Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đêm đó em thật sự rất nóng bỏng đấy! Tôi thật muốn cho mọi người biết trinh tiết của em đáng giá đến mức nào."

Lời của Jack vừa dứt, Naib liền vung tay tát anh một cái trong sự ngỡ ngàng của mọi người, riêng Joker chỉ lấy tay che miệng cười ha hả. Gã chắc là đang hả hê lắm, đáng đời cho một tên sở khanh.

Naib giận dữ đỏ mặt, cậu vội kéo tay Jack vào nhà vệ sinh rồi ở đấy gào lên. Đôi mắt trong veo đẹp đẽ ướt lệ, cậu thống khổ hét vào mặt Jack.

"Đừng có nói mấy chuyện trơ trẽn đó ra, có bạn của tôi ở đấy! Đồ biến thái!"

Dường như thấy mình hơi quá khích, Naib uất nghẹn quay mặt đi chỗ khác. Một phần vì nhớ đến câu nói:"Nam kĩ thì cần sĩ diện hay sao?" một phần vì cậu không đủ can đảm để đối diện với người đàn ông này.

Jack nhìn vào gương nhà vệ sinh, xoa gương mặt in hằn năm ngón tay rồi nhếch mép cười. Anh quay lại và ghì chặt lấy cổ tay của cậu, hất hàm nói.

"Em láo đến vậy à? Tối nay tôi cho em trả đủ."

"Không được, tối nay tôi phải về sớm. Giờ làm việc của tôi đã hết."

"Tôi mua giờ làm việc của em thì thế nào?"

Jack từ nhà vệ sinh nắm tóc cậu ra ngoài, sau lại vác cậu lên vai. Naib trước giờ ốm yếu bé nhỏ, sau sinh lại còn sụt đi mấy cân. Cậu bất lực vùng vẫy dù biết không thể thoát khỏi cánh tay rắn chắc của Jack.

Khi Jack đi ngang qua Joker, anh ném cho gã một cái thẻ đen rồi nói vọng lại.

"Tao mượn xe và nhân viên của mày một chút, sáng mai trả đủ."

Naib vốn định cầu cứu William, nhưng nhìn hắn cũng không khá hơn cậu là bao. William đáng thương bị Joker giữ lấy, trêu ghẹo đến đỏ mặt.

Hôm nay cậu định về sớm để chăm sóc Đậu Xanh và Đậu Đỏ cơ mà...

Trên xe, mỗi đoạn đường mà Jack chở cậu đi qua cậu luôn luôn im lặng, dù cho Jack gợi chuyện để nói. Đôi khi anh ta nói nhiều quá, Naib sẽ lườm anh ta một cái, sau đó tiếp tục làm mặt lạnh.

...

"Tôi không muốn tiếp anh. Joker nói sau này tôi không cần phải tiếp khách nữa kia mà."

Dừng xe trước cửa khách sạn, Naib cố thủ ngồi ở trên xe, không muốn xuống. Jack liền kéo cậu vào lòng, bế cậu đi. Người đàn ông cao to giữ trong mình một chú mèo bé nhỏ, vốn không hề cân xứng

"Là tôi yêu cầu tên đó không cho em tiếp khách nữa. Em nên biết ơn và phục vụ tôi cho tốt vào."

Biết ơn cái quỷ gì? Naib tự hỏi mình nên biết ơn anh ta vì cái quỷ gì. Chẳng lẽ cậu nên biết ơn anh ta vì đã cho cậu hai đứa con miễn phí, nên biết ơn vì anh ta biến cậu thành single dad ư?

Cậu vừa thương cho số phận mình, vừa thương cho những đứa trẻ, chua xót nói.

"Cảm ơn, ha, cảm ơn vì anh đã giúp tôi thành ra thế này."

Jack không quan tâm lắm, anh mang cậu vào phòng vừa đặt khi nãy. Thả cậu lên giường, anh cởi suit của mình ra, thì thầm.

"Đêm nay sẽ là một đêm dài với chúng ta đó bé cưng..."

_End chương 8_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net