C26-C30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 26

Cả đêm làm mấy chai rượu vang vài thập niên, rượu đế mấy chục độ đối với Lâm Hi Liệt mà nói chỉ giống như uống nước. Nhưng trong phòng tràn ngập mùi rượu, các-bon-đi ô-xít, nhiệt khí cùng tiếng động lớn gần như bức điên hắn, còn phải áp chế buồn bực tiếp đãi đám người hai mặt kia. Bữa tiệc mới bắt đầu hắn đã tưởng nhớ con thỏ nhỏ thường xuyên đỏ mặt kia, lúc bữa tiệc chấm dứt, đi ra cửa bị đêm gió rét buốt thổi qua càng làm sâu sắc thêm nỗi nhớ khắc cốt ghi tâm. Gần như hoàn toàn phụ thuộc vào bản năng không để đầu óc suy nghĩ, hắn lái xe thẳng tới trường học.

Lâm Hi Liệt từ nhỏ đã ở trong hoàn cảnh cô độc lớn lên, không phải không có bạn cùng lứa mà là bạn cùng lứa căn bản không dám chơi với hắn. Hắn một mình một người sống đến mười tám tuổi, đã sớm tập thành thói quen cô độc, đột nhiên một con thỏ ngốc ngốc chạy tới, còn có chút lo lắng hỏi hắn: "Buổi chiều cậu ngủ lâu như vậy, cậu bị bệnh sao?"

Hắn cảm thấy con thỏ nhỏ có lẽ sẽ sợ hắn, tránh không thân cận quá với con thỏ nhỏ, ai biết con thỏ nhỏ còn ngốc ngốc mà chạy đến nhà hắn, tự động nhảy vào miệng cọp, hắn liền càng không thể cứu vãn, thẳng đến đêm đó không khống chế được ăn nó.

cheveuxnoirs.wordpress.com

Hắn biết hoàn cảnh của mình đặc thù, con thỏ nhỏ theo hắn có thể không có cà rốt ngon để ăn (=))), nhưng hắn lựa chọn tin tưởng chính mình. Nếu hai tay của hắn không thể bảo vệ bé thỏ mình âu yếm, vậy hắn cũng không gọi là Lâm Hi Liệt .

Cô ta hóa ra cũng biết chuyện con thỏ nhỏ, còn nhắc tới trong bữa tiệc, làm hắn lập tức không hiểu sao rất lo lắng cho con thỏ nhỏ, đêm nay nếu không thể nhìn thấy cậu, hắn quả thực không có cách nào yên lòng.

Bộ dáng con thỏ nhỏ thẹn thùng đỏ mặt quả thực làm hắn sôi sục huyết mạch, Lâm Hi Liệt vừa nghĩ đến điều này lại giẫm chân ga tăng tốc thêm một chút.

***

Không biết từ lúc nào, buổi tối Tần Qua sẽ không tắt điện thoại. Mẹ từng dạy cậu, nói di động có phóng xạ, buổi tối nhất định phải tắt máy. Trước kia khi ở nhà, buổi tối tắt máy thì cũng không sao cả, nhưng từ khi quen biết người nọ, cậu lo lắng sẽ bỏ qua tin nhắn hoặc điện thoại của người nọ, cho nên luôn mở máy 24 giờ, cho dù là lần trước trốn tránh vấn đề của người nọ, không dám bắt điện thoại của hắn, cũng chỉ là "Làm bộ không có nghe được", chứ chưa bao giờ tắt máy.

Nhưng trên thực tế, Lâm Hi Liệt biết cậu luôn luôn ngủ sớm, sau 11 giờ thì hoàn toàn không gọi điện thoại, cũng không nhắn tin.

Hôm nay, là ngoại lệ đầu tiên.

Tần Qua đang ngủ mơ mơ màng màng, chợt nghe dưới gối "Zi zi" rung động. Cậu mắt nhắm mắt mở mò mò di động, vừa thấy trên màn hình hiện lên ba chữ "Lâm Hi Liệt", lập tức ngồi dậy trở mình xuống giường, ra ban công nghe.

