Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Im đi tên khốn!!!"

Naib nghe xong câu ấy liền ngượng chín cả mặt, phồng má gắt gỏng qua đầu dây điện thoại. Cậu có thể nghe thấy âm thanh cười cợt của Jack phát ra, nó làm cậu càng bực tức hơn nữa. Không vòng vo nhiều, cậu đổi giọng lạnh nhạt.

"Không có chuyện gì thì tôi cúp máy."

"Đừng mà, người ta vẫn muốn nói chuyện với em."

"Chuyện gì?"

"Hôm nay em muốn đi chơi ở đâu? Tôi chiều."

Không muốn, hôm nay Naib không muốn đi chơi, cậu muốn dành cả ngày hôm nay để yêu thương các bé cưng đáng yêu, hoàn thành trọng trách của một papa tốt. Một papa tốt sẽ không bỏ rơi con mình mà đi chơi, vả lại phải đi chơi cùng một tên biến thái dâm loạn như Jack, trong lòng nơm nớp lo sợ, tuyệt nhiên không muốn.

"Hôm nay nhà tôi có việc bận."

"Vậy ngày mai? Ngày mai thì sao?"

"Cũng được, nhưng làm ơn về trước tám giờ tối. Tôi không muốn về trễ như mấy lần trước."

"Được."

Cậu biết đặt điều kiện với người giúp đỡ mình thế này thì cũng không đúng, nhưng tên kia cũng chua ngoa có kém gì đâu. Lần đầu gặp mặt đã tặng cho cậu một món quà ngoài ý muốn, những lần gặp tiếp theo lại giở trò sàm sỡ. Không vì anh ta là cha của con mình, cậu sớm đã phanh thây anh, rồi ngồi tù cũng được.

"Vậy tôi cúp máy, tạm biệt."

Sau khi tắt điện thoại, Naib tâm trạng bỗng trở nên rối bời. Nhìn tiểu thiên sứ đôi mắt long lanh, rồi lại nghĩ về Jack, cậu không biết phải xử trí thế nào cho đúng. Càng muốn nói cho Jack rằng anh cùng cậu có hai đứa con, nhưng càng muốn giấu nhẹm. Cậu tin rằng tỷ lệ rất cao Jack sẽ không nhận lại bọn chúng, rồi sẽ ra sao khi chúng lớn lên, liệu mặc cảm vì mình chỉ có một người ba đơn thân hay không.

"Liệu có nên nói hay không? Dù sao cũng đâu chắc chắn chứ!"

Càng nghĩ xa, Naib càng cảm thấy mệt mỏi, thôi thì cứ sống nốt hôm nay, ngày mai có thể từ từ tính.

...

Đúng như dự tính, tầm buổi chiều hôm sau, Jack lại đến chỗ của Naib, một phen quấy rối. Naib nghe nói Jack là CEO, nhưng cậu chưa từng thấy CEO nào rảnh rỗi như này cả, suốt ngày lêu lổng chơi bời. Nhưng dù sao cậu cũng không quan tâm lắm, miễn là anh ta trả giúp cậu số nợ thì cũng coi như giàu có lắm rồi.

"Hey baby, ở đây tôi có hai vé xem phim, đi được chứ?"

"..."

"Suất chiếu là từ sáu giờ đến bảy giờ bốn mươi lắm."

"..."

"Dĩ nhiên là boss của em đã đồng ý."

"Ừm. Đợi tôi một chút."

Jack nói nhiều bao nhiêu ngược lại Naib nói ít bấy nhiêu, cậu vốn không phải người kiệm lời, nhưng cậu không muốn nói quá nhiều với Jack. Cậu thuộc thể loại nói càng nhiều càng dễ sinh ra hảo cảm, những tưởng Jack là người chóng chán, tốt nhất không nảy sinh cảm tình rồi tự chuốc lấy đau khổ, không nên.

Trên đường đến trung tâm thương mại, anh đã hỏi cậu rất nhiều chuyện, mong muốn lấy lòng nhưng cậu chỉ trả lời vỏn vẹn vài ba câu. Tự dặn bản thân rằng phải nén đi cảm xúc, nhưng mà khoảng thời gian bên Jack cậu thật sự thấy khá ổn, ít nhất cũng không quá tồi như trước đây. Nếu cận kề tiếp xúc chắc chắn một người với trái tim mềm yếu như cậu sẽ không xong.

...

"Phim anh muốn xem là thể loại nào vậy?"

Naib lướt qua một hàng poster, nheo mắt hỏi.

"Kinh dị."

Sau khi nói như vậy, Jack đặc biệt chú ý đến sắc mặt của Naib, cảm thấy gương mặt cậu có hơi đen đi một chút. Anh suýt nữa phì cười, con người nóng nảy như Naib cũng sợ ma nữa sao. Lấy đó làm bước đệm, anh vỗ ngực.

"Nếu em sợ quá thì ôm tôi này..."

"Không cần, tôi không có sợ."

Naib miệng nói không cần nhưng sau khi ngồi trong rạp, trải qua mấy màn jumpscare liền hoảng hồn, ôm lấy cánh tay của anh trong vô thức. Anh nhìn vẻ mặt hoảng sợ của cậu, đoán chừng suýt nữa sẽ khóc thật luôn, trong lòng khoái chí cười hề hề. Cũng có vui một chút vì Naib đã ôm tay mình.

Hôm nay anh cũng không muốn quan hệ tình dục lắm, xem phim với một người dễ thương như vậy là đủ rồi.

"Ừm, liệu có nên tìm cách tiến xa quan hệ hay không?"

_End chương 17_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net