Chap 24: Biến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tem~

@TrangTrang103791

@_SweetChim_

@linhkemcute

@HnNgyun040

@MinhGU3

@rae_ki

Chả hiểu sao tui định viết ngược tí cho hấp cmn dẫn mà lại thành hường phấn... Tui là rõ ràng là không hợp với thể loại ngược mà...
____________

•Ngày hôm sau•

Hôm nay cậu hơi chán nên nằm ngịch điện thoại của Jimin, lướt qua lướt lại vẫn không có gì chơi nên cậu ấn vào mục tin nhắn. Cậu lại ấn vào cái chữ YuMie trên màn hình rồi đọc

00:17 1/9/2016

/Bảo bối à/

/Em đây Minie~/

/Em xong việc bên đó chưa?/

/Chưa ạ/

/Anh nhớ em lắm, làm nhanh rồi về với anh đi/

/Bên đó có JungKook mà anh?/

/Anh không thích cậu ấy/

/Sao vậy? em thấy Jungkook rất dễ thương, hiền lành, được các Hyung khác yêu thương nữa.../

/Hừ ! Suốt ngày chỉ biết làm mấy cái rảnh ruồi, rồi ăn, mục đích Jungkook đến đây là vì tiền chứ gì ? anh có thể cho cậu ta nhưng cậu ta cứ đeo bám anh không thôi/

/Dạ nhưng em có việc, tí em nhắn lại với anh/

/Ừ tạm biệt bảo bối~/

Cậu tắt điện thoại rồi đặt nó ở đầu giường. Những lời ngon ngọt đó của Jimin chưa từng giành cho cậu dù chỉ một lần... Nhưng Yumi thì lại khác.

Cậu chú ý lên phía trên của dòng tin nhắn, là ngày 1/9 sinh nhật cậu. Tưởng lúc đấy là Jimin đã thích cậu, không ghét cậu nên hôm đó cậu rất vui. Hôm nay lại thấy dòng tin nhắn này, cậu thật sự buồn... Nhắm mắt lại rồi lại mở mắt, một giọt nước mắt bỗng rơi xuống, nó mặn chát. Cậu thụt người vào trong chăn, nằm khóc thút thít

«Cạch»

- Sao em khóc ? - Jimin vừa đặt rỗ trái cây lên cái bàn gỗ gần đó rồi day day người cậu

- Hức... Em.. em không sao - Cậu càng rút sâu vào trong chăn, mím môi để giảm âm thanh tối thiểu

- Hừ... A Yumi, em đến thăm Jungkook đấy à ? - Jimin thấy Yumi bước vào liền vui vẻ ôm eo ả

Cậu vén chăn ra rồi nhìn 2 người họ, rồi xin phép ra ngoài hóng gió

Bước chân ra tới cửa, nước mắt lại lăn dài, đứng ngoài hành lan khóc gần 10 phút, cậu đành đi xuống tầng dưới tìm các anh.

Lúc đó Yumi xin phép Jimin ra ngoài với lý do là đi vệ sinh, đến cầu thang, đúng lúc cậu vừa đi được 2 bậc ả ta liền gạt chân cho cậu ngã lăn xuống cầu thang rồi đứng đó nhếch mép

- Tao đã nói là mày đừng khiêu chiến với tao, nếu như mày không nge thì chỉ có con đường chết. Còn bây giờ các anh sẽ là của tao, hahahaa - Ả ta cười to

Quay đầu lại định đi qua chung với Jimin thì đã thấy anh đứng sau lưng từ lúc nào...

- Tôi không ngờ cô lại thâm độc đến như vậy, tôi tưởng cô là tiểu bạch thỏ hiền lành còn Kookie là cáo già độc ác, nhưng nó đã hoán đỗi lại cho nhau. Kookie đáng để bọn tôi nâng niu, cưng chiều còn cô thì BIẾN NGAY! - Jimin quát lớn rồi chạy xuống cầu thang đỡ cậu lên, máu cậu từ đầu chảy xuống ướt đẫm một mảng. Anh vội ôm cậu vào lòng, chặt như nếu thả lỏng thì cậu sẽ như hơi nước mà bốc hơi lên.

Anh lại hét lớn một lần nữa

- BÁC SỸ!! CẤP CỨU NHANH LÊN!

_________________

#Mun

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net