Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry ngồi thừ người ở đại sảnh, cái sự việc hôm qua thiệt là đáng sợ.

"Harry, bồ đang nghĩ gì mà trầm tư dữ vậy?" Hermione sau khi đi một vòng thư viện thì trở lại với vài cuốn sách trên tay.

Harry im lặng một chập rồi mới lên tiếng :"Đang nghĩ... tối hôm qua tại sao Ron không về phòng? Hermione, rốt cuộc bồ làm gì bồ ấy thế?"

Hermione hơi khựng người, cô quên mất cậu bạn mình quăng qua Slytherin chiều hôm qua luôn rồi.

"Ờ... bồ ấy, chắc... chắc là... bồ ấy về rồi mà buồn ngủ quá nên ngủ ngoài phòng sinh hoạt chung rồi, haha."

Harry hoài nghi nhìn cô nàng, "Nhưng lúc sáng ra khỏi tháp, mình có thấy Ron ở phòng sinh hoạt chung đâu?"

"HERMIONE!!!" Cậu nhóc sư tử nào đó trong bộ trang phục nhà Slytherin gào tên cô bạn cùng nhà một cách 'thảm thiết'.

Harry và Hermione giật thót mình một cái, đoan chắc là cậu bạn bị mất tích hôm qua.

"Ron?" Harry bất ngờ với bộ trang phục trên người cậu bạn của mình, "Hôm qua giờ bồ đi đâu vậy?"

Cả một khóm Slytherin gần cửa ra vào, à không, phải nói là cả một dãy Slytherin suýt chút nữa là té khỏi ghế, đồng phục ở đâu với của ai mà con sư tử Weasley kia mặc thế?

Blaise xuất hiện một cách rất nhẹ nhàng, ghé qua chỗ Ron đang hầm hừ và gác khủy tay lên đầu nó :"Em yêu, đi ăn sáng với anh chứ?"

"Anh, cút!" Ron nghiến răng hất cái tay đang gác trên đầu mình ra, nó hùng hổ đi tới trước dãy bàn của Hermione đang ngồi rồi đập mạnh một phát lên bàn :"HERMIONE! MÌNH KHÔNG TIN ĐƯỢC LÀ BỒ DÁM LÀM VẬY VỚI MÌNH LUÔN ĐÓ! BẠN BÈ KIỂU GÌ KÌ VẬY?!"

Blaise vẫn đứng chắn ngay giữa cửa vào đại sảnh, không hề có ý định dời đi dù chỉ một bước, miệng cười cười nhắc nhở :"Ronny à, sang Slytherin ăn sáng với tôi này, với bộ trang phục đó của em thì ngồi bên đấy sẽ khá bất tiện đấy."

Anh im lặng một tí thì người ta nói anh câm à?

Còn Ronny nữa chứ? Ai cho anh gọi tôi như vậy hả?

Mà anh cũng nói nhỏ quá ha?

Sợ người ta không nghe được hay gì?

Ron lia đôi mắt sáng quắt của mình sang cửa sảnh :"Anh mà còn nói một câu nữa là tôi liền khô máu với anh!"

Có thể miêu tả Blaise bằng hai từ, đó là mặt dày. Hắn nhếch miệng một cách quý tộc, thay đổi nội dung câu nói của Ron bằng một câu :"Thế à? Vậy lại đây, để xem anh với em ai khô máu trước, chỉ sợ lại giống như hôm qua thôi ~"

Lại giống?

Vậy chuyện này đã diễn ra một lần rồi à?

Rồi hôm qua nữa? Hôm qua có vụ gì hot hả?

Tụi rắn nhỏ Slytherin mắt sáng quắt chả kém gì Ron lia mắt trông chờ, hôm qua có gì hot?

Bỏ mặt cái tên mặt dày hơn đường kia sang một bên, Ron quay lại với cô bạn bán đứng bạn bè - Hermione, nó tức giận tra khảo :"Sao bồ có thể làm như vậy được chứ? Quăng mình sang Slytherin? Bồ biết bên đó kinh khủng lắm không hả? Cả một ổ Alpha, mình xém nữa là bỏ mạng trên chiến trường rồi đó, bồ biết không?"

"Nhìn mặt bồ còn sung sức thế kia, có chút nào giống xém nữa là bỏ mạng đâu?" Hermione bỗng có chút chột dạ, né tránh ánh mắt của Ron, cô nàng không được tự nhiên hỏi vặn lại.

"Bồ..." Ron rung run tay chỉ thẳng mặt Hermione, nó kiềm chế phát hỏa tại chỗ mà thu tại lại hình nắm đấm rồi quay lưng bỏ đi.

