𝟿 • 𝙻𝚘𝚟𝚎𝚛 𝚘𝚏 𝚝𝚑𝚎 𝙺𝚎𝚎𝚙𝚎𝚛

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oliver đã mười mấy nồi bánh trưng rồi nhưng không có nổi 1 mảnh tình vắt vai. Không phải vì ổng xấu trai quá nên hem có ai thèm thích đâu, mà là vì tiêu chuẩn của ổng cao quá, ai ổng cũng thấy không vừa mắt.

Bạn bè cũng bắt đầu giục ổng kiếm bồ rồi, nhưng trước giờ trong đầu ổng chỉ có Quidditch với Quidditch, kinh nghiệm trường là con số không tròn trĩnh, nói chuyện với gái vài câu mà gái chỉ muốn dội cả chai nước mắm vô đầu. 

Người ta của ổng ý hả. Yếu tố đầu tiên, và cũng là yếu tố quan trọng nhứt, chính là có niềm đam mê cực kì cực kì lớn với bộ môn Quidditch, và phải chơi Quidditch thiệt là giỏi. Ravenclaw lúc nào cũng chỉ chúi mũi vào cuốn sách, đám Slytherin toàn 1 lũ kiêu căng ngạo mạn, Hufflepuff thì nói chuyện nhạt như nước lã ( còn đỡ hơn ông =)))), quả đúng là chỉ có Gryffindor là sự lựa chọn hợp lí nhứt. "Người ấy" của Oliver phải có 1 mái tóc mềm thiệt mềm, 1 đôi mắt đẹp thiệt đẹp, 1 nụ cười xinh thật xinh. Người iu tương lai của tên khùng này ấy, là 1 người siêu siêu tốt bụng, nhân hậu, đối tốt với bạn bè ( đối tốt với Ron xong cho thằng bé vào brother-in-law zone luôn ạ =)))), còn là người có pháp thuật thần kì nhất trên thế gian này, chỉ cần nở 1 nụ cười thiệt dễ thương thôi, thì bao nhiêu bực dọc khó chịu của ổng tan biến hết ...

Tiêu chuẩn cao như thế này á, chẳng lạ gì mà đến giờ ổng vẫn ế chổng mông. Cứ tưởng Oliver sẽ forever alone suốt quãng đời còn lại, nhưng đời đâu ai đoán được chữ "ngờ", cuối cùng thì cũng có người hợp gu ổng xuất hiện. Nhưng người ấy... lại là 1 cậu con trai!

Oliver Wood cả đời này là trai thẳng, thẳng hơn cả sắt cả thép, không đời nào lại chấp nhận được chuyện này. Nhìn thấy hình mẫu lí tưởng mà mình tìm kiếm bấy lâu nay lại xuất hiện trong hình hài của 1 cậu bé trai, Oliver nhất thời sốc nặng. Ổng luôn tự trấn an bản thân rằng đó đơn giản chỉ là 1 sự trùng hợp hài hước: Harry Potter, Tầm thủ tài năng của đội Quidditch Gryffindor, cậu đàn em dễ thương luôn được ổng giúp đỡ và dẫn dắt, tình cờ lại giống với hình mẫu người iu lý tưởng của ổng. Chỉ đơn giản thế thôi. Nhưng, từng ngày cứ thế trôi qua, chậm rãi, từ từ mà chắc chắn, trái tim của ổng đang mách bảo ổng rằng:" Mày bị conditinhyeu quật rồi!!!"

Kể từ khi Harry gia nhập đội Quidditch, đội trưởng Oliver Wood hôm nào cũng thét ra lửa bắt mọi người chăm chỉ luyện tập, giờ đây chỉ cần thấy cậu tập luyện 1 lúc, mồ hôi nhễ nhại, là lại cho nghỉ giải lao ngay. Cậu mà muốn tập luyện thêm á, thể nào ổng cũng cốc đầu cậu, nhất định bắt cậu nghỉ ngơi, dù cậu chưa mất sức bao nhiêu. Cái tên vô tâm này giờ đây lại chỉ vì lo lắng cho cậu mà không thèm quan tâm đến thành tích của đội nữa. Liệu có phải là thích cậu rồi không?

