Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Harry vẫn không nói gì, dứt khoát bước vào phòng, vẻ mặt vẫn như cũ, vô cùng lạnh lùng và thản nhiên. Nhưng cậu biết rằng thứ đang đợi mình trong căn phòng này chắc chắn không hề đơn giản...

------------------------------------------------------------

   "Cháu tới rồi, mau ngồi đi"- Harry vừa bước chân vào phòng thì ngài Daniel Potter đã vô cùng sủng nịnh mà cất giọng nói với đứa cháu cưng này của mình.

  Harry cũng đồng thời nhìn về phía người ông đáng kính trong khung tranh, gương mặt ông vô cùng chững chạc, điềm tĩnh nhưng ánh mắt lại đầy ôn nhu, cậu khẽ gật đầu ý chào hỏi. Sau đó cũng nhanh chóng ngồi xuống cái ghế Sofa đơn màu kem tao nhã được đặt cách bức tường treo bức chân dung một cái bàn.

  Mà trên bàn, cậu nhìn thấy khá nhiều thứ, 1 bộ ấm trà - là hồng trà, cậu có thể ngửi được mùi thơm nhè nhẹ ngọt ngào của nó thoang thoảng trong không khí. Không dừng lại ở đó, bên cạnh cái ấm trà nóng kia là 1 tháp bánh nho nhỏ với vô cùng nhiều những thể loại bánh ngọt mà cậu thích, chúng được trang trí vô cùng tỉ mỉ xinh đẹp, đặt gọn gàng ngay trước mặt cậu.

  Trong chốc lát, đôi mắt xanh lục trong suốt của Harry khẽ híp lại đầy suy tính, có thể thấy rằng cuộc nói chuyện ngày hôm nay chắc chắn không phải ngắn

  Di dời tầm mắt ra khỏi cái bàn gỗ kia, cậu ngước đầu, một lần nữa nhìn lên ông Daniel - người mà từ nãy đến giờ vẫn luôn hướng ánh mắt về phía cậu, chưa từng xê dịch

  "Ông cho gọi con có chuyện gì sao ạ?"- Tiểu thiếu gia Potter khẽ cất giọng, thanh âm trong trẻo nhẹ nhàng lại mang theo chút mềm mại, dịu ngoan khiến cho ánh mắt vị cựu Gia chủ đối diện kia càng thêm nhu hòa

  "Hôm nay, ta muốn nói với cháu về....sự việc năm đó..."- Ngài Daniel nói có chút khượng lại, ái ngại lại do dự. Ngỏ lời như thể đang thăm dò

  Chuyện này tuy đã trôi qua gần một thập kỷ nhưng nó vẫn luôn là vết thương hở còn đang rỉ máu đối với mỗi một người trong Gia tộc. Harry tuy bên ngoài không biểu lộ gì nhưng ông không chắc được đứa cháu ngoan ngoãn lại nội liễm này của mình có giấu đau thương cùng buồn tủi ở trong lòng hay không

  Mà lúc nghe tới đây, Harry vẻ mặt như cũ, dường như cũng không biểu lộ gì, đôi mắt lục bảo vẫn nhìn ông, nhưng khóe môi lại khẽ cong lên một chút, không quá rõ ràng. Lần nữa lên tiếng

  "Sự việc năm đó? Ý ông là về cái chết của ba mẹ con và về sự biến mất của Voldemort"- Đây rõ ràng không phải là một câu hỏi, mà là câu trần thuật

  Cậu thấy ông Daniel có chút sững lại

  Ông đúng là có chút ngỡ ngàng, không ngờ cậu lại có thể nhắc đến chuyện này một cách thản nhiên cùng điềm tĩnh như thế. Nhưng len lõi trong đó cũng có 1 tia vui mừng, mừng vì cậu không bị ám ảnh về cái chết của ba mẹ mình, không quá đau buồn và khổ sở vì nó

  Ông khẽ hít lấy 1 hơi thật sâu, mặc dù nó vốn dĩ là chẳng cần thiết đối với 1 bức chân dung. Sau đó lại khẽ thở ra như trút xuống được những lo lắng cùng e ngại của bản thân từ nãy đến giờ

  "Phải, là việc đó"- Ông khẳng định

  "Thật ra lúc con bất ngờ xuất hiện ở đây vào 9 năm trước, ta cũng đã ngờ ngợ đoán ra được chuyện gì đã xảy ra, và nó đã diễn ra như thế nào"

  Harry có chút nhíu mày, diễn ra như thế nào?

