm quà ăn vặt cho tụi bạn cùng nhà (dù ngay từ đầu cậu lại không có ý này), vừa hay đi sang đó ngắm nghía mấy loại kẹo mới một chút

.

.

.

"Harry, mình cần lời giải thích của bồ..."

"Ờm... thật ra là mình không tính mua kẹo bạc hà đâu,... mình chỉ tính mua một túi kẹo trái cây thôi à...", đứng ngoài cửa tiệm, Harry mờ mịt bắt đầu giải thích với hai đứa bạn. Rõ ràng là ban đầu cậu không hề có ý định mua gì ngoài kẹo trái cây, cũng phủ nhận việc sẽ mua bánh kẹo loại khác, thế mà giờ túi xách cậu lại có hẳn hai hộp kẹo bạc hà và một túi kẹo trái cây loại Silver

"Vậy đây là gì? Kẹo trái cây hương táo hả?", Ron nhăn mặt nghi ngờ

Né tránh ánh mắt muốn thiêu chết người của Hermione, Harry giật lại hộp kẹo rồi bỏ vào túi, vẻ mặt đầy ý 'mình không biết gì hết' :"Thì... mình mua kẹo bạc hà đấy, được chưa? Mua ăn không được hả?"

Ron nhìn hộp kẹo vừa được bỏ vào túi của Harry rồi lại nhìn gương mặt đầy vẻ bất an của cậu, nó dời tầm mắt sang Hermione, cá với bồ là cái này bồ ấy 'vô tình' mua được

Hermione vẻ mặt 囧, Harry thật là...

. . .

"Mua kẹo có hương vị giống với pheromone của người đó thì khả năng cao sẽ được đáp lại tình cảm"?

"Sao mình lại mua kẹo bạc hà nhỉ?", Harry-mờ-mịt-Potter muốn biết lí do

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net