9. A rainy day - r18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kaveh x Aether

📐☀️

Một ngày rảnh rỗi của tay kiến trúc sư .

❂❂❂

Trời mưa, không lớn lắm, nhưng trời thì xám nặng nề.

Thành Sumeru có chút ảm đạm đi. Còn tâm tình Kaveh thì chẳng có vẻ gì là bị thời tiết ảnh hưởng.

Ngược lại, hắn đang khá vui.

Một là vì Alhaitham không có ở nhà mà cự cãi với hắn như mọi khi. Kaveh cầu mong trời mưa mấy ngày liên tục cho tên cứng đầu kia kẹt dí trong giáo viện đi. Mà gần đây, hắn và Alhaitham lời qua tiếng lại ngày càng nhiều.

Lý do thứ hai, cũng là lý do chính, khiến cho tâm trạng của Kaveh tốt lên, đó là hắn có thể độc chiếm Aether trong hôm nay.

Một cuộc báo thù nho nhỏ.

Chẳng ai lại nghĩ một kiến trúc sư tài ba và một quan thư ký giáo viện lại cùng chia sẻ một người tình.

Hiếm có khi nào trong đời Kaveh nổi lên ham muốn chiếm đoạt thứ gì đó mãnh liệt như với Aether. Hắn mê mệt dải tóc vàng óng, ngẩn ngơ vì nụ cười cùng ánh mắt rạng ngời, và nứng lên khi nhìn vào cái eo nhỏ nhắn nọ. Kaveh tưởng tượng mình sẽ ghì lấy Aether, mò mẫm sờ soạng lên vùng thịt mượt mà đó, vuốt ve bụng dưới có chút mỡ mềm mại rồi khiến cậu hứng tình.

Và thì mẹ kiếp,trong lúc Kaveh chuẩn bị kế hoạch tóm lấy Aether Alhaitham đã nẫng tay trên của hắn. Kaveh về nhà vào giữa trưa và chứng kiến hai người họ làm tình ngay trong phòng khách. Sao không phải là phòng ngủ hả? Thôi được rồi, nhà của Alhaitham, hắn không có quyền phán xét. Có lẽ cuộc hoan ái quá mãnh liệt nên chẳng ai nhận ra Kaveh trở lại. Còn hắn thì được chiêm ngưỡng một màn lên đỉnh của bạn cùng nhà với người trong mộng tóc vàng. Cái mông Aether đỏ ửng rồi nhanh chóng ướt đẫm tinh dịch. Cậu đổ ập người lên Alhaitham, thở hổn hển và khẽ gọi tên gã một cách gợi tình như một con mèo.

Bầu không khí dường như chẳng có vẻ gì là ngượng ngùng khi ba người nhìn nhau trong tình cảnh quái lạ đó. Alhaitham vừa cười cười với Kaveh vừa vuốt ve tấm lưng trắng nõn của Aether. Rồi gã ôm cậu dậy, đưa người vào nhà tắm. Aether đang vùi đầu trên vai Alhaitham chợt ngẩng mặt lên, nheo mắt cười với Kaveh.

Hắn liền biết, à, con mèo này thực ra chẳng ngây thơ chút nào. Cậu mời gọi Kaveh bằng dáng vẻ dâm đãng nhất của mình.

Ấy thế mà Kaveh chẳng có chút chán ghét hay thất vọng vì Aether. Có thể hắn chẳng phải là kẻ đoan chính, đứng đắn gì. Hoặc cũng có thể là tay kiến trúc sư đang bị cơn giận do bạn cùng nhà đi trước một bước làm cho thiếu tỉnh táo. Kaveh càng muốn có được Aether. 