  "Ý của người là người biết lý do tại sao con lại bất ngờ được dịch chuyển tới đây dù chẳng biết lấy 1 cái bùa chú nào?"- Cậu nghi vấn nói, trong giọng lại mang thêm chút tò mò cùng khẩn trương

  "Phải!"- Vị cựu Gia chủ một lần nữa khẳng định

  "Harry, Gia tộc Potter chúng ta là 1 trong những gia tộc cổ xưa nhất của Thế giới Phép thuật, bởi thế mà chúng ta cũng sở hữu rất nhiều kiến thức và bùa chú cổ đại rất ít người biết."- Ông nói

  Harry cũng vô cùng chăm chú mà lắng nghe, trong đôi đoi ngươi xanh lục kiều diễm lại hiện lên một tia tự hào cùng kiêu ngạo khó dấu

  "Trong đó có một loại bùa chú vô cùng đặc biệt, nó giống như 1 loại lời nguyền được di truyền qua các đời con cháu vậy. Domicile, là tên của nó"

  'Domicile'- cậu tự đọc thầm trong lòng, nó nghĩa là 'Nhà'

  Ông Daniel tiếp lời:

  "Nó có nghĩa là nhà, và đúng như tên gọi của mình. Khi 1 Potter nào đó tiếp xúc cận kề với 1 lực lượng Ma thuật Hắc ám quá cường đại, khiến cho sâu thẳm trong linh hồn của người nọ cảm thấy nguy hiểm, thì chính lúc đó, bùa chú sẽ được kích hoạt. Nó sẽ ngay lập tức đưa Potter ấy trở về nhà chung, trở về Trang viên Potter một cách an toàn"

  "Đó chính là lý do tại sao con lại được dịch chuyển về đây. Từ đó ta cũng có thể thấy được rằng có lẽ Voldemort đã lại gần con và nguồn ma lực Hắc ám cường đại của hắn khiến con cảm thấy nguy hiểm, rồi Domicile được kích hoạt"

  Nói xong ông Daniel dừng lại đôi chút, cố gắng quan sát kỹ càng biểu cảm của cậu, cũng như đợi cậu tiếp thu cái bùa chú cổ xưa lại khó hiểu này

  Còn Harry lại trầm mặc không nói gì, cũng không biểu lộ gì ra ngoài. Nhưng trong lòng cậu lại có chút nghi vấn, cậu đương nhiên đã rất nhiều lần thắc mắc về chuyện này, cậu lúc đầu cứ nghĩ là do mẹ Lily đã ếm 1 loại bùa chú nào đó lên cậu. Nhưng nếu đã dịch chuyển được cậu thì tại sao lại không dịch chuyển luôn cả bản thân mình? Rất nhiều giả thuyết đã từng được cậu đặt ra, cũng có rất nhiều nghi vấn mà cậu chưa thể giải đáp được. Cậu đã thắc mắc và tìm tòi rất nhiều

  Nhưng ngay trong lúc này đây, khi sự thật đã được tiết lộ thì cậu lại chỉ có một thắc mắc duy nhất...

