Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hả? Em vừa nói cái gì vậy?"

"TÔI NÓI LÀ TÔI SẮP BỊ TẤN CÔNG TÌNH DỤC RỒI PHANH THÂY. BOSS ANH NGHE RÕ KHÔNG? NHÂN VIÊN CỦA ANH SẮP CHẾT ĐÓ!"

William hét vào điện thoại với chất giọng cá heo cao vút. Hắn khàn cả cổ, tay chân bủn rủn sắp không giữ được cửa nữa. Tên biến thái ở ngoài kia cũng bắt đầu lảm nhảm, ông ta đe doạ đủ thứ, những ngôn từ ấy càng giúp William khẳng định ông ta là một người tâm thần không ổn định. Chốt cửa bị ông ta bẻ hỏng, sức của hắn cũng không trụ nổi được bao lâu. Sợ rằng đôi ba phút nữa ông ta sẽ vào khiêng hắn đi mất.

"JOKER ANH CÓ NGHE RÕ KHÔNG, TÊN ĐÓ ĐANG ĐE DOẠ TÔI. TÔI SẮP CHẾT. TÔI KHÓC CON MẸ NÓ RỒI NÀY!!!"

"Em đang ở đâu?"

"QUÁN BAR. NHANH LÊN!!! NGOÀI ANH RA TÔI KHÔNG BIẾT CẦU CỨU AI NỮA..."

William bất lực bật khóc, số phận của hắn ngàn cân treo sợi tóc. Thân thể của hắn mềm nhũn đi, càng ngày càng nóng, thứ thuốc của tên biến thái thực sự không bình thường. William buồn ngủ, nhưng càng ngày càng nghe rõ mồn một những lời người đàn ông kia.

"Đáp ứng nhu cầu của tao khó thế sao hả? Thế thì mày cũng chết mẹ đi."

"Thứ đĩ điếm như mày mà lại làm giá, nghe nực cười thật sự."

"Tao sẽ băm mày ra, thằng điếm chó chết!"

"..."

Tên khốn kia đạp được cửa nhà vệ sinh rồi.

Joker vẫn chưa đến, thế là đời hắn tàn rồi sao?

Bằng một chút sức lực cuối cùng, William cố chạy ra bên ngoài, đạp đổ bàn ghế lung tung để ngán đường tên kia. Hắn cố để chạy ra đường lớn.

Sau đó... Hắn có nghe được tiếng xe và tiếng của Joker.

"William, em có sao không?"

William mơ mơ hồ hồ tựa đầu lên vai Joker, thều thào.

"Tôi mà không chạy ra suýt chút nữa bị làm thịt rồi."

"Tên đó ở đâu?"

"Vẫn còn ở bên trong quán bar..."

William thở hồng hộc, mồ hôi chảy từng đợt, cơ thể hắn nóng ran bất thường. Hắn đột nhiên không thể kiềm chế nổi pheromone của mình, chưa bao giờ, trong suốt hai mươi mấy năm hắn có thể lan toả từng này pheromone. Rốt cuộc trong đống thuốc đó có cái gì vậy?

Tên biến thái kia trong tích tắc cũng theo mùi của William mà chạy ra đường lớn. Ông ta như một con thú hoang, sẵn sàng lao vào William mà cắn xé. Đôi mắt ông ta đỏ ngầu vì dục vọng, thấy William đứng sau lưng Joker liền giơ dao găm lên doạ nạt.

"Mau đưa thằng đĩ đó cho tao, hoặc là tao đâm chết mày!"

"Ông gọi ai là đĩ vậy?"

"Nó."

Tên ấy chỉ tay vào William, ánh mắt thèm khát muốn ăn tươi nuốt sống. Joker thực sự bị chọc điên, từ trước đến giờ Joker một câu trách móc William gã cũng không nói, tiếp khách cũng không để hắn làm. Hiện tại bị một tên điên đáng nguyền rủa gọi là "đĩ", Joker có cam tâm hay không?

"Mày định làm gì?"

Tên điên ấy thấy Joker để William vào trong xe, từ đâu lấy ra một cây xà beng, gương mặt hoảng đi một chút.

"Tao có dao."

"Thế dao của ông có dài bằng cây xà beng của tôi không?"

Joker tiến lên vài bước, dùng hung khí trên tay toàn lực đâm vào vai tên kia tạo nên một vết thương sâu hoắm. Tên biến thái kia thất thế vung dao, Joker dễ dàng né được, sau đó lại đâm xà beng vào sâu hơn.

Ông ta đau đớn gầm lên, lúc này hoàn toàn thua cuộc, sau lại mếu máo xin tha mạng. Đàn em của tên ấy ở bên trong thấy thế liền chuồn đi mất.

Joker cũng không phải là kẻ hẹp hòi, sau vài câu nài nỉ liền tha cho hắn, có điều tên kia cũng phải đền một khoản tiền không nhỏ mới được tời đi.

Việc bây giờ phải làm là kiểm tra xem William có ổn không đã.

Ha, không ổn một chút nào.

Hắn hiện tại gương mặt đỏ ửng, mồ hôi nhễ nhại, bên trong xe hoàn toàn là mùi hương lẫn pheromone của hắn.

"Em phát tình hả? Có cần tôi chở về nhà không?"

"Không có, lúc nãy tôi uống phải thứ gì đó... Anh chỉ cần chở tôi vào khách sạn nào đó thôi, bây giờ về nhà lại phiền Naib..."

"Vậy không cần đến khách sạn đâu, đến nhà tôi đi..."

"Ừm, cũng được."

Joker ngồi vào ghế lái, không biết nghĩ cái gì bắt đầu cười một cách sở khanh, gã không thể nào tập trung hoàn toàn mà lái xe, đôi khi lại nhìn qua gương chiếu hậu để ngắm William ngồi phía sau, đôi khi gã lại hít lấy mùi hương dịu nhẹ của hắn như một tên nghiện.

Hình như trong nhà vẫn còn mấy cái bao cao su...

_End chương 14_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net