Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khoảng thời gian Jack tắm rửa, Naib vội vàng mặc quần áo sau đó bỏ trốn khỏi khách sạn.

8h tối, cậu cố gắng về nhà một cách nhanh nhất để có thể đón hai đứa bé về, ít nhất không để bọn trẻ làm phiền người phụ nữ tốt bụng trong dãy trọ quá lâu.

Rốt cuộc lúc cậu vừa đến liền nghe nói William đã thay cậu đón về nhà từ sớm rồi, thật may mắn.

Naib trở về phòng trọ của mình, trước mắt nhìn thấy William đang tựa đầu vào chiếc nôi bé nhỏ mà thiếp đi. Hai bé con xinh xắn của cậu nằm trong nôi say giấc.

Naib không muốn đánh thức họ dậy, khe khẽ nhấc từng bước chân. Không ngờ vì những tiếng động nhỏ đã làm William thức giấc.

"Naib, cậu đã về rồi à?"

William dụi mắt, lim dim nhìn Naib rồi thì thầm.

"Ừm... Xin lỗi đã làm cậu thức giấc."

"Không sao cả. Tên kia, có làm gì quá đáng với cậu không?"

William thấy dáng vẻ mệt mỏi của Naib, biết ngay tên khách kia đã giở trò, hắn chỉ là không biết trò gì thôi.

Hắn nhìn thấy tên khách kia cũng rất quen mắt, dường như rất lâu đã gặp qua một lần, William ngẩng đầu hỏi Naib.

"Tên khách ấy, có phải là tên khách ngủ với cậu đầu tiên không?"

"Ừm."

"Thảo nào tôi thấy rất quen. Một năm trước có nhìn thấy hắn trên xe của Joker, tôi rất ấn tượng với gương mặt của hắn."

"..."

"Vậy tức là... Anh ta là cha của hai đứa nhóc này à?"

Nghe William hỏi như vậy, Naib cúi gầm mặt, nhăn nhó. Cậu không muốn nghe thêm một chút nào về tên đó nữa cả.

"Ừm. Nhưng tôi vẫn chưa nói với anh ta việc một năm trước anh ta làm tôi mang thai."

"Vì sao vậy?"

"Một tay chơi như thế sẽ chấp nhận con tôi hay sao? Tôi nghĩ anh ta sẽ chối bỏ chúng."

"..."

"Tốt nhất tôi nên tự lực nuôi con của mình."

Naib nhìn hai đứa bé đáng yêu nằm ngủ trong nôi, lòng cậu lập tức co thắt lại, thương cho chúng sinh ra không phù hợp hoàn cảnh. Hiện tại Naib có thể làm bất cứ việc gì để đảm bảo cho cuộc sống của con mình được an toàn. Bất cứ việc gì...

Cậu nựng lấy gò má bé con, hôn lên trán hai đứa rồi thủ thỉ.

"Ba yêu các con, ba chắc chắn sẽ nuôi dưỡng các con thật tốt..."

...

Ngày hôm sau làm việc, tầm năm giờ chiều, Jack lại đến quán bar quấy rối. Anh rất tức giận vì hôm qua Naib đã trốn mình nên ngày hôm nay muốn dạy dỗ cậu một chút.

Nhưng khi nhìn thấy gương mặt Naib chăm chỉ làm việc, nhìn dáng người nhỏ bé nhanh nhẹn đi đi lại lại, Jack bỗng dưng cảm thấy mình thiếu nghị lực đến lạ.

"Chào Naib, em chăm chỉ quá nhỉ?"

"Ừm, chào anh."

Naib đen mặt, chỉ thèm liếc mắt nhìn Jack một cái liền ngoảnh mặt đi.

Jack không chịu thua đến trước mặt cậu tấn công trước. Anh dùng tay ôm lấy cái eo nhỏ của Naib, mắt long lanh như cún con.

"Hôm qua em bỏ về trước làm tôi rất buồn đó."

"Đằng nào cũng về, tôi về trước cho đỡ phí thời gian."

Naib đẩy Jack ra khỏi người, lạnh nhạt hỏi.

"Uống gì không để tôi làm?"

"Tôi không uống, tôi muốn đi chơi với em."

"Tôi còn đang làm việc, anh đi mà chơi một mình."

"Đi chơi với tôi cũng là làm việc. Joker cho phép em nghỉ làm để đi với tôi."

Jack vô cùng tự hào về chiến tích của mình. Anh lúc nãy có xin Joker cho mượn nhân viên của gã một chút, Joker không nghĩ ngợi nhiều lập tức đồng ý, trong tâm trí của gã chỉ nghĩ làm sao để có thể gạ được William mà thôi.

"Nào, mau đi thôi!"

Jack bế Naib kiểu công chúa, từng bước từng bước rời khỏi quán bar.

_End chương 10_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net