"Ủa, bồ đi đâu? Còn nửa tiếng nữa là bắt đầu học rồi, môn đầu là môn Độc Dược nữa đó." Hermione lơ đi cảm giác chột dạ của bản thân, cố gắng dùng cái gọi là giọng 'nhỏ nhất' để tránh thu hút ánh mắt của người khác lên người cậu bạn đang có ý định bỏ đi.

"Thay đồ! Không lẽ bồ kêu mình mặc đồ này học Độc Dược, mình chưa muốn làm nguyên liệu cho cái nồi dược của lão Snape đâu!" Nói rồi nó hùng hổ bỏ đi.

Blaise lặng lẽ lượn về dãy bàn của mình, tránh để Ron đang bực mà giận cá chém thớt tẩn cho mình vài trận.

Sau mấy câu nói mờ ám ban nãy, tụi rắn nhỏ liên tục nghi ngờ nhìn Blaise, có đứa hỏi nhỏ :"Zabini, bộ đồ con chồn đỏ kia vừa mặc... là của mày hả?"

Bất mãn với câu hỏi của tụi cùng nhà, chồn đỏ cái đầu tụi bây, Ronny của tao dễ thương thế kia mà, Blaise chả thèm trả lời mà quay sang trực tiếp nói chuyện với Draco.

"Ể, mặt của mọi người sao căng thế?" Cả một một nhóm, à không, cả một khối năm 5, ai nấy mặt đều hằm hằm nhìn Blaise như đòi nợ.

Ở hầm Slytherin và cũng như các nhà khác, mỗi nhà đều phân ra khối theo năm học nên tổng cộng là có bảy khối cho mỗi nhà, và mỗi khối sẽ tách biệt sang một khu, khối năm ở Slytherin cách mặt đất khoảng năm mươi mét nên cách âm với mặt đất khá tốt, nhưng vì là khối dưới đất nên các phòng đều chỉ cách nhau một vách tường và cách âm không được tốt.

Pansy ngồi bên cạnh, bằng một cách thần kì , cô lia ngay ánh cảnh cáo vào người Blaise :"Cậu làm cái quỷ gì vào ngày hôm qua mà cả một khối năm năm không ai ngủ được vậy hả? Hành động thì cũng phải cho cách âm chứ, muốn cả Slytherin biết cậu đang hành sự trong phòng sao?"

"Ồ? Thế à, cho xin lỗi nhé" Nói thì nói là xin lỗi, nhưng chả có tí thành tâm nào cả.

Harry vẫn còn đang ngơ ngác trước các sự việc vừa diễn ra. Là sao, vụ gì vừa diễn ra?

"Bồ... hôm qua bồ dùng bùa Evanesce cho Ron? Còn biến bồ ấy sang Slytherin?"

Hermione bỏ miếng bánh sandwich vào miệng, như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra, cô thảnh thơi trả lời :"Mình không cố ý đâu."

.

.

.

"Ta không mong tụi mi sẽ thực hành được ngay, nhưng chí ít thì tụi bây cũng phải hiểu và biết được cần có nguyên liệu gì để làm được thành phẩm. Và Potter! Ta nói mi có nghe không đấy?" Giáo sư Snape đi đi lại lại giữa đám học trò đang thực hành, đột nhiên gay gắt gọi tên Harry.

Tên của bản thân đột nhiên bị gọi với cái giọng đáng sợ như thế thì ai mà không hoảng hồn?

Harry cũng là theo phản xạ tự nhiên mà giật mình một cái, Snape đanh giọng :"Ta bảo là đỉa chứ không phải sên Potter. Bao nhiêu năm rồi mà mi vẫn không phân biệt được sên với đỉa vậy hả? Nếu mi có nhu cầu học lại thì ta không ngại gì nói với giáo sư Minerva một tiếng cho mi quay về năm nhất học lại chương trình Độc Dược cơ bản của tụi năm đầu đâu!"

Harry rất chi là ủ rũ, cậu thở dài :"Sên với chả đỉa, cái nào mà không giống nhau?"

"Ngừng than thở đi Potter, nếu mày muốn hoàn thành sản phẩm ngay trong tiết này." Draco lên giọng nhắc nhở nhưng tay vẫn rất thuần thục khuấy vạc dược.

Harry liếc xéo gã một cái, cậu tự trấn an cái cái miệng nhỏ nhắn của bản thân rằng, không được đá đểu nó, phải hoàn thành sản phẩm trong tiết này, xong rồi mình xử nó sau.

Draco liếc một mắt sang chỗ Harry, gã khá ngạc nhiên, hôm nay cậu không nói lại luôn à? Bình thường thế này là cậu đã gân cổ lên cãi rồi mà.

Một điều nhịn là là chín điều lành.

Nhưng chả biết đã làm thế nào mà Hermione đã biến tấu thành thế này :"Một điều nhịn là chín đứa trèo lên đầu."

Vậy nên Harry im lặng, xem coi gã trèo lên đầu cậu thế nào.


































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net