Chẳng khó để Kaveh có cơ hội gặp riêng Aether. Vì rõ ràng Aether đã thả tín hiệu. Một bữa ăn, uống chút rượu, sau đó Kaveh đóng vai người tốt đưa chàng trai tóc vàng đã ngà ngà say về lại nhà trọ của cậu. Hắn ân cần tháo bỏ quần áo vướng víu cho Aether, lau người cậu bằng khăn nhúng nước ấm. Con mèo nhỏ khoan khoái hưởng thụ sự chăm sóc của tay kiến trúc sư đẹp trai này.

Aether trần truồng trườn lên người Kaveh sau khi hắn thu dọn đồ đạc, rút lấy cọng lông vũ trang trí trên tóc hắn.

"Anh điệu thật đó, Kaveh", giọng Aether có hơi trêu chọc và khiêu khích. "Mỗi sáng anh tốn bao nhiêu thời gian để làm đẹp vậy?". 

Kaveh nhướng mày. Tên nhóc này biết bản thân được yêu thích nên bắt đầu làm càn phải không? Nhưng mà... hắn vẫn thấy thích cậu. Kaveh phải thừa nhận là Aether luôn được người khác bao dung, trong đó có hắn.

"Anh đẹp lắm", Aether nói tiếp, rồi cười hì hì.

Mái tóc cậu đã xõa ra, phủ một ít lên bờ vai nhỏ. Khuôn mặt hơi ửng lên vì rượu, kèm theo nụ cười nom khá chân thực và hơi ngu ngốc,  Aether  lại trở về làm một con mèo con đơn thuần.

Kaveh chợt thấy hơi bất mãn.

"Vậy sao em không đến với tôi trước?"

Aether hơi ngẩn ra, rồi bật cười.

"Vậy sao anh không đến với tôi trước?"

"Tại...", hắn ấp úng, "... còn đang bận chuẩn bị".

"Ngốc thế", Aether lại cười.

Kaveh chẳng hơi sức đâu mà kiềm chế nữa, ghì lấy cổ Aether và nhấn cậu vào một cái hôn hung ác.

Cuối cùng thì tay kiến trúc sư cũng đoạt được thiếu niên tóc vàng này. Kaveh gặm nhấm cùng khắp thân thể non mềm như một kẻ khát nước lạc đường trong sa mạc may mắn tìm thấy ốc đảo xanh tươi. Hắn vui mừng nghe từng tiếng rên rỉ ngọt nị thoát ra từ đôi môi sưng đỏ vì bị hôn mút quá nhiều của Aether. Đầu vú đổi màu như quả xích niệm, ngon mắt không thể tả. Kaveh tự hỏi, chẳng biết nhà lữ hành này đã quyến rũ bao nhiêu đàn ông như cái cách cậu hấp dẫn hắn thế này. Nhưng nghĩ nhiều mà làm gì, Aether đang ở trong vòng tay Kaveh, hắn nên thưởng thức cậu một cách thỏa thích thì hơn.

Đương nhiên Alhaitham dễ dàng phát hiện ra Kaveh đã ngủ với Aether. Với cái sự hư hỏng của Aether mà gã đã biết đến, cũng như Kaveh cứ vênh cái mặt lên, thì chẳng có gì khó để gã nhận ra. Thật tình, Alhaitham thở dài, tại sao gã lại thích Aether nhiều tới mức dung túng cậu muốn làm gì thì làm thế nhỉ?

Thế là ba người trở thành tình nhân, và hai tên đàn ông cùng nhà đã lập quy định rằng không ai được chiếm riêng Aether khiến cậu bật cười khanh khách.

Nhưng ở đời có những kẻ càng thấy gì cấm lại càng muốn vượt rào. Alhaitham nhân lúc Kaveh ra ngoài dài ngày vì một mối làm ăn hòng kiếm tiền trả nợ đã ăn sạch sẽ Aether. Cậu nào có quan tâm cái quy định ngớ ngẩn giữa họ. Tự Kaveh và Alhaitham đi mà xử lý với nhau, còn cậu vui thích hưởng thụ sự hầu hạ của hạ là được. Chính cả hai đã nói muốn chiều chuộng Aether mà.