  "Nếu thế thì tại sao ba James lại không được dịch chuyển về?" - Cậu hỏi, gương mặt mỹ lệ vẫn nhìn ông Daniel, chỉ là trong ánh mắt lần này có lẫn thêm cả một tia trông đợi

  "Chuyện này..."- Ông có chút ngập ngừng khó nói

  "Ông cứ nói, con ổn"- Harry cất giọng, trấn an người ông của mình, cậu có thể nhìn thấy được sự do dự rõ ràng hiện trên khuôn mặt điềm đạm vốn có của ông

  "...Bùa chú Domicile chỉ được kích hoạt nếu Potter gặp nguy hiểm kia là người thừa kế cuối cùng của Gia tộc"- Daniel Potter cúi đầu, nói tiếp, ông không dám ngước lên mà đối diện với ánh mắt đầy kỳ vọng hiếm có của cậu

  Vừa dứt lời, ông liền nghe Harry ngồi đối diện 'À..' lên một tiếng. Trong lòng khẽ lộp bộp.

  Mà cậu lúc này cũng đang cúi nhẹ đầu, tóc mái che đi phân nửa khuôn mặt cậu, chỉ nhìn thấy được mỗi đôi môi hồng nhuận xinh đẹp khẽ mím lại

  Cậu hiểu, Domicile chính là hạ sách, là phương án cuối cùng để tránh việc Gia tộc tuyệt tôn rồi lụi tàn. Một con tốt dự phòng lúc nguy cấp nhất đồng thời lại có rất nhiều rủi ro và lỗ hỏng

  Bởi nếu như không phải là Hắc phép cận kề thì nó sẽ không được kích hoạt, mà nếu bản thân cậu không tự cảm thấy nguy hiểm thì nó cũng coi như là vô dụng, cậu chắc chắn sẽ bỏ mạng nếu thiếu một trong hai

  Domicile là một bùa chú hữu dụng nhưng lại không thể được sử dụng thường xuyên hay thường nhật mỗi lần nguy hiểm như các loại bùa chú khác. Nó không phải loại bùa chú mà người thi triển có thể phụ thuộc hoàn toàn trong những khắc quan trọng

  Quá mạo hiểm...

  Căn phòng rộng lớn đầy xa hoa trong phút chốc lại trở nên tĩnh lặng đến lạ thường, chỉ nghe thấy được tiếng thở nhịp nhàng của tiểu thiếu gia cùng với tiếng kim đông hồ 'tích tắc' vang vọng trên đỉnh đầu

  Trôi qua cỡ vài phút, Vị cựu Gia chủ kia vẫn đang cúi đầu mong cho Tiểu thiên sứ Harry không quá tự trách, song lại muốn tán cho bản thân 1 bạt tay, biết thế thì ông đã không nói ra chuyện này sớm như vậy. Dù sao thì Harry bây giờ vẫn mới chỉ là 1 đứa trẻ chưa tròn 10 tuổi mà thôi...

  Nếu như cậu nghĩ gì đó kiểu là do bản thân cậu nên James mới chết. Hay là kiểu nếu người hi sinh là cậu thì bây giờ James đã an toàn thì sao? Lần này phải chăng là ông đã quá cẩu thả rồi? Đáng lẽ ra nên đợi cho tâm lý của cậu vững vàng hơn một chút nữa nhỉ...?

  Nhưng ngược lại với suy nghĩ và sự lo lắng của ông Daniel, Harry thật ra lại không có tự trách bản thân gì cả, cậu biết chuyện này là do ba cậu tự nguyện, đó là sự hy sinh cao cả của ông, cậu không có quyền tự trách bản thân vì tình yêu mà ba James dành cho cậu, chuyện này cậu vốn đã thông suốt từ lâu

  Cậu đơn giản chỉ là đang suy nghĩ mà thôi, trong chuyện này vẫn còn quá nhiều nghi vấn.

  Cậu nâng tay, tự rót cho mình một tách trà, vừa nhâm nhi vừa ngẫm lại.

  Domicile có thể nói là đã cứu cậu một mạng, vậy nó đã dùng phép thuật của ai để thực hiện việc dịch chuyển, hay nói đúng hơn là nó đã hấp thụ phép thuật của ai để dịch chuyển cậu về Trang viên?

  Và nếu mọi chuyện chỉ đơn giản là thế thì vết sẹo của cậu từ đây mà có?

