Tui bất lực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn như mọi buổi sáng khác, khi mặt trời đã mọc đến mông và những giọt sương sớm đã tan từ đời nảo đời nào rồi, con quễ lười biếng, vâng, chính là tôi, mới vác cái xác dậy. 

Vẫn như mọi khi, công việc đầu tiên của tôi chính là bật cái máy tính chết tiệt lên để xem hôm nay trên Wattpad có cái drama nào không, cho tôi nghếch cái cổ vào hóng.

Nhấn cái hastag #allhar thân cmnr thuộc, và nhìn xem, tôi thấy cái gì này.

Ùa ôi. Tôi không ngờ là con tôi còn có người chị em sinh đôi khác cha khác mẹ luôn á. 
Giống nhau thiệt sự, như 2 giọt nước luôn. 

Cái mặt tiền giống nhau rồi hen, vậy còn nội thất thì sao?

Mấy bồ có biết cái cảm xúc hiện giờ của tôi như thế nào không ạ?

Chòi oi tôi bất lực gần chết luôn á.

Chắc nhà bạn này giàu lắm à nha. Phải giàu thì bố mẹ bạn mới có tiền cho bạn ăn đủ loại gan trên đời chớ.

Gan hùm nè, gan mật nè, gan hổ gan báo nè. 

À mà hổ rừng là 1 trong những loại động vật hoang dã đang có nguy cơ tuyệt chủng đấy. Ai giết thịt, mua bán thịt hổ trái phép là đi tù như chơi nghen. 

Mà hành động mà bạn đang làm ấy, tôi nghĩ là cũng đáng bỏ tù chẳng khác nào mấy hành động phạm pháp đâu.

Tôi cũng không biết là não bạn có vấn đề hay là gan bạn to quá nữa. Ai đời lại tương cái tên lẫn phần mô tả giống y xì đúc bản gốc như thế. Ít ra cũng phải lấy tên khác rồi sửa chút chi tiết chớ.

Tôi là tôi vô cùng ghét mấy vụ đạo văn nhé. Bạn làm thế là đang ăn cắp công sức và trí tuệ của người ta 1 cách trắng trợn đấy ạ.

Tôi thà ủng hộ mấy bạn viết truyện dở nhưng tự viết bằng chính công sức của mình còn hơn người như bạn.

Cái bìa còn có tên tôi to đùng trên đấy nên bạn mới không lấy đúng không ạ? Bạn khôn thế sao không khôn đủ đường luôn đi?

Tôi còn không thể ngờ được là 1 bộ Fanfic nhỏ bé và 1 đứa tác giả vô danh như con tôi và tôi còn có ngày bị đạo nữa.

Bạn có biết tôi đã dành biết bao tâm huyết, thời gian và công sức để chăm chút cho đứa con tinh thần này không. 

Trong khi đó bạn chỉ cần thực hiện 2 thao tác hết sức đơn giản, đó là "Ctrl+C" và "Ctrl+V". Bùm! Thế là bạn đã có bộ truyện của riêng mình.

Cho dù truyện của tôi không phải tuyệt tác nghệ thuật hay được nhiều người biết đến, việc bạn đang làm là không thể chấp nhận được.

Tôi chưa ib với bạn này để làm rõ mọi chuyện. Chuyện đã rõ ràng như thế này rồi nên tôi không muốn "tâm sự" làm gì cho mất thời gian cả.

Tôi cũng chẳng cần lời xin lỗi hay mong bạn sẽ xóa truyện đi cả. Lời xin lỗi thốt ra từ miệng bạn chỉ làm bẩn lỗ tai tôi thôi.

Ai đó bảo tôi gay gắt thì mặc kệ. Tôi không thích đôi co. Loại này phải diệt tận gốc, không để cho nó mọc thêm trứng.

Tôi đăng chương này lên đơn giản chỉ là để bày tỏ nỗi lòng của bản thân. Ngôn từ như này tôi cho là mình còn nhẹ nhàng rất nhiều. 

Nếu bạn này bày tỏ thái độ hay giải thích cái mẹ gì đấy, tôi cũng không quan tâm. Xin đừng để tôi văng tục. Bạn không xứng đáng nhận được sự tôn trọng của tôi.

Cuối cùng, khi tôi nói vấn đề này với đứa bạn của mình, nó khuyên rằng không nên làm to mọi truyện. Thật ra tôi cũng hiểu tại sao nó lại nói như vậy.

Ở trên mảnh đất này, không ít có những vụ vài tác giả hám fame tự lập nick ảo rồi anti chính mình, hoặc đạo chính truyện của mình. Những hành động ấy cốt cũng chỉ muốn nhận được sự thương hại của cộng đồng Wattpad, từ đó đánh bóng tên tuổi bản thân.

Nếu mấy bồ vào nick của bạn đó, mấy bồ sẽ thấy rằng bạn này tham gia Wattpad vào đầu năm nay, nhưng chỉ có tác phẩm đi đạo, không có danh sách đọc và không follow bất kì ai.
Và tất nhiên là không có ai ngu đến mức copy y nguyên 1 truyện, ngay cả tên và phần mô tả đầu truyện cũng không đổi.

Là tôi tôi còn tưởng có 1 con mụ hám fame muốn nổi tiếng nên mới lập nick tự thẩm.
Nhưng tôi cam đoan mình không phải loại người kể trên. Vài cái fl ảo cũng chẳng đánh giá được con người tôi.

Túm cái váy lại là tôi muốn nói với mấy bồ, đạo văn chưa bao giờ biến mất cả, nó vẫn tồn tại, đầy rẫy mọi nơi, chỉ là có hình thức che giấu tinh vi hơn mà thôi (đấy là tôi đang nói đến ai chớ không phải cái bạn thích uống Sữa đậu nành Vinamilk vị hạt óc chó này :>)

Tôi chia sẻ câu chuyện này lên đây, hi vọng có thể góp 1 phần nhỏ trong việc loại bỏ các thành phần ô nhiễm trong Wattpad. Gặp phải mấy thành phần "chimte" như này, tôi chỉ muốn cho bọn nó ăn vài phát Avada.

Thế nhá, hãy vì 1 cộng đồng Wattpad "xanh-sạch-đẹp".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net