Đến khi Kaveh trở về, thứ đập vào mắt hắn là Aether trần truồng nằm một mình trên giường, cả người toàn là dấu hôn còn mới. Nếu Alhaitham có ở nhà, bất chấp gã cao lớn hơn thì hắn vẫn sẽ tẩn cho gã một trận. Thế nhưng lúc này chỉ có mỗi Aether, và Kaveh hãm hiếp thiếu niên tóc vàng cả một đêm.

Cơ hội báo thù cả Kaveh tới khi Alhaitham có công tác quan trọng và trời thì mưa. Quan thư ký không thích mưa. Gã cực kỳ ngại ra đường vào thời tiết như thế này. Kaveh liền lôi kéo Aether về phía mình.

Kaveh kéo Aether vào phòng ngủ, ấn cậu lên giường rồi nhanh tay cởi hết quần áo của người dưới thân. Aether biết tay kiến trúc muốn làm gì nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi, "Anh định làm gì đấy?"

Kaveh cười khẩy một cái, "Chơi em chứ còn làm gì nữa! Dám ở sau lưng tôi ngủ với Alhaitham!". Tận hai lần, tính cả lúc hắn chứng kiến hai người họ dính lấy nhau ở phòng khách hôm nào.

"Anh đã hiếp tôi cả đêm rồi không phải sao?", Aether bất mãn. Tuy nói thì nói vậy nhưng thực ra hôm đó cậu cũng chỉ làm bộ làm tịch phản kháng mà thôi.

"Tôi đi bảy ngày, em nghĩ một đêm có đủ không hả?", Kaveh gầm gừ.

Tất nhiên là không đủ, nghĩ bằng đầu gối cũng biết. Và thật sự thì tên khốn Alhaitham đã rất tận dụng thời gian đó mà say sưa với cậu.

Đột nhiên Kaveh lại vùi đầu vào cổ Aether, chậm rãi liếm mút da thịt và để lại những vệt máu tụ nho nhỏ.

Hắn thì thào, "Aether, chiều tôi một chút đi, tôi muốn em lắm". 

Thiếu niên tóc vàng bị cái giọng đầy tủi thân này đánh bại. Cậu vòng tay lên cổ Kaveh, cọ má vào sườn mặt hắn, và hỏi "Muốn tôi làm gì?"

Kaveh mừng như mở cờ, vội kéo ngăn tủ đầu giường, lôi ra một xấp vải voan trắng ngà.

"Em mặc cái này đi". Ánh mắt hắn hấp háy, hiện rõ chữ mong chờ và thèm thuồng.

Aether cầm lên thứ Kaveh đưa, nhất thời không biết mặc là mặc thế nào. Ừ thì cậu hư hỏng và dâm đãng thật nhưng cũng chẳng rành rẽ gì lắm mấy món đồ này. Kaveh nhìn vẻ mặt đầy hoang mang của đối phương, trong lòng lại dấy lên chút tự mãn. Hắn chắc là kẻ đầu tiên có thể bày trò này với Aether rồi. Kaveh lấy lại món đồ, tự tay mặc cho Aether.

Bộ "quần áo" có hai dải vải tụ lại ở cổ, che qua đầu vú rồi vòng ra sau lưng; bên dưới là hai mảnh vải be bé nối với nhau bằng dây kim loại, phủ lên hạ bộ. Vải voan mỏng dính, sắc màu da thịt đều lộ rõ. Nhưng so với trần trụi hoàn toàn, sự lấp lửng nửa vời này càng kích thích dục vọng hơn. 

Ngón tay Kaveh vân vê hai đầu vú Aether, chẳng mấy chốc mà chúng đã dựng đứng, đẩy lớp vải lên. Hắn khẽ vén vải, để một đầu vú trực tiếp lộ diện. 

Hắn hơi liếm môi, cười nói, "Em ngon thật đấy Aether".