Oliver Wood là 1 tên siêu hảo ngọt. Ổng sẵn sàng oánh nhau với đám bạn chỉ để tranh dành miếng bánh bí ngô cuối cùng. Nhưng giờ chỉ cần nhìn thấy 1 miếng bánh ngọt ngon thiệt ngon, là tay ổng như có phản xạ tự nhiên mà đút vào túi ngay mà để dành cho cậu. Đưa cho cậu mà cậu hỏi ở đâu ra, ổng toàn bảo là của bạn cho hay là mua được khuyến mại. Cái tên ham ăn này muốn vỗ béo cậu nhiều đến mức Ron cũng phải hỏi ổng xem là cửa hàng bánh ngọt suốt ngày khuyến mãi đấy ở đâu. Liệu có phải là thích cậu rồi không?

Chỉ cần vô tình gặp Harry trên 1 khúc quẹo hành lang, chào hỏi nói chuyện dăm ba câu, hay vô tình được ngồi cạnh cậu trong bữa ăn ở Đại sảnh đường là ổng sẽ cười tủm tỉm cả ngày. Cái tên khó tính này chỉ vì điều nhỏ nhoi đấy mà vui vẻ cả ngày. Có khi thật sự là đã thích cậu rồi.

Oliver cũng không phải người học hành giỏi giang gì. Nhưng nghe nói Harry yếu môn Độc Dược cần người dạy kèm, nên ổng mày mò trong thư viện mấy ngày liền ( nhưng cuối cùng vẫn bị thầy Snape chiếm slot =)))). Cái tên lười học như hủi này vì muốn ở riêng với cậu, chỉ riêng 2 người thôi mà cặm cụi học hành như vậy. Không phải là vì thích cậu thì còn lí do quỷ quái nào nữa đây?

Oliver cũng chẳng thể hiểu nổi chính mình nữa. Chẳng thể hiểu nổi tại sao mình lại cảm thấy khó chịu không tả được khi thấy Harry thân thiết với 2 anh em sinh đôi nhà Weasley, dù chính miệng ổng đã nói rất hùng hồn:" Khi chơi Quidditch, tinh thần đồng đội là 1 yếu tố vô cùng quan trọng!", dù bọn họ chỉ là bạn bè bình thường thôi ( ối dồi ôi anh nhầm to rồi anh ơi ). Cái này người ta gọi là ghen đó hả? Ổng thích cậu thật rồi à?

Oliver chính là kiểu người bất cần, cẩu thả, trước giờ chưa từng chú ý đến những chi tiết lặt vặt. Thế mà giờ đây lại ân cần giúp đỡ, hỗ trỡ cậu đến từng điều nhỏ nhặt nhất. Bẻ cổ áo chưa thẳng của cậu. Vuốt thẳng lại vạt áo chùng bị nhăn nhúm. Thắt lại cà vạt. Mua nước bí ngô cho cậu sau khi luyện tập ( George, Fred: ủa còn bọn tui thì sao???). Lau thức ăn bị dính trên mép... Cái tên lười biếng này vì lí do gì mà quan tâm tới cậu đến vậy. Vì thích con nhà người ta rồi chứ gì nữa.

Không! Không đời nào! Ta đường đường là 1 đấng nam nhi đại trượng phu, tay dài vai rộng, thân mười thước cao, cả đời này là trực nam, mãi mãi thẳng, không thứ gì có thể bẻ cong ta được!!! 

Nhưng có đôi lúc... tui cũng chẳng hiểu nổi bản thân mình nữa. Nè nè, mấy bồ nói cho tui coi, đúng, chính mấy bồ đó. Liệu có phải tui biết yêu là gì rồi không?

------------------------------------------------------------------------------------------------

Ừm, xin lỗi mấy bồ nhiều lắm vì đến giờ mới chịu ra chap mới cho mấy bồ đọc. Lí do giờ nay tui mới ra chap mới là vì con em tui nó làm đổ coca ra máy tính của tui, làm máy tui bị hỏng bàn phím rồi, mà dạo này chưa có thời gian đi sửa. Mấy bồ không biết để đăng tải được cái chap này lên đây mà tui phải vất vả đến mức nào đâu. Tui phải dùng bàn phím ảo trên máy tính để gõ từng chữ 1, siêu mất thời gian luôn ạ ;-; 

Hiện tại thì mẫu hậu iu dấu của tui vừa đăng kí cho tui đi học hè thêm 2 môn nữa, nâng tổng số buổi học thêm trong tuần của tui lên 6 buổi. Nên giờ lịch ra chap của tui sẽ chỉ còn 1 chap/ tuần thôi. Mong mấy bồ thông cảm nha ;-;

Thiệt ra là tui muốn drop lắm luôn rồi ;-; nhưng nhìn mấy bồ vẫn bình luận ủng hộ tui làm tui vui kinh khủng luôn á, iu iu mấy bồ thiệt nhiều.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net