Trễ như vậy, người nọ có chuyện gì gấp sao? Chưa bao giờ gọi điện thoại trễ như vậy, làm cậu không hiểu mà có chút lo lắng.

Đi đến ban công vừa nhìn quả nhiên, xe người nọ đậu dưới lầu ký túc xá.

"Alo"

Đầu kia điện thoại như có như không truyền đến tiếng hít thở, nhưng vẫn không ai nói chuyện, Tần Qua lại "Alo" vài tiếng, nhớ tới trước kia xem một ít trong phim ảnh cẩu huyết lúc nam chính sắp chết gọi cho nữ chính cuộc điện thoại cuối cùng, cơ hồ đem cậu doạ sợ. Chẳng lẽ Lâm Hi Liệt cũng vừa mới bắn nhau ác liệt cả người đầy máu trở về mà... ? Tần Qua không dám nghĩ tiếp, ngay cả tay nắm di động cũng phát run, vừa muốn mở miệng nói chuyện, liền nghe thấy bên kia truyền đến một câu: "Anh nhớ em."

Tần Qua chỉ cảm thấy máu đều tập trung lên đâm đầu "Ào" một tiếng toàn bộ lui xuống lại "Bùm" một cái mà toàn bộ nảy lên, mặt lập tức đỏ bừng, đầu óc lại giống một đoàn tương khét, hoàn toàn không biết nên phản ứng làm sao, cả người như thiếu máu mà nhũn ra, cũng sắp đứng không được.

Người nọ cũng không am hiểu nói lời ngon tiếng ngọt, ngay cả lúc dịu dàng cũng khoác thêm một lớp thô bạo. Tất cả lời nói ngọt ngào của người nọ cộng lại ( nếu "Cho em ba ngày để suy nghĩ" cũng coi như lời nói ngọt ngào) cũng không bằng cậu bị nữ sinh tỏ tình êm tai, nhưng cậu lại chẳng hiểu sao mà thực thích, thường thường nằm ở trên giường nhớ lại rồi chìm vào giấc ngủ .

Câu nói ngọt ngào nhất của người nọ chắc là nói khi tỏ tình "Anh muốn em làm vợ anh." Cậu nghĩ đó đã là cực hạn của người nọ, nhưng hôm nay hơn nửa đêm một câu bộc bạch "Anh nhớ em " hàm súc lại rõ ràng, gần như chuốc say cậu.

Đang lúc choáng váng hồ hồ bên kia lại truyền đến một câu: "Anh muốn gặp em."

cheveuxnoirs.wordpress.com

Lúc trước người nọ đều là ra mệnh lệnh "Xuống dưới", lần này lại giống như đang khẩn cầu cậu, làm cho trong lòng Tần Qua mềm nhũn lại rối tinh rối mù, không kịp thông qua đại não đã hàm hồ đáp: "Anh... Anh chờ một chút..." Rồi mới trở lại phòng, vội vã mang thêm quần cùng áo khoác, cầm chìa khóa rồi kéo dép lê mở cửa xuống lầu.

Cậu gần như chạy nguyên một một đường, hai ba bậc thang thì chạy thành một, chưa từng vội vàng như thế.

Tần Qua đẩy ra cửa kí túc xá, bị lạnh gió thổi qua nhiệt độ trên mặt mới thoáng hạ xuống. Cậu có chút chần chờ đi về phía người nọ, bóng đêm dịu dàng, người nọ mặc tây trang màu xám đơn giản, thân hình cao ngất, tay trái đút vào túi quần, tay phải cầm di động, đứng ở dưới trụ đèn, đẹp như một bức tượng.

Lâm Hi Liệt rốt cuộc chờ không được, tiến lên vài bước ôm Tần Qua vào lồng ngực, giống như muốn đem cậu khảm chặt vào thân thể.

Đến khi nhìn đến bộ dáng Tần Qua chậm chạp lại ngơ ngác, trái tim xao động một đêm của Lâm Hi Liệt cuối cùng mới bình phục.

Tần Qua ở trong lồng ngực hắn gần như hô hấp khó khăn, nhưng cũng không giãy giụa, tùy ý hắn ôm, tựa như chia ly nhiều năm gặp lại.

