Cáo và Thỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lam Nhi bước vào,ông bà Trần sững sờ.Bây giờ,nhìn cô giống như một đương kim tiểu thư danh giá.Mái tóc nâu uốn nhẹ bồng bềnh,bộ váy cúp ngực màu trắng kem có những đường viền nâu quý phái tôn lên nước da hồng hào của cô,đôi giày màu chocolate tăng lên sự tinh tế,trên người đeo bộ trang sức mắc tiền,tay xách chiếc túi nâu hiệu Dior phiên bản giới hạn,khuôn mặt sắc sảo được trang điểm nhẹ nhàng.Trông cô thật là đẹp làm say mê bao người.
-Chà,không ngờ con lại có vẻ đẹp tiềm ẩn thật quý hiếm đấy.-Ông Trần nhìn cô khen.
-Đúng vậy đó.-Bà Trần tiếp lời.-Nhưng mà ông thôi nhìn đi.Ông làm con bé ngại đấy.
-Không sao đâu bác.-Lam Nhi cười.-Dù gì đây cũng là lần đầu tiên con mặc trên người những thứ mắc tiền này nên cũng muốn nhìn cho thoả thích ạ.
-Bây giờ hai đứa đã là vợ chồng hợp pháp.Con cứ gọi chúng ta là bố mẹ đi.Không cần phải miễn cưỡng như vậy đâu.-Ông Trần vừa nói vừa nở nụ cười hiền hậu.Cô cũng mỉm cười lại với ông.Có lẽ hai người họ không nghiêm khắc như cô nghĩ.
-Thưa ông bà chủ,bữa tối đã sẵn sàng.Cậu chủ,tôi sẽ xách đồ của tiểu thư đây lên.-Ông quản gia lên tiếng.
-Được rồi,ông đem nó lên phòng cháu đi.Mà quản gia Tôn này, từ giờ ông cứ gọi người này là thiếu phu nhân cho cháu.-Thiên Lâm lên tiếng nhắc ông.
Ông quản gia cúi đầu rồi đem những giỏ đồ trong tay anh lên lầu.Những người còn lại bước vô phòng ăn.Thực đơn hôm nay rất phong phú:đuôi tôm hùm hấp,súp bào ngư,canh hầm bò Tây Tạng,nước cherry và tráng miệng có bánh tart dứa.Mọi người ngồi xuống ghế,bắt đầu cầm dao nĩa lên ăn.Lam Nhi thực hiện phong cách ăn thượng lưu rất đúng cách làm Thiên Lâm rất ngạc nhiên.
-Chà,anh không biết là em cũng ăn lịch sự như một đương kim tiểu thư thật sự đấy.-Thiên Lâm trầm trồ khen ngợi.
-Thực ra bố tôi cũng là một doanh nhân,ông ấy thường dẫn 2 anh em tôi tới rất nhiều những bữa tiệc nhà giàu hồi 2 đứa tôi còn nhỏ.Nên tôi cũng đã học được những phong tục thượng lưu từ đó.-Cô chấm khăn lên miệng,từ tốn trả lời.Thiên Lâm rất ngạc nhiên nhưng ông bà Trần thì không,hai người đã biết được điều này từ trước.
Sau khi bữa ăn kết thúc,cũng là 8 giờ tối.Mọi người ai nấy về phòng mình.Thiên Lâm đi cùng cô.Hai người đang đi trên hành lang tầng 1 được trải thảm đỏ,được trang trí bằng những kệ tủ có những lọ hoa hay những bức ảnh trên tường như trong những bộ phim mà cô từng xem.Tới một cách cửa gỗ sáng,Thiên Lâm dừng chân làm cô cũng dừng theo.Anh mở cánh cửa đó ra,bên trong là một căn phòng hiện đại khác với vẻ ngoài cổ điển của căn biệt thự.Căn phòng mang màu xanh biển năng động kèm với màu trắng tươi mới.Thiết bị tiện nghi thì không thiếu thứ gì,từ TV cho tới macbook,từ ipod cho tới iphone.

-Phòng chúng ta đấy,đẹp chứ?-Giọng Thiên Lâm vang lên kéo cô về hiện thực.
Ừ!Đúng là đẹp thật!-Cô cúng trả lời lại theo câu hỏi của anh.
Một lúc sau,cô mới thông suốt hết được lời anh nói.Cô đỏ mặt quay lại hỏi anh.
-Này,tôi không đùa với anh đâu,phòng chúng ta là ý gì chứ?Anh làm ơn nghiêm túc dùm tôi đi.
-Không đâu,anh nói thật đấy,từ giờ trở đi em ngủ ở đây luôn mà.
-Anh không sợ người ta nghĩ xấu về mình à?Một trai một gái chưa kết hôn ngủ với nhau ta khinh đấy.
-Haizzzz....Phải đưa tờ giấy đăng kí kết hôn ra bao nhiêu lần thì em mới chịu hiểu đây.Từ giờ em đừng có xưng hô như vậy nữa,xưng là em đi.Anh đi tắm đây.
Anh tỉnh bơ đi qua cô đang lay tay anh.Bước vào phòng tắm,anh tận hưởng dòng nước mát chảy trên đầu mình,suy nghĩ về những hình thức trong đêm"tái tân hôn" này.Tắm xong,đang chuẩn bị bước ra ngoài thì anh dừng lại cười gian.Anh khoá van vòi nước lại rồi mới ra ngoài.
-Anh tắm xong rồi này.Tới lượt em đó.
-Ờ...
  Cô cũng cầm quần áo bước vào.Trong nhà tắm,sau khi bỏ bộ váy đó ra,cô bắt đầu xả nước.Nhưng kì lạ,cô vặn hoài mà nước cũng không chảy ra.Bí quá,cô đành hỏi anh.
-Này,vòi nước bị gì vậy?
-Hả?Bị gì là sao?(Nói dối level max)
-Thì cái vòi nó không chảy nước ra này.
-Kì vậy?Nãy anh tắm thấy bình thường mà.
-Tôi không biết,anh vào sửa cho tôi mau lên.
-Vậy tôi vào đó nha.
-Ừ!Lẹ lên!
    Vậy là Thỏ đã bị mắc bẫy,Cáo ngang nhiên bước tới gần Thỏ.Anh mỉm cười đẩy cửa vô.(cửa phòng tắm này mở bằng vân tay nha.Tập đoàn chuyên về công nghệ mà.)Anh mỉm cười mở cửa ra.Tưởng sẽ được thấy thân hình nõn nà của vợ mình.
  Nhưng...
    Đúng là núi này cao còn có núi cao hơn.Lam Nhi đã quấn khăn choàng tắm lên người.Biết mình đã bị bại trận dưới tay Thỏ,Cáo đành phải dọn dẹp cái bẫy này đi rồi mặt xị bước ra khỏi chỗ Thỏ đứng.
   Riêng Thỏ,cô cười hô hố trong đầu.Từ lúc anh bước vô phòng tắm,cô đã thấy cách anh mở cửa.Khi anh tắm xong,cô lại thấy bóng anh trên cửa đang chuẩn bị bước ra thì đột nhiên quay lại cúi người xuống làm gì đó.Cô đâu có ngu.Nếu ngu thì làm sao sống sót được trong cái xã hội chật vật này chứ?
  Vậy rốt cuộc hai người này,ai là Cáo,ai là Thỏ đây?Haizz...Chắc đột biến gien quá!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net