Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Harry liếc nhìn cái kệ sách đáng nguyền rủa kia sau đó lại dứt khoát mà bước đi, mặc kệ việc cha đỡ đầu vẫn đang cố ổn định nhịp thở của bản thân.

  Cậu cứ thế mà thả nhẹ cước bộ đi tới kệ sách cổ ngữ, tiểu thiếu gia Potter nãy giờ vẫn luôn im lặng như đang suy nghĩ gì đó. Lặng thinh được một lúc thì cậu lại bất ngờ lên tiếng khiến Voldemort có chút giật mình.

  'Tom...'- Giọng nói của bé con nhẹ nhàng vang lên khiến tâm can của vị Chúa tể Hắc ám kia mềm nhũn

  'Ta ở đây, em cần gì sao?'- Hắn dùng giọng điệu ôn hòa mà nói với em, em rất ít khi bắt chuyện với hắn thế này và điều đó làm hắn vui sướng đến phát điên.

  Cậu âm thầm nhếch mép, sau đó lại dùng chất giọng trầm ổn và có chút trêu đùa mà nói với hắn.

  'Tôi sẽ ghi nhớ lời anh vừa nói'

  'À, được th-..... KHOAN ĐÃ!'- Còn chưa kịp tận hưởng trọn vẹn cảm giác lâng lâng đang lan dần ra khắp linh hồn thì hắn đã bị câu nói của em làm cho một phen kinh hãi. Nhớ lại những gì mình vừa nói ban nãy, Tom không khỏi ảo não, đúng là cái miệng hại cái thân, lúc nãy hắn chỉ là nói vậy để em tạm thời bớt giận vậy mà bây giờ lời nói an ủi trong vô thức của hắn đã đẩy chính hắn vào thế bí.

  Đùa hắn sao!! Em là Harry Potter đó! Nếu như em nói là em muốn nghiên cứu về rồng thì hắn biết đào đâu ra cho em cơ chứ. Phải biết là nếu muốn phân tích cặn kẽ thì cũng phải có hơn chục con thì mới đủ a!

  Nhưng hắn cũng đâu dám phản bác lại em, hắn và em mới khi sáng còn cãi nhau một trận, hắn vẫn chưa muốn em tiễn hắn ra nghĩa địa mà chơi với mấy bộ xương khô đâu. Vì vậy cứ thuận theo ý em mà làm thôi, nếu như em thật sự muốn nghiên cứu Sinh vật Huyền bí thì hắn luôn sẵn sàng bắt cho em vài con rồng hay thậm chí là hắn cũng không ngán mấy con gà quay đuôi lửa đâu. Dù sao thì ít nhất là hắn cũng có thời gian trò chuyện cùng em, và đối với hắn thì bấy nhiêu đó cũng sẽ hoàn toàn xứng đáng với mấy con động vật kia.

  'Được! Chỉ cần em muốn thì ta sẽ luôn trong trạng thái sẵn sàng'- Voldemort nói lại với giọng nói chắc nịt, và điều đó khiến tiểu thiếu gia Potter vô cùng hài lòng. Nhẹ nhàng mỉm cười, nói chuyện với Tom khiến tâm trạng cậu tốt lên không ít.

  Cậu cứ thế mà đi từ kệ sách này đến kệ sách khác, và thật may mắn làm sao ngoài khu vực Sinh vật Huyền bí ngu ngốc kia thì các khu còn lại đều được cậu đánh giá là khá tốt. Mỗi khu đều sẽ có những cuốn sách khiến cậu hứng thú và có lẽ ông chủ tiệm sẽ phải cảm ơn Harry vì đã gom hết mấy cuốn sách nâng cao mà chẳng ai đọc nổi.

  Thế là cuối cùng, không ngoài dự đoán của Bậc thầy Độc dược và Chúa tể Hắc ám đời thứ hai. Harry bước ra khỏi tiệm với gần một trăm cuốn sách nâng cao dày cộm trong túi không gian của mình. Bây giờ chỉ nhớ lại cái cảnh ông chủ tiệm vừa kinh ngạc vừa sợ hãi  và cũng không kém phần vui mừng thì Severus lại có chút buồn cười.

  "Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?"- Harry hỏi, thành công kéo cha đỡ đầu của mình ra khỏi mớ suy nghĩ kia.

  "Hmm...Chúng ta đi mua đũa phép cho con được chứ?"- Suy nghĩ trong giây lát rồi Severus trả lời, tâm tình cậu đang khá tốt nên ông không còn lo lắng gì nhiều nữa và thú thật thì ông cũng đang mong chờ thời khắc chọn đũa phép của cậu.

  Trầm ngâm một lúc, Harry gật nhẹ đầu, cậu cũng đang khá cần đũa phép để luyện tập vài bùa chú nâng cao.

  Nhận được sự đồng ý của cậu, Severus bế hẳn cả cơ thể cậu lên, trong lòng lại không ngừng nhắc nhở bản thân không được làm gì quá phận nếu chưa muốn xuống mồ mà chơi với giun.

  Severus bước nhanh về phía trước, bây giờ cũng đã là 11 giờ rồi, ông phải đảm bảo là bọn họ sẽ xong việc trước giờ cơm trưa như vậy thì kế hoạch của ông sẽ có phần trăm thành công cao hơn.

  Sau khoảng 5 phút chen chúc thì bây giờ họ đang đứng trước cửa hàng đũa phép Ollivander, ờ thì thật ra là Hẻm Xéo đông đúc thật nhưng có ai dám lại gần vị Bậc thầy Độc dược kia đâu mà chen với chả chúc.

  Harry quan sát căn tiệm nhỏ bé, xập xệ này một lúc. Đây là một căn tiệm nhỏ hẹp, tồi tàn. Trên cánh cửa ở ngoài tiệm có một dòng chữ quảng cáo bằng vàng đã bị tróc ra: " Nhà sản xuất đũa uy tín từ năm 382 trước Công nguyên". Từ Hẻm Xéo nhìn vào cửa sổ bám đầy bụi thì chỉ thấy mỗi một cây đũa phép đang được đặt trên chiếc gối màu tím bạc màu.

" Thật sự phải bước vào đây sao? "-  Harry-khiết phích-Potter cho hay

  Severus quan sát biểu cảm nhăn nhó trên khuôn mặt cậu rồi lại bất chợt thở dài, thật sự thì ông có thể hiểu được cảm nhận của cậu, nơi này nhìn như là đã hơn cả thế kỷ chưa được lau dọn vậy.

                                      [8:11am 6/9/2020]

-----------------------------------------------------------

  Vì điện thoại vãn chưa sửa xong nên đăng trễ, mong mọi người thông cảm cho mình 😢

  Do cũng nhập học rồi nên một tuần chỉ có khoảng từ 1-2 chương thôi (Nếu có ngày nghỉ thì sẽ cố ra chương cho mọi người)

  Cảm mơn mọi người đã ủng hộ tác phẩm này, nhớ Vote để mình có thêm động lực nha. YÊU MỌI NGƯỜI NHIỀU❤❤❤

  💫 Spoil: Draco Malfoy lên sàn 💫


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net