Sau một lúc lâu, Tần Qua mới chậm rãi vòng qua thắt lưng Lâm Hi Liệt, dùng thanh âm như giọng mũi hỏi: "Anh sao vậy?"

"Nhớ em." Lâm Hi Liệt hôn tóc cậu, sau đó buông tay ra, cởi ra áo khoác tây trang bao lấy Tần Qua.

"Không được gạt em, có phải xảy ra chuyện gì hay không?" Tần Qua có chút lo lắng, nam nhân sẽ không vô duyên vô cớ hơn nửa đêm chạy tới trường học, trên tây trang trên đều là mùi rượu.

"Không có gì."

Thấy nam nhân không muốn nói, Tần Qua liền biết có hỏi cũng vô dụng, tuy rằng rất phá phong cảnh, nhưng lại nhịn không được nói: "Trễ như vậy rồi, mau về nghỉ ngơi đi. Anh... Anh có uống rượu phải không?"

"Đúng vậy , uống nhiều lắm không lái xe được, làm sao đây?" Lâm Hi Liệt luôn rất ghét ai quá quan tâm tới hắn, lúc nhỏ đã từng phát sinh qua xung đột với thầy giáo vì chuyện này, nhưng đối với Tần Qua đôi khi lải nhải không cần hút thuốc uống rượu gì đó hắn ngược lại thực hưởng thụ. Tuy rằng hắn vẫn tiếp tục hút thuốc uống rượu, nhưng hắn thích nghe Tần Qua nhắc nhở.

"Vậy sao anh tới đây được?" Mắt Tần Qua đều trợn tròn, "Uống rượu lái xe?"

"Ừ."

Nhìn Lâm Hi Liệt một bộ không sao cả, Tần Qua quả thực vừa vội vừa tức: "Uống rượu lái xe sẽ dễ dàng gặp chuyện! Nếu gặp tai nạn thì làm sao?!"

Nam nhân miễn cưỡng cười: "Vậy em nói làm sao bây giờ? Ngủ giường ký túc xá của em?"

Tần Qua lại khó có thể ức chế mà đỏ mặt lên. Điều kiện ký túc xá bọn họ tuy rằng rất tốt, nhưng giường cũng chỉ đủ ngủ một người một mét tám. Lâm Hi Liệt ít nhất cũng mét tám lăm trở lên, ngủ trên đó sẽ như ngủ giường trẻ con. Nếu là hai người chen chúc vào tay chân sẽ duỗi không ra, người nọ chắc chắn sẽ lại đem cậu làm gối ôm..."Kia... cái kia sao có thể..."

Lâm Hi Liệt kiên nhẫn nửa ngày, cuối cùng ném mồi ra: "Vậy anh lái xe về, em theo giúp anh?"

"..." Nói nửa ngày chính là muốn cậu đến nhà hắn..."Ngày mai... có tiết học..."

"Anh đưa em quay lại."

"..."

cheveuxnoirs.wordpress.com

Không đợi cậu nói đồng ý, Lâm Hi Liệt đã mở cửa ghế phụ.

Tần Qua đỏ mặt trừng mắt nhìn Lâm Hi Liệt trong chốc lát, người nọ hoàn toàn đứng im bất động.

Không biết tại sao, đại khái là bị lời ngon tiếng ngọt của người nọ mê hoặc, đêm nay cậu không muốn trái ý người nọ. Tần Qua đấu tranh tư tưởng thật lâu, nhìn áo sơmi người nọ ở trong gió rét phần phật bay bay, mạnh mẽ quyết tâm ngồi vào ghế phụ.

Nếu sáng sớm Đàm Tấn dậy phát hiện không có ai, Vậy... vậy cũng chỉ có thể để ngày mai giải thích...

__________________o0o__________________

27 Quà Noel (H)

Khi xe đã chạy lên đường lớn, Lâm Hi Liệt liền buông lỏng tay lái, kéo tay Tần Qua qua. Từ ổ chăn ấm áp đi ra, lại bị gió thổi mấy cái, đến bây giờ Tần Qua vẫn còn hơi hơi phát run.

"Lạnh sao?" Lâm Hi Liệt hôn hôn mu bàn tay Tần Qua.

"Không lạnh." Tần Qua ngượng ngùng muốn rút tay về, lại bị người nọ kéo không cho. Cậu cực lo lắng người nọ đêm nay đã xảy ra chuyện gì không giống bình thường, tay phải nắm chặt lại mới ngẩng đầu nhìn Lâm Hi Liệt: "... Anh thật sự... Không có việc gì chứ?" May mắn bên ngoài người nọ không có thương tích gì, quần áo coi như nghiêm chỉnh.

Lâm Hi Liệt nghiêng đầu cười: "Muốn nói có cái gì lớn thì... Hôm nay là sinh nhật của anh."

"A? ..." Tần Qua lập tức từ chỗ ngồi nhảy lên, "Anh... Anh sao không nói sớm?" Cậu cũng chưa chuẩn bị quà gì, giờ lại đêm rồi, cũng không thể đi đâu mua bánh ga-tô.

"Quên." Lâm Hi Liệt nhìn đôi môi hồng nhuận khẽ nhếch của Tần Qua, hận không thể cắn xuống một ngụm. Ầy, hắn nhẫn thêm một chút cũng không sao.

"Vậy làm sao bây giờ? ..." Lời vừa ra khỏi miệng Tần Qua thiếu chút nữa đã muốn cắn lưỡi: đây là cậu tự nhảy vào bẫy?

cheveuxnoirs.wordpress.com

Lâm Hi Liệt thực hiểu ý mà nghiêng qua liếc mắt một cái, khóe miệng cũng cong tít lên: "Em nói đi?"

Tần Qua không dám nói tiếp, mặt đỏ hồng mà mắt nhìn mũi mũi nhìn chân, trái tim nhảy lên như nổi trống: cậu có chút ý thức được hôm nay chỉ sợ chạy không thoát. Tần Qua thật sự còn nghĩ bây giờ nhảy xuống xe có thể thoát hay không, nhưng nam nhân đang chạy hai trăm km/h, nhảy xuống có lẽ... Tần Qua nhìn nam nhân một cái, tay trái Lâm Hi Liệt lười nhác mà đặt hờ lên tay lái, một bộ dáng thật bình thản càng làm cậu thêm khẩn trương, trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi. Cậu chờ mong nam nhân sẽ nói gì đó, cậu sẽ nhân cơ hội phủ quyết, nhưng nam nhân dọc đường đi đều thoải mái, một câu cũng không nói, cậu lại ngại nói, lỡ như người ta không có ý kia thì sao?

Không có thời gian cho Tần Qua đấu tranh tâm lý, xe đã chạy vào tiểu khu nhà Lâm Hi Liệt. Lâm Hi Liệt xuống xe, Tần Qua cũng đẩy cửa ra, Lâm Hi Liệt kéo cậu vào nhà. Hiện tại Tần Qua thật sự muốn chạy vô cùng, nhưng mà không có dũng khí.

Bên ngoài còn đèn hiên, vú Trương đã ngủ.

Mới vừa vào cửa Tần Qua đã bị túm lấy đặt lên cửa nghênh đón một cái hôn dài nóng rực. Cậu phản xạ có điều kiện mà kháng cự, tay khoát lên vai người nọ lại giống như ôm hôn.

Người nọ tiến quân thần tốc mà công thành đoạt đất, hơi thở tà ác tràn đầy toàn bộ khoang miệng cậu, làm hai chân cậu lại vô lực đứng thẳng, đầu cũng cuộn lại như bột nhão

Nướt bọt người nọ có phải có độc gì hay không? Tại sao mỗi lần vừa tiếp xúc đều làm cả người cậu như nhũn ra, đại não đình trệ?

Lúc được buông ra, môi Tần Qua đã hơi hơi sưng lên. Mặt cậu nổ hồng mà nhìn mũi chân, đột nhiên thân thể bay lên không, lại bị người nọ bế. Người nọ bế cậu lên lầu vào phòng ngủ khóa cửa rồi mới bế cậu vào phòng tắm, cuối cùng Tần Qua kinh hoảng giãy giụa: "Anh làm cái gì vậy?"

"Tắm rửa a, còn làm gì nữa."

