Đôi lời của tác giả/Credit/Giải nghĩa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Đôi lời của tác giả:

Đây không hoàn toàn là sản phẩm trí tuệ của mình mà vay mượn ý tưởng từ thần thoại Hy Lạp và truyện "Hạt lựu" của tác giả aotetsu. Nói chính xác hơn, mình vì rất yêu thích truyện đó, nhưng lại không thật sự hài lòng với kết thúc, thế nên quyết định viết lại câu chuyện theo cách nhìn nhận của bản thân. Vì vậy, một số chi tiết trong truyện vẫn được giữ lại, ví dụ như một trong những tình tiết (theo mình là) đắt nhất trong truyện chính là việc Tetsuya dùng đá khắc/vẽ lên tường đá.

Mình đã cân nhắc khá nhiều về tên truyện, nhưng cuối cùng quyết định giữ lại chữ "seeds" (hạt/hạt giống), một phần tôn trọng truyện gốc, phần còn lại thể hiện ý nghĩa của toàn bộ câu chuyện này. Việc Seijuurou gặp gỡ Tetsuya dưới gốc cây sồi đã ươm hạt giống tình yêu nơi chúa tể địa phủ; sự dịu dàng nhẫn nại của Tetsuya đã nuôi dưỡng tình cảm ấy lớn dần; sự mạnh mẽ đến cố chấp, tình yêu sự sống cùng sự thông hiểu về quy luật sống-chết đã khiến tình yêu trong Seijuurou trưởng thành.

Nếu bạn đọc kĩ, bạn hẳn cũng sẽ nhận ra truyện chứa một phần thế giới quan của mình.

- Sống-chết là hai thứ không thể tách rời, đây là hai khái niệm vô cùng khác biệt nhưng lại tồn tại song song cùng nhau, những vòng lặp tuần hoàn này giúp thế giới tiếp tục tồn tại. Hủy diệt là khởi đầu của sự sống mới, và sự sống tiếp diễn cho đến khi chết đi, trở thành nguồn sống mới cho những sinh vật sống khác. Và, có những thứ cũ kĩ, cố chấp và sai trái, đôi khi có thể phá hủy hoàn toàn mới chỗ để những thứ mới tốt đẹp hơn nảy sinh.

- Bạn có thể thấy trong fic mình lấy khá nhiều tính từ trái nghĩa như "ấm áp", "lạnh lẽo", và những hình ảnh ẩn dụ như "hoa hạnh", "hoa hướng dương". Đây là những từ đại diện cho hai mùa xuân và đông - tượng trưng cho Tetsuya và Seijuurou. Hoa hạnh nở vào mùa xuân, và hoa hướng dương nở vào cuối đông - dấu hiệu của sự chuyển mùa, như là sự thay đổi trong Seijuurou.

- Sống và chết đều ẩn chứa những thứ đẹp đẽ riêng tùy theo cách nhìn nhận của mỗi sinh vật, vì thế mà chúng phần nào đó thu hút nhau.

Hẳn có bạn sẽ thắc mắc Tetsuya đem lòng yêu Seijuurou từ lúc nào, mình sẽ trả lời rằng mất rất lâu, phải mấy ngàn năm lận. Ban đầu, cậu ấy chỉ lòng cảm thấy thương cảm cho sự cô đơn của Seijuurou, không muốn anh buồn bã, sau đó là mong muốn tìm hiểu anh sâu sắc hơn, theo năm tháng, tình cảm ấy mới nảy nở dần. Nếu bạn để ý, xuyên suốt truyện, Tetsuya chưa từng một lần gọi tên của Seijuurou trừ đoạn cuối cùng của chương cuối. Trong nhiều văn hóa và câu chuyện, người ta rất coi trọng cái tên của chính mình, vì mỗi cái tên ẩn chứa sức mạnh riêng cùng vận mệnh và linh hồn của chính bản thân, bên cạnh đó còn rất nhiều ý nghĩa to lớn khác. Nói chung, cái tên là đại diện cao nhất của một cá thể, việc trao đổi tên thường được thực hiện bởi hai phương cách: 1. ép buộc, 2. tin tưởng và yêu quý đối phương.

2. Credit/Giải nghĩa:

- Within the realm of a dying sun: Tựa album thứ ba của nhóm nhạc "Dead Can Dance", lấy cảm hứng một phần từ câu chuyện của nữ thần Persephone trong thần thoại Hy Lạp.

- Collapse the light into Earth: Tựa bài hát của nhóm nhạc rock "Porcupine Tree". Kéo ánh sáng xuống Trái đất, như việc Seijuurou bắt cóc Tetsuya xuống địa phủ, mang một phần ánh sáng dương gian đến thế giới u tối của anh.

- His siege and haunting symphonies: Lấy cảm hứng từ tựa sách "Leningrad: Siege and Symphony" của tác giả Brian Moynahan. Một lý do khác là mình muốn một cái tên có phần hoa mỹ mà ám ảnh. Đại khái như khi Seijuurou có được thứ quý giá là Tetsuya, anh không muốn buông tay, càng sợ hãi Tetsuya không thật sự chấp nhận mình. Sự ngang ngược của một vị chúa tể cùng cảm giác thiếu an toàn cực độ khiến Seijuurou tìm cách giam cầm Tetsuya bên mình, bịt kín mọi đường đi lối thoát của Tetsuya, vừa độc đoán, lạnh lẽo, tăm tối lại vừa dịu dàng theo cách của anh, tìm cách thuyết phục Tetsuya ở lại bên mình.

- Asphodel: Hoa Lan nhật quang, lấy cảm hứng từ câu mà thầy Snape hỏi Harry, "Potter! Nếu ta thêm bột rễ cây Lan nhật quang vào dung dịch Cải đắng sẽ thu được gì?".

Theo Ngôn ngữ Các loài hoa của thời đại nữ hoàng Victoria (1837 – 1901), Lan nhật quang là một loài hoa thuộc họ Lily, có ý nghĩa 'Những nuối tiếc của tôi theo em đến tận cõi chết', và cây cải đắng tượng trưng cho 'sự trống vắng' và cũng thường tượng trưng cho nỗi cay đắng, day dứt. Nếu bạn kết hợp lại, cả câu nói có nghĩa là, 'Ta vô cùng tiếc nuối trước cái chết của Lily.'Và đáp án của câu hỏi là: "Lan nhật quang với ngải tây tạo thành một thứ thuốc ngủ cực mạnh được biết đến dười tên: cơn đau của cái chết đang sống."

Ý nghĩa của tên chương 3 nghĩa là sự hối hận, đau đớn và trống trải của Seijuurou trước việc mất đi Tetsuya.

- Tale as old as time: Một câu trong bài hát nổi tiếng "Beauty and the Beast" của phim hoạt hình cùng tên do hãng Disney sản xuất. Dụng ý khi mình còn câu này, là sự sống và cái chết tồn tại song hành cùng nhau, là câu chuyện trường tồn theo thời gia hóa thành huyền thoại. Đồng thời còn muốn nói, họ cũng mất rất nhiều thời gian mới có thể thật sự yêu mến, chấp nhận và thông hiểu bản chất của đối phương để hòa hợp bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net