Quả thực cậu cũng bị thứ quần áo này làm hứng tình. Cảm giác nhột nhạt vì bị nhìn ngắm rồi đụng chạm lan khắp thân thể cậu. Đương khi cậu chờ đợi Kaveh lao vào liếm mút mình, thì hắn lại rời giường, đi đến tủ chứa đồ. Khi quay lại, trên tay Kaveh là thứ khiến Aether bất chợt run rẩy vì kích thích.

"Đẹp thế này thì phải lưu trữ và chia sẻ, phải không?". Vừa dứt lời, Kaveh bấm phím. "Tách" một tiếng, máy ảnh lưu lại dáng vẻ phóng túng của Aether.

Kaveh đẩy Aether nằm xuống. Một tay hắn gảy gảy đầu vú lộ ra của cậu, tay kia liên tục bấm máy. Đường chụp trải từ vùng cổ có dấu hôn, xuống đến khuôn ngực bị hắn xoa bóp tới đỏ, di chuyển tới cái eo thon, rồi tới lỗ nhỏ ướt sũng vì chất bôi trơn. Từng chi tiết trên thân thể nứng tình của Aether đều được Kaveh lưu lại không sót một phân. Hắn sẽ cho Alhaitham xem kỹ từng tấm, để gã nghiến răng nghiến lợi vì ghen tị.

Một cảm giác tuyệt vời làm sao.

Càng tuyệt hơn khi Kaveh vùi mình vào thân thể hấp dẫn của thiếu niên tóc vàng. Lỗ nhỏ trơn trượt vui sướng mút chặt dương vật, hắn tưởng là mình suýt bắn tới nơi.

Aether đúng là có thiên phú làm tình với đàn ông mà.

Hắn cười nói, "Xem cái miệng này ướt cỡ nào. Chỗ bị dương vật đàn ông đâm vào thế này nên gọi là bướm nhỏ mới đúng nhỉ?"

Aether trừng mắt, nhưng phía dưới cũng bất giác siết chặt hơn.

"Ha! Bướm nhỏ giỏi thế, muốn bấm gãy tôi phải không?". Nói thế mà hắn lại vẫn ra sức đâm rút như điên. Mẹ kiếp, bên trong Aether làm hắn sướng quá.

Người bên dưới cũng rên rỉ dần lớn hơn. Cậu thực sự không nhờ hai cái tên đàn ông trông thì nho nhã trí thức nhưng lên giường toàn nói lời thiếu đánh. Còn bướm nhỏ của cậu cũng đang say sưa cắn lấy dương vật Kaveh. A... không phải bướm nhỏ mà... Kaveh chết tiệt.

Bên ngoài, trời vẫn mưa. 

Trong căn phòng nọ, cảm giác ẩm ướt cũng tràn đầy.

Kaveh gầm gừ trong lúc bắn tinh vào cơ thể Aether.

Những ngày tiếp theo, Aether tiếp tục bị Kaveh dính lấy, vùi cậu vào tình dục cùng đủ thứ đồ chơi. Cậu không biết hắn kiếm đâu ra ngần ấy thứ, chỉ biết mình bị sung sướng làm cho ngất đi rồi cũng vì sung sướng mà tỉnh lại.

Cho tới khi dường như đã thỏa mãn, Kaveh mới ôm lấy Aether mềm oặt vào ngực, vừa vuốt ve vừa hỏi, "Tôi và Alhaitham, ai làm em thích hơn?"

Aether khàn giọng chậm chạp nói, "Vẫn ghen à?"

"Ừ", hắn chẳng ngại giấu. Dù gì thì bản tính tranh đua của giống đực vẫn là cái gì đó khó xóa bỏ.

"Kaveh, anh cũng biết, tôi không phải là người của thế giới này mà".

Nói xong, Aether trôi vào giấc ngủ.

Kaveh lại đáp "ừ", rất khẽ.

°°°

A rainy day - End.

2022.10.30



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net