Lâm Hi Liệt buông Tần Qua ra dùng tay mở vòi nước bồn tắm lớn, rồi mới bắt đầu cởi quần áo Tần Qua.

"Anh muốn làm gì!" Tần Qua khẩn trương vô cùng, tay túm cổ áo đều phát run.

"Em cũng chưa chuẩn bị gì cho anh, dù sao cũng phải thể hiện chút gì đó chứ, đúng không?"

"Anh... là anh không nói cho em biết... Không cần... Không cần..."

Tần Qua làm sao là đối thủ của Lâm Hi Liệt, người nọ tùy tiện kéo hai cái thì bỏ đi quần áo của cậu, rồi mới ôm lấy cậu cởi quần của cậu. Tần Qua cực lực túm đai lưng cũng bị người nọ dễ dàng kéo xuống, chỉ còn lại quần nhỏ màu trắng.

Ý thức được đêm nay chỉ sợ thật sự chạy không thoát ,Tần Qua vừa sợ hãi vừa thẹn thùng chỉ gắt gao ôm cổ Lâm Hi Liệt , đầu vú phấn hồng ma xát lên áo nam nhân cứng rắn lên, phía dưới cũng hơi hơi đứng dậy làm cho cậu càng không biết làm sao, khó chịu đến mức khóc nấc lên.

Lâm Hi Liệt thở dài một tiếng, không cởi quần nhỏ của cậu, thử thử độ nước rồi đặt cậu vào bồn tắm lớn. Tần Qua lúc này mới buông tay ra, nhanh chóng ôm chân lui vào một góc bồn tắm lớn.

Người nọ loạt xoạt giống như cởi quần áo, trong lòng Tần Qua càng nhảy càng nhanh, muốn xem lại không dám nhìn thẳng Lâm Hi Liệt, nhưng có chết hay không lại liếc tới vị trí kia. Cái nơi kia của nam nhân thật có thể nói là hung mãnh dị thường, bộ dáng im lặng ngủ đông cũng đã tương đối to lớn, của mình so với hắn dưới quả thực giống như phát dục hết... Từ từ... Này, cái đó... Đợi lát nữa muốn cắm vào thân thể của mình...

Người nọ trần truồng đi tới, bước vào bồn tắm lớn. Bồn tắm của người nọ đã là siêu lớn nhưng với vóc người của hắn vừa tiến vào lại lập tức trở thành chen chúc chật chội.

Trái tim Tần Qua cơ hồ sắp nhảy tới cổ họng , trong đầu còn đang ảo tưởng trên trời một con chim ưng bay nhanh tới bắt cậu đi, đã bị người nọ ôm ngồi đối diện, vừa vặn ngồi vào giữa hai chân người nọ, cái nóng cháy kia giống như lần trước rục rịch đặt ở giữa hai chân cậu.

"Lâm... Lâm Hi Liệt..." Tần Qua cúi đầu xuống không dám nhìn nam nhân, cậu đã không có cách nào lừa gạt mình : hôm nay nhất định sẽ bị nam nhân làm!

cheveuxnoirs.wordpress.com

Lâm Hi Liệt không trả lời, trực tiếp ngậm môi Tần Qua, một bên mút vào một bên ở dưới nước trực tiếp xé quần nhỏ của Tần Qua, vặn bung mông cậu ra, ngón tay dài lập tức duỗi vào.

Dòng nước ấm áp mạnh mẽ chảy vào bí huyệt, cảm giác quái dị khó có thể mở miệng làm cho Tần Qua cả người sợ run. Người nọ như là ngại cậu thất thần, thu hồi một tay đỡ lấy đầu cậu làm sâu thêm hôn môi, tay kia thì bỏ thêm hai ngón tay tiến vào càng sâu.

Tần Qua thật sự không thể xem nhẹ động tác của dị vật trong cơ thể, muốn nói lại bị người nọ chặn môi, sợ hãi điên cuồng dâng lên, nước mắt không khống chế được mà chảy xuống.

Lâm Hi Liệt lúc này mới buông ra, xoa xoa tóc của cậu: "Sợ anh sao?"

Tần Qua suy nghĩ trong chốc lát, chậm rãi lắc đầu.

Cậu không sợ người nọ, ngay từ đầu đã không sợ.

Nhưng là loại chuyện này... Cậu thật sự là... Cậu ngay cả DIY cũng chưa từng, hiện tại muốn cậu cùng một người đàn ống làm tình, thật sự vượt quá sức chịu đựng của cậu. Hơn nữa trải qua lần đầu tiên bị cường ôm, thật sự mang bóng đen rất lớn. Đã vào phòng tắm lâu như thế, ngay cả một ánh mắt cậu cũng không dám nhìn người nọ.

"Không sợ thì tin tưởng anh." Lâm Hi Liệt dán vào cậu lỗ tai nói. Tần Qua rụt cổ.

Tính cụ nóng cháy để ở cửa u huyệt, thong thả mà đẩy vào.

"Ưm..." Dị vật thật lớn thình lình tiến vào làm cho thân thể Tần Qua cứng lại một chút, cảm giác phía sau rõ ràng như thế, ngay cả nội bích từng chút từng chút bị căng ra cậu cũng đều cảm nhận được.

Rất... Quá lớn... Hơn nữa thật nóng...

Tay Tần Qua vòng qua bả vai Lâm Hi Liệt, ngậm nước mắt chịu đựng để lưỡi dao lớn kia một tấc lại một tấc khai thác thân thể cậu, da đầu cũng run lên. Thẳng đến khi người nọ bất động, mới chậm rãi thở ra một hơi.

Cậu gần như không thể tưởng tượng được vật lớn của người nọ lại đang nằm trong thân thể cậu...

Tần Qua run rẩy lông mi làm cho Lâm Hi Liệt quả thực khó có thể nhẫn nại, không đợi cậu nghỉ ngơi đủ, Lâm Hi Liệt đã chậm chậm ra vào.

Một khi lấy ra xuyên vào khoái cảm dâng lên. Nơi đó của Tần Qua không người xoa bóp tiếp xúc đã chậm chậm cương , để ở cơ bụng rắn chắc của Lâm Hi Liệt, cao thấp ma xát.

"Ô... Lâm... Lâm Hi Liệt..." Tần Qua thấp giọng khóc nức nở chỉ làm cho dục vọng Lâm Hi Liệt càng thêm mãnh liệt, cũng không cách nào khống chế tốc độ, bóp thắt lưng cậu hung hăng mà va chạm.

Ôm ấp người này, hắn đã sớm ở trong mộng làm vô số lần. Trong mộng cậu ở dưới thân hắn điên cuồng sợ run, vô lực khóc gọi, mỗi lần đều bị làm đến cầu xin tha thứ rồi ngất xỉu đi. Nhưng mộng xuân vô luận chân thật kịch liệt thế nào thì khi tỉnh lại cũng là một mảnh hư không, chỉ có dục vọng muốn ôm cậu càng ngày càng nghiêm trọng. Hơn nữa trong mộng xúc cảm mơ hồ, cùng hiện thực cảm giác xác xác thật thật ôm thân thể ấm áp vào trong ngực, căn bản không cách nào so được.

Gương mặt cậu đỏ muốn nhỏ máu, lỗ tai mỏng manh, lông mi run run buông xuống, đầu vú hồng nhạt dính bọt nước, da thịt trắng mịn đến có thể hút bàn tay vào, thắt lưng tinh tế, hơn nữa cục cưng khóc nức nở rên rỉ, không một cái nào không làm thần trí hắn điên đảo, hoa mắt ù tai. Phản ứng duy nhất của hắn chính là mạnh mẽ đâm vào lại mạnh mẽ rút ra, đến khi đem người trong lồng ngực xuyên thủng mới thôi.

"Ô ô... Aaa! ... Chậm... Chậm một chút..."

Tần Qua hoàn toàn theo không kịp động tác đâm rút kịch liệt của Lâm Hi Liệt, ngay cả rên rỉ cũng đã bắt đầu rã thành mảnh nhỏ. Cậu theo bản năng nâng thắt lưng muốn dễ chịu một chút, nhưng lại hơi nhếch nhếch cái mông, làm cho lưỡi dao lớn của người nọ tiến vào càng sâu.

