Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoongi bế Jungkook về biệt thự mà các anh đg ở. Tắm rửa sạch sẽ cho cậu, tránh đi những vết thương đg chảy máu. Anh chăm sóc cho cậu từng chút, nhẹ nhàng như sợ cậu đau. Anh bế cậu lên giường, khử trùng vết thương cho cậu, băng bó lại kỹ càng, nhìn cậu như vậy, anh xót lắm chứ. Anh bước lại tủ áo, lấy ra 1 chiếc áo sơ mi trắng và 1 cái quần đùi mặc cho cậu. Áo của anh rất to mà người cậu thì nhỏ nên khi mặc, áo phủ xuống qua đùi cậu. Anh đắp mềm cho cậu, ngồi bên đầu giường, ngắm cậu 1 cách ấm áp. Anh đưa tay vuốt lấy khuôn mặt của cậu, chạm lên làn da mềm mịn, trắng sứ của cậu.
Yoongi's pov
Anh xin lỗi vì đã đến trễ. Anh sẽ khiến kẻ làm em bị thương phải trả giá!
End Yoongi's pov
Yoongi kéo chăn lên đắp cho cậu rồi ôn nhu hôn nhẹ lên trán cậu. Anh bước xuống dưới nhà thấy Jimin đg băng bó vết thương cho Taemin, Taehyung và Nam Joon thì đi qua đi lại, đứng ngồi ko yên, Ho Seok thì nói chuyện đt vs ai đó, và Jin thì đg nấu ăn. Yoongi khẽ thở dài đi lại ghế ngồi xuống, các anh đồng loạt quay sang, hỏi 1 tràn câu hỏi làm anh ko kịp trả lời:
-"Bảo bối có sao ko hyung?"_Taehyung
-"Kookie có bị gì ko?"_Taemin
-"Sao m ko nói mà cứ im lìm z con?"_Nam Joon
-"Ừa, đúng đó. Nói lẹ coi, em lo cho Kookie quá?"_Ho Seok
-"Mấy đứa từ từ bình tĩnh, để cho Yoongi trả lời, nhảy vô họng nó ngồi rồi sao nó nói."_tiếng của Jin từ trong bếp vọng ra
-"Thứ nhất: Kookie ko sao hết, chỉ bị thương ngoài da. Thứ hai: mấy người im lặng coi, ồn ào quá. Thứ ba: Taemin, anh kể cho tôi nghe chuyện j đã xảy ra?"_Yoongi lần lượt trả lời
Cả đám thở phào nhẹ nhõm rồi đồng loạt (tập 2) quay sang nhìn Taemin. Đúng lúc đó, Yugyeom và Junghyun cx vừa kịp lúc chạy đến. 2 người đều mất bình tĩnh xông vào nhà, lại gần Yoongi lắc mạnh bả vai anh, hỏi:
-"Kookie đâu?"_Yugyeom

-"Em ấy có sao ko? Tại sao lại bị như z?"_Junghyun
Yoongi bị chọc đến đỉnh điểm của sự tức giận, anh đập bàn quay qua trừng mắt 2 người đó. 2 anh cx hơi hơi sợ nên nhẹ nhàng thả Yoongi ra, quay qua hỏi Taemin. Taemin kể lại toàn bộ sự việc cho cả 8 người nghe. Jimin sực nhớ ra, lúc nãy Taemin chưa đc uống máu nên ma lực giảm, anh chạy vô bếp, lấy ra 1 bịch máu tươi đưa cho Taemin.
*Bịch*,*Xoảng *
Tiếng từ phòng của Yoongi vọng xuống lầu dưới, các anh hoảng hốt chạy lên xem cậu thế nào. Vừa mở cửa phòng ra, các anh thấy Jungkook đg ngồi co ro 1 góc ở trong phòng, 2 tay ôm đầu gối vs vẻ mặt sợ hãi, mảnh thủy tinh rơi đầy trên sàn và tay cậu thì nhuốm đầy máu của chính mik. Yugyeom và Junghyun vội chạy lại xem cậu thế nào, vừa chạm vào tay cậu thì cậu hất tay ra, khóc lớn:
-"Các người biến hết đi!!!!!!......hức hức........Anh hai.........hức...........Anh ba...........hức hức..........cứ.......cứu.......Kook...........Kookie.........với............Huhuhuhu!!!!!!!!"_cậu gào lên đến khan cả giọng
-"Anh Junghyun đây! Kookie đừng sợ nha, anh sẽ bảo vệ Kookie. Ngoan, đừng khóc nữa!_Junghyun ôm chầm lấy cậu, nhẹ nhàng vỗ lưng cậu, giúp cho cậu đỡ sợ.