  Nghĩ tới đây, tay cậu bất giác lại đưa lên, sờ vào vết sẹo hình tia chớp nhỏ trên trán, nó chưa từng xuất hiện cho tới khi sự việc ngày Hallowen năm đó diễn ra...

  Không những thế, nó còn chẳng phải là một vết sẹo bình thường, cậu cảm nhận được một nguồn ma thuật khác ở đó, không phải là của cậu, nhưng lại không hề đem đến cho cậu cảm giác xa lạ, nó Hắc ám nhưng lại vô cùng yếu ớt

  Và nếu như Domicile chỉ có thể dịch chuyển người thừa kế cuối cùng của Gia tộc thôi thì tại sao Voldemort lại biến mất? Hay là do trong lúc được kích hoạt nó đã bị trục trặc gì đó? Và nếu như vậy thì có hay không vết sẹo hắc ám này của cậu liên quan đến Voldemort?

  Vô vàn những thắc mắc cùng nghi vấn phức tạp cứ quẩn quanh trong đầu cậu, bắt đầu rối thành một đoàn. Cũng chính lúc này đây giọng nói trầm thấp pha thêm phần e ngại cùng xót xa của Vị cựu Gia chủ kia 1 lần nữa vang lên

  "Harry...Ta biết con có nhiều rất nhiều suy nghĩ và nghi vấn, nhưng con đừng quá buồn lòng hay tự trách bản thân mình, mọi chuyện dù gì cũng đã qua rồi cứ để cho nó qua đi. Còn về Domicile, nó khá phức tạp và khó hiểu, đến ta cũng chỉ biết được tới đó. Nên nếu con tò mò gì hơn về nó thì con có thể nghiên cứu và tìm hiểu sâu hơn trong đây."

  Ông vừa dứt lời, 1 cuốn sách cũ kỹ với bìa màu xanh ngọc hiện lên ngay trước mắt cậu, nó lơ lững trên không. Harry thấy thế, nhẹ buông tách trà trên tay, đón lấy nó, khá dày, cỡ 2 đốt ngón tay cậu, cũng khá nặng.

  Bên ngoài là 1 cái bìa giấy cứng bình thường, nhưng bên trong lại toàn là giấy da dê, những trang sách có vẻ như là còn già hơn cả vị cựu gia chủ trước mặt. Cuốn sách tuy cổ nhưng không hề bụi bặm mà ngược lại, vô cùng sạch sẽ, nó tỏa ra mùi hoa nhè nhẹ - là mực thơm

  Cậu nhẹ nhàng dùng tay sờ lên bìa sách, ngón tay lại dịu dàng miết trên dòng chữ màu vàng đồng tinh tế được viết ngay ngắn trên bìa

'Potter - Phép Thuật Cổ Xưa'

[00:00am 11/7/2021]

------------------------------------------------------------

   Lâu gòii mới gặp lại mọi ngườiiiii, mặc dù tuii còn chưa thi nữa nhưng vẫn ngoi lên đăng chương mới nèeee

  Chương này có hơi phức tạp, đa số là nói về bùa chú huyết thống Domicile, và chương này cũng là tiền đề cho cốt truyện phát triển

  Mà mấy chương trước có nhiều bạn cmt hơi tiêu cực một xíu, kiểu là làm gì có chuyện yêu 1 đứa bé bằng cái nhìn đầu tiên và câu nói mà Harry chê Hẻm xéo không sạch sẽ, có nhiều bạn chê nó bị vô lý với lại teenfic.

  Thì tiện đây mình nói luôn những chi tiết đó đều liên quan đến cốt truyện mà lý do của những việc đó thì sau này sẽ được đề cập và lý giải trong những chương sau này

  Nên mong mn hãy khoan cmt tiêu cực hay chê bai ạ 🤧

  Cảm mơn mn nhìu vì đã đọc và ủng hộ tác phẩm này của mìnhhhh. Mọi người nhớ vote ⭐ để mình có thêm động lực viết tiếp và có động lực ra chương mới nhanh hơn nhaaaa 🥰❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net