Gân xanh Lâm Hi Liệt đều nổi lên, mạnh mẽ nhéo cái mông mềm mại của cậu một chút, hô hấp khàn khàn nói: "Mới kêu chậm một chút, sau lại câu dẫn anh, cưng quả thực..."

Tần Qua bị nhéo bỗng nhiên chặt lại phía sau,Lâm Hi Liệt thiếu chút nữa không chịu được lập tức trả thù đâm càng nhanh càng sâu hơn, Tần Qua hoàn toàn chịu không nổi, móng tay đâm vào bả vai Lâm Hi Liệt, ngẩng mặt ngay cả rên rỉ cũng chỉ có thể phát ra đơn âm.

Tư thế ưỡn lưng ngẩn mặt của Tần Qua thật dễ dàng cho Lâm Hi Liệt, hắn vừa mới vươn lưỡi đùa đầu vú còn dính bọt nước của Tần Qua một chút, cả người cậu đã run đến rối tinh rối mù.

"Ô..."

"A... Nơi này của em thật mẫn cảm."

Lâm Hi Liệt cười tà, lại ác ý mà ngậm đầu vú bên trái của cậu mút vào, khoái cảm tràn ngập làm cho Tần Qua rốt cuộc chịu không nổi, giống như bị dòng điện đánh trúng bắn ngay tại chỗ, toàn bộ tinh dịch phun vào trong nước. Phía sau theo phản xạ mà co rút nhanh, hai chân cũng gắt gao quấn quanh thắt lưng Lâm Hi Liệt, ngón chân xẹt qua da thịt hắn, cả hai người đều run lên.

cheveuxnoirs.wordpress.com

Bị bí huyệt người yêu vặn xoắn, cho dù là thánh nhân cũng cầm giữ không được, Lâm Hi Liệt cuối cùng mạnh mẽ đâm vài cái, liền phóng thích vào bên trong. Thể dịch nóng bỏng gần như lấp đầy bí chỗ Tần Qua, nóng đến cả người cậu phát run. Cao trào đến làm cho thân kinh bách chiến như Lâm Hi Liệt cũng có chút khó có thể khống chế, gắt gao ôm Tần Qua, mặt dán lên ngực cậu, hít sâu vài cái mới bình phục lại.

Chương 28: tiếp tục tặng quà... Khụ khụ... (= H típ =)))

"Rõ ràng không ai chạm vào em lại tự bắn, nghe nói thể chất loại này siêu mẫn cảm , ở gay bar rất được hoan nghênh." Lâm Hi Liệt ngậm lỗ tai cậu ác ý nói.

"Không... Đừng nói nữa..." Tần Qua cảm thấy thẹn mà dùng hai tay che mặt lại.

Lần này không phải người nọ bắt buộc ... Mình ở trong tình huống nửa bắt buộc nửa phối hợp, chẳng những hưởng thụ đến khoái cảm ngập đầu, còn không cần người xoa thì cao trào, chẳng lẽ thân thể mình so với tưởng tượng còn dâm đãng hơn? Bình thường một bộ ngoan ngoãn cấm dục, bị người sờ sờ ôm ôm một cái thì mẫn cảm dâm loạn như thế, Tần Qua quả thực không thể nào tin mình là người như vậy.

"Sao vậy?"

Tần Qua lắc đầu.

"Em xấu hổ cái gì?"

Lại lắc đầu.

"Cảm thấy loại chuyện này thực sự đáng xấu hổ?"

cheveuxnoirs.wordpress.com

Không gật cũng không lắc.

Lâm Hi Liệt một bên xoa cái lưng mềm nhẵn của Tần Qua, một bên nói: " Khổng phu tử em tôn kính nhất không phải đã nói, "Thực sắc tính dã"*. Có gì mà cảm thấy thẹn ?"

*Thực sắc tính dã:Ăn uống, sắc dục là bản tính

Lại lắc đầu.

Lâm Hi Liệt cong lên khóe miệng cười, ôm lấy Tần Qua ngồi cạnh bồn tắm lớn, đối diện là một tấm kính lớn sát mặt đất. Cực đại của hắn còn trong cơ thể Tần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net