-"Anh ba...........hức hức..........cứu...........hức hức.................cứu Kookie.............hức hức.............Kookie sợ..............hức hức.....................lắm!!!!!!_cậu ôm chặt lấy anh, vùi đầu vào hõm cổ anh, vừa khóc vừa nói.
-"Ngoan, ko khóc nx. Có anh ở đây bảo vệ Kookie rồi!"_anh xót xa nhìn cậu.
Nhìn cậu như vậy anh đau lắm chứ. Từ nhỏ đến lớn, anh vs Yugyeom lun bảo vệ cậu, ko để cho cậu chịu bất kỳ nỗi đau nào, bảo bọc và chăm sóc cậu rất kỹ càng. Thế nhưng, lại ko ngờ đến sự việc ngày hôm nay đã xảy ra. Còn cậu, từ nhỏ đã quen với sự bảo bọc, nuông chiều này của 2 anh nên khi xảy ra sự việc thì rất sốc. Mảnh áo trên vai anh bắt đầu thấm ướt nhưng anh cứ ôm cậu, cứ dỗ dành đến khi cậu bình tĩnh lại. Cậu khóc đến thấm mệt, thiếp đi từ lúc nào rồi. Anh nhẹ nhàng đặt cậu lên giường, kêu Jin lấy khăn bông và 1 thau nước để anh lau mặt cho cậu. Động tác nhẹ nhàng, nâng niu cậu như sợ cậu bị thương, anh nhìn đôi mắt sưng húp vì khóc nhiều của cậu mà ko khỏi thở dài. Anh ra hiệu cho m.n về phòng nghỉ ngơi, anh đắp chăn lại cho cậu, gạt những sợi tóc lòa xòa trước trán cậu, cúi xuống hôn vào đó.
Đúng lúc ấy, Yoongi đứng trước cửa phòng, khoanh tay đứng nhìn. Junghyun mới quay đầu ra thì thấy Yoongi, anh đi lướt qua Yoongi, nói bằng suy nghĩ với anh(Yoongi):
'i sẽ ko bao giờ giao Kookie cho các người đâu. Sáng mai tôi đến rước em ấy. '_rồi bỏ đi về
Yoongi cx nhếch mép cười rồi đi vào phòng ko quên đóng cửa lại. Anh nhảy lên giường, ôm cậu vào lòng để sưởi ấm cho cậu rồi chìm vào giấc ngủ, ko thèm đi săn đêm luôn(Nấm: lợi dụng ăn đậu hũ của Kookie thì có =,=, Yoongi: Kệ tui, lo viết đi, nói nhiều, Nấm: Dạ dạ)
Nửa đêm, Jungkook sốt cao, nằm cứ cựa quậy liên tục làm cho anh cx tỉnh ngủ theo. Anh thấy cậu đổ nhiều mồ hôi, vội vàng sờ tay lên trán cậu, nóng hừng hực. Anh gọi cho Chanyeol:
-"Tôi cho cậu 5 phút để qua đây"_cụ Đường quá phũ phàng lun ấy.
Y đơ ra 5 giây để tiếp thu câu nói vừa rồi của anh, sau 5 giây y nhanh chóng xuất phát
Chanyeol's pov
Đg đi săn mà tự nhiên làm mất hứng à!!! Mà phải nhanh lên, mình ko muốn cuộc đời chấm dứt qua 1 cuộc đt đâu!!! 😭😭😭Khổ cho tui quá mừ, có mấy thằng bạn như........(Nấm: tự bik nha)
End Chanyeol's pov
Y cx sợ anh nên chưa đến 5 phút đã qua đến biệt thự, anh vội vọt lên phòng anh. Mồ hôi của y tuông như mưa, thấm ướt cả áo. Chanyeol đi lại giường, khám cho Jungkook. Đột nhiên, y giật mình, quay sang nhìn Yoongi hỏi bằng giọng lo lắng và tức giận:
-"Sao Jungkook lại trúng độc dược của bang Growl??? Anh có bik là độc đó mạnh lắm ko? Tôi vs Baekhyun còn chưa tìm đc thuốc giải nữa đó!!!"
-"Sao tôi ko bik???_anh ngạc nhiên hỏi ngược lại
-"Độc đó ko màu, ko mùi, ko vị. 1 khi đã trúng rồi thì cơ thể sẽ ko tiếp thu đc chất dinh dưỡng, loại độc đó còn có tác dụng ăn mòn cơ thể trong thầm lặng đấy. Người đi trúng sẽ liên tục sốt cao, kén ăn uống, cơ thể mệt mỏi, suy yếu dần. Sao anh lại để Jungkook trúng độc của bang tôi chứ???"_y giải thích
-"Vậy thì anh mau chế thuốc giải ngay cho tôi"_anh chỉ vào mặt y nói lớn
-"Loại độc này còn đg trong thời gian thử nghiệm, nhưng tôi sẽ cố gắng. Tôi nhớ là tôi để loại này trong phòng thí nghiệm bí mật mà, ai có thể vào lấy đc?"_y vừa suy nghĩ vừa nói
-"Anh nhớ xem ngoài anh ra còn ai vào đó nữa ko?"_Yoongi
-"Ngoài tôi ra thì còn Baekhyun và Tzuyu"_y nói
-"Ko lẽ là!!!"_cả hai người cùng đồng thanh
-"Để tôi cho người điều tra, con bây giờ thì để tôi tiêm cho Jungkook 1 loại thuốc ức chế độc dược đó, nhưng chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn thôi"_y vừa nói, quay sang hộp thuốc của mình, lấy ra 1 ống tiêm chứa 1 chất lỏng rồi tiêm vào trong cơ thể của Jungkook
-"Tạm thời là vậy đi, tôi cx yên tâm đc chút ít"_anh thở dài, quay sang giường lau mồ hôi cho cậu.
-"Để tôi đưa Jungkook về phòng thí nghiệm của mik để dễ quan sát tình hình hơn"_Chanyeol đề nghị
-"Ko đc, lỡ Kookie có mệnh hệ j thì sao???"_anh lên tiếng phản đối
-"Haizz. Anh có thể qua đó thăm Jungkook mỗi ngày mà lo j!"_Chanyeol thở dài.
Lúc ấy, anh mới bình tĩnh gật đầu. Anh bế Jungkook ra xe cùng vs Chanyeol và đưa cậu đến phòng thí nghiệm của Chanyeol. Đến nơi, đích thân anh bước thẳng vào phòng thí nghiệm thì thấy Baekhyun và Tzuyu đg ở đó. Yoongi đặt cậu nằm xuống giường, đắp chăn cẩn thận cho cậu. Trước 6 con mắt ngỡ ngàng của 3 người, họ ko ngờ rằng 1 người lạnh lùng như Yoongi lại bik chăm sóc, lo lắng cho người khác. Có lẽ là cậu nhóc này đã gây ảnh hưởng lớn đến tính tình và thái độ của Yoongi nhiều rồi.
-"Tôi giao Kookie cho cậu, có việc j thì phải báo cho tôi liền nghe ko?"_anh lạnh lùng nói
-"Rồi rồi, tôi bik rồi"_Chanyeol toát mồ hôi. Mới vừa dịu dàng xong rồi lại lạnh lùng.
Anh bước về nhưng ko quên quay đầu nhìn lại Jungkook bằng ánh mắt lo lắng.
______________________________________________________________________________________
End chương 5
Các bạn nhớ vote cho mik nha, để mik có động lực để viết tiếp.
XIN CẢM ƠN NHIỀU Ạ!😙😙😙❤❤❤❤